Đây là…
Liễu Vũ Yên giật mình động dung.
Từ Huyền đáp:
- Đúng vậy, đây là đoạn thời không trong quá khứ, Vũ Yên có thể nhìn kỹ mỗi chi tiết.
Hình ảnh trong tràng cảnh, vốn là Cô Huyền chiến đấu với Cửu điện hạ, rồi sau đó đến phiên Liễu Vũ Yên.
Lúc này, Liễu Vũ Yên tập trung tinh thần, quan sát mỗi chi tiết.
Thậm chí dưới Từ Huyền tận lực thôi động, khiến hình ảnh phát sinh trong tràng cảnh trở nên biến chậm vô hạn.
Liễu Vũ Yên nhìn càng thêm rõ ràng, càng cẩn thận, thậm chí có thể nhìn thấy mỗi một chi tiết tỉ mỉ không nhìn thấy lúc trước.
Hai người cũng không thể cải biến được gì.
Chiến đấu một lát, Liễu Vũ Yên thua ở trong tay Cô Huyền, lâm vào hôn mê.
Mặc dù lâm vào hôn mê, Liễu Vũ Yên vẫn có thể chứng kiến trạng thái thân
thể của mình, rồi sau đó lại chứng kiến Từ Huyền chiến thắng Cô Huyền,
Tông Như Ma lui lại.
Bá!.!
Tràng cảnh trong hình liền biến mất, quay lại tràng cảnh trong mộng cảnh.
Một màn trước mắt khiến Liễu tiên tử mắc cỡ đỏ bừng mặt, thân thể thân tiên băng tuyết của nàng không mảnh vải che thân, cùng quấn một chỗ với Từ
Huyền, khí tức lửa nóng kia hun đến khiến da thịt toàn thân nàng đều
hiện hồng.
Hai người rất nhanh lâm vào vô tận bể dục, không ngớt vô tận.
Sau nửa canh giờ, Từ Huyền có chừng có mực, lần nữa thúc dục mộng hồi .
Giờ phút này, hàn ý trên người Liễu Vũ Yên đã hơi có chuyển biến tốt đẹp, cái này đều là nhờ Từ Huyền.
Nhưng mộng hồi, cũng phát huy tác dụng mấu chốt.
Lúc này, Từ Huyền thôi động mộng hồi đến cấp độ càng sâu, tâm thần ý thức
của hai người dung hợp cao độ, đạt tới cấp độ ý niệm song tu chính thức.
Trong hoàn cảnh này, Từ Huyền dần dần xâm nhập vào linh hồn Liễu Vũ Yên, cùng tâm linh, ý cảnh của nàng tương thông, có xúc tiến và trợ giúp lẫn
nhau.
Ông oanh ~
Rồi đột nhiên, Từ Huyền cảm giác linh hồn oanh động một tiếng, đến từ mộng hồi tầng bảy, đến từ ký ức Tinh Hải kia.
- Không tốt!.!
Từ Huyền biến sắc.
Loại cảm giác này, cùng loại với tu luyện mộng hồi năm đó, ý thức thoáng một phát xuyên thẳng qua bảy mươi năm, vọt đến thời không tương lai.
Còn lần này, tầng bảy càng cao hơn sẽ phát sinh cái gì, Từ Huyền không cách nào đoán trước.
Dưới mặt linh hồn “Ầm ầm” nổ mạnh một tiếng, hai người dung hợp cao độ, ý
thức triền miên dung nhập với vòng xoáy thần bí ở trung tâm mộng hồi .
Hai người lại lần nữa tiến vào một tràng cảnh kỳ dị như mộng.
Từ Huyền có một loại cảm giác quen thuộc từ lâu.
Hắn “Nhập vào thân” trên người một thiếu niên quật cường, ánh mắt kiên nghị:
- Luyện Thể thập trọng, ta quyết không buông bỏ!.!
Một trăm ngàn thanh âm lặp lại vang lên trong đầu.
Từ Huyền tâm thần hơi chấn, cái này dĩ nhiên là tràng cảnh kiếp trước.
Bất đồng với trước đây chính là, lần này không thông qua ký ức Tinh Hải để thể ngộ trí nhớ kiếp trước, mà thông qua mộng hồi .
Nhận thức giờ phút này hoàn toàn không giới hạn ở thể ngộ trí nhớ, mà là một loại cảm giác chính thức đặt mình trong trong đó, tự mình kinh nghiệm.
- Chẳng lẽ… Ta vậy mà về tới đoạn thời không kiếp trước rồi sao?
Từ Huyền trong lòng hoảng sợ.
Kiếp trước và kiếp này, không chỉ có vượt qua đoạn thời không, còn đột phá gông cùm xiềng xích Luân Hồi nữa.
Ông oanh ~
Cùng lúc đó, Từ Huyền cảm nhận được ký ức Tinh Hải trong đầu bỗng truyền đến thanh âm phiên giang đảo hải.
Lúc này không chỉ có ý thức của Từ Huyền, xuyên thẳng qua trở lại kiếp trước, mà ngay cả Liễu Vũ Yên cũng không ngoại lệ.
Bất quá, Liễu Vũ Yên lại hóa thân thành Lê sư muội không màng danh lợi như tiên kia.
