Hắn mơ hồ phát hiện, mình tựa hồ rơi vào một dự mưu nào đó sớm thiết kế hảo.
Ầm ầm ầm…
Ngũ sắc Tinh Vẫn sơn, mãnh liệt chấn động.
Rít gào trầm thấp sởn cả tóc gáy, kinh tâm động phách, từ ngũ sắc Tinh Vẫn sơn truyền đến, mơ hồ lay động Hư Không giới.
Hô ~~~
Một cỗ khí tức viễn cổ ma vật kinh nhiếp thiên địa, âm lãnh ngưng huyết, chậm rãi lan tràn ra, vô số diễm mầm tối tăm, thẩm thấu mà ra, cùng diễm khí ngũ sắc Tinh Vẫn sơn đan xen vào nhau.
Từ Huyền cảm thấy phương diện linh hồn, một cỗ khí tức lạnh lẽo ăn mòn, lan tràn ra tới, cực kỳ khó chịu.
Thời khắc then chốt, tàn hồn kiếp trước bên trong tinh hải, lập tức ra tay.
Vù!
Bên ngoài thân Từ Huyền nhất thời hiện lên một tầng giáp trụ kim văn, vận chuyển Mộng Hồi đại pháp, mạnh mẽ từ trong linh năng ý cảnh mênh mông như dòng lũ kia lao ra.
Trên mặt hắn mang theo ngơ ngác, ánh mắt xuyên thấu qua những khe hở thiên thạch kia, mơ hồ nhìn thấy một đầu lâu to lớn đang liên tục xông tới.
Đầu lâu to lớn kia, u ám đen kịt, toả ra nhiều tia u diễm điện văn, đường kính ước chừng mấy chục trượng, khuôn mặt dữ tợn đáng sợ, phảng phất như ác ma.
Đặc biệt là trong vành mắt Đầu lâu to lớn kia, hai đám u quang như ánh nến to lớn, giống như vực sâu, tản mát ra sóng chấn động âm hồn, đủ khiến cho Nguyên Thần đại đạo cường giả kinh hãi thay đổi sắc mặt.
Từ Huyền đột nhiên phát hiện, trong vành mắt giống như ánh nến màu đen kia, nhìn rất quen mắt.
Lại quay đầu nhìn lại, phát hiện hồn thể Tà Ương thiêu đốt diễm quang màu xám đen, mãnh liệt rít gào, tăng vọt mấy trượng, nghiễm nhiên áp sát nửa bước Kim đan.
Đồng thời, nơi sâu xa trong cơ thể Tà Ương, phun trào một cỗ khí tức làm Từ Huyền quen thuộc.
- Là ngươi...
Sắc mặt Từ Huyền đại biến, phán đoán ra thân phận của người nọ.
- Kiệt kiệt... Từ Huyền, lẽ nào ngươi quên mất ước định ngày ấy.
Một trận quỷ tiếu đắc ý, ở trong hư không truyền vang.
Tâm thần Từ Huyền rùng mình, trong đầu đột nhiên nhớ tới một màn ngày xưa kia.
- Từ Huyền, hôm nay đến đây chấm dứt, trung bộ Thánh địa, ta chờ ngươi...
Một âm thanh trống trải kia, ở trong hư không vang vọng
- Trung bộ Thánh địa? Ngươi khẳng định như vậy, ta nhất định sẽ đi?
Sắc mặt Từ Huyền lãnh đạm.
- Ngươi sẽ đi, Đông Hoang biên cảnh, sợ không thể chịu đựng được ngươi ta trong lúc đó đánh cờ? Trừ khi ngươi muốn cho cố thổ của mình, sinh linh đồ thán.
- ... Ta tên Thủy Vu.
...
Ầm ầm ầm…
Toàn bộ ngũ sắc Tinh Vẫn sơn, mãnh liệt lay động, phảng phất bất cứ lúc nào cũng muốn băng liệt, hoàn toàn vượt qua khống chế của lão bà.
Đồng thời, một cửa động đen như mực, lan tràn trên đỉnh đầu Tà Ương, bắt nguồn từ hồn lực Tà vu ở Viễn cổ thời không, khuất phục tất cả hồn phách sinh linh hậu thế, cùng Đầu lâu to lớn dưới ngũ sắc Tinh Vẫn sơn, lẫn nhau hô ứng, uy năng càng tăng lên không chỉ gấp mười lần!
Từ Huyền một trận hãi hùng khiếp vía, cường vận Mộng Hồi đại pháp, mới miễn cưỡng chống lại loại tinh thần hỗn loạn kia.
- Mau ngăn cản hắn... Nếu như thả ra Viễn cổ tà ma, sẽ mang đến tai nạn cho một giới.
Tóc lục lão bà một bên thông báo những cường giả Thánh cảnh khác, một bên hướng về Từ Huyền thần thức truyền âm.
- Từ Huyền... Nhận lấy cái chết!
Tà Ương kinh lệ rít gào một tiếng, hồn thể u ám diễm quang mãnh liệt, một bạch cốt cự trảo phá không hướng về Từ Huyền.
Hiển nhiên, Tà Ương là vì Thủy Vu, tranh thủ thời gian.
