Ba người Mộc Linh chí tôn cảm thấy kinh hỉ, không nghĩ tới mấy người Từ Huyền dĩ nhiên chưởng khống Không Minh cổ thành, trục xuất một đám Thần hoang cường giả rời khỏi.
- Ta lại thấy được cường giả giới ngoại kia mới đáng sợ...
Nhiếp Hàn hít sâu một hơi, một mặt ngưng trọng.
Trong miệng hắn, giới ngoại cường giả tự nhiên là chỉ Thác Bạt Ngọc.
- Ngươi cũng nhận thức hắn.
Từ Huyền có chút kinh ngạc.
- Lúc trước thời điểm tiến vào Thần hoang, tao ngộ người này, suýt nữa chết trong tay hắn, cũng may người này khinh địch, ta mượn chấn lực tiến vào Thần hoang đại địa...
Nhiếp Hàn lòng vẫn còn sợ hãi nói.
- Thác Bạt Ngọc này chẳng những là cộng đồng kẻ địch của chúng ta, cũng là người mang đến tai nạn hủy diệt cho Tinh Phong quốc hai mươi năm sau kia.
Vẻ mặt Từ Huyền trịnh trọng cùng Nhiếp Hàn thần thức truyền âm.
- Tai nạn hủy diệt chính là người này gây ra.
Trong con ngươi Nhiếp Hàn hiện lên hàn mang, sát ý cùng chiến ý cường đại dâng trào, tỏ rõ quyết tâm của hắn, dù trả bất cứ giá nào cũng phải lưu Thác Bạt Ngọc lại.
Nhưng chỉ có Từ Huyền rõ ràng nhất, này chỉ là một cụ phân thân của hắn.
Hiện nay tràng Đại tai nạn bảy mươi năm sau kia chỉ còn lại hai khoảng mười năm thời gian.
Ba người Từ Huyền cũng ở bên trong Không Minh cổ thành, bắt đầu khoanh chân tĩnh tu.
Thiên Huyền, Mộc Linh hai đại chí tôn phụ trách đề phòng.
Thời gian trôi qua nhanh chóng.
Không tới một năm thời gian, Lục tính lão giả hoàn toàn luyện hóa Độn Thiên Thần Toa, cũng chưởng khống toàn bộ Không Minh cổ thành.
Vào đúng lúc này, di lạc chín thành, toàn bộ diện thế, bị thế nhân chưởng khống.
Nhưng mấy người Từ Huyền, như trước ở trong Không Minh cổ thành, chuyên tâm khổ tu, không biết thời gian trôi qua.
Lục tính lão giả luyện hóa di lạc báu vật, chưởng khống Không Minh cổ thành, chỉ dùng thời gian một năm, vẫn chưa tới đại nạn ba năm.
Luyện hóa di lạc báu vật, lại thêm trong cổ thành có lượng lớn tài nguyên hữu dụng, Lục tính lão giả đương nhiên sẽ không bỏ qua tăng lên tu vi thực lực trên diện rộng.
Không Minh cổ thành, lại lâm vào yên tĩnh, Lục tính lão giả khống chế đóng cả toà cổ thành.
- Xoạt!
Ngoại giới, Không Minh cổ thành kia nương theo bão táp hỗn loạn cùng không gian loạn lưu, từ trong hư không lóe lên một cái rồi biến mất.
- Không Minh cổ thành biến mất. . .
Cường giả đóng giữ ở phụ cận kinh hô thất sắc.
Mấy vị Bất hủ chí tôn, sắc mặt khẽ biến, nhưng rất nhanh khôi phục thường sắc.
- Không người nào có thể chống đỡ mê hoặc bí ẩn chín thành.
Giao Long Ma Hoàng lãnh đạm nói.
Thác Bạt Ngọc ý cười tà mị:
- Ta đã ở trong cổ thành kia, hạ xuống thần thức ấn ký. Nó giờ khắc này bất quá là ẩn nấp trong khe hở không gian phụ cận, nếu như ba năm không hiện thân, ta có biện pháp như trước.
- Cũng phải.
Giao Long Ma Hoàng phụ họa đạo, trong lòng cũng âm thầm kinh hãi, thủ đoạn thần thông của giới ngoại cường giả này, vượt qua tưởng tượng, không thể đo đếm.
Không Minh cổ thành.
Đám người Từ Huyền, nắm chặt cơ hội cuối cùng, tăng cao tu vi thực lực, làm chuẩn bị cho Cửu Bảo quy nhất.
Đặc biệt là Từ Huyền cùng Nhiếp Hàn, cảnh giới đã đạt đến Bất hủ Kim đan, hơn nữa có lượng lớn tài nguyên trợ giúp, tốc độ tu luyện ở dưới chèn ép xuống, nên nhanh hơn bình thường rất nhiều.
Tu vi hai người, cũng dần dần áp sát Bất hủ Kim đan chân chính.
Đặc biệt là Từ Huyền, bởi vì phương thức tu luyện ngũ tạng Ngũ hành đặc thù, Bất hủ Kim đan đối với hắn mà nói, không có bình cảnh đặc biệt rõ rang, bất quá là trình độ chuyển hóa Hỏa sinh Thổ mà thôi.
