Không tiếc vượt giới giết qua, huy động nhân lực, chỉ vì đạt được một kiện pháp bảo, có thể thấy được giá trị và uy năng của Nguyệt Quang Bí Châu thế nào.
Kế tiếp, tiếp tục phân tích.
Từ Huyền cũng tìm được một ít điểm đáng ngờ.
Dưới tình huống bình thường, Nguyệt Quang Bí Châu một mực ẩn nấp ở sâu trong cơ thể, ngay cả chính hắn cũng không cảm thụ được, cho dù ngẫu nhiên sử dụng, đều là bị động phòng ngự, hoặc là tẩy rửa thân thể, khu trừ ám thương cho Từ Huyền.
Loại tình hình này, khí tức của Nguyệt Quang Bí Châu cực kỳ ẩn nấp.
Kế tiếp, Từ Huyền dời manh mối sang tình huống hai lần Nguyệt Quang Bí Châu xuất thể.
Lần đầu tiên là ở Cửu thành Thần Hoang, Tử Hải, Yêu Ngư cổ thành, nhưng lúc đó Nguyệt Quang Bí Châu xuất hiện thời gian quá ngắn, không có mấy người thấy rõ, hơn nữa Thần Hoang bản thân là giới trong giới, vô hình là một tầng tiểu bình chướng.
Từ Huyền liền bỏ qua nguyên nhân này.
Kế tiếp lần thứ hai, Nguyệt Quang Bí Châu xuất thể đón đánh, đó là là khi đang quyết chiến với người sáng lập kim điện.
- Chỉ sợ chính là lúc đó, người sáng lập kim điện kia bản thân không rõ lai lịch, lại thêm vào các loại giới ngoại bí thuật nữa.
Từ Huyền cơ bản bắt được manh mối.
Có phải thực sự liên quan đến người sáng lập kim điện hay không, Từ Huyền không cách nào xác định, nhưng việc Nguyệt Quang Bí Châu chính thức tiết lộ, hơn phân nửa là vào lúc này.
Sau khi phân tích nguyên nhân, trong lòng Từ Huyền vẫn đang có một cổ nguy cơ mãnh liệt.
Tương lai bảy mươi năm, có quá nhiều nhân tố, giới ngoại cường giả kia hàng lâm ra sao, không cách nào đánh giá, có lẽ bây giờ đối phương đang ở một nơi hẻo lánh trong tạp ngư giới cũng nên.
- Nhất định phải nghĩ hết mọi biện pháp, tăng thực lực lên!
Từ Huyền cắn răng, lúc này lại phục dụng một khỏa Tứ phẩm Huyền Băng thương quả, bế quan tu luyện.
Mới thoáng cái, hơn một năm qua đi, Từ Huyền xuất quan.
Xác thực mà nói, là Sở Đông đã làm tốt vạn toàn chuẩn bị, sắp sửa xuất phát đi Bát Hoang Sa Mạc.
Lúc Từ Huyền xuất quan, tu vị miễn cưỡng khôi phục đến Ngưng Đan đỉnh phong, mà Sở Đông chỉ thì nửa bước vào Nguyên Đan kỳ.
Cái này khiến Từ Huyền có chút buồn bực, hắn vào một hai năm trước đã có được cảnh giới như vậy rồi.
Sở Đông đối với biến hóa trên người Từ Huyền, có chút giật mình, âm thầm suy tính, nhưng lại không tính ra gì.
- Đúng rồi, có một tin tức tốt, ngay vào nửa năm trước, Tinh Phong quốc sinh ra đời một vị cường giả Nguyên Đan mới.
Sở Đông đột nhiên nói.
- Ah?
Từ Huyền hơi lộ ra hiếu kỳ, lại biết được vị cường giả Nguyên Đan mới sinh ra kia cũng không phải là mấy người mà mình cho rằng có khả năng nhất.
Trong Tinh Phong quốc sinh ra đời một vị cương giả Nguyên Đan mới, cái này tự nhiên là một chuyện vui.
Thấy Từ Huyền sinh ra một tia hiếu kỳ, Sở Đông lập tức phái người đi liên hệ.
Sau đó, Từ Huyền lục tục gặp được Trương Phong và Nhiếp Hàn.
Nhiếp Hàn tu vị cũng ẩn ẩn bước vào Nguyên Đan kỳ.
Ngoài ý muốn nhất chính là tu vị của Trương Phong, cũng không kém Sở Đông và Nhiếp Hàn, thậm chí còn có xu thế vượt qua nữa.
Sở Đông và Nhiếp Hàn, bản thân là kỳ tài có một không hai, người trước thì có Độn Khứ Đích Nhất, mà trong chiến tranh và diễn toán bố cục lại có thể xúc tiến tu vị. Còn người sau thì có Thiên Hạt Ma Kiếm, tìm hiểu áo nghĩa trong đó, tu luyện càng thêm thần tốc. Tu vị tiến triển của hai người này cũng là lẽ thường.
Về phần Trương Phong, sau khi ngồi lên vị trí quốc quân liền được hưởng tài nguyên tu luyện tốt nhất của một quốc gia.
