Tiên Đế Trùng Sinh

Chương 391: Chương 391: Ra tay toàn lực




“Vậy thì ông hãy tới đây mà thử“.

Diệp Thành cười lạnh một tiếng, không hề sợ hãi. Anh tiện tay phất tay một cái đánh ra một luồng chân nguyên màu trắng đánh tan luồng khí ác ma của Joyce. Nhưng ngay sau đó Fenrir đã đạp lên không trung vồ xuống, trảo phong trải dài hơn mười mét.

Easby cũng cắn răng đánh ra hơn mười lá bài màu vàng kim. Đây chính là lá bài đoạt mạng quý giá của ông ta, ông ta không dễ dàng sử dụng nó.

Naiyali thì múa hai tay, trên dây leo tường vi nở rộ ra những đóa hồng màu đen thuần.

Quái vật khổng lồ Jeter thì lật tay vỗ xuống, cơ bắp trên người nở to ra, tiếng động vang trời.

Oliana hợp nhất lửa và sấm chớp biến thành một con chim ưng kéo dài trên không trung, trông như Côn Bằng tái thế...

Chỉ trong nháy mắt, bảy cường giả Thần Cảnh đã đồng loạt ra tay. Naiyali có thực lực kém nhất trong số họ cũng đã là Thần Cảnh trung kỳ rồi, những người khác thì là Thần Cảnh cấp cao hoặc thậm chí là Thần Cảnh đỉnh cao, uy thế của họ tựa như ngân hà trên chín tầng trời bị đánh vỡ vậy. Đất trời đảo ngược, trời trăng mất đi ánh sáng, ngay cả trung tâm của Yên Kinh cũng cảm nhận được sức mạnh này, khẽ run lên.

Móng vuốt trắng, hoa hồng đen, lá bài vàng kim, sấm chớp tím, ngọn lửa đỏ thẫm, ma khí màu đen...

Bảy luồng sức mạnh mạnh mẽ đập xuống như bảy luồng cầu vồng mang theo sức mạnh vô biên không thể địch nổi.

Lúc này, cho dù là Diệp Thành sắc mặt cũng không khỏi trở nên nghiêm trọng.

“Rắc rắc rắc!”

Tựa như máu huyết đang cuồn cuộn sôi trào trong cơ thể, lục phủ ngũ tạng phát ra tiếng kêu như sấm rền, từng luồng hoa văn thần thoại phát ra từ trong xương. Chân nguyên khổng lồ thì hóa thành ánh sáng màu xanh thực thể, ngưng tụ xung quanh Diệp Thành.

Lúc nãy anh đã hiện ra dáng vẻ thần tướng tóc xanh của thân thể Hải Hoàng Lưu Ly!

“Hự!”

Ánh sáng trong mắt Diệp Thành bùng nổ, anh đánh ra một quyền thật mạnh vào không trung. Quyền này gần như dùng hết tất cả chân nguyên và sức mạnh cơ thể. Trời đất dường như không chịu đựng nổi, hư không nứt toác. Tiếng sấm rền vang vọng trên bầu trời Yên Kinh. Ánh sáng xanh rực rỡ gần như che rợp tất cả, va chạm với bảy luồng sức mạnh hình dạng khác nhau kia.

“Ầm ầm ầm!”

Lúc này tai Bạch Vũ Hàn đã bị ong lên không nghe thấy gì nữa. Trước mắt cô bé trắng xóa một mảnh, dường như đã hóa thành hỗn độn vô biên. Kình khí cuồn cuộn càn quét khắp xung quanh như bom nguyên tử nổ tung. Nhìn từ phía xa chỉ nhìn thấy trên bầu trời Yên Kinh xuất hiện một vòng tròn đám mây khổng lồ càn quét hết tất cả, ngay cả không khí trên không trung cũng bị đẩy ra.

Sóng âm to lớn rung lên khiến cửa kính nhiều biệt thự nhà lầu bị vỡ nát.

“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy? Có người dám đánh nhau ở Yên Kinh sao?”

Lúc này vô số người của Long Đằng bị kinh động, họ lập tức điều động nhân lực...

Mà Bạch Vũ Hàn thì mờ mịt vô cùng, mãi một lúc lâu cô bé mới miễn cưỡng nhìn rõ những thứ trước mặt.

Cô bé thấy Diệp Thành đang chắp hai tay sau lưng đứng trước mặt mình, ánh mắt lạnh nhạt. Mà bảy cường giả Thần Cảnh kia vẫn đứng trên không trung, nhìn về phía họ với ánh mắt tràn đầy ý cười. đam mỹ hài

“Diệp Thành, quả thật thần lực của cậu độc nhất vô nhị, người có thể tiếp được một chiêu liên thủ của bảy người bọn tôi trên thế giới này e là chẳng có mấy ai. Nếu chỉ xét về sức mạnh thì cậu quả thực là người mạnh nhất thế giới này. Nhưng một chiêu như thế này, cậu có thể tiếp được mấy lần?”

Oliana cười lạnh, nói.

Naiyali thì cười quyến rũ, nói: “Diệp Tiên sư, dừng tay đi. Hãy gia nhập Huyết Minh, chúng ta có thể dùng biện pháp hòa bình để giải quyết tranh chấp này“.

Lúc này Bạch Vũ Hàn mới chú ý rằng tay áo Diệp Thành đã bị rách khá nhiều, mà ngay sau đó âm thanh rắc rắc vang lên.

