Lúc đó, thảo luận, công đánh Tinh Vũ Sơn, Sở Đông cũng không có để ở trong lòng. Tinh Vũ Sơn tuy rằng nắm giữ linh mạch, nhưng cũng không phải khu vực chinh chiến then chốt trọng yếu.
-,, các ngươi trở lại bẩm báo Sở Đông và gia chủ, Tinh Vũ Sơn chúng ta chúng ta công chiếm, vả lại Đông Phương gia Thạch lão tứ bị chúng ta liên thủ diệt sát.
Trương Phong lại cười nói.
- Thiếu chủ ngươi là nói Đông Phương gia Đông Phương Thạch kia? Người này đó là thất trọng thất trọng cường giả hiếm thấy?
Hai gã Luyện Thần Tiên Sư kinh hãi không ngớt, hoài nghi Trương Phong nói có lẽ nào là một người khác.
Dù sao tại trước mặt Luyện Thần thất trọng cường giả, Luyện Thần tam tứ trọng cường giả bình thường trong nháy mắt liền có thể diệt sát, hoàn toàn không có bất cứ lo lắng gì.
- Đông Phương Thạch kia đó là đại nhân vật Hoàng Long Thành chúng ta sao có thể nhớ lầm được?
Trương Phong sắc mặt trầm xuống.
Nghe vậy, hai gã Luyện Thần tứ trọng Tiên Sư chấn động vạn phần.
Khó có thể tưởng tượng, tin tức này nếu là truyền khắp Hoàng Long Thành sẽ mang đến loại ảnh hưởng gì.
Quả thực, thời gian không đến nửa tháng, tin tức này đã oanh động cả Hoàng Long Thành.
Thậm chí tại một khắc Đông Phương Thạch ngã xuống đó. Đông Phương gia đã biết được tin tức.
Lúc đầu, Đông Phương gia Tu Giả hoài nghi Trương gia xuất động Luyện Thần bát cửu cường giả, thậm chí Ngưng Đan kỳ cao nhân.
Nhưng sự thực chứng minh, Trương gia người có thể làm được điểm này đều đang đánh trận ở một khu vực khác, kiềm chế lẫn nhau, không có khả năng xuất hiện tại Tinh Vũ Sơn.
Sau đó biết được Đông Phương Thạch chân chính chết đi, Đông Phương gia trên dưới rung động, sĩ khí đại giảm hoàn toàn rơi vào tình cảnh xấu.
Ở trong Hoàng Long chinh chiến lớn như vậy, ngã xuống một vị Luyện Thần thất trọng cường giả, điều này đối với Đông Phương gia tộc tạo thành ảnh hưởng cực đại, vô luận là tổn thất trên thực lực hay là trên sĩ khí giảm xuống.
Có thể dự liệu được, từ nay về sau Hoàng Long chinh chiến Đông Phương gia tộc sẽ đối mặt với hoàn cảnh khốn đốn cỡ nào.
Hoàng Long Thành.
Đông Phương gia trọng địa, trong một tòa linh điện hùng vĩ.
- Đông Phương nhất tộc ta, tại Hoàng Long Thành này, đặt chân hơn một nghìn ba trăm năm, nội tình truyền thừa của hắn so với Trương thị gia tộc không biết mạnh hơn ba nhiêu lần. Không nghĩ tới hôm nay đúng là hổ lạc đồng bằng bị chó khinh!
Đông Phương gia một vị trưởng lão tuổi già than thở.
So sánh với nội tình lịch sử hơn một nghìn năm của Hoàng Long Thành, Trương thị gia tộc quật khởi cường đại mới chính là hơn ba trăm năm.
Phóng nhãn Hoàng Long Thành hôm nay không có so với Đông Phương gia càng cổ lão hơn.
Mà trên thực tế, làm Đông Phương gia nắm giữ tỷ lệ truyền thừa huyết mạch nhất định, truyền thừa thậm chí không chỉ những thứ này. Tại một nghìn ba trăm năm trước, Đông Phương gia một ít tộc nhân thưa thớt ban đầu di chuyển đến Hoàng Long Thành, cũng rất nhanh quật khởi lớn mạnh, trở thành một phương thế lực uy chấn Hoàng Long Linh Thành.
- Chuyện này khẳng định là cùng Từ Huyền kia không thoát khỏi liên hệ. Từ khi hắn gia nhập Trương thị gia tộc tới nay, chúng ta Đông Phương gia vẫn không có được như ý.
Đông Phương Bá nghiến răng nghiến lợi, trong con độc nhãn kia lóe ra lệ quang kinh hàn khiếp người.
Lời vừa nói ra, Đông Phương gia còn lại các trưởng lão cao tầng, lại lơ đễnh.
Ai cũng sẽ không cho rằng, một Luyện Thần nhị trọng Tu Giả, có thể ảnh hưởng cả Hoàng Long chinh chiến, thậm chí lay động quái vật lớn như Đông Phương gia.
- Hừ! Ngươi câm miệng cho ta!
Gia chủ Đông Phương Uy quát lạnh một tiếng, đối với điều này cũng không tán thành chút nào.
Đông Phương Bá phẫn nộ không cam lòng nhắm mắt lại, hắn đối với Từ Huyền xác thực có cừu hận thật lớn. Nghĩ đến chính mình thân là đường đường Đông Phương gia thiếu chủ, nắm giữ huyết mạch truyền thừa, thiên phú siêu nhân, lại ở trước mặt thiếu niên không có thiên phú và bối cảnh nhiều lần bị nhục, nhiều lần bị thua thiệt.
- Thiếu chủ nói cũng vị tất không có đạo lý.
Đột nhiên một tiếng thở dài vang lên cùng với thanh âm của nó có vẻ không hợp nhau.
Trên tràng trở nên yên tĩnh, đơn giản là người nói này chính là Sóc tiên sinh.
- Sóc tiên sinh, chỉ giáo cho?
Đông Phương Uy động dung, vẻ mặt kinh dị còn lại trưởng lão trong tộc, cũng đều là vẻ mặt biểu tình không thể tưởng tượng.
- Trong quá trình sự vật phát triển bất cứ một chi tiết nào cũng đều có thể sản sinh ảnh hưởng tuyệt nhiên khác nhau đối với tương lai. Trong lý luận của Tiên Diễn Sư một con hồ điệp nho nhỏ rung động, cũng có thể dẫn phát một hồi hủy diệt phong bạo cả tràng diện.
Sóc tiên sinh lời vừa nói ra, mọi người đều nhíu mày.
- Đương nhiên loại khả năng này tính là rất bé, thế nhưng Từ Huyền kia một nhân mệnh thiên cơ, tràn ngập nhân tố vô cùng không thể nắm trong tay.
Sóc tiên sinh hít sâu một hơi thần tình phức tạp nói:
- Ta lật xem sách cổ, hiện nay còn không có tra được loại lai lịch này, mà có một chút có thể khẳng định. Từ Huyền người này nắm giữ tiềm lực trở thành một con hồ điệp nho nhỏ như vậy. Tác dụng của hắn rất nhiều, đã dần dần thôi động và ảnh hưởng số phận Hoàng Long Linh Thành, ai lại biết, hắn có thể đem phong bạo dẫn dắt đến bao xa?
- Đừng vội nghe hắn hồ ngôn loạn ngữ, địch nhân dáng vẻ bệ vệ, giết uy phong của chính mình.
Trong tộc cao tầng đều nói phản kích.