- Ồ!
Từ Huyền có chút giật mình, Thiên Hình bá chủ thi triển
chính là Thể Tu bí thuật gì đó, thông qua bí thuật và khống chế đối với
cơ bắp cốt cách bản thân, khiến thân thể hóa thành một cái hình cầu, hơn nữa mặt ngoài ngưng tụ ra một tầng quang màng màu vàng kim nhạt, dần
dần ngưng thực.
- Ha ha ha. . . Các ngươi muốn giết chết ta, luận khí lực và phòng ngự, coi như là Bất Hủ Kim Đan, so ra cũng kém ta đấy!
Trong viên cầu màu vàng, truyền đến tiếng cười to của Thiên Hình bá chủ.
Từ Huyền điều khiển cấm chế, tiếp tục công kích, phát hiện Thiên Hình bá
chủ sau khi chuyển hóa thành viên cầu màu vàng, đối với các loại tiên
pháp và công kích vật ly cơ hồ đều miễn dịch. Mà các loại cấm chế của
Thiên Cơ cổ thành nói cho cùng cũng là hình thái công kích tiên pháp cả.
Đều là Thể Tu, Từ Huyền minh bạch chỗ cường đại của đối phương. Huống chi
địch nhân trước mắt còn là Thần Hoang đệ nhất Thể Tu nữa, vô luận thân
thể hay là pháp lực tu vị, đều hơn xa mình.
- Chủ nhân, chúng ta không cách nào xúc phạm tới hắn.
Yêu Ngư công chúa lòng còn sợ hãi nói, nàng cũng không ngờ tới, năng lực
sinh tồn phòng ngự của người trước mắt này còn hơn cả Bất Hủ Kim Đan
bình thường, khó trách dám một mình một người ở lại Thiên Cơ cổ thành.
Chợt, Nhiếp Hàn cũng lắc đầu, hắn am hiểu công kích cũng không thể làm gì.
- Chúng ta vì sao phải giết chết hắn? Giết chết người này, đối với chúng
ta cũng không có bất kỳ chỗ tốt nào cả, chỉ cần hắn không ảnh hưởng đến
kế hoạch của chúng ta là được rồi.
Sở Đông mỉm cười.
Từ
Huyền nghe vậy, nhẹ gật đầu, chậm rãi nhắm mắt lại, bên trong thổ tỳ,
trào lên ra một cổ thổ nguyên tinh hoa cường đại gấp đôi bình thường,
mấy người bên cảnh đều cảm giác thân thể trầm xuống, cảm nhận được áp
lực khó có thể ngăn cản.
Chỉ thấy, hắn một tay điều khiển Thiên Cơ Lệnh, tay còn lại mở ra, lại bỗng dưng trầm xuống.
Sau một khắc, trong hư không truyền đến một cổ cảm giác trầm trọng dày dặc vô cùng hùng vĩ .
Bá ông ~
Từ Huyền trên tay hiển hiện một cái tiểu sơn ấn màu vàng đất, lớn chừng
lòng bàn tay, chỉnh thể hiện lên hình dạng ngọn núi, thoạt nhìn có vài
phần nguy nga hùng tráng, ở mặt đấy là một con dấu nào đó, khắc vẽ lấy
hoàng hoa văn óng ánh phức tạp phong cách cổ xưa.
Vừa thấy vật ấy, mấy người Sở Đông ánh mắt đều sáng ngời, vật ấy chính là trọng bảo Từ Huyền lấy được từ trong Thiên Cơ lâu.
- Đi!
Từ Huyền bấm tay một điểm, lực lượng trong thổ tỳ điên cuồng tuôn ra, phảng phất như rót vào một cái động không đáy vậy.
Chỉ trong nháy mắt, lực lượng trong thổ tỳ của Từ Huyền đã bị rút sạch hơn
phân nửa, cũng đưa đến hỏa chi tâm điên cuồng chuyển hóa.
Chỉ một thoáng, tiểu sơn ấn màu đất trước mắt Từ Huyền thoáng cái khuếch trương đến mấy trăm trượng, sức nặng chỉ sợ có mấy trăm vạn hơn một ngàn vạn,
tản mát ra uy năng đáng sợ rung chuyển hư không.