Từ Huyền từ trong miệng Sở Đông biết được trong mấy năm qua, hắn cùng với Từ Huệ Lan liên thủ, nghĩ cách bày trận, hội tụ Vận mệnh quốc gia.
Cái gọi là "Vận mệnh quốc gia" tức là chỉ phong thủy số mệnh của một phương quốc gia.
Số mệnh là một loại lực lượng thần bí cùng vận mệnh, nhân quả các loại tương liên với nhau, vô hình không thể nắm lấy, nhưng lại thực sự tồn tại.
Nếu có đầy đủ số mệnh gia thân, tất cả đều có khả năng, không chỉ riêng tốc độ tu luyện nhanh hơn.
Đột phá cổ chai, càng có thể hoàn thành một ít chuyện không thể tưởng nổi.
Tuy rằng Tinh Phong quốc thành lập thời gian cũng đã lâu, căn cơ dần dần ổn, nhưng số mệnh hội tụ được lại cực nhỏ.
Một là do vị trí cấp độ cảnh giới của Sở Đông và Từ Huệ Lan không đủ, đối với thủ đoạn hội tụ số mệnh so với các vương triều thành lập đã lâu, phồn hoa, dân tâm hướng đến đều ảnh hưởng đến việc sinh ra số mệnh cả.
Đối với cái này Từ Huyền tự nhiên sẽ không phản đối, đây là chuyện tốt đối với tất cả mọi người.
Đương nhiên, số mệnh của một quốc gia này đối với quốc quân hoặc là Đế Hoàng sẽ mang đến xúc tiến lớn nhất.
Sau một lúc lâu, vị cường giả mới sinh ra không lâu của Tinh Phong quốc phó ước mà đến.
Người tới là một vị thanh niên mặc ngựa mặc ám thanh sắc linh bào, nhìn thấy đám đại nhân vật trong truyền thuyết như Từ Huyền, lập tức có chút kích động.
Cho dù tu vi của hắn, cao hơn mấy người Từ Huyền, nhưng sắc mặt vẫn bảo trì kính sợ như trước.
- Vị này chính là Tiêu Bình đạo hữu, từng là thiên tài tu luyện của Vân Yên trọng thành, chỉ dùng năm mươi năm đã tu luyện tới Ngưng Đan đỉnh phong, nhưng cảnh giới này vẫn một mực dừng lại vài chục năm, rốt cục cũng hội tụ đủ số mệnh một lần hành động đột phá đến Nguyên Đan kỳ. Thật sự là đại hạnh của Tinh Phong quốc ta!
Sở Đông cười giới thiệu nói.
- Bái kiến Đại trưởng lão!
Tiêu Bình kia đặc biệt là lúc nhìn thấy Từ Huyền, vẻ mặt hoảng sợ và kính sợ, không hề để ý đên thân phận cường giả Nguyên Đan kỳ nữa.
Đồng thời, đối với Nhiếp Hàn và Sở Đông, Tiêu Bình cũng tương đối tôn kính.
- Tiêu... Bình?
Từ Huyền nhìn chằm chằm vào thanh niên mặt ngựa trước mặt, thanh âm lộ ra vài phần tối nghĩa.
- Các ngươi quen biết.
Trương Phong ngạc nhiên nói, mấy người đều phát hiện thần sắc Từ Huyền có vấn đề.
Tiêu Bình kia tâm thần run lên, cung kính nói:
- Ngày xưa ở Côn Vân đô thành Tiêu mỗ từng thấy tư thế oai hùng dũng mãnh phi thường bễ nghễ của đại trường lão, đến nay là lần đầu chính thức gặp mặt, hẳn là Đại trưởng lão trước kia dã nghe qua tên của ta sao?
Từ Huyền hít sâu một hơi, cưỡng chế cảm xúc trong lòng, gật đầu nói:
- Đúng vậy trước kia hơi có nghe thấy.
Tiêu Bình nghe xong, thần sắc kích động không thôi, hiển nhiên Từ Huyền từng là nhân vật mà hắn sùng kính ngưỡng mộ.
Mà kì thực vào lúc này, trong lòng Từ Huyền cũng nhấc lên sóng to gió lớn, cũng không phải bởi vì thiên phú kinh người của Tiêu Bình.
Luận thiên phú ngộ tính, Tiêu Bình so với bọn người Nhiếp Hàn, Sở Đông hơi có chỗ thua kém, so với Trương Phong ước chừng cũng chỉ mạnh hơn nửa trù.
Nguyên nhân chân chính là, Từ Huyền từng tận mắt nhìn thấy sự tử vong của Tiêu Bình.
Đó là trong tương lai bảy mươi năm sau!
Trong tràng tai nạn bảy mươi năm sau kia, Từ Huyền từng thấy ma sủng của giới ngoại cường giả một trảo chụp chết một thanh niên mặt ngựa.
Nếu như trí nhớ không có sai, thanh niên mặt ngựa bị chụp chết kia chính là Tiêu Bình ở trước mặt, cường giả Nguyên Đan kỳ. Bất quá vào lúc kia thì Tiêu Bình đã tu luyện đến Nguyên Đan trung kỳ rồi.