Tiên Hà Phong Bạo

Chương 361: Chương 361: Đào Lâm tam kiệt. (1)




Phanh!

Một quyền toàn lực oanh qua, quang phong hồng sắc gào thét, độ ấm đột nhiên tăng mạnh, lửa nóng đốt người.

Nhưng mà, đại môn kia rung động lắc lư thoáng một phát, chỉ để lại một dấu vết mờ mờ.

Sắc mặt Từ Huyền trầm xuống, vung nắm đấm, như mưa rơi oanh kích mà đi.

Hắn đạt tới cấp độ hôm nay, tùy tiện một quyền ít nhất cũng trên mười vạn cân, huống chi còn có Hỏa nguyên tinh đi kèm.

Cho dù trước mắt là Ngưng Đan cường giả, nếu tùy ý cho hắn điên cuồng công kích, một lúc sau, cũng khó có thể ngăn cản.

Rầm rầm rầm oanh...

Đại môn kim loại kia rất nhanh bị mở ra một vết rách.

Đến cuối cùng, Hỏa chi tâm trong cơ thể Từ Huyền mãnh lực co rúm lại, một cổ Bích U viêm chạy đến trong lòng bàn tay, mãnh lực một chưởng, "Ầm ầm" đại môn kim loại bị bổ ra.

Sau khi đại môn mở ra, bên trong lộ ra một mảng lớn linh quáng kim loại màu sắc khác nhau.

Nhìn qua những linh quáng chồng chất như núi này, con mắt Từ Huyền sáng rõ, cái này đều là tài liệu luyện khí trân quý ah.

- Những cường đạo Yêu Lang tộc này, vơ vét đồ vật cũng không ít.

Hắn lập tức nhào tới, nhanh chóng thu lấy.

Thế nhưng mà những tài liệu luyện khí kia quá nhiều, nhất thời cũng thu không hết.

- Mọi người cùng nhau công kích, tiêu diệt ma đầu nhân loại kia!

Càng ngày càng nhiều Tu Giả đuổi tới hiện trường, đám bọn họ nhao nhao thi triển tiên pháp, hoặc là dùng pháp bảo công kích từ xa.

Leng keng rầm rầm rầm...

Thừa nhận nhiều công kích như vậy, Từ Huyền cũng có chút cố hết sức, tầng ngân cương còn ngẫu nhiên bị mở ra vết rách cùng lổ hổng.

Cũng may thân thể của hắn cường hoành, dưới Luyện Thần cửu trọng đánh vào người, cũng chỉ là đau nhức chập choạng thoáng một phát.

Công kích một lát, trên người Từ Huyền lưu lại mấy chỗ ngoại thương không nặng không nhẹ.

Mà những Tu Giả công kích ở phía xa kia, trên trán lại chảy ra đổ mồ, cảm giác áp lực quá lớn.

Từ Huyền nắm chặt thời gian, nhanh chóng thu lấy đại lượng tài liệu trong bảo khố dưới mặt đất.

- Vây quanh nơi này, chủ trì đại trận.

Một âm thanh lão giả cứng cáp truyền đến.

Chỉ thấy một lão giả áo bào trắng, dẫn bốn năm tên Yêu Lang lão giả Luyện Thần cửu trọng, chủ trì hơn mười tên Luyện Thần kỳ, chuẩn bị vây quét Từ Huyền.

Từ Huyền cảm giác tu vi lão giả áo bào trắng kia đạt tới Luyện Thần cửu trọng đỉnh phong, thậm chí chạm đến đan đạo, thực lực chỉ sợ còn trên Đông Phương gia chủ.

Trừ lần đó ra, bên cạnh hắn có một nam một nữ, cũng đều đạt tới Luyện Thần cửu trọng đỉnh phong.

- Xâm nhập lớp lớp vòng vây, nguyên khí ta tiêu hao hơn phân nửa, không nên đánh lâu.

Trong nội tâm Từ Huyền rùng mình, cảm nhận được nguy cơ không nhỏ, sau khi lại thu một đống tài liệu luyện khí, cũng không đợi đại trận ngoài cửa hình thành, hét lớn một tiếng, giống như Ma Thần giết ra.

Lão giả áo bào trắng kia cùng hai cường giả Luyện Thần đỉnh phong bên cạnh, trong kinh hô đồng thời ra tay.

Trong đó lão giả áo bào trắng tu vi cao nhất, trong tay chém ra một liêm đao trầm trọng, "Vèo" phá không trảm ra, hóa thành bốn năm trượng, dẫn động một mảnh quang nhận sắc bén màu xanh, bao phủ đường đi của Từ Huyền.

Sắc mặt Từ Huyền ngưng trọng, một quyền oanh ra, hình thành một mảnh vân quang màu đỏ, đối chiến Phá Không Trảm của lão giả áo bào trắng kia, xé nát mảng lớn quang nhận màu xanh.

Nhưng đồng thời, tầng ngân cương của hắn, còn phải thừa nhận Tu Giả còn lại công kích.

PHỐC!

Từ Huyền mượn lực bay vụt đi ra ngoài, ở giữa không trung phun ra một búng máu, hóa thành tàn ảnh xanh hồng giao thoa, hoả tốc giết ra lớp lớp vòng vây.

