Tiên Hà Phong Bạo

Chương 264: Chương 264: Lần thứ hai tham chiến.




Từ Huyền sắc mặt ngưng trọng, nhìn khí tức lúc này, tu vi của Đông Phương Bá kia đã lại cánh đạt đến Luyện Thần tam trọng. Hiểu ra được đồng dạng tại chiến tranh ma luyện, Trương Phong cũng là khó khăn lắm tấn chức Luyện Thần nhị trọng không lâu.

Đông Phương Bá từ ngày ấy tại Thông Thần Cổ Tích bại bởi Từ Huyền. Sau đó trở lại dưỡng thương tốt, càng phát ra gian khổ tu luyện, dưới huyết mạch tác dụng, tốc độ tu luyện của hắn so với dĩ vãng nhanh hơn không chỉ gấp đôi, lại thêm chiến tranh gột rửa, tiến bộ cũng là cực kỳ nhanh.

- Trương huynh, chúng ta con số Tiên Sư bên này chiếm ưu thế, không bằng đi ra ngoài nghênh chiến.

Từ Huyền đề nghị nói.

Nếu như chỉ là bị động phòng thủ, đối với Từ Huyền mà nói không có nhiều ý nghĩa.

- Có đạo lý.

Trương Phong hơi trầm ngâm, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn:

- Hôm nay có Từ huynh tương trợ, chúng ta đi ra ngoài giao đấu, phần thắng không nhỏ, nếu như kỳ khai đắc thắng, có thể đánh ra một khẩu khí.

- Trăm triệu lần không thể.

Người nói là vị hồng bào Tiên Sư tu vi tối cao của Trương gia kia.

Từ trên thân của người này, Từ Huyền cảm thụ được một cổ khí tức lửa nóng, hiển nhiên là Tu Giả tinh thông Hỏa hệ tiên pháp.

- Vì sao không thể? Nếu như vẫn bị động xuống phía dưới, Thanh Mộc trấn sớm muộn sẽ bị công phá.

Từ Huyền thản nhiên nói.

- Ngươi sợ rằng không biết, Đông Phương Bá kia mặc dù chỉ có tu vi Luyện Thần tam trọng, nhưng người này nắm giữ huyết mạch truyền thừa, thực lực có thể khiêu chiến Luyện Thần tứ trọng Tiên Sư, lúc trước lão phu cùng hắn đã giao thủ qua. Bỏ đi Đông Phương Bá, địch quân còn có một vị Luyện Thần tứ trọng Tiên Sư. Dưới tình huống như vậy, chúng ta dù cho nhiều ra một người, không chỉ không chiếm được tiện nghi, ngược lại còn bị rơi vào hoàn cảnh xấu, Trương Thiết Lĩnh là căn cơ của Trương gia, trăm triệu lần không thể buông lỏng, gia chủ cũng từng nói ra, đem phòng thủ làm chủ.

Hồng bào Tiên Sư đạm mạc nói ra.

Thực lực của Đông Phương Bá có thể so với Luyện Thần tứ trọng, cứ như vậy, đối diện tương đương có hai vị Luyện Thần tứ trọng Tiên Sư.

- Đông Phương Bá giao cho ta.

Trong mắt Từ Huyền lóe ra thần quang lãnh liệt:

- Cứ như vậy, ba người các ngươi đánh hai người khác, hiển nhiên chiếm ưu thế.

- Chỉ bằng ngươi?

Hồng bào Tiên Sư lệ thuộc trận doanh Trương gia kia, nhưng quanh năm không ở Trương phủ, không nhận thức Từ Huyền.

Hồ lão vội vàng nói:

- Vị này chính là Từ khách liêu trong gia tộc, lần trước Thông Thần Cổ Tích tranh đoạt, suýt nữa giết chết Đông Phương Bá, lần này viện trợ Thanh Mộc trấn, từng liên sát hai gã Luyện Thần Tiên Sư.

Nghe nói lời ấy, hồng bào Tiên Sư kia thoáng thu hồi chi tâm coi thường, hiển nhiên cũng nghe nói qua sự tích của Từ Huyền.

- Thực lực của Đông Phương Bá đã không phải ngày trước, một ngày ngươi có sơ xuất, chính mình bỏ mệnh là chuyện nhỏ, nhưng nếu bởi vậy để địa phương công tiến đến, vậy có thể sẽ hại đến cả gia tộc.