Rời đi thật xa,
cũng có thể trông thấy một tòa tiểu quang sơn nguy nga hùng tráng, hình
dáng rõ ràng, mang theo trọng lực khủng bố phiêu phù trên đỉnh đầu.
Đến khi thổ tỳ lực lượng của Từ Huyền đã tiêu hao hết bảy thành thì rốt cục cũng kích phát được lực lượng, mấy người chung quanh hắn bộ mặt đều đến mức đỏ bừng, cơ hồ muốn thổ huyết.
- Thực lực của nhân loại này, vậy mà cường đại như vậy, trong tay ngoại trừ nắm giữ Thiên Cơ Lệnh và
Ngân Từ Nguyên Châu hai đại cửu tộc thánh vật, còn có pháp bảo hạng nặng đáng sợ bực này nữa.
Yêu Ngư mỹ phụ hô hấp gấp gáp, sắc mặt có chút trắng bệch, kinh sợ thực lực lúc này của Từ Huyền.
Băng oanh!
Tiểu quang sơn màu đất kia từ trên trời giáng xuống, tập trung phạm vi trăm
trượng, nhanh chóng áp về phía viên cầu màu vàng chỗ Thiên Hình bá chủ.
- Cái gì! Đây chính là Tiểu Tiên Thiên Bảo vật Phương Ấn Sơn lưu lại từ
khi Thần Hoang đại địa bắt đầu khai mở sinh ra đời đây mà...
Thiên Hình bá chủ muốn kiệt lực đào thoát, nhưng hắn đã thi triển bí thuật
này rồi nên căn bản muốn tránh cũng không được, chỉ có thể trơ nhìn tòa
núi nhỏ kia áp tới.
Ah --
Một tiếng kêu thảm thiết truyền
đi trong phạm vi hơn mười dặm, trên viên cầu màu vàng kia chảy ra một
mảnh vết máu, tiếng kêu im bặt dừng lại.
Ầm ầm --
Chợt, trên mặt đất truyền đến một cổ rung mạnh, xuất hiện mảng lớn rạn nứt.
Mấy người trên trận hai mặt nhìn nhau, há to mồm, chằm chằm vào ngọn núi
màu đất to lớn kia, đại khái hiện lên hình vuông, trên đó quang vân di
động, hình dáng rõ ràng, giống như là một ngọn núi vậy.
Dưới đáy là một quang ấn màu vàng kim óng ánh, hiển hiện một tia long văn quang khí, trấn áp Thiên Hình bá chủ ở bên dưới.
- Đã như vầy, ta trước hết phong ấn ngươi mấy năm đã.
Từ Huyền thanh âm lạnh lùng, nhưng sắc mặt có chút tái nhợt.
Phẩm cấp của món pháp bảo này rất cao, mặc dù phù hợp thổ tỳ, dưới tình
huống hỗ trợ lẫn nhau nhưng muốn phát ra phong áp nhất kích, cơ hồ đã
tiêu hao hết bảy tám phần thổ nguyên tinh hoa trong thổ tỳ của hắn,
không có mười ngày nửa tháng, cũng khó mà khôi phục được.
Dù sao
lực lượng của thổ tỳ trong cơ thể Từ Huyền có được không thể. Mỗi một
phần thổ nguyên tinh hoa, ít nhất cần vài phần hỏa nguyên tinh hoa, mới
có thể chuyển hóa mà thành.
Ngũ Hành tương sinh, hỏa sinh thổ, thổ sinh kim. . .
Ở trong đó, chỉ có hỏa nguyên lực, là thể chất bản thân Từ Huyền sở hữu,
về sau vô luận là thổ tỳ, hay là kim chi phổi tương lai đều phải tuân
theo Ngũ Hành áo nghĩa, Hậu Thiên vận chuyển sinh ra!
Nếu như ngũ tạng Ngũ Hành có thể toàn bộ đả thông, cơ bản tương đương với mở ra một tiểu vũ trụ của thân thể, đến lúc đó mỗi một nhất cử nhất động của cơ
thể, sánh vai với sự bộc phát của Thiên địa vũ trụ, uy lực vô cùng, đó
mới là bá chủ giữa hoàn vũ chính thức
- Tiểu tử, xem như ngươi lợi hại! Thả ta đi ra ngoài, Di Lạc Côi Bảo bổn tọa không muốn nữa. . .
