Từ Huyền thậm chí nghe được hỏa chi tâm, thổ tỳ vận chuyển cao tốc như
tiếng sấm rền, lực lượng sinh ra trong kim chi phế, cường độ và chất
lượng, đều càng lúc càng lớn.
Lòng hắn đại hỉ, bộc phát càng mạnh hơn.
BA~ phanh phanh!.! Phanh phanh phanh…
Từ Huyền tại một khắc này, pảng phất hóa thành một tên dã man cuồng thần, lực công kích và tốc độ, đều tăng vọt.
Cái gì!.!
Cô Huyền đồng tử co lại, trên mặt lộ ra một tia hoảng sợ, thân hình không
ngừng phiêu thối, bị Từ Huyền áp chế đến không thở nổi.
- Liệu nguyên khô hỏa!.!
Cô Huyền thân hình nhoáng một cái, bay tới giữa không trung, quang diễm
hồng uông uông dâng lên chút khói đen, khô diệt vạn vật, thiêu đốt hư
không, vào đầu bao phủ Từ Huyền.
Hô PHỐC!.!
Từ Huyền chỉ
cảm thấy một cổ khô diệt viêm lực thiêu đốt tánh mạng và pháp lực quấn
lên Bất Diệt Kim Thân, đổi lại trước kia, tất nhiên sẽ bị áp chế đến
tuyệt cảnh.
Oanh!.!
Hắn quát lên một tiếng lớn, trong mắt
lệ mang thoáng hiện, quyền trong lòng bàn tay rít gào thanh âm ầm ầm như lôi đình, có một loại khí thế cuồng bạo tạc ngất trời, đổi lại là tiểu
giới bình thường, chỉ sợ đã bị sụp đổ rồi.
Két phanh khoe khoang- Thân hình Cô Huyền lần nữa bị đánh bay ra ngoài, liệu nguyên khô hỏa
thiêu đốt quanh thân tầng tầng bong ra từng màng vỡ tan.
Lực lượng ẩn chứa trong liệu nguyên khô hỏa kia cường đại bực nào chứ, ngay cả Đế Tôn bình thường cũng khó với tới.
Nhưng mà, Từ Huyền lại đơn giản như thế, bằng vào “Man lực”, một quyền phá tan.
Dùng lực phá xảo, dốc hết sức phá vạn pháp.
Mặc kệ kỹ nghệ và ý cảnh ngươi nhiều bao nhiêu, dưới lực lượng tuyệt đối của ta áp bách, tất cả khung khung, đều phải nổ nát.
Lần nữa đánh bay Cô Huyền, thân hình Từ Huyền hơi dừng một chút, hô hấp tầm đó, bất diệt kim diễm rào rạt thiêu đốt, chôn vùi liệu nguyên khô hỏa
dây dưa trong cơ thể.
Bất Diệt Viêm Thần!.!
Thân thể Từ
Huyền thiêu đốt lên bất diệt kim diễm, thân thể lăng không cất cao, kim
quang long quanh quẩn, thần thông uy thế, lần nữa tăng vọt.
Lúc
hắn nhìn thấy Liễu Vũ Yên tràn đầy nguy cơ, sắc mặt tái nhợt, lâm vào
hiểm cảnh sinh tử chưa thì lửa giận sát cơ lại hiện lên.
- Hôm nay, Từ mỗ muốn từng chiêu một, dẫm nát ngươi dưới chân.
Thanh âm Từ Huyền âm vang hữu lực, dương cương bá đạo, trên người có một loại bá đạo bễ nghễ lực áp vạn vật, bao quát chư thiên Thần Ma tiên quỷ.
Cô Huyền trong lòng phát lạnh, cảm nhận được nguy cơ chính thức.
- Lẫm Đông Chi Diễm!.!
Cô Huyền cắn răng một cái, trong cơ thể quanh quẩn một tầng lẫm đông hàn
lưu, mới khó khăn lắm ngăn cản được uy thế trùng kích của Bất Diệt Viêm
Thần kia.
Tiếp theo, một tia Tiêu lãnh băng diễm, hiển hiện trong tay Cô Huyền, ngưng kết giam cầm một phương hư không.
