Tiên Hà Phong Bạo

Chương 226: Chương 226: Bắt đầu tranh phong




Trước vách núi hắc sắc, một thác nước dài đến hơn mười trượng, tựa như một cái cầu vồng bạch sắc, nổ vang như sấm hạ xuống, khí thế rộng lớn, phấn chấn nhân tâm.

Ở trước thác nước, huyền phù một cái phi chu đầu rồng hoàng kim sắc, liên tiếp có thể thấy được đệ tử Đông Phương gia tộc thường lui tới.

Từ Huyền ngưng thần nhìn kỹ thác nước kia, chỉ cảm thấy tựa như một con bạch sắc Kinh Long, rít gào như sấm sét, trong khoảnh khắc xông thẳng lên tâm thần, khiến người ta có một loại trùng kích thị giác, để tâm thần hắn thật lâu không thể bình tĩnh.

Đương nhiên, Thông Thần Cổ Tích kia là ẩn giấu bên trong thác nước, có cổ trận che lấp, tạm thời nhìn không thấy được.

Lúc này, đã thấy Luyện Trận Sư Đông Phương gia đang lưỡng lự đứng trước đại trận, hơn mười người Tu Giả, liên tiếp phát động công kích, bất quá thoạt nhìn còn không làm gì được đại trận này.

Nửa nén hương sau Trương thị gia tộc cũng phái ra Luyện Trận Sư.

- Huệ Lan, người và Mục lão cùng nhau tham thảo phá trận.

Trương Phong cười nói với Từ Huệ Lan.

Đồng hành một vị Luyện Trận Sư khác, lão giả áo bào trắng tuổi chừng năm mươi, hơi liếc mắt nhìn qua thiếu nữ mười bốn mười năm tuổi phía trước, trong mắt mơ hồ chớp động trào phúng.

Mục lão là Luyện Trận Sư thâm niên của Trương thị gia tộc, mà nay cùng một tiểu cô nương tu vi, tư lịch đều xa xa không đủ hợp tác, trong lòng tự nhiên có chút xem thường, thần tình lãnh đạm, dẫn hai gã Luyện Trận Sư tuổi trẻ, liền trực tiếp bay về phía thác nước.

- Huệ Lan, ta đi cùng ngươi.

Từ Huyền cười với nàng, trong mắt có vài phần ý cổ vũ.

Hắn từ trong túi trữ vật lấy ra một kiện pháp khí phi hành hình kiếm bình thường, Nguyên lực trong cơ thể rót vào trong đó, bay đến mặt ngoài thẩm thấu một tầng hoa văn đạm hồng sắc, thân kiếm vừa rộng vừa dài, phía sau hắn bắn ra một đạo khí lưu mỹ lệ mờ ảo quanh quẩn.

Lấy tu vi Luyện Khí kỳ, bản thân không có năng lực phi hành di động khoảng không, thế nhưng pháp khí phi hành lại có Phi Hành Phù Không trận pháp, chỉ cần rót vào năng lượng các loại linh khí, lập tức có thể thôi động trận pháp vận hành.

Từ Huyền bước lên pháp khí phi hành, cũng chịu tải muội muội cùng nhau bay về phía Vân Thủy Bộc Bố.

Từ Huệ Lan mặc dù có tu vi Luyện Khí tứ trọng, nhưng lúc này từ trên cao bay xuống, ít nhiều có chút khẩn trương, nắm y phục của ca ca.

Theo pháp khí phi hành chậm rãi bay đi, thác nước phía trước phát ra tiếng ầm ầm chấn nhiếp tâm hồn, nhìn qua như một dải lụa hồng vắt ngang tinh không, dưới ánh mặt trời lấp lánh vô số đạo bạch sắc ban điểm. Trong nháy mắt lao thẳng vào tầm mắt, rộng lớn bàng bạc.

- Không hổ là di chỉ Thông Thần Cổ Tích.

Từ Huyền không khỏi cảm khái.

- Ca ca yên tâm, ta sẽ dốc hết toàn lực.

Từ Huệ Lan trong mắt lóe sáng, đã bị trận pháp bốn phía thác nước hấp dẫn.

Từ Huyền dựa theo nàng yêu cầu, ở xung quanh thác nước bay lòng vòng, cũng lấy linh phù thử công kích.

- Hừ, một tiểu nha đầu học được một chút lý luận trận pháp cơ sở, lại tự cho là có thể thử nghiệm đột phá Thượng Cổ kỳ trận này.

Một Luyện Trận Sư bên cạnh Mục lão hừ lạnh nói.

- Tiểu cô nương này có vài phần tư sắc, chẳng lẽ là nữ nhân được Trương thiếu chủ coi trọng, để nàng qua đây học tập.

Một gã thanh niên Trận Pháp Sư khác, khóe mắt dừng lại trên khuôn mặt thanh tú xinh đẹp của Từ Huệ Lan chỉ chốc lát, âm thầm nuốt xuống một ngum nước bọt.

