Hai gã võ tu, trực tiếp đánh tới, một người trong đó tay cầm trường kích hóa thành một đạo tử sắc hồ quang lấp lánh, kình phong tê rống, hung
hăng đâm về phía yết hầu của Từ Huyền.
Một gã thanh niên
Luyện Khí cửu trọng khác, vận chuyển chân lực cả đời, một quyền từ cạnh
sườn đánh tới, vang lên một trận tiếng xé gió cùng lôi quang, chân lực
đó hầu như hóa thành thực chất, đạt được Luyện Khí cửu trọng đỉnh phong!
Cuối cùng tên tiên tu kia, không cần tiếp cận, chỉ tiêm bắn ra một đạo
lục mang dạng liễu, trực tiếp quấn lấy hai chân của Từ Huyền.
Ba cái phối hợp, không thể nói là không hoàn mỹ, trong đó gần chú ý.
Trường kích kia mang theo tử sắc cương phong mãnh liệt, đâm tới trước
mặt Từ Huyền, tiện đà chân lực cửu trọng đỉnh phong như phích lịch cắt
về phía vị trí trái tim của hắn: pháp quang thâm thúy như liễu, hầu như
quấn lấy hai chân Từ Huyền.
Cho dù là Luyện Thần Kỳ Tiên Sư, đối mặt với công kích bực này, cũng đều có chút động dung.
Không ít đệ tử Trương thị gia tộc thầm nghĩ không tốt, kiệt lực vọt tới nghĩ cách cứu viện: từ xa trưởng bối gia tộc trên Phi Các, có người sốt ruột, đứng ngồi không yên.
Ánh mắt mọi người đều dừng ở trên người thiếu niên đang đứng lên vết chân cổ tích kia.
- Một đám ô hợp.
Trong mắt Từ Huyền tỏa ra lãnh quang kinh hãi, rồi đột nhiên giơ lên
cánh tay, một cổ khí thế nổ vang xông thẳng lên, theo một chưởng kia hóa thành khí lãng đạm hồng sắc kinh hô rít gào, trong khoảnh khắc phách
trảm khu vực mấy thước phía trước.
Một chưởng vô cùng đơn
giản, dung hợp khí thế bản thân, càng đem cổ khí thế bàng bạc trong cổ
tích kia trút xuống, rất có thanh uy một chưởng phách thiên địa.
- Phích lịch bành ba...
Khí lãng đạm hồng sắc như thác nước nổ vang, nơi đi qua, bẻ gãy nghiền
nát, thúy sắc quang mang dạng liễu nát bấy, pháp khí trường kích trong
khoảnh khắc nổ tung, cận thân hai tên võ tu "a" kêu thảm thiết bay ra.
Càng có một người bị đánh ra khỏi cổ tích, rơi vào trong hồ nước phía
dưới thác nước, phù phù một tiếng chấn hưởng, quanh quẩn trên núi.
Phệ!
Chỉ một thoáng, Thông Thần Cổ Tích và phụ cận gần hai trăm người, ai nấy đều câm như hến.
- Phù phù.
Trong đó một gã võ tu Đông Phương gia bị Từ Huyền một chưởng bẻ gãy
nghiền nát, trực tiếp bổ ra Thông Thần Cổ Tích, vẽ ra vài chục trượng,
rơi vào phía dưới hồ nước, sinh tử không rõ.
Một gã võ tu
khác, trong tay nắm pháp khí trường kích "răng rắc" từng khúc đứt gãy,
thân hình nhanh chóng lui lại, vẫn bị một cổ viêm lực tập trung trút
xuống, cả người bị thiêu đốt trong một tầng hỏa lãng, té trên mặt đất
lăn lộn, phát sinh từng đạo kêu thảm thiết thê lương, nhưng cổ viêm hỏa
này nội ngoại kết hợp, rất nhanh đem toàn thân hắn cháy đen, khí tuyệt
mà chết.
Tên tiên tu duy nhất may mắn còn sống, bởi vì chỗ
thi pháp khá xa, không bó bị lan đến gần, nhưng sắc mặt đã trắng bệch,
hai chân liên tục run rẩy, chỗ ống quần càng có nước tiểu ẩm ướt một
mảnh.
Một chưởng này uy thế trong nháy mắt kinh sợ đệ tử
lưỡng tộc trong cổ tích, rất nhiều đệ tử Đông Phương gia vừa mới nỗ lực
xông qua, thân thể nhất thời dừng lại, cả người một mảnh cương lãnh.
Trong khoảng thời gian ngắn, trên tràng đại đa số người đang tranh đấu, đều hơi dừng lại, thác nước bên ngoài thủy liêm, phi lưu thẳng xuống,
tiếng nổ vang chấn hưởng không ngừng tựa như đang hô ứng với khí thế một chưởng kia.