- Đừng cho hắn chạy!

Năm sáu tên cường giả Luyện Thần đỉnh phong, thêm hai ba mươi tên Luyện Thần kỳ, lại bị hắn ngạnh sanh giết ra.

Nguyên khí của Từ Huyền tiêu hao hơn nửa, thụ chút ít ngoại thương không nhẹ không nặng.

Hắn hiểu được không thể đánh lâu, nếu như nguyên khí hao hết, lâm vào lớp lớp vòng vây như thế, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.

Không phải vạn bất đắc dĩ, hắn sẽ không sử dụng Thiết Dực Long Khôi Lỗi, hắn triệu ra hai phi trùng Khôi Lỗi, ở dưới chúng nó hộ tống, vừa đánh vừa lui.

Sáu gã Luyện Thần cửu trọng, một mực đuổi theo Từ Huyền ra bên ngoài sào huyệt, còn chết truy không tha.

- Tiểu tử kia, ngươi cướp đoạt nhiều tài nguyên như vậy, còn giết đại lượng tộc nhân, nhất định phải trả một cái giá lớn, hắn nhất định phải chết! Nếu không Kim Lang đại nhân trở lại, sao có thể bàn giao nhắn nhủ cùng hắn?

Vài tên trưởng lão Yêu Lang tộc, con mắt đỏ bừng.

Mấy vị Yêu Lang tộc trưởng lão, đều phẫn hận đến nghiến răng nghiến lợi, đằng đằng sát khí đuổi giết Từ Huyền.

Đám cường đạo Yêu Lang tộc này, quả thực hỏng bét! Chặn cướp một nhân loại Luyện Thần thất trọng, vốn là dễ như trở bàn tay, nhưng không ngờ đối phương lại đơn thương độc mã giết vào hang ổ, như vào chỗ không người, cướp đoạt rất nhiều tài nguyên.

- Tiểu tử kia tiêu hao hơn nửa nguyên khí, lại truy hắn nửa canh giờ, không cần chúng ta động thủ, hắn sẽ kiệt lực.

Lão giả áo bào trắng thần sắc âm lãnh, trong mắt một mảnh sát cơ hàn ý.

Dùng sáu Luyện Thần cửu trọng liên thủ, nếu ngay cả một tiểu tử Luyện Thần thất trọng cũng bắt không được, còn không bằng tìm khối đậu hủ đập chết.

- Các ngươi vẫn là trở về đi, hôm nay Từ mỗ cảm thấy me mãn, không muốn đánh tiếp. Nếu không, ngày sau Từ mỗ còn có thể cướp sạch Hang Sói các ngươi lần nữa.

Từ Huyền ngồi ở trên lưng một Khôi Lỗi phi trùng, thản nhiên nói.

Loại Khôi Lỗi phi trùng này, có ưu thế tốc độ thật lớn, lại thiện về viễn trình công kích.

Từ Huyền ngồi ở bên trên, ăn vào mấy viên linh đan, thập phần nhàn nhã bắt đầu thanh lý chiến lợi phẩm chém giết đạt được lần này.

Chỉ là túi trữ vật, cũng đến một hai chục, trong đó hơn phân nửa đều là chém giết Luyện Thần thất trọng đoạt được. Trong mỗi túi trữ vật, đều có hai ba dạng Linh Khí, một số linh thạch cùng tài liệu khác.

Trừ lần đó ra, từ trong bảo khố Kim Lang điện đạt được rất nhiều linh quáng luyện khí, giá trị rất cao.

- Ân, có nhiều tài liệu như vậy, ta hoàn toàn có thể luyện chế một vũ khí thích hợp cho mình. Chỉ tiếc, Kim Lang điện kia còn có hai ba bảo khố, cũng không kịp vơ vét.

Từ Huyền thở dài, còn có chút tiếc nuối.

Chứng kiến Từ Huyền ngồi ở trên lưng Khôi Lỗi phi trùng sửa sang lại chiến lợi phẩm, sáu trưởng lão Yêu Lang tộc truy kích sau lưng càng hổn hển:

- Giết chết tiểu tử kia!

Lão giả áo bào trắng tế ra liêm đao trầm trọng, hóa thành một đạo thanh nhận cự đại, hùng hổ chém về phía Từ Huyền.

Thế nhưng mà, cả hai cách nhau khá xa, vừa vặn đạt tới cực hạn của lão giả áo bào trắng, khi công kích tới, uy năng chỉ có sáu bảy phần.

- Ha ha, tài liệu Linh Khí này không tệ, chỉ sợ là cực phẩm linh khí a?

Trong tay Từ Huyền đột nhiên bắn ra phi thảm, ánh sáng màu đỏ như gợn sóng, hóa thành lưới lớn, vây khốn liêm đao lại, thoáng cái lôi kéo tới tay mình.

Khanh Ân...

Liêm đao trầm trọng, trảm ở trên lưới đen, lại đánh ra hỏa hoa văng khắp nơi, cái này là Từ Huyền dùng bổn mạng Viêm Hỏa nhiều lần rèn luyện qua, chất liệu cực kỳ cứng rắn, tính bền dẻo đáng sợ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.