- Giết chết hắn! Một khi tà ma xuất thế, coi như là Nguyên Thần đại đạo cường giả, cũng khó mà ngăn được.
Trong đầu truyền đến tàn hồn kiếp trước gấp gáp hô.
Từ Huyền không chút do dự, Kim thân thể phách cường đại, kim quang óng ánh đẹp mắt, Thổ chi tỳ và Phương Ấn Sơn trong cơ thể, cùng nhau nổ vang.
- Phá Vạn quyền!
Quát to một tiếng, phảng phất như lửa giận rít gào đến từ Viễn cổ.
Trong phút chốc, thân thể Từ Huyền cất cao trăm nghìn trượng, trong tròng mắt bắn ra thần quang kinh lệ, một quyền chậm rãi giơ lên, lực lượng lay động thiên địa, dã man phá tan Hư Không.
Ầm oanh…
Chỉ thấy một đạo quyền quang hồng hoàng đan xen, trong nháy mắt ngang qua tinh không thiên vũ.
Quyền kình kia, chất phác nguyên thủy, bá đạo dã man, nơi đi qua, đại địa cùng thiên thạch phụ cận, dồn dập bóc ra từng mảng, hóa thành nát tan.
Băng oanh ca!
Tà Ương thực lực áp sát nửa bước Kim đan, kêu thảm một tiếng, thân thể trong nháy mắt đổ nát, biến thành tro bụi, âm thanh nổ vang thiên địa.
Phá Vạn quyền, một kích đánh giết!
Biến hóa thực sự quá nhanh!
Tà Ương vừa đột nhiên gây khó khăn, đã bị Từ Huyền một quyền cách không đánh giết, thẳng thắn lưu loát.
Phải biết, Tà Ương này chính là một trong Tam đại bất thế kỳ tài của Tam Dương thập tông, thời điểm tham gia Thánh cảnh kiểm tra, thực lực từng một lần áp chế Mông Thủy, Tử Ô.
Hơn nữa vừa nãy lúc ra tay, Tà Ương còn dung hợp bộ phận hồn lực của Thủy Vu, thực lực áp sát nửa bước Kim đan.
Ngay cả bản thân Từ Huyền cũng ngẩn ra, hơi giật mình nhìn quả đấm của mình.
Ý cảnh sức mạnh của Phá Vạn quyền, nghiễm nhiên đạt đến mức độ uy hiếp nửa bước Kim đan.
- Cái gì!
Trong hư không, bên trong cửa động đen như mực, Thủy Vu câu thông Viễn cổ ma vật, một trận kịch liệt chấn động.
Thủy Vu đương nhiên biết, Tà Ương không thể nào là đối thủ Từ Huyền, chỉ là muốn mượn hắn kiềm chế Từ Huyền.
Nhưng vạn lần không nghĩ tới, Tà Ương sẽ bị bại nhanh như vậy!
Ầm ầm ầm…
Ngũ sắc Tinh Vẫn sơn mãnh liệt chấn động, khói bụi dựng lên, thậm chí có chút thiên thạch khổng lồ lăn xuống, ẩn chứa lực trùng kích, đủ để giết chết Nguyên Đan hậu kỳ.
Cửa động đen như mực trong hư không kia, càng ngày càng to lớn, đường kính đã đạt đến mấy trăm trượng.
- Bất hảo! Thủy Vu này dĩ nhiên có thể câu thông dung hợp bộ phận sức mạnh Viễn cổ tà ma.
Từ Huyền nhìn cửa động đen như mực trên đỉnh đầu, trong lòng phát lạnh.
Không cần tàn hồn kiếp trước nhắc nhở, hồn thể của hắn gào thét lên một tầng hư ảnh, hướng ra ngoài chạy đi.
Từ Huyền cũng không có vĩ đại đến mức phải làm Chúa cứu thế.
Cấp độ Thủy Vu kia cực cao, hiện tại càng là dung hợp bộ phận sức mạnh của Viễn cổ tà ma, một khi Viễn cổ tà ma rời khỏi phong ấn, coi như là Nguyên Thần đại đạo cường giả, cũng sẽ cảm thấy vướng tay chân.
Trời sập có thượng tầng gánh vác.
Vì lẽ đó, Từ Huyền nhanh chân bỏ chạy!
- Đừng hòng…
Một âm thanh trống trải âm lãnh, từ trong cửa động đen như mực truyền đến.
Chỉ thấy một tầng hư quang u ám, hóa thành ngàn vạn u diễm, rơi xuống khu vực Tà Ương vẫn lạc.
Chít chít cạc cạc. . .
Trên mặt đất một mảnh cốt phấn mắt thường khó có thể nhìn thấy, ở dưới u diễm thiêu đốt, hóa thành một bộ xương dài đến hai trượng, hồn thể nổi lên một tia kim trạch ám hắc, khí tức kinh người, nghiễm nhiên siêu việt nửa bước Kim đan, muốn đạt đến cực hạn một giới.
Sống lưng Từ Huyền phát lạnh, hắn có thể phỏng đoán, khô lâu kia tất nhiên là lấy loại bí thuật nào đó thôi thúc rót vào người, lại được Hóa cốt cự linh thuật cường hóa, thực lực một lần tăng lên đáng sợ.