- Thật khó tưởng tượng, kết hợp linh năng ý cảnh của cổ tích, lại là uy năng một chưởng dĩ nhiên vượt qua được tầng thứ
Luyện Thần Kỳ.
Rất nhiều trưởng bối Trương gia kinh nghi bất định, chốc lát sau mới thư hoãn thở ra một hơi.
- Ha hả, một chưởng này ý cảnh bổ ra thậm chí để hầu hết Luyện Thần Kỳ Tiên Sư mặc cảm a.
Trương Thiên Luân cũng không nhịn được cảm khái nói.
- Thiên sát tiểu tử, chẳng lẽ là sát tinh của Đông Phương gia ta.
Không ít trưởng bối cao tầng của Đông Phương gia đang vô cùng hoảng sợ, càng hận thấu xương đối với Từ Huyền.
Có thể lường trước được, từ nay về sau, cái tên Từ Huyền, sẽ để rất nhiều người ghi nhớ.
Đông Phương Uy vẻ mặt lo lắng, một tay nằm quyền, mơ hồ run rẩy, Từ
Huyền lúc này biểu hiện ra thực lực cũng không hình thành bất cứ uy hiếp gì đối với Đông Phương gia, thế nhưng đối phương có tiềm lực đáng sợ,
cũng khiến người ta tâm lạnh.
- Năm xưa làm một bí cảnh, tiêu diệt Tinh Vũ Sơn nhất mạch, rốt cuộc có đáng giá hay không?
Gia chủ không khỏi suy nghĩ sâu xa vấn đề này.
Bí cảnh tuy rằng quý giá, nhưng so sánh với một địch nhân tiềm lực vô hạn trong tương lai, ai nặng ai nhẹ?
- Gia chủ không cần lo lắng, phóng nhãn cả Hoàng Long Thành, thiên tài
vô số kể, có thể tính được trong vòng trăm năm, người cuối cùng có thể
đạt được Đan Đạo Tam Cảnh, ít ỏi không có bao nhiêu. Theo ta hỏi thăm
được, Từ Huyền này bất quá là ngộ tính và sức chiến đấu viễn siêu Tu Giả cùng tuổi, thiên phú cũng không xuất chúng. Chỉ cần không thể siêu việt Thoát Phàm Tam Giai, hắn ở trước mặt đại gia tộc, vĩnh viễn là một con
cá giữa dòng sông, cùng lắm nhấc lên một chút gợn sóng.
Bên cạnh một gã trung niên văn sĩ cười dài nói.
Đông Phương Uy hơi gật đầu:
- Tiên sinh nói có lý, Đan Đạo Tam Cảnh khó khăn cỡ nào, cho dù là đại
gia tộc chúng ta trong vòng trăm năm cũng khó có thể bồi dưỡng ra một
người. Nhưng Từ Huyền này vẫn sẽ là người có uy hiếp đáng sợ trong tương lai, giai đoạn này có thể bóp chết hắn từ trong trứng, đó là tốt nhất,
đáng tiếc hắn được Trương gia che chở, thập phần không dễ.
Từ Huyền khí tựa trường hà, đơn chưởng vừa bổ xuống, thoáng cái bẻ gãy hai gã đệ tử Đông Phương gia đang tranh phong trong cổ tích, đem thượng
phong hướng Trương thị gia tộc.
Nhưng sau đó, hắn cũng không có thừa thắng truy kích, mà là lẳng lặng đứng ở trong vết chân cổ tích kia.
Lúc trước một chưởng tuy rằng uy năng kinh người, vượt quá tầng thứ
Luyện Thần Kỳ, nhưng Từ Huyền chung quy chỉ là Tu Giả tầng thứ Luyện Khí kỳ, đánh ra có thể công kích so với Luyện Thần Kỳ, Nguyên lực tiêu hao
cũng là cực kỳ kinh khủng.
Lúc này, hắn nắm chặt thời gian tiến thêm một bước hấp thu ý cảnh và linh năng thể ngộ một chưởng kia.
Trong quá trình này, tâm thần lực lượng và cảnh giới của Từ Huyền đều đang vững bước đề thăng.
- Quá tốt, cảnh giới đề thăng rất nhanh, đã vượt qua Luyện Khí bát trọng, tiếp cận Luyện Khí cửu trọng...
Trong đầu truyền đến thanh âm hưng phấn của tàn hồn kiếp trước.
Từ Huyền cảnh giới càng cao, đối với mở ra ký ức kiếp trước càng là có trợ giúp.
Nguyên nhân chính là Từ Huyền không có lập tức tham chiến, bên phía
Đông Phương gia đệ tử hiện nay bị Trương gia áp chế nhưng vẫn có thể
chống lại.
Hiện tại mỗi giây mỗi phút, đối với Từ Huyền đều
cực kỳ quý giá, có thể đề thăng bao nhiêu đều phải xem khoảng thời gian
ngắn ngủi này.
