Hoàng Long chi tranh, Đông Phương Hàn và Trương thị tộc trưởng chinh chiến đã hơn một năm đối kháng, nhiều lần khúc chiết rốt cục giải quyết dứt khoát.
Đông Phương gia tại thời khắc mấu chốt cuối cùng, trong một tháng xoay chuyển càn khôn, đem Trương thị gia tộc trục xuất khỏi Hoàng Long Thành.
Mà hết thảy cái này chỉ là bỏi vì Côn Vân quốc đô thế cục đại biến, nguyên bản Đông Phương bản tộc xuống dốc một hai nghìn năm, ở trong Côn Vân quốc đô rắc rối hỗn loạn cường thế quật khởi.
Một Nguyên Đan Kỳ cường giả, tại tầng mây cao, trong một phương chiến tranh linh thành, quả thực là dễ như trở bàn tay.
Cũng may, Trương thị gia tộc tuy rằng thất bại, nhưng cũng không có diệt tộc, bảo tồn rất nhiều tinh anh trong tộc, cùng với quá nửa đệ tử gia tộc.
Dù sao Trương thị gia tộc ở trong gần nửa năm chinh chiến, đạt được ưu thế tuyệt đối, gắt gao áp chế Đông Phương gia, còn kém một bước là có thể trở thành Hoàng Long bá chủ.
Trừ bỏ Nguyên Đan Kỳ cường giả, Trương thị gia tộc thực lực tổng hợp lại hơn xa Đông Phương gia.
Dưới tình huống như vậy, mặc dù Đông Phương gia thắng lợi, cũng chỉ là đem Trương gia trục xuất khỏi Hoàng Long Linh Thành, mà vô lực tiêu diệt Trương thị gia tộc khổng lồ.
Mấy ngày sau.
Hoàng Long Linh Thành Trương phủ bị san bằng, chúng cao tầng Đông Phương gia hội tụ một đường.
Ngồi trên thủ vị, một lão giả mặc một thân tử hắc huyết tàm ti bào, thần tình thản nhiên mà ngồi.
Lão giả này chính là Nguyên Đan Kỳ cường viện Đông Phương gia từ bản tộc mời tới, lấy bản thân ở đây, lão giả thần bí thao túng vận mệnh của hàng vạn hàng ngàn người.
Ngồi bên cạnh hắn, một nam tử ngân bào yêu dị, một đôi mắt xếch, khí tức quỷ dị lẫm nhân, chính là Đông Phương lão tổ năm xưa tiêu diệt Phong Vũ Môn.
Sau đó một ít người, còn lại là đám cao tầng của Đông Phương gia tộc, ước chừng mười người.
- Báo hai vị lão tổ và gia chủ, Tu Giả Trương gia toàn bộ rút khỏi Hoàng Long Linh Thành, chạy trốn khắp nơi. Trong đó có gần một nửa số người, chạy trốn tới Phương Thiên Trọng Thành, chịu Phương Thiên Học Phủ che chở, khó có thể truy sát.
Một gã lão giả Luyện Thần thất trọng, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.
- Ta thật ra đã quên, Sở Đông kia từng là Tiên Diễn kỳ tài của Phương Thiên Trọng Thành, không nghĩ tới có thể có năng lượng lớn như vậy, có thể vi Trương gia tìm được che chở.
Gia chủ Đông Phương Uy thần sắc ngưng trọng nói.
- Nhất phương trọng thành thế lực không thể coi thường.
Tử hắc bào lão giả khẽ gật đầu, lại bình tĩnh nói:
- Tuy rằng Đông Phương bản tộc ta có năng lực diệt trừ Phương Thiên Học Phủ, nhưng nếu như làm như vậy, tất nhiên sẽ trả giá thảm trọng, đến lúc đó thế tất khó có thể đặt chân Côn Vân quốc đô. Trước mặt quan trọng nhất là củng cố địa vị của bản tộc tại Côn Vân Quốc, đồng phát triển lớn mạnh thế lực chi nhánh Đông Phương gia, hai cái kết hợp, trong năm mươi năm có cơ hội đánh bại kình địch, nắm trong tay quốc đô. Chỉ cần ổn định quốc đô lại phân ra giải quyết Phương Thiên Trọng Thành, vậy thì giản đơn hơn rất nhiều.
Nghe nói lời này, Đông Phương lão tổ một thân khí tức yêu dị cũng gật đầu tán thưởng.
- Duy nhất khiến người ta lo lắng là, Trương thị gia tộc kia có hai kẻ tiềm lực cực kỳ đáng sợ, trong truy sát để cho bọn họ chạy mất.
Đông Phương Uy than thở.
- Đúng vậy, vô luận là Niếp Hàn kia, hay là Từ Huyền đều là người tiềm lực tạo hóa quá cường đại, giả như có thêm thời gian, bọn họ trở về Hoàng Long, là một uy hiếp không nhỏ.
Còn lại cao tầng Đông Phương gia cũng đều gật đầu, thoáng lộ vẻ tiếc nuối.
Tử hắc bào lão giả sau khi hiểu rõ tình huống, cũng không để ý cười nói:
- Chính là hai Luyện Thần hậu bối, đã để các ngươi lo lắng như vậy?
Ngày ấy chém giết Ca Tống, còn lại Tu Giả Trương gia bỏ chạy tứ tán, hắn cũng không có tự mình truy sát.
Tuy rằng Sở Đông Từ Huyền đều đang lẩn trốn trong đám người, nhận thức hắn căn bản không biết, cũng không nhận thức Từ Huyền, Niếp Hàn những người này.
Dù sao hắn là cường viện tạm thời từ Côn Vân quốc đô mời tới, hầu hết người đều không nhận thức, thẳng thắn nhắm vào cường giả đã ngoài Ngưng Đan kỳ.
- Các ngươi yên tâm, Đông Phương Bá hài tử này huyết mạch trên người so với rất nhiều đệ tử bao năm qua muốn thuần khiết nống đậm hơn, ta lại lấy pháp môn đặc thù kích phát lực lượng huyết mạch của hắn, tiềm lực tương lai không thể đo lường, thậm chí có cơ hội siêu việt lão hủ.
Tử hắc bào lão giả vuốt râu cười nói, đối với hai Luyện Thần hậu bối không nhận thức, hắn căn bản không để vào mắt.
- Đa tạ lão tổ đối với Bá nhi tài bồi và chờ mong.
Đông Phương Uy đại hỉ, vội vã lôi kéo nhi tử Đông Phương Bá cùng nhau nói lời cảm tạ.
Phương Thiên Trọng Thành nam bộ, một mảnh khe sâu thâm thúy bí mật ở ngoài vạn dặm.
Trong sơn động sâu trong khe sâu, đóng quân một nhóm tinh anh đệ tử Trương gia, ước chừng hai ba mươi người, tu vi chí ít đều có Luyện Khí thất trọng, một phần ba đều là Luyện Thần Kỳ Tu Giả.
Lúc này, gia chủ Trương Thiên Luân và Trương Phong, vết thương chồng chất.
- Tĩnh dưỡng nửa ngày sau, lại phái những người này nghĩ cách tìm Vũ Hàm trở về.
Trương Thiên Luân vẻ mặt mệt mỏi rã rời nói.