Hồng bào Tiên Sư thập phần cố chấp.

- Tiểu lão nhi cảm giác được, Từ khách liêu có thể đảm đương cái này.

Hồ lão lại cười nói, hắn từng chứng kiến Từ Huyền sáng tạo kỳ tích.

- Ta cũng tin tưởng Từ huynh.

Trương Phong đưa tay vỗ vỗ vai Từ Huyền:

- Hôm nay, sẽ là lúc chúng ta kề vai chiến đấu.

Cuồi cùng còn lại Trương Đức Luyện Thần tam trọng, ngượng ngùng cười:

- Mặc kệ công thủ, ta không có bất cứ ý kiến gì.

Kể từ đó, ba đấu với một, hồng bào Tiên Sư không thể tránh được, huống hồ trong đó còn có thiếu chủ tham dự.

- Được rồi, chúng ta đi ra ngoài nghênh chiến, thế nhưng không được cách đại trận quá xa.

Hồng bào Tiên Sư thở dài, tổ chức chúng Tu Giả, xuất sơn xuất sơn nghênh chiến.

Hô!

Bỗng nhiên, trận pháp Trương Thiết Lĩnh mở ra một lỗ hổng phương viên hơn mười trượng, Trương gia Tu Giả đột nhiên từ trong núi giết ra.

Biến hóa này để Đông Phương gia tứ đại Luyện Thần Tiên Sư, thần sắc khẽ biến.

Trước đó, Tu Giả Trương gia vẫn bốn bề yên tĩnh, cố thủ đại trận, cũng không tham công, không ngờ hôm nay lại đột nhiên giết đi ra.

Người dẫn đầu, có năm đại Luyện Thần Kỳ Tiên Sư.

- Ha ha ha... Nguyên lai là nhiều thêm một tiểu oa nhi Luyện Thần Kỳ, thảo nào dám chủ động xuất kích. Các huynh đệ, chúng ta cùng nhau giết đến Thanh Mộc trấn!

Đông Phương gia một vị đại hán Luyện Thần tứ trọng mặt đen, không kiêng nể gì cả cười to.

- Là hắn?

Đông Phương Bá độc nhãn dữ tợn, dừng hình tại trên người một thiếu niên ở trong đó, trên mặt nhất thời lộ ra cừu hận khắc cốt minh tâm:

- Ta muốn giết chết ngươi...

Hắn hét lớn một tiếng, bên ngoài thân tán động một tầng sát khí tử sắc, ở trên hư không xẹt qua một đạo tàn ảnh, hung mãnh đánh về phía Từ Huyền.

Tình hình như vậy, để Đông Phương gia đại hán mặt đen Luyện Thần tứ trọng có vẻ kinh ngạc, thế nhưng hắn rất nhanh đã bị Trương gia hồng bào Tiên Sư công kích.

Ba ba bang bang...

Lưỡng đạo thân ảnh ở trên hư không phi khoái giao kích, bắn ra bạo hưởng kinh người để Tiên Sư Tiên Sĩ còn lại hết hồn.

Võ tu đấu với thể tu, tự nhiên là cận thân đấu tranh, bá chủ chi tranh.

Giao thủ trong chốc lát, thân hình hai người đều liên tục bạo thối.

Thân thể Đông Phương Bá tại giữa không trung nhoáng lên, cánh tay tê dại, một cổ viêm độc ở trong cơ thể quấy nhiễu, khó chịu cực điểm.

Sát!

Thân hình Từ Huyền như Hỏa Ảnh, tại một trận bạo hưởng gào thét lại cùng Đông Phương Bá giao thác va chạm, một cổ sát khí nhiệt lãng cuồng bạo, đem Tu Giả phụ cận tách ra, khó có thể gần người.

So sánh với chiến đấu chấn động nhân tâm này, Tu Giả còn lại tiên pháp lại nhiều vẻ huyễn lệ, cũng có vẻ mờ ảo.

Chỉ chốc lát, Đông Phương Bá liền kêu lên một tiếng đau đớn, thân hình rút lui.

Trương gia hồng bào Tiên Sư bị dọa vừa động:

- Tiểu tử này thực lực không ngờ đáng sợ như vậy!

- Điều này sao có thể.. Thiếu chủ lại bị áp chế?

Võ tu mặt đen kinh ngạc vạn phần.

Dưới liên tục giao thủ, Đông Phương Bá bị lực bạo phát viêm liệt cường đại của Từ Huyền áp chế, kinh sợ không ngớt.

