Edit: Lacey
Chiếc lồng khổng lồ dùng để phong ấn dục vọng đổ sập xuống, sự tự chủ mà trước nay anh vẫn lấy làm tự hào ở trước mặt Chu Du lại không đáng nhắc tới.
Khoảnh khắc anh mất đi khả năng kiềm chế dục vọng, thân thể ngay lập tức nhanh hơn não mà hành động, ôm cô ném lên giường, đè ở dưới thân.
Bộ đồ ngủ anh bảo người chuẩn bị cho Chu Du ở phía trước là một hàng cúc dài, vốn dĩ là một bộ quần áo vô cùng bảo thủ nhưng khi hàng cúc đều buông lỏng thì hương vị đã thay đổi. Lớp vải bông tản ra hai bên cơ thể tinh xảo của cô gái, chỉ còn lại một đoàn thành thành thật thật bị đè dưới eo cô.
Thay vì quần áo thì bây giờ càng trông giống một tấm khăn trải bàn hơn, và người đang nằm trên tấm khăn trải bàn đó là tiểu cô nương mà anh vẫn tâm tâm niệm niệm.
Tôn Hoài Cẩn siết chặt nắm tay, nhắm mắt lại hòng tìm về tia lí trí cuối cùng:“Nơi này không có đồ bảo bảo...” (đồ bảo hộ--> ba con sâu