- Mọi người bảo vệ tốt Từ khách nhân.
Trương Vũ Hàm đái lĩnh hai gã đệ tử gia tộc, canh giữ ở bên cạnh Từ
Huyền cũng không thừa thắng truy kích, đôi mắt đẹp khi thì nhìn phía
thiếu niên anh tuấn đứng sừng sững bên cạnh, trong đôi mắt bình tĩnh
chớp động lưu quang động nhân.
Hiển nhiên nàng cũng minh bạch trạng thái của Từ Huyền lúc này không thể bị quấy rầy. Một ngày thiếu
niên trước mắt từ trong đột phá lĩnh ngộ, nhất định có thể bẻ gãy nghiền nát, chiến thắng Đông Phương gia.
Lâm Huy ở một bên khác, sắc mặt u ám khó có thể che giấu:
- Có Từ Huyền này ở trong tộc, ta sợ rằng vĩnh viễn không chiếm được Vũ Hàm.
Đệ tử Đông Phương gia còn lại đối với Từ Huyền có mang kiêng kỵ cực
lớn, tự nhiên không cho phép hắn dễ dàng tỉnh ngộ, toàn bộ tiên tu, từ
xa toàn lực thi triển tiên pháp, nhắm ngay vết chân cổ tích tại trung
ương.
Đáng tiếc Đông Phương gia lúc này võ tu làm chủ, tiên
tu lại là số ít, mà Trương gia lại áp dụng sách lược phòng ngự, trong
khoảng thời gian ngắn đem Từ Huyền vững vàng bảo hộ ở vị trí hạch tâm,
khó có thể tiếp cận chút nào.
Từ Huyền lẳng lặng đứng ở chỗ
vết chân, trên người cổ khí thế trong xương cốt huyết nhục kia, đang
liên tục biến hóa đề thăng.
Tinh thần ý cảnh của hắn duy trì
liên tục đề thăng rất nhanh, chỉ chốc lát lại siêu việt Luyện Khí bát
trọng, đạt được Luyện Khí cửu trọng.
Luyện Khí cửu trọng!
Mặc dù tu vi bản thân không có tăng thêm, nhưng đề thăng trên ý cảnh có thể nói là đột nhiên tăng mạnh.
Ý cảnh vượt quá đến tầng thứ Luyện Khí cửu trọng nhanh như vậy đã để Từ Huyền kinh hỉ/.
Sau khi đạt được Luyện Khí cửu trọng, tâm thần cảnh giới còn đang tiếp
tục gia tăng, nhưng tốc độ đề thăng giảm chậm một chút, có thể đây là
chịu phẩm cấp của Thông Thần Cổ Tích ảnh hưởng.
Nhân cơ hội này, Từ Huyền cũng âm thầm điều tức, khôi phục nguyên khí vừa tiêu hao.
- Một ngày Từ Huyền từ trong lĩnh ngộ khôi phục lại, khi đó đệ tử Đông Phương gia ta liền khó có thể chống đỡ.
Đông Phương Bá đang ở phía xa chỗ đoạn ngân cùng Trương Phong giằng co, trong mắt lóe ra một đạo quang, rồi đột nhiên gào rú một tiếng, bên
ngoài thân dâng lên một cổ chân lực cuồng bạo kinh tâm, chân lực đột
nhiên đạp mạnh lên vách núi, lao thẳng về phía Trương Phong.
Trương Phong không sợ chút nào, trong tay kiện thất sắc linh phiến kia
phiêu nhiên huy vũ, thành từng mảnh thất sắc quang điểm, như mưa rơi
oanh hướng Đông Phương Bá.
Đông Phương Bá chiến lực kinh
người, trong tay một thanh trường đao lam sắc chém ra một mảnh khí lãng
trùng điệp, ẩn ẩn đem Trương Phong bức lui vài phần.
Hơn nữa, trong quá trình chiến đấu ở bên trong, hắn lăng không bay thẳng lên,
hữu ý vô ý hướng về phía Từ Huyền tiến lại gần.
Trương Phong
thầm giật mình, dưới sự áp chế của hắn, Đông Phương Bá muốn trực tiếp
giết về phía Từ Huyền, có lẽ có chút khó khăn, nhưng là hắn có thể khống chế chiến trường, nghiêng về phía đó.
Một khi Luyện Thần Kỳ cường giả chiến đấu cuốn theo tất cả mà đến, thế tất sẽ phá vỡ Từ Huyền lĩnh ngộ.
Chẳng những hắn như thế, hắc bào thanh niên ở gần đó, trong mắt âm
quang lóe lên, đột nhiên đánh lui về phía sau, thân hình bạo tẩu, chuyển hưởng trực tiếp lao thẳng về phía Từ Huyền.
- A!