Tiên Hà Phong Bạo

Chương 129: Chương 129: Sơn lâm xà huyệt. (1)




- Ha ha, nguyên lai Luyện Thể thập trọng đã là thuộc về cấp độ Viễn cổ thể tu, khó trách ở bên trong thế gian ghi lại, luyện thể chỉ có cửu trọng, mà không có người nào có thể bước vào thập trọng cảnh giới.

Từ Huyền thoải mái cười to, sau khi làm rõ bí ẩn này, hắn dị thường nhẹ nhõm.

- Luyện Thể thập trọng, quyết không buông bỏ.

Thanh âm từng kéo dài trong đầu không thôi kia, một lần lại một lần quanh quẩn. Lúc này rốt cục cởi bỏ bí ẩn, Từ Huyền cũng trùng kích cảnh giới trong truyền thuyết này.

- Quá trình đột phá Luyện Thể thập trọng, ở bên trong ngôi sao này có trí nhớ rất kỹ càng, chỉ là. . .

Từ Huyền nghĩ đến cái gì, lông mày có chút nhíu lại, hình như có chỗ khó xử.

Tàn hồn kiếp trước cười mà không nói.

Nguyên lai, muốn tấn chức Luyện Thể thập trọng, bước vào đại đạo Viễn cổ thể tu, thiết yếu còn phải tự hành lĩnh ngộ biến thứ mười của Long Xà Cửu Biến.

Biến thứ mười! Tự mình lĩnh ngộ!

Lúc trước Từ Huyền vẫn là theo trí nhớ cảm ngộ của kiếp trước tu luyện, hết thảy nước chảy thành sông, nhưng biến thứ mười này thì không được.

- Biến thứ mười căn cứ thuộc tính thân thể, cảm ngộ…của mỗi người quyết định, ngươi ở kiếp này thể chất Hỏa thuộc tính, không giống với kiếp trước. Cho nên phải tự hành lĩnh ngộ biến thứ mười phù hợp với mình, do đó đột phá bình cảnh Luyện Thể thập trọng.

Tàn hồn kiếp trước nói, lại để cho Từ Huyền suy nghĩ rất lâu.

Biến thứ chín bên trong Long Xà Cửu Biến, cuối cùng là Long Xà biến hóa, không có làm được chính thức hóa xà thành Long.

Nhưng mà biến thứ mười kia, lại là chân chính từ xà hóa Long, uy lực tăng cao, ở trong trí nhớ của Từ Huyền tràn đầy thể ngộ. Dù là ở kiếp trước kia, sau khi đột phá đến Luyện Thể thập trọng cũng kinh tâm vô cùng.

Tự hành lĩnh ngộ, phải lĩnh ngộ như thế nào?

Từ Huyền hít sâu một hơi, tận lực khiến cho mình tỉnh táo lại, đã lựa chọn con đường này, hắn quyết không buông bỏ.

- Cũng may ngộ tính của ngươi không kém, lại hấp thu trí nhớ hai đời, tự hành lĩnh ngộ cũng không phải không có khả năng.

Thật lâu về sau, tàn hồn kiếp trước mới mỉm cười nói.

Tuy thiên phú của Từ Huyền không được, nhưng ngộ tính không tệ lắm, theo hắn hấp thu cảm ngộ kiếp trước càng nhiều, ngộ tính sẽ từng bước phát triển.

Thiên phú là thân thể quyết định, cho dù là luân hồi cũng mang không đến, nhưng mà ngộ tính lại bất đồng, có thể kế thừa từ kiếp trước.

Nếu như Từ Huyền có thể tự hành lĩnh ngộ biến thứ mười, như vậy hắn sẽ thoát ly bóng mờ kiếp trước, khai sáng Đạo thể tu của chính mình.

- Chỉ cần ngươi có thể thành công bước ra bước đầu tiên này, ngày sau mới có cơ hội siêu việt kiếp trước.

Tàn hồn kiếp trước ý vị thâm trường nói xong câu đó, thân hình dần dần dung nhập trong trí nhớ Tinh Hải.

Ở bên trong Tinh Hải hoang vu tĩnh mịch, chỉ còn lại có một mình Từ Huyền.

Hắn do dự một lát, lại bước vào ngôi sao thứ hai mới xuất hiện.

Trí nhớ ở bên trong ngôi sao này, đã bao hàm trí nhớ cùng quá trình đột phá từ cấp độ Luyện Khí kỳ đến Luyện Thần kỳ, có rất nhiều tiên pháp thần thông.

Cho dù có những cảm ngộ trí nhớ này, Từ Huyền nhìn như không dùng được, nhưng lại có thể tích lũy kinh nghiệm phong phú cho hắn, hiểu rõ rất nhiều ưu khuyết của cường giả tu hành khác, gia tăng tiền vốn sinh tồn trong tu luyện giới.

Ở bên trong trí nhớ Tinh Hải thể ngộ thật lâu, vô số trí nhớ từ sâu trong thời không vô tận dũng mãnh tràn vào ý thức của Từ Huyền, làm cho hắn ở phương diện học thức, càng có thêm phong phú.

. . .

. . .