Thân hình Từ Huyền t vừa mới tiếp cận, toàn thân huyết dịch, nguyên lực, đều là ngưng tụ, động tác trở nên chậm chạp.
Cổ lực lượng kia, ẩn ẩn rót vào trong cơ thể, ngăn chặn suy yếu trạng thái cực hạn đỉnh phong của Từ Huyền.
Bất diệt kim diễm rào rạt thiêu đốt quanh thân Từ Huyền cũng hiện ra vài
phần ảm đạm lãnh ý, phảng phất như ngọn lửa trong băng tuyết, bị băng
phong nhiệt độ thấp tàn sát bừa bãi.
Ý cảnh của Lẫm Đông Chi Diễm kia thật là cường đại nghịch thiên, khiến , linh hồn, pháp lực đối thủ
bị đông lạnh, héo rũ toàn bộ, không ngừng xuống dốc.
Thời gian tiếp tục càng dài, đối thủ bị ảnh hưởng càng lớn.
- Từ Huyền, trừ phi ngươi có thể trong khoảnh khắc giết chết ta, nếu
không dưới lẫm đông ý cảnh, chỉ có không ngừng đi về phía tuổi xế chiều…
Cô Huyền một đầu tóc trắng cuồng vũ, già nua ý cảnh trên người càng ngày càng mạnh.
Một đoạn thời khắc, hắn cắn chặt hàm răng, làn da từng chút một già nua, phát lên một mảnh nếp nhăn.
Từ Huyền nhìn thấy Cô Huyền gia nua từng chút một, từ thiếu niên diễn biến thành ông lão, trong lòng một hồi ác hàn.
Hết lần này tới lần khác hắn cũng không cách nào tránh khỏi sự ảnh hưởng của cổ ý cảnh này.
Cô Huyền trở nên càng già nua, ý cảnh thần thông càng mạnh, đây là thực lực tăng lên.
Nhưng đối với Từ Huyền mà nói, đây là quá trình không ngừng đi về hướng tuổi xế chiều.
Viễn Cổ Thể Tu, Bất Diệt Kim Thân, xác thực rất mạnh nhưng nếu suy yếu không hạn chế, cũng sẽ như lúc Tuyệt Vô Ảnh bị thua vậy, không chịu nổi một
kích.
- Cần phải tốc chiến tốc thắng!.!
Từ Huyền trong lòng nghiêm nghị, tàn hồn kiếp trước trong đầu cũng lên tiếng nhắc nhở.
Ông!.!
Từ Huyền thúc dục huyết mạch lực lượng của Kim chi phế đến mức tận cùng, cũng phụ dùng lực lượng của kim từ nguyên châu.
Chi chi ông…
Từ Huyền trong tay ngưng kết lên một thanh Kim Từ Quang Kiếm, Kim Duệ lợi
khí đáng sợ kia ẩn ẩn đâm thủng tầng ý cảnh của Lẫm Đông Chi Diễm.
Phốc phốc!.!
Kim Từ Quang Kiếm tạo nên từ quang kim nhận hoa mỹ, vô kiên bất tồi, chôn
vùi vạn vật, không ngừng thiết cát trạng thái chân không, hung hăng
đâm trúng Lẫm Đông Chi Diễm.
Oa!.!
Cô Huyền lại nhổ ra một búng máu, Lẫm Đông Chi Diễm trong tay bị cắt mở một cái khe, từ quang
kim nhận nổ, chấn cho thương thế của hắn càng tăng thêm.
Từ Huyền cũng cảm giác Kim Từ Quang Kiếm sau khi chém trúng Lẫm Đông Chi Diễm
liền phảng phất ngưng kết lên một tầng băng sương, một cổ khí tức tiêu
lạnh khô mát theo Kim Từ Quang Kiếm lan tràn về phía hắn.
- Chết!.!
Từ Huyền cắn răng một cái, dốc sức liều mạng thúc dục Kim Từ Quang Kiếm.
Lập tức Kim Từ Quang Kiếm kia liền chém Cô Huyền thành hai đoạn.