Dưới tiểu sơn màu đất, truyền đến một thanh âm suy yếu.
- Các hạ vẫn nên trung thực ở chỗ này đi, xem ở phân thượng đều là Thể Tu, mấy năm sau, có lẽ sẽ cân nhắc thả ngươi một mạng.
Từ Huyền tự nhiên sẽ không ngốc đến nổi tha đối phương ra ngoài, phong áp
nhất kích này, hắn không có năng lực thi triển lần hai nữa.
-
Tiểu tử! Ngươi cũng là Thể Tu, sao có thể tuyệt tình như vậy, không bằng như vậy, ta dùng mấy môn Thể Tu công pháp tuyệt đỉnh giao dịch với
ngươi. . .
Thiên Hình bá chủ bị phong ấn phát ra một hồi kêu to ồn ào!
Từ Huyền không để ý đến hắn, càng chạy càng xa, mà Yêu Ngư mỹ phụ đi theo
Tuyết Vi thì tâm thần rung động, trong thần sắc nhìn về phía Từ Huyền có vài phần kiêng kị thật sâu.
Giờ khắc này, ngay cả Thiên Hình bá chủ cường giả cấp bậc Vương Tọa cường hoành trong truyền thuyết cũng vô tình bị phong ấn.
Có thể nói, Từ Huyền thân cư bên trong Thiên Cơ thành cổ cơ hồ đã là chủ tể chí cao.
Mỹ phụ yêu ngư tự nghĩ coi như là tại thời kì đỉnh phong cũng tuyệt đối
không phải đối thủ của Thiên Hình bá chủ, còn dám đối với Từ Huyền biểu
lộ địch ý cùng sát tâm.
Sau khi phong ấn Thiên Hình bá chủ, bọn người Từ Huyền bắt đầu thanh lý dấu vết chiến trường còn lưu lại ở phụ cận tử hồ.
Lần này Thiên Cơ thành cổ mở ra, phàm là tu giả tiến vào trong đó, tu vi
thấp nhất cũng đã ngoài Ngưng Đan hậu kỳ, mà ngay cả thiếu niên áo vải
lúc trước nhìn như tu vi thấp nhất, Ngưng Đan sơ kì, cuối cùng thân phận chân chính lạ là Bất Hủ Kim Đan!
Những túi trữ vật của người ngoài đến lưu lại, từng cái đều to một đống, đều bị ba người Từ Huyền thu nạp làm của riêng.
Kế tiếp, Từ Huyền mang theo mấy người đi vào một chỗ trong Thiên Cơ Phủ.
Cách xa cũng có thể chứng kiến một tòa chiến thuyền khổng lồ màu vàng lợt.
Chiến thuyền kia dài đến mấy trăm trượng, lầu các cung điện mọc lên san sát
như rừng, cánh chim kim loại bốn phía co lại trăm ngàn căn giống như con dơi, nổi lên một tia hàn quang băng lãnh sắc bén, quy mô của nó khổng
lồ chưa từng thấy, vượt qua pháp khí phi hành cỡ lớn không biết bao
nhiêu lần.
Chiến thuyền cánh dơi này giống như một cái thành lũy
di động, bên trên đặt rất nhiều pháo đài linh thất truyền trong tu giới, còn kể cả một ít phi nỏ khổng lồ, khí giới các loại, huy hoàng khí
phái.
Chiến thuyền cánh dơi khổng lồ kia xa xa phát ra một cổ khí tức làm người tâm quý bất an.
Nhìn quái vật khổng lồ xẫ trong tầm mắt, Từ Huyền không khỏi sinh lòng cảm
khái. Lúc trước đi vào Thiên Cơ thành cổ, vì tu vi có hạn, cơ bản đại đa số bảo vật đều không thể đoạt được.
Khi đó đã từng tiến vào chiến thuyền cánh dơi này, bị một cái lô cốt chiến tranh đáng sợ như vậy làm cho rung động.
- Cấm chế trên chiến thuyền này thập phần đáng sợ!
Từ Huyền thấp giọng nói, Thiên Cơ lệnh trong tay có chút nâng lên, chiến
thuyền khổng lồ phía trước kia như có cảm ứng, nhẹ nhàng nhoáng một cái
khiến cho mặt đất một hồi lắc lư.