Quán trọ sau lưng họ đã xuất hiện vô số vết nứt. Tòa nhà được xây dựng nhiều năm này phá ra tiếng kêu ọp ẹp rồi lạch cạch một cái, đổ sụp xuống biến thành những mảnh cát bụi.

Nếu không phải Diệp Thành bảo vệ bố con họ thì e là hai người đã biến thành tro bụi rồi.

“Diệp Tiên sư đã không còn sức rồi, nếu không anh ấy chắc chắn có thể bảo vệ được quần áo và quán trọ“.

Đừng nói là Bạch Triển Kỳ có kiến thức sâu rộng, ngay cả Bạch Vũ Hàn cũng nhận ra vấn đề.

Uy lực khi bảy cường giả Thần Cảnh liên thủ quả thực quá đáng sợ. Vừa nãy nếu người tiếp chiêu nay là Tiêu Nghĩa Tuyệt thì e là đã chết rồi. Ngay cả với chân nguyên và thần thể của mình, Diệp Thành vẫn rơi xuống thế hạ phong.

Nhưng Diệp Thành không hề sợ hãi, anh vẫn cười lạnh, nói: “Chỉ dựa vào chút bản lĩnh này mà đã muốn tôi cúi đầu nhận thua rồi sao, có tới gấp đôi cũng không thể nào“.

Diệp Thành nói xong thì vỗ một chưởng lên người Bạch Triển Kỳ, một luồng chân nguyên khổng lồ bao trùm hai bố con họ, đưa họ ra ngoài ngay lập tức. Bạch Vũ Hàn cảm thấy đầu mình rối loạn vô cùng, bên tai chỉ còn lại câu nói cuối cùng của Diệp Thành:

“Tới núi Hồng Phong“.

Sau đó họ biến thành một luồng sao băng vạch qua bầu trời, bay về phía núi Hồng Phong nơi xa.

Cho dù là Joyce hay đám người Fenrir thì cũng không ai nhìn bố con nhà họ Bạch cả. Không phải họ không muốn giữ lại Hắc Y giáo chủ thứ chín mà là áp lực Diệp Thành mang lại quả thực quá lớn, bảy Hắc Y giáo chủ này không dám phân tâm chút nào.

So với Bạch Vũ Hàn có khả năng tranh sủng với họ trong tương lai, Diệp Thành có thể khiến Thần Cảnh bước tới Huyền Tiên khiến họ cảm thấy có giá trị hơn nhiều.

“Diệp Thành, cậu đã suy nghĩ xong chưa? Nếu không đầu hàng, sau khi tôi giết cậu xong thì sẽ đánh tới núi Hồng Phong, giết sạch người thân bạn bè của cậu!”

Easby lạnh lùng nói. Ông ta có bản tính tàn nhẫn, lời uy hiếp người khác tất nhiên càng đáng sợ hơn.

“Với câu nói này của ông, lát nữa tôi sẽ giết sạch các người, không để lại bất cứ một người nào“.

Ánh sáng lạnh lóe lên trong mắt Diệp Thành, bố mẹ chính là vảy ngược của anh, bất cứ ai dám động vào đều phải chết!

Anh nhẹ nhàng giãn người, cả người anh từ trong ra ngoài đều phát ra tiếng kêu gào như sấm rền: “Đưa những người không liên quan ra ngoài hết rồi, cuối cùng tôi cũng có thể dùng toàn lực rồi“.

Nói xong, ánh mắt anh ngưng tụ lại, anh đã ngưng tụ rồi bắn kình khí ra: “Ông chính là kẻ đầu tiên!”

Trong không trung, một luồng ánh kiếm nhanh tựa sao băng xẹt qua, nhanh tới nỗi mắt thường không thể nào thấy được. Sau khi ánh sáng đó bắn ra, chỗ ban đầu mới vang lên tiếng không gian bị phá vỡ.

Diệp Thành cuối cùng không phải hạn chế nữa mà ra tay toàn lực. Trước đó lúc bố con nhà họ Bạch ở đây anh phải dùng lượng lớn chân nguyên để bảo vệ họ. Giờ hai người họ đã đi, quán trọ cũng đã sụp, cuối cùng anh cũng đã được phải phóng, thực sự phát huy ra sức chiến đấu vô song của mình.

Diệp Thành ra tay toàn lực khủng khiếp đến mức nào, mọi người liền lập tức nhìn thấy.

Trong không trung vang lên những tiến nổ liên tiếp, chỉ trong nháy mắt Diệp Thành đã đánh đến trước mặt Easby. Cho dù với tu vi Thần Cảnh đỉnh cao của Easby thì cũng chỉ kịp phất ra một quân bài để dùng thuật bảo vệ cơ thể.

Trên quân bài này có in một chú hề lòe loẹt rực rỡ.

Lá bài Joker!

Một luồng ánh sáng màu vàng kim bảo vệ xung quanh người Easby như vỏ trứng gà, còn có từng tràng cười điên cuồng truyền ra từ trong màn sáng, có thể lờ mờ thấy một chú hề cười điên cuồng đang diễn hề trong màn sáng đó.

“Là phép hề ma thuật“.

Phù thủy Oliana có kiến thức sâu rộng lập tức nhận ra, tuy phép thuật này nghe có vẻ buồn cười nhưng thực tế hiệu quả lại vô cùng đáng kinh ngạc, có thể biến công kích nhận được đưa vào một không gian khác, vô cùng đáng sợ. Có thể nói là không phá vỡ màn sáng này thì đừng mơ làm hại người trong màn sáng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.