Ngũ vũ diễm lực!
Phải biết rằng thất linh đồng tước cùng sở hữu
thất linh, theo tu vi chủ nhân, tình huống viêm lực mà có thể mở ra càng nhiều lông vũ.
Lúc ban đầu, Từ Huyền chỉ có thể mở ra nhất căn lông vũ, còn lần này lại mở ra ngũ vũ viêm lực.
Cái này thậm chí đã vượt qua sở liệu của Từ Huyền, đương nhiên lần này cũng là khó khăn lắm mới mở ra ngũ vũ chi lực.
Oanh XÍU...UU!
Từng cái quang quang phong bạo kinh thế hãi tục, gào thét tàn sát bừa bãi,
sắc bén chói tai, quang khổng tước cực lớn kia phát ra một đạo thanh âm
phượng hót, một cổ viêm hỏa thần uy nguyên ở viễn cổ thần hoang ngũ sắc
lưu ly phô thiên cái địa phóng tới!
Xùy~~ tì!
Những nơi viêm lực phong bạo kia đi qua, khói xanh bốc hơi, cùng Cốt Ma Hóa Huyết thuật sinh ra trực tiếp nhất.
Với tư cách thất linh đồng tước, bài danh đệ tam trong thần hoang ba mươi
sáu kiện truyền thuyết kỳ bảo, viêm thuộc tính bản thân nó thuộc tính
không đồng nhất, đủ loại màu sắc hình dạng, uy năng kinh nhiếp cổ kim,
có thể nói hoang hoang nhất tuyệt, hơn nữa có thể khắc chế sâu sắc ma
yêu chi đạo!
Giờ phút này, thất linh đồng tước càng mở ra ngũ vũ
chi lực, vừa vặn khắc chế được Cốt Ma Hóa Huyết thuật của Cát Thu. Một
khu vực ám tử huyết quang khói xanh đằng đằng, truyền đến một cổ tanh
tưởi.
- Đó là pháp bảo gì?
Thân tâm Cát Thu run lên, bị một cổ viêm lực thần uy từ cổ chí kim tập trung lên.
Oanh bành băng!
Khổng Tước cự đại tách ra ngũ sắc sáng chói, mang theo viêm hỏa phong bạo kinh thế, thoáng cái đã bao phủ Cát Thu.
Ah!
Bên trong viêm hỏa bạo liệt truyền đến một đạo thanh âm thảm thiết.
Từ Huyền không khỏi kinh ngạc phẩm chất cùng uy năng của thất linh đồng
tước, lần lượt vượt qua tưởng tượng, không nghĩ tới không nghĩ tới một
kích đã phá hủy Cốt Ma Hóa Huyết thuật đáng sợ kia!
Quang diễm
cùng phong bạo huyễn lệ rộng lớn, bao phủ khu vực mấy trăm trượng, cổ
sóng khí kia dư uy thậm chí lan đến phạm vi phương viên trăm dặm. Sinh
linh ở cách gần đó, trực tiếp bị các loại thuộc tính viêm liệt thiêu đốt thành tro than, cách xa một chút, cũng thấy sóng nhiệt tập thân, khô
nóng bất an.
Từ trong cao không bao quát xuống, có thể thấy được
ngũ sắc diễm quang hình thành hỏa hải, lúc thì xoay chuyển, tráng lệ
chấn động. Trung tâm vị trí của nó, có một con quang khổng tước sinh
động cực lớn, năm cái linh vũ màu sắc khác nhau lay động.
Trên khu vực chiến đấu, thế giới Vân Hải càng cao hơn.
- Thật xinh đẹp!
Một tiểu cô nương, trong đôi mắt dị thải liên thiểm, nhìn phía dưới ngũ sắc quang Khổng Tước đẹp không nhiễm bụi trần. Linh vũ màu sắc tươi bóng,
rung động tâm hồn phát ra tiếng phượng minh, đều rất chân thật.
Bên cạnh lão giả ma y đứng lặng, cảm khái nói:
- Không nghĩ tới trong Đông Hoang biên cảnh, sẽ có truyện thừa chi bảo uy năng kinh người bực này. Hậu bối họ Từ này, thực lực chân chính của
hắn, có thể cùng những thiên tài kinh diễm nhất Tam Dương Thập Tông
tương đương...
- Cát Thu đó thật sự quá ghê tởm, lần trước hắn
thoát đi, sau đó, gia gia đuổi qua khiển trách một phen, không nghĩ
người này còn không chịu buông tha.
La Quần tiểu cô nương tức giận nói.
Lần trước tại Tử Tiêu Quốc, Từ Huyền và Cát Thu sau khi chấm dứt chiến đấu, ma y lão giả cùng La Quần tiểu cô nương ở lại Đông Hoang biên cảnh,
cũng trải qua mấy năm quan sát khảo cứu.
- Tình huống lần này,
khả năng không có đơn giản như vậy. Nhưng mặc kệ thế nào, lão hủ cũng sẽ không để hậu bối họ Từ đã bị uy hiếp tính mệnh, Thất Hiền Các không thể mất đi thiên tài kinh diễm bực này.