Nếu Hỏa sinh Thổ đạt tới viên mãn, đại biểu Từ Huyền có thể bắt đầu bước kế tiếp Thổ sinh Kim, xung kích cấp độ Nguyên Thần đại đạo.
Gặp tình hình này, Từ Huyền hơi suy tư, làm ra một quyết định.
- Nhiếp sư huynh, viên Tố Kim đan thượng phẩm này, đối với ngươi có tác dụng lớn lao.
Ánh mắt Từ Huyền lóe lên, trịnh trọng lấy ra một bình ngọc.
Bất hủ Kim đan đối với Từ Huyền, chưa từng có ý nghĩa rõ ràng, thế nhưng đối với Nhiếp Hàn, những tu giả thường quy này mà nói, là có bay vọt về chất.
- Được! Vì đối phó giới ngoại cường giả kia, ta liền ngoại lệ sử dụng loại linh đan đột phá bình cảnh này.
Nhiếp Hàn hít sâu một hơi, trịnh trọng tiếp nhận Tố Kim đan này.
Dù Nhiếp Hàn không có lên cấp Bất hủ Kim đan, nhưng nắm giữ di lạc báu vật, dung hợp Thiên Hạt ma tâm, thực lực sẽ không kém so với Bất hủ chí tôn.
Một khi hắn lên cấp Bất hủ Kim đan, đối với Từ Huyền mà nói, chính là một trợ lực lớn lao.
Trong tình huống bình thường, Nhiếp Hàn sẽ không sử dụng loại linh đan này, nó sẽ hạn chế tiềm lực bản thân, hắn nắm giữ cảnh giới linh hồn Bất hủ Kim đan, cơ bản không tồn tại vấn đề này. Thượng phẩm Tố Kim đan, phóng tầm mắt toàn bộ Tiểu Ngư giới, đều hiếm thấy đến tuyệt tích, xác suất xung kích bình cảnh Kim đan, có thể tăng lên tới bốn thành, có thể nói là khủng bố! Liền coi như là Tố kim đan hạ phẩm bình thường, tăng cường hai thành tỷ lệ xung kích bình cảnh Kim đan, ở một giới cũng là hiếm thấy, cấp bậc đại phái Tam Dương mười tông, cũng phải cướp đến bể đầu chảy máu.
Từ Huyền không chút nghi ngờ, dùng Tố kim đan thượng phẩm, Nhiếp Hàn có niềm tin cực lớn lên cấp Kim đan.
Huống hồ, có Tố Kim đan, còn có di lạc báu vật, thậm chí Thiên Hạt ma tâm.
Sau một năm…
Trong Không Minh cổ thành quả nhiên nhảy lên cao một cỗ khí tức Kim đan mới, khuấy động linh khí thiên vũ.
Thời điểm Nhiếp Hàn lên cấp, một đạo kiếm hồng minh thấu đạm hắc, ngang qua thiên vũ, hư không một giới mơ hồ rung động. Toàn bộ Không Minh cổ thành bị một cỗ kiếm ý dập tắt vạn vật, thiên không hôn ám mấy phần, càng vi diệu chính là, kiếm kia ý như giống bị đánh bóng qua vậy, bồi hồi bốn phía, mặc dù màu sắc u ám, nhưng cũng có một loại cảm giác tươi đẹp.
Từ Huyền biết, kiếm ý của Nhiếp Hàn, trải qua lần lượt lột xác, một là ý cảnh của Thiên Hạt Ma kiếm, hai là bản thân hắn lĩnh ngộ Đoạn Kiếm đồ quyết, nung nấu bách gia kiếm đạo.
- Nhiếp Hàn này lên cấp Kim đan, uy thế so với Kim đan bình thường mạnh hơn vài lần.
Thiên Huyền chí tôn kinh tâm thay đổi sắc mặt.
Khí tức cùng kiếm ý bồi hồi lên cấp kia, cũng không có kéo dài bao lâu.
Cổ thành lại khôi phục tĩnh mịch, Nhiếp Hàn bắt đầu củng cố cùng tìm hiểu.
Mắt thấy thời gian ba năm, dần dần áp sát.
Từ Huyền, Nhiếp Hàn, Tuyết Vi, đều lấy được tiến bộ nhảy vọt.
Tiến bộ to lớn nhất thuộc về Nhiếp Hàn, một bước đột phá Kim đan.
Tuyết Vi cũng ở dưới sự giúp đỡ của báu vật, linh hồn cảnh giới nhảy vào Bất hủ Kim đan.
Từ Huyền cảm giác mình loáng thoáng, tựa hồ bước chân vào Bất hủ Kim đan, bất quá phương thức hắn tu hành, cùng thường quy bất đồng, không có bình cảnh đáng nói, trừ khi là bước ra bước thứ ba Thổ sinh Kim.
Rốt cục, ba năm kỳ hạn đã đến.
Từ Huyền bảo Lục tính lão giả, để Không Minh cổ thành hiện thế.
- Chúng ta coi như tu luyện mấy năm nữa, những người kia tuyệt khó tìm đến Không Minh cổ thành ẩn núp bên trong kẽ hở không gian này.
Lục tính lão giả mang theo ngạc nhiên.