- Đúng, ta muốn minh xác đại đạo tu hành của mình, nếu không nhiều trí nhớ hơn nữa, cũng là uổng công.
Từ Huyền nhẹ gật đầu, nhìn thẳng tàn hồn kiếp trước.
- Ta chỉ là một đám tàn hồn ý chí của chủ nhân ngài kiếp trước lưu lại, phong ấn ở trong trí nhớ Tinh Hải này. Chính thức phải đi con đường như thế nào, ta không thể can thiệp, này chỉ có thể nhìn ở sâu trong nội tâm ngươi kêu gọi.
Ngữ khí của tàn hồn kiếp trước ngưng trọng trước nay chưa có, nhìn kỹ Từ Huyền.
- Ở sâu trong nội tâm kêu gọi? Cũng chính là. . . con đường tu hành mà trong nội tâm của ta suy nghĩ.
Từ Huyền lập tức hiểu.
- Trí nhớ Tinh Hải kiếp trước, mênh mông vô tận, cơ hồ có tuyệt đại đa số học thức của tu luyện giới. Chính thức lựa chọn, ở chỗ chủ nhân ngươi.
Tàn hồn kiếp trước bảo trì trầm mặc, chỉ là lẳng lặng nhìn qua Từ Huyền.
Có lẽ trong lòng của hắn có đáp án, nhưng biết rõ chấp niệm trong lòng chủ nhân, tuyệt không có thể có nửa điểm miễn cưỡng.
- Nội tâm ta chính thức hướng tới. . .
Trong mắt Từ Huyền lộ ra một tia mê mang:
- Có thể là tiên tu!
Tiên tu!
Lông mi tàn hồn kiếp trước hơi run lên, thần sắc ngưng trọng, bất động thanh sắc hỏi:
- Vì cái gì.
Tiên tu.
Vì cái gì?
Từ Huyền hít sâu một hơi, trong mắt thoáng hiện một tia hồn nhiên hiếm thấy, dùng ngữ khí kỳ lạ nào đó nói:
- Bởi vì lúc ta còn rất nhỏ, ta nghe nói tiên nhân có thể bay…
Có thể bay!
Tàn hồn kiếp trước nghe vậy, thiếu chút nữa nghẹn họng, sau đó ôm bụng cười to:
- Là bởi vì có thể bay?
- Đúng, có thể bay lượn, tự do tự tại bay lượn.
Ở trong ý thức không gian thần bí này, Từ Huyền giống như đắm chìm ở trong giấc mộng thời nối khố.
- Cái kia ta cho ngươi biết. . . bất luận là phương thức tu hành gì, đạt tới thực lực nhất định, đều có thể phi hành, chỉ là phương pháp mỗi loại có chút sai biệt. Thậm chí, này chỉ là một bắt đầu.
Tàn hồn kiếp trước nói.
- Đều có thể bay?
Từ Huyền khẽ giật mình, từ trong trạng thái hoảng hốt khôi phục lại, vẻ mặt tỉnh táo cùng lý trí.
- Dưới loại tình huống này, ngươi chọn đi con đường như thế nào?
Tàn hồn kiếp trước như một tên lừa đảo hỏi.
- Đương nhiên là lựa chọn mạnh nhất.
Từ Huyền không chút do dự nói:
- Có đủ thực lực, ta mới có thể bảo vệ thân nhân, bằng hữu, kẻ phạm ta tất tru diệt!
- Thế gian này không có phương thức tu hành tuyệt đối mạnh nhất…
Tàn hồn kiếp trước nhịn không được cười lên:
- Có lẽ luận lực công kích, kiếm tu lực phá quần hùng.
- Kiếm tu!
Con mắt Từ Huyền sáng ngời, bỗng nhiên nghĩ đến ngày ấy một kiếm chi uy của Nhiếp Hàn, miểu sát cùng giai, càng là vượt cấp áp chế độc nhãn Tào lão Đại.
- Ha ha, kiếm tu tuy mạnh, nhưng kiếm đi nhập đề, không phải địch chết, là ta mất mạng. Nhất niệm sơ sẩy, là phải bỏ mệnh, tỉ lệ sinh tồn không cao. Trọng yếu hơn là, dùng tư chất cùng tính cách của ngươi, đều không thích hợp trở thành kiếm tu.
Tàn hồn kiếp trước lại cười nói.
Từ Huyền nghe vậy, giống như có chút suy nghĩ, kiếm tu thật sự quá mạo hiểm, năng lực bảo vệ tánh mạng bản thân thấp, một khi lộng bất tử địch nhân, chết đúng là chính mình, hơn nữa cũng không thích hợp mình.
Hắn đột nhiên nghĩ đến Nhiếp Hàn, có lẽ chỉ có người như vậy, mới xứng làm kiếm tu chính thức.
- Ta rất sợ chết, xem ra không thích hợp kiếm tu.
Từ Huyền ha ha cười cười, ngược lại rất là thản nhiên.
Suy đi nghĩ lại, chính thức thích hợp hắn tu luyện, hình như chỉ có tiên tu, hoặc là võ tu.
Dù sao những cái này đều là kiếp trước tu luyện qua, hắn ở kiếp này tu luyện lại, có thể nói là nước chảy thành sông, có thