Tiên Hà Phong Bạo

Chương 924: Chương 924: Không sợ hãi. (2)




Chân tướng Nguyên Thần đại đạo, lộ ra một điểm nhỏ của tảng băng chìm.

Vù Ầm!

Từ Huyền cùng Tử Sương trong lúc đó, sản sinh một trận không gian run run, thậm chí có xu thế sụp đổ.

Cỗ khí tức cấm kỵ này phả vào mặt, gần như để hai vị Thánh cảnh trưởng lão thổ huyết nghẹt thở.

Các đường cường giả tối đỉnh ngoài đại điện, đều là kinh hãi bất an.

Một khi sức mạnh Nguyên Thần đại đạo, dốc toàn bộ lực lượng, có khả năng để không gian sụp xuống, vết nứt không gian đáng sợ, thậm chí sẽ mang đến nguy cơ tử vong cho Nguyên Thần đại đạo. Trừ khi cường như Hắc Giao Long, có bất diệt chi thể, có thể qua lại trong không gian loạn lưu, nhưng cũng phải chịu hạn chế rất lớn.

Nhưng phóng tầm mắt Tiểu Ngư giới bây giờ, ngoại trừ Diệt thế Quân Hoàng, vẫn không có Nguyên Thần đại đạo nào, dám không nhìn hư không giới sụp xuống thôn phệ, không hề bảo lưu thi triển sức mạnh.

Ít nhất ở trong Thánh cảnh, lấy hạng người Thánh chủ, Chấp pháp trưởng lão, trong ngày thường đều sẽ không dễ dàng rời khỏi Thánh cảnh, thậm chí không rời đi Tam động thiên. Coi như đi ra, cũng phải nghĩ cách phong ấn lực lượng của mình.

- Ha ha, Tử Sương trưởng lão có thể thử xem, nhưng Từ mỗ có thể bảo đảm, ở trước sức mạnh không gian sụp xuống, ta có thể sống lâu hơn ngươi.

Từ Huyền đứng chắp tay, thong dong bình tĩnh.

Thể phách hắn cường đại, còn có rất nhiều pháp bảo cùng bí thuật cường lực, ngang nhau cấp độ, năng lực tự vệ so với đối phương mạnh hơn rất nhiều.

Sắc mặt Tử Sương rùng mình, trong mắt hiện ra một tia kiêng kỵ.

Thực lực Từ Huyền kia, nghiễm nhiên đạt đến dưới Nguyên Thần đại đạo, gần như vô địch, trong chuyện này, thân thể hắn cường đại biến thái, chiếm ưu thế rất lớn.

Nói cách khác, khi sức mạnh Nguyên Thần đại đạo bị hạn chế, Tử Sương không làm gì được Từ Huyền. Coi như hắn không để ý sinh tử, vận dụng sức mạnh siêu việt một giới, rất có thể là kết cục đồng quy vu tận.

- Ngươi cánh đã cứng rắn, lại dám cùng bản trưởng lão hò hét, nhưng nếu ngươi cho rằng, chỉ dựa vào điểm dựa dẫm ấy, liền dám phản kháng Thánh cảnh, vậy thì mười phần sai.

Tử Sương đại nhân cố nén lửa giận, trầm giọng nói:

- Không cần bao lâu, không gian một giới này, có thể gánh chịu sức mạnh Hóa Anh kỳ, đến lúc đó, ngươi ở trước mặt Nguyên Thần đại đạo chân chính, sẽ như con kiến hôi nhỏ bé.

Lời vừa nói ra, Từ Huyền hơi thay đổi sắc mặt, tình huống này, hắn rất là rõ ràng.

- Ha ha, cho dù là hiện tại, chỉ cần Thánh cảnh ta rút lui hết thảy viện binh, liền có thể cho Tinh Phong vương triều ngươi, bị Ám Ma quân đoàn cùng ngàn tỉ yêu thú nhấn chìm.

Tử Sương đại nhân ý cười càng nồng, lại khôi phục thong dong bình tĩnh. Bất kể là hiện tại, hay là sau này, Thánh cảnh đều đứng ở một điểm cao nhất.

Không có sợ hãi, tiến thối như thường.

- Một, các hạ quên mất Linh khí chi tỉnh phong ấn Cự ma, là ác mộng mà viễn cổ Tiểu Ngư giới cũng không làm gì được. Thứ hai, Tinh Phong vương triều, sở hữu bảy di lạc báu vật, nếu chúng ta nương nhờ vào diệt thế Hắc Giao Long, đó là Cửu Bảo hợp nhất. Chờ cường độ hư giới đầy đủ, chúng ta hiệp trợ Diệt thế Hắc Giao Long, Thánh cảnh nguy rồi.

Từ Huyền tựa như cười mà không phải cười nói.

- Ngươi dám uy hiếp Thánh cảnh?

Tử Sương đại nhân kinh sợ rít gào, uy áp Nguyên Thần đại đạo suýt nữa để không gian đổ nát, giữa hai người, sản sinh một khe nứt màu đen, khí tức cấm kỵ khủng bố, để trong đại điện tĩnh mịch.