- Kỳ Thủy Già Thiên Trận, so với trên bản vẽ kia phức tạp hơn nhiều lắm, cũng may trải qua nhiều năm tháng như vậy, có rất nhiều sơ hở.

Từ Huệ Lan tâm vô tạp niệm, một đôi mắt linh tuệ, tinh thấu lóe ra tia sáng kỳ dị nhè nhẹ, nhìn không chuyển mắt quan sát, cũng phân phó Từ Huyền công kích một vài bộ vị trên thác nước.

Đối với trận pháp nhất đạo, Từ Huyền cũng có đọc lướt qua, hiểu được một ít da lông, nhưng hắn cũng nhận thấy được, muội muội đã tìm kiếm được một vài manh mối.

Ước chừng công phu nửa chén trà nhỏ, Từ Huyền tổng cộng phát ra hơn mười cái nhất phẩm linh phù còn để Trương Phong đưa tới một ít nữa.

Sưu!

Một tấm linh phù hóa thành một đạo hỏa quang xẹt qua thủy liêm phía sau thác nước, thông suốt không chút trở ngại chạy ào đi, phát ra một tiếng "phốc ầm".

- Tìm được rồi, chính là ở đây!

Từ Huệ Lan kinh hô một tiếng, vẻ mặt vui sướng mừng rỡ.

Chớp mắt một cái, đã thấy thác nước như một dải lụa hồng kia, tự nhiên dừng lại trong tức khắc khu vực xung quanh hiện ra một tầng lưu quang bốn phía thủy chợt lóe liền biến mất.

Biến hóa như vậy, nhất thời kinh động Luyện Trận Sư bốn phía thác nước, cũng bao gồm cả cao tầng lưỡng tộc phía trên.

- Sao có khả năng, nhanh như vậy tìm ra sơ hở của trận pháp này.

Mục lão vẻ mặt khiếp sợ bên cạnh hai gã Luyện Trận Sư tuổi trẻ đều là hai mắt trợn trừng, cằm cũng thiết chút rớt xuống.

Hiểu ra được, Mục lão này là nắm giữ tu vi Luyện Khí cửu trọng, tại trận pháp nhất đạo, rất có tạo nghệ. Phóng nhãn khắp Hoàng Long Thành có thể bài danh tiền ngũ.

Sưu sưu sưu, lưỡng đại gia tộc rất nhiều Tu Giả đều bay về phía bên này.

- Huệ Lan, ngươi nhanh như vậy đã có đột phá.

Trương Phong kinh hỉ không ngớt.

- Tiểu cô nương ngươi làn sao xác định được vị trí tâm trận?

Một thanh âm kinh dị già nua truyền đến, từ trong trận doanh Đông Phương gia bay ra một lão giả Luyện Thần Kỳ mục quang cơ trí, phía sau cũng đi theo vài gã Luyện Trận Sư.

- Đó là Phương Thiên Trọng Thành Long đại sư.

Đám người Mục lão mặt lộ vẻ kính nể.

Long đại sư, chính là Luyện Trận Đại Sư Đông Phương gia gần đây mời tới được, mục đích là muốn nhanh chóng phá giải đại trận này.

- Kỳ thực ta đã sớm đoán được vị trí tâm trận của trận pháp này. Chỉ là muốn tìm kiếm được sở hở để công kích, chân chính ảnh hưởng đến nó, cũng không quá dễ dàng. Cũng may ta không ngừng phân tích, để ca ca thử công kích, vận khí tốt, chỉ dùng không đến một trăm tấm lưỡng, đã tiếp xúc được đến chỗ yếu ahij, nó vừa vặn liên tiếp hai kẽ hở ngăn cản linh khí lưu động, mới nhất cử có hiệu quả, rất là may mắn.

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Từ Huệ Lan tràn đầy dáng tươi cười vui sướng thành công, mỹ mạo thông minh, khiến người ta tin tưởng, đây chỉ là một thiếu nữ thanh thuần mười bốn mười năm tuổi.

- Thì ra là thế, mặc dù có thành phần may mắn, thế nhưng cô nương đối với Kỳ Thủy Già Thiên Trận, hiển nhiên có am hiểu sâu sắc, mới có thể kết hợp tình huống thực tế, tìm kiếm được những kẽ hở này.

Long đại sư vẻ mặt khen ngợi nói.

- Bản vẻ giản lược của Kỳ Thủy Già Thiên Trận, ta sớm đã hiểu thấu đáo, chỉ là đại trận chân chính, phức tạp gấp mấy lần, kết hợp hoàn cảnh địa lý nơi này, biến hóa vô cùng.

Từ Huệ Lan rất nhanh cùng Long đại sư thảo luận kế tiếp cách phá trận.

Một kẽ hở yếu hại của đại trận tìm được, phá trận tự nhiên là làm ít công to.

- Từ cô nương thực sự là linh tâm trong sáng, ý nghĩ tinh chuẩn như vậy, phương pháp phá trận cùng lão hủ không sai biệt nhiều.

Long đại sư khen không dứt miệng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.