Tiên Hà Phong Bạo

Chương 491: Chương 491: Dấu vết để lại.




Trao đổi một lát, những tu giả cấp thấp luyện thần kỳ này đối với vấn đề sinh tồn khi mới vào Thần Hoang đã có được nhận thức nhất định, vạn phần cảm kích đối với hai người Từ Huyền, rồi sau đó nhao nhao xuyên qua qua tầng sương mù ở phía đối diện, thân ảnh lóe lên rồi biến mất, tiến vào một phương thổ địa khác.

Đợi khi những người này đi thì Từ Huyền và lão giả họ Lục đã có những nhận thức mới với nhau.

- Từ đạo hữu nếu không ghét bỏ thì lão phu xin đưa ngươi qua sông miễn phí, dù sao cũng là tiện đường.

Lão giả họ Lục đề nghị nói.

- Cũng tốt, hiện giờ cũng chính là lúc Cát Thiên Hà vững vàng, chúng ta cũng không khách khí nữa.

Từ Huyền và Nhạc Phong nhảy lên cao, bay vọt lên linh thuyền màu đen.

Ông hô ~

Thuyền nhỏ màu đen dưới sự khống chế của lão giả họ Lục liền lướt về một hướng khác của Cát Thiên Hà.

Vào thời khắc vững vàng thì trong Cát Thiên Hà vẫn sẽ sinh ra một ít quang phong hoa mỹ hỗn loạn, uy lực không tầm thường, đủ để sinh ra uy hiếp rất lớn với tu giả thoát phàm tam giai.

Bất quá lúc này vô luận Từ Huyền, hay là Nhạc Phong, đều đạt đến cấp độ Ngưng Đan kỳ, đối mặt với cương phong xoẹt qua ở phụ cận ngược lại có thể ứng phó một cách nhẹ nhõm.

Bất quá, ứng phó với cương phong chính diện thổi đến thì Nhạc Phong cũng phải dốc toàn lực để ứng phó, pháp quyết trong tay nhanh chóng kháp động, một mảnh quang nhận màu xanh mạnh mẽ xông ra. Trong tiếng "Phanh oanh" sinh ra đại lượng mảnh vỡ cương phong và ngũ sắc quang hoa, trông rất đẹp mắt.

Về phần Từ Huyền, hắn chỉ cần sừng sững tại chỗ, từ trong khí lực sinh ra một cổ lực áp bách hùng hồn bá đạo, những cương phong kia chưa đến gần thì uy năng đã đại giảm, thậm chí rất khó tới gần. Dù ngẫu nhiên có một chút mảnh vỡ cương phong đánh vào người thì ngoài thân liền lóe lên một tầng kim quang, như một tượng thần Kim Cương, tóe lên một mảnh hỏa hoa chói mắt.

Lão giả họ Lục thần sắc động dung, giật mình không nhỏ, bằng vào khí lực cường đại đối đầu với cương phong, cái này quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Ở trên thuyền, lão giả họ Lục như cười như không đề cập với Từ Huyền về Yên Mi ngày đó.

Đề cập đến Yên Mi, thần sắc Từ Huyền cũng lộ vẻ phức tạp, nàng này tiến vào Thần Hoang, tựa hồ có mục đích và sứ mạng nào đó, sau khi tiến vào Thần Hoang không lâu, liền tự động rời đi, không thấy bóng dáng đâu nữa.

Ông!

Trong một khắc, trong Cát Thiên Hà sinh ra một cổ chấn động quỷ dị kinh hồn, một cổ khí tức cấm kị truyền đến...

Chỉ thấy một luồng khí xoáy thần bí sinh ra trong luồng cương phong ở phụ cận, dẫn động linh khí hỗn loạn bốn phía, gào thét lướt đến.

Rời đi thật xa, Từ Huyền liền cảm thấy một cố lực hút cực lớn.

- Không gian linh khí toàn! Lực hút này so với lúc trước không chỉ mạnh hơn gấp mười lần, chuyện gì xảy ra vậy?

Khuôn mặt Nhạc Phong đỏ bừng, chỉ cảm thấy pháp lực toàn thân không tự chủ được trôi ra bên ngoài.

Sắc mặt Từ Huyền cũng là biến đổi, lực hút của không gian linh khí toàn đâu phải lúc xưa có thể sánh bằng.

- Đã quên nói cho nhị vị, đối mặt với linh khí toàn trong Cát Thiên Hà, tu vị càng cao, lực lượng phải thừa nhận cũng càng lớn.

Lão giả họ Lục lập tức nhắc nhở.