Từ Huyền mặc dù chiếm ưu thế, nhưng thời khắc giao thủ, cũng có chút vướng tay chân, Đông Phương Bá có lực lượng huyết mạch, trong công kích bá đạo còn ẩn chứa một cổ sát khí đáng sợ, lực phá hoại rất mạnh.

Lực lượng huyết mạch thêm gia tộc truyền thừa võ đạo bí kỹ để thực lực của Đông Phương Bá hơn xa cùng giai, đủ để chống lại Luyện Thần tứ trọng ở trên ranh giới.

Mà trên thực tế, Từ Huyền chỉ cần có thể khiên chế trụ Đông Phương Bá, đối với những người khác của Trương gia mà nói, đã đại biểu thắng lợi ngày sau. Huống chi, Từ Huyền không chỉ kiềm chế được, mà là áp chế Đông Phương Bá trên trình độ nhất định, hoặc ít hoặc nhiều cũng sẽ ảnh hưởng sĩ khí.

Một bên khác, Trương Phong và bốn người hồng bào Tiên Sư đối phó ba gã Luyện Thần Kỳ Tiên Sư của Đông Phương gia, tự nhiên là dư dả.Trương gia bốn vị Luyện Thần Tiên Sư chỉ cần nhảy ra một vị, là có thể ảnh hưởng chiến cuộc.

Công phu chỉ chốc lát, Đông Phương gia Tu Giả hiện ra thế bại lui, tử thương tăng thêm.

- Không tốt! Thiếu chủ cùng người này giao chiến, sợ rằng sẽ thiệt thòi.

Xa xa sơn lâm, hiện lên một cung trang mỹ phụ vóc người xinh đẹp, chính là Phiền Cửu Cô mấy ngày trước bị Từ Huyền đánh trọng thương.

Ngoài Phiền Cửu Cô ra, bên cạnh nàng còn ẩn núp một lão nhân khô gầy như que củi, bao phủ dưới hắc bào, một thân ma khí âm hàn lạnh lẽo khiếp người.

- Tiểu oa nhi Luyện Thần nhất trọng này, thực lực thật ra không tầm thường, nếu như thiếu chủ thông minh một chút, đem người này dẫn qua đây, chúng ta chợt tập kích, liên thủ diệt sát hắn chí ít có chín thành nắm chắc.

Lão giả khô gầy này khí tức quỷ dị, càng là một vị Tu Giả ma đạo, một thân tu vi đạt được Luyện Thần tứ trọng.

- Người này không thể coi thường, cho dù liên hợp hai ba vị Luyện Thần tứ trọng Tu Giả, cũng không nhất định có thể chém giết, quan trọng là bảo hộ thiếu chủ.

Phiền Cửu Cô rõ ràng không cho là đúng, Từ Huyền lực phòng ngự cực kỳ đáng sợ, dưới liên thủ tối đa có thể kích thương hắn, muốn giết chết đối phương, cơ hội cũng không lớn.

Coi như hai người này nghị luận đối sách, chiến đấu trước đại trận Trương Thiết Lĩnh rốt cục xuất hiện tình huống nghiêng về một bên.

Trương Phong, Hồ lão, Trương Đức, hồng bào Tiên Sư bốn người đái lĩnh Tu Giả Trương gia đem một phương Đông Phương gia giết đến quân lính tan rã.

Đông Phương Bá cũng liên tục bại lui, vẻ mặt thâm độc dữ tợn, vừa đánh vừa lui, thần sắc có chút không cam lòng.

Từ Huyền theo thuỷ triều truy sát áp bách Đông Phương Bá thắng không nổi chính mình, lại không hoàn toàn chạy trốn, hiển nhiên có bí kỹ hoặc đòn sát thủ gì đó có thể trở mình.

Đương nhiên Từ Huyền cũng không lo lắng, hắn đồng dạng cũng có con bài chưa lật của mình.

Không bao lâu, phía trước xuất hiện một mảnh sơn lâm rậm rạp, địa thế phức tạp.

- Không thích hợp lại đuổi nữa.

Trương Đức và Hồ lão liếc nhau, thấp giọng hô một tiếng.

Hiện tại Trương gia đã đạt được chiến quả thắng lợi, phía trước địa thế phức tạp, đạo lý giặc cùng đường chớ đuổi, tất cả mọi người đều minh bạch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.