Lão giả ma y sắc mặt ngưng
trọng, ánh mắt dừng tại sơn động bao phủ cấm chế phía dưới. Lấy thần
thức của hắn, dĩ nhiên không thể thẩm thấu đi vào.
Cùng lúc đó, trong khu vực bị ngũ sắc diễm hỏa chôn vùi truyền đến một trận tiếng tê khiếu kịch liệt cuồn cuộn.
Hô oanh bành...
Khi Thất Linh Đồng Tước dần dần ảm đạm, ngũ sắc diễm hỏa kia bỗng dưng nổ tan ra, hiện ra một mảnh gồ ghề cháy đen tại chỗ.
Một hố sâu thật lớn đường kính mấy trăm trượng nằm một thân thể cháy đen, tràn đầy vết thương.
Lúc này thân thể Cát Thu đã không thành hình người, cả người xương cốt hầu
như toàn bộ tan rã, mặc dù đã bị trọng thương như vậy, hắn vẫn như trước sống sót ngoan cường.
Hắn nằm trên mặt đất, trong một đôi mắt u
lãnh, thấu xuất lệ quang khiến người ta kinh hãi, hận không thể đem Từ
Huyền thiên đao vạn quả.
Bất quá, thừa thụ Thất Linh Đồng Tước
năm cái linh vũ toàn lực một kích, hắn trọng thương chồng chất, trong
khoảng thời gian ngắn hầu như mất đi chiến lực. Cho dù có năng lực xương vỡ lại lành, Cát Thu cũng rất khó lập tức chữa trị thương thế.
- Nhanh chóng bảo hộ Cát Thu!
Vạn Quy Tông sáu đại Nguyên Đan nhất tề từ trong động khẩu âm u bay ra,
thấy khắp nơi trên đất trước mắt cháy đen. Từng hố sâu trên chiến
trường, mấy người tử y trung niên kinh khủng hoảng sợ, trợn mắt há hốc
miệng.
Bọn họ trăm triệu lần không nghĩ tới, Cát Thu thi triển bí thuật Cốt Ma Hóa Huyết Thuật, sẽ lại bị bại nhanh như vậy.
Từ Huyền nhìn từ xa, thoáng lộ vẻ kinh dị, chủ yếu vốn từ hai nguyên nhân. Thứ nhất, uy năng của Thất Linh Đồng Tước lần lượt vượt qua ý muốn. Vật ấy quanh năm ở trong cơ thể lấy chân hỏa rèn luyện, cũng chịu đựng lực
lượng thần bí của Nguyệt Quang Bí Châu thấm nhuần, có biến hóa lớn.
Thứ hai, thừa thụ diễm hỏa trùng kích kinh thiên như thế, Cát Thu kia dĩ
nhiên còn có thể bảo mệnh, nếu là để hắn lại thở dốc chỉ chốc lát, cố
gắng còn có lực đánh một trận.
Hưu -
Thất Linh Đồng Tước hóa thành cỡ bàn tay, bay đến trước người, lưu quang mê ly, bập bềnh quanh thân hắn.
Từ Huyền cũng không có tiếp tục hạ sát thủ, vẻ mặt đạm mạc nhin ra viễn phương:
- Buông tha đi, ngươi không phải đối thủ của ta.
Cho dù thần thông thực lực của hai người chẳng phân biệt được trên dưới,
trong tay Từ Huyền còn có rất nhiều pháp bảo cường lực, như là Ngân Từ
Nguyên Châu, Phương Ấn Sơn mấy đòn sát thủ này cũng chưa từng vận dụng.
Từ Huyền chưởng khống một tòa cổ thành, tư bản hùng hậu của hắn hơn xa
cường giả đồng giai, dù cho cùng Kim Đan bất hủ trong truyền thuyết so
sánh, cũng không thua kém nhiều.
- Từ Huyền, ta muốn ngươi chết...
Cát Thu vẻ mặt dữ tợn, phát sinh tiếng rít gào cùng không cam lòng.
Thân là thiên tài đệ tử của đường đường Tam Dương Thập Tông, lại nhiều lần
bại bởi một hoang tiểu tử tu vi thấp hơn chính mình, loại đả kích và
ghen ghét này, khó có thể dụ hoặc.
Từ Huyền cười nhạt không nói.
Vạn Quy Tông sáu đại Nguyên Đan, để Cát Thu bảo hộ ở trung tâm, trong
khoảng thời gian ngắn cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Cát Thu nhân cơ hội này, thi triển bí thuật, xương cốt rất nhanh trọng lập, hắn hiển nhiên không chịu thua, còn không chịu buông tha.
Đối
với điều này, khóe miệng Từ Huyền hiện lên một tia trào phúng, hắn sẽ
không xuất thủ giết chết Cát Thu, bởi vì mặc kệ là chính mình, hay Tinh
Phong Quốc lúc này đều không thể cùng đại phái cấp bậc Tam Dương Thập
Tông chống lại.
- Cát tiểu tử, ngươi không phải đối thủ của hắn...
Đột nhiên, một thanh âm kỳ dị âm lãnh trầm thấp ở trên hư không phiêu động.