Lập tức linh khí tòa kia dần dần tới gần, Từ Huyền tuy rằng cảm giác được lực hút khủng bố, nhưng một thân tu vị thực lực của hắn đều là ở thân thể, không dựa vào Thiên địa linh khí, còn có thể chống cự. Nhưng Nhạc Phong lại khác, hắn mới vào Ngưng Đan kỳ, một thân pháp lực không thể khống chế được nhanh chóng xói mòn ra ngoài, thân hình ẩn ẩn lắc lư, cho đến lúc bị kéo vào trong linh khí toàn.

Lão giả họ Lục toàn thân tràn đầy một tầng ngân quang mỹ lệ, cổ lực lượng thần bí kia đối với không gian linh khí toàn có được lực chống cự rất mạnh. Hơn nữa hắn còn có dư lực, đơn chưởng vỗ vào hắc thuyền, thay đổi phương hướng, ra sức lướt tới bờ bên kia.

BA~!

Từ Huyền đứng trên phi châu, một tay vỗ Nhạc Phong, hắn liền cảm thấy thân thể trầm xuống, một chân vừa mới rời khỏi hắc thuyền lập tức dừng nguyên tại chỗ, hắn thở dài một hơi, mồ hôi lạnh đầm đìa:

- Nguy hiểm thật, may mắn sư đệ ra tay.

Sau khi thoát khỏi hiểm cảnh, Từ Huyền không khỏi triệt để thay đổi cách nhìn đối với lão giả họ Lục, người này thoạt nhìn chỉ là Ngưng Đan trung kỳ võ tu, nhưng chân lực chân động đặc thù trên thân lại có thể nhẹ nhõm ứng phó với linh khí toàn. Không những thế mà bản thân của hắn còn phải điều khiển hắc thuyền to như vậy nữa, cứ thế mà thoát khỏi hấp lực khổng bố của không gian linh khí toàn, cái này so một cái người chống cự không khí linh khí toàn còn khó khăn hơn gấp 10 lần.

Giờ phút này, chỉ thấy lão giả họ Lục lẳng lặn đứng trên mũi tầu, trên người tràn đầy một tầng ngân quang nhàn nhạt, thong thả tự nhiên trong Cát Thiên Hà.

- Người này khống chế lực lượng loại không gian, mượn nhờ lực lượng của tiểu hà giáp ranh để tăng lên thần thông tạo nghệ của mình, tu vị chân thực của hắn cũng tuyệt không phải đơn giản như hắn biểu hiện ra đâu.

Trong ký ức tinh hải đột nhiên vang lên thanh âm của tàn hồn kiếp trước.

Từ Huyền âm thầm líu lưỡi, không nghĩ tới hai lần gặp phải một vị lão giả đưa qua sông, dĩ nhiên là một vị kỳ nhân đương thời. Khó trách đối phương mười năm vẫn ở phụ cận Cát Thiên Hà giúp người qua sông, nguyên lai là vì mượn đó để ma luyện thần thông tu vị, về phần kiếm lấy linh thạch, đoán chừng chỉ là thuận tiện thôi.

Sau khi được tàn hồn kiếp trước nhắc nhở, ánh mứt Từ Huyền khi nhìn về phía lão giả họ Lục kia lập tức đã sinh ra biến hóa.

Đoạn đường sau đó không gian linh khí toàn vậy mà lục tục xuất hiện nhiều lần, càng về sau, ngay cả lão giả họ Lục cũng có vẻ hơi cố hết sức, tu vị của hắn trong một lần đã bạo lộ đế cấp độ Ngưng Đan hậu kỳ.

- Lục đạo hữu, lần này qua sông vì sao lại nhiều lần gặp phải không gian linh khí toàn thế?

Từ Huyền khó hiểu mà hỏi.

- Cát Thiên Hà này kì thực là thuộc về sông giáp ranh của Thần Hoang đại địa, đối với cường giả đến từ bên ngoài ngoài đan đạo càng thêm mẫn cảm. Lão phu không ngờ rằng, vị bằng hữu kia của ngươi mới vừa vặn đột phá, đan đạo khí tức trên người vẫn chưa hoàn toàn tương tan triệt để với Thần Hoang đại địa

Lão giả họ Lục lắc đầu cười cười.

Từ Huyền lại bán tín bán nghi, lão giả họ Lục này sao lại hảo tâm như vậy, miễn phí đưa hai người mình qua? Người này nắm giữ lực lượng thần bí loại không gian, trước đó đối với tình huống của Nhạc Phong phải hiểu rõ như lòng bàn tay mới đúng.

Bất quá, nếu không có hắc thuyền thì việc Nhạc Phong qua sông sẽ khó khăn hơn nhiều, Từ Huyền cũng không phản bác được gì.

Sau khi ứng phó mấy không gian linh khí toàn thì hắc thuyền rốt cục cũng đến bờ bên kia Cát Thiên Hà, nơi này là khu vực thuộc về Tam dương cảnh.

Hai người cũng không dừng lại nhieeufm trực tiếp bay về thị trấn nhỏ phụ cận Cát Thiên Hà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.