Sáng sớm ngày thứ hai, Từ Huyền tỉnh lại, ngửi được mùi thơm cơ thể tinh khiết thanh tâm của thiếu nữ, phát hiện đầu của mình nửa tựa vào trên chân nhỏ nhắn mềm mại của Du Cầm, nhưng nàng vẫn khoanh chân tu luyện, vẫn không nhúc nhích.

- Từ sư huynh. . . Ngươi đã tỉnh!

Khuôn mặt Du Cầm lập tức đỏ lên, khẩn trương không biết làm sao.

Từ Huyền ngồi dậy, phát giác đôi mi thanh tú của Du Cầm có chút nhăn lại, hiện ra một tia đau nhức. Tựa hồ chiếc chân mà hắn tựa vào có chút tê dại, khí huyết không thông.

- Chẳng lẽ ta đè lên chân nàng cả đêm?

Từ Huyền tự nhiên không khó tưởng tượng nguyên nhân trong này, thấy bộ dạng sợ hãi không nói của nàng, lắc đầu nói:

- Ngươi cũng quá choáng váng rồi.

- Ta. . . Ta sợ kinh động sư huynh.

Du Cầm rủ đầu nhỏ xuống, lông mi giống như loan nguyệt có chút rung rung, tựa như cánh bướm tách nhẹ, rất động lòng người, giống như có vài phần ủy khuất.

- Được rồi, hiện tại ngươi nghỉ ngơi đi, ta hộ pháp.

Từ Huyền cũng không có chú ý tới ánh mắt của nàng, từ trên cây nhảy xuống.

Sự tình có quan hệ tới biến thứ mười, đã chiếm đi toàn bộ tâm thần của hắn.

Nhìn Từ Huyền chăm chú ôn tập chiêu thức Long Xà Cửu Biến, Du Cầm đóng lại con mắt hơi có vẻ hồng nhuận phơn phớt, thân ảnh mảnh mai dựa trên cành cây, dần dần tiến vào mộng đẹp.

Cho dù hôm nay đã luyện thành đệ cửu biến, nhưng Từ Huyền như trước muốn củng cố tu vi.

Đặc biệt là đệ cửu biến, lực uy hiếp tinh thần siêu việt thân thể huyết nhục này, cần đánh bóng nhiều lần, đạt tới tình trạng như ý viên mãn. Nếu không một khi thi triển đệ cửu biến, chẳng những kinh thế hãi tục, lại mỗi thời mỗi khắc tiêu hao rất nhiều tinh khí huyết.

Vì không ảnh hưởng bọn người Du Cầm, Từ Huyền có chút kéo ra khoảng cách nhất định, cực kỳ tinh tế vận chuyển Nhiếp tự quyết.

Không bao lâu, lực lượng tinh thần huyền diệu này, từ từ sinh sôi trong người, giống như dòng suối nhỏ vận chuyển.

Từ Huyền tận lực từ nhỏ bé nhất bắt đầu khống chế, mà khí tức uy hiếp sinh linh kia, thập phần nhạt, hơn nữa bị ước thúc xung quanh Từ Huyền 10m.

Lúc này, Từ Huyền nhìn Du Cầm trên cây đã ngủ say, không có bị kinh động.

Thấy vậy trong lòng hắn liền thả lỏng, bắt đầu kiệt lực khống chế cổ lực lượng nhỏ bé này, mệt mỏi ngồi xuống điều tức, sau đó tiếp tục tôi luyện nhiều lần.

Loại phương pháp này quả thật hữu hiệu, hai ba ngày thời gian trôi qua, cảnh giới của Từ Huyền chẳng những có thể củng cố, đối với khống chế lực lượng của Nhiếp tự quyết, cũng càng phát ra trôi chảy tinh tế.

Khống chế chính xác hữu hiệu mỗi một phần lực lượng, khiến cho lực lượng của đệ cửu biến Nhiếp tự quyết càng thêm bền bỉ.

Dĩ vãng tối đa kiên trì bốn năm tức thời gian, sau khi củng cố tu luyện, có thể kiên trì hơn mười tức thời gian.

Từ Huyền vẫn cảm thấy chưa đủ, hắn muốn trùng kích cực hạn rất cao, dù sao tu luyện ở trong không gian Bí Cảnh hiệu quả vô cùng tốt, cơ hội như vậy không nên buông tha.

Ở hắn chăm chỉ tu luyện, đồng thời tiến bộ của Du Cầm cũng kinh người, tu vị pháp lực phi tốc tăng trưởng.

Nếu như nàng tiếp tục tu luyện trong không gian Bí Cảnh, chỉ sợ không cần nửa tháng thời gian, là có thể tấn chức Luyện Khí tứ trọng.

Này cũng không khỏi làm cho Từ Huyền thầm than thiên phú quan trọng.

Cũng may hắn truy tìm chính là Viễn cổ thể tu chi lộ, yêu cầu đối với thiên phú không cao, không cần vì thế mà cảm thấy tiếc nuối.

Hoàng hôn hôm nay, đang lúc Từ Huyền chậm chạp tu luyện, thân hình giống như long xà biến hóa, Nhạc Phong từ trong trướng bồng đối diện đã đi tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.