- Đến cùng là ai trước tiên uy hiếp ai? Từ mỗ từ trước đến giờ là người không phạm ta ta không phạm người.

Từ Huyền càng cường thế hơn, không lùi một phân.

Tử Sương nhất thời ngữ trệ, đúng là hắn trước tiên áp chế Từ Huyền, nhưng nếu như dồn ép Từ Huyền đến nóng nảy, thật sự nương nhờ vào diệt thế Hắc Giao Long, cái kia Tam Dương cảnh sẽ bị Ám Ma quân đoàn tiến quân thần tốc. Ngay cả Thánh cảnh siêu nhiên tất cả, cũng không thể phòng ngừa.

- Tử Sương đại nhân, ta xem vẫn là tạm thời thả xuống việc này, đối kháng Thần Hoang cảnh, mới là việc khẩn cấp trước mắt.

Bàng trưởng lão rất nhanh khuyên giải nói.

- Từ Huyền đối kháng Thần Hoang cảnh, không thể không kể công, chiến công chín thành bí ẩn, xác thực do hắn bốc lên sinh tử đạt được. Chuyện này, đến thời điểm sẽ nghe ý tứ Thánh chủ, dù sao lão nhân gia hắn, đã từng cùng Từ Huyền có ước định trước.

Đoàn trưởng lão cũng cười nói.

Hai người nói như vậy, mơ hồ có ý tứ hướng về Từ Huyền, đồng thời cũng là cho Tử Sương Chấp pháp trưởng lão cơ hội xuống đài giai.

- Vì sao không thấy Vũ Yên?

Từ Huyền thình lình hỏi một câu.

Ba vị trưởng lão, đều là không hiểu ra sao.

Chợt, Đoàn trưởng lão tỉnh ngộ, cùng Tử Sương trưởng lão, tụ hợp một cái ánh mắt.

Tử Sương đại nhân nhất thời biến sắc, trên trán bốc lên một tia mồ hôi lạnh.

Nếu như nhớ không lầm, Từ Huyền này cùng ngoại giới Liễu tiên tử, còn giống như là quan hệ tình nhân, này ở trong Thánh cảnh, cũng không phải là bí mật.

Liễu Vũ Yên kia đến từ ngoại giới, bối cảnh thần bí cường đại, ngay cả chủ nhân Thánh cảnh cũng phải khách khí đối đãi.

Chờ ý thức được điểm này, Tử Sương đại nhân đột nhiên cảm giác sinh lòng thất bại.

Hắn rốt cục minh bạch vì cái gì Từ Huyền lại không có sợ hãi.

Điều này không chỉ bởi thực lực đối phương cường đại vượt qua tưởng tượng của hắn.

- Liễu tiên tử khi Từ đạo hữu rời đi không lâu cũng lần lượt ly khai thánh cảnh.

Đoạn trưởng lão vội vàng đáp.

Đã qua hơn hai mươi năm, tồn tại của Liễu Vũ Yên cơ hồ bị thế nhân quên đi.

Nhưng mà trước mặt trước mặt thế lực cường đại thế lực cường đại ở thế giới bên ngoài hay cho dù là một thế lực của một giới hay một Tiểu Ngư Giới cũng không dám quên. (dịch: chém)

Cái tầng quan hệ này của Từ Huyền cùng Liễu Vũ Yên khiến Thánh Cảnh không dám làm gì hắn.

- Ly khai đã lâu như vậy sao?

Từ Huyền hơi có chút giật mình, điều này cơ hồ làm cho người ta hoài nghi, Liễu Vũ Yên phải chăng đã ly khai Tiểu Ngư Giới rồi?

Nhưng Từ Huyền tin tưởng trước khi sứ mạng chưa hoàn thành thì Vũ Yên chắc có lẽ không rời đi nhanh như vậy.

- Từ Huyền, không thể không thừa nhận, ngươi đang ở Tiểu Ngư Giới rất có danh vọng, đủ sức để đàm phán công bằng với chúng ta.

Thanh âm của Tử Sương trở nên dị thường mềm mại nhu hòa.

Giờ khắc này, ánh mắt của hắn từ bao quát trở thành nhìn thẳng.

Một Nguyên Thần Đại Đạo như hắn lần đầu tiên đặt ngang hàng một Đan Đạo cường giả như Từ Huyền.

- Trưởng lão nói quá rồi, việc này đúng là ước định giữa ta và Thánh chủ mà thôi.

Từ Huyền rất phối hợp cho đối phương một cái bậc thang để xuống.

- Từ Huyền, không cần khiêm tốn, ngươi có đủ thực lực cùng lợi thế, vì thế có được tư cách này. Nếu không ngươi vẫn chỉ là con sâu cái kiến, ta tiện tay có thể bóp chết, như vậy tự nhiên không có cơ hội nói chuyện với nhau một cách công bằng.

Tử Sương không kiêng kị mà nói thẳng.

Từ Huyền không khỏi khẽ giật mình.

Lời nói này quá rõ ràng rồi, xem như vạch trần bản chất của tu giới.

Về phần cái gì ước định, đều chỉ là nói suông không có bằng chứng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.