- Đây là…
Liễu Vũ Yên tâm hồn thiếu nữ trực nhảy, giờ phút này đặt mình trong “Lê sư
muội” lại thân thiết như vậy, như là huyết nhục của mình vậy.
Cái loại tình cảm quyến luyến quen thuộc từ lâu này dũng mãnh tiến vào trong ý thức của nàng.
- Đây là chúng ta kiếp trước.
Từ Huyền hít sâu một hơi, tận lực khiến mình bình tĩnh lại.
Từng chút trong Kiếp trước cẩn thận “ôn lại” trước mặt hai người.
Từ Huyền và Liễu Vũ Yên phảng phất như tiến vào mộng cảnh giới, thể ngộ một đoạn tình cảm kinh nghiệm quen thuộc từ lâu.
Mộng cảnh kia rất dài, đã qua mấy năm, thậm chí vài chục năm vẫn còn đang không ngừng kéo dài.
Thể ngộ và kinh nghiệm tình cảm hai đời khiến hai người đạt được đủ loại cảm ngộ.
Đương nhiên, Từ Huyền sẽ không đề cập đến chuyện Ký ức Tinh Hải.
Cũng không biết qua bao lâu.
Từ Huyền cảm giác tâm thần mệt mỏi, ý thức nhanh chóng rút về.
Bá!.!
Mà trong nháy mắt tiếp theo, Từ Huyền trở về liễu ngữ cư.
Mà Liễu Vũ Yên trước mắt tựa hồ còn lâm vào trong mộng cảnh chưa thức tỉnh.
Ý niệm khẽ động, Từ Huyền tiến vào Ký ức Tinh Hải, phát hiện tinh không
rộng lớn này, khu vực sáng ngời mở rộng mấy lần, đã xảy ra biến hóa
nghiêng trời lệch đất.
Hắn cảm giác linh hồn cảnh giới của mình
cơ hồ sinh ra bay vọt về chất, hơn xa Thần Hư sơ kỳ bình thường, thậm
chí tới gần Thần Hư Đại Đế.
Mặt linh hồn, mộng hồi thôi động vận
chuyển, như thủy ngân chảy, trôi chảy không thôi, loại áo nghĩa huyền
diệu này đều được Từ Huyền khống chế như ý.
Hắn vừa cẩn thận quan sát Liễu Vũ Yên, phát hiện khí tức trên thân nàng đang sinh ra biến hóa vi diệu .
Lẫm đông hàn ý quanh quẩn không tiêu tan kia đã bị lực cản nào đó, đang chậm chạp biến mất…
Có thể khẳng định, linh hồn cảnh giới của Liễu Vũ Yên đã hoàn toàn tăng
lên tới cấp độ Đế Tôn, phần thắng khi đối kháng lẫm đông hàn ý gia tăng
thật lớn.
- Có hiệu quả!.! Chỉ là trạng thái Vũ Yên hiện giờ…
Từ Huyền nửa vui nửa buồn.
Liễu Vũ Yên hiện giờ vẫn lâm vào ngủ say.
- Nàng lâm vào mộng cảnh ký ức kiếp trước, tương đương với mộng trong mộng…
Tàn hồn kiếp trước dừng một chút:
- Cái này vốn là do tình cảm hai đời của ngươi với nàng kéo dài, dưới sự
thôi động của mộng hồ , ký ức Tinh Hải cùng với tinh thần song tu liền
đột phá gông cùm xiềng kích Luân Hồi, loại tình huống này, phát sinh ở
nguyên thần đại đạo, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
- Như vậy cái này đối với nàng, sẽ có ảnh hưởng gì?
Từ Huyền sắc mặt xiết chặt.
- Xem ngộ tính thiên tư của nàng, sẽ có lợi ích rất lớn. Chỉ là, mộng
trong mộng tầng thứ hai này không chỉ là mộng, mà là vượt qua cơ hội
thần bí của Luân Hồi, lúc nào thức tỉnh, không cách nào xác định,
nhưng có thể khẳng định, nàng sau khi tỉnh dậy, tất nhiên có đột phá
lớn.
Tàn hồn kiếp trước phân tích nói.
Chung quy mà nói, cái này đối với Liễu Vũ Yên là một lần đại kỳ ngộ.
Duy nhất không thể xác định chính là thời gian thức tỉnh.
Rồi sau đó, Từ Huyền liền dừng trong không gian mộng cảnh của Liễu Vũ Yên
tĩnh dưỡng một lát, tinh khí thần lại lần nữa kéo lên đỉnh phong.
Bá!.!
Một đoạn thời khắc, Từ Huyền vận chuyển mộng hồi , tự động rời khỏi mộng cảnh của Liễu Vũ Yên.
Trở lại không gian sự thật, Từ Huyền phát hiện mình còn đặt mình trong Mộng Huyễn Thiên Đường.
- Ngươi đã ngây ngưởi trong mộng cảnh nửa năm.
Thiên Sư trên Mộng Ảo Thiên Đài, chậm rãi mở to mắt.
Nửa năm?
Từ Huyền giờ phút này hồi tưởng lại, đoạn thời gian dài dòng buồn chán kia tự hồ chỉ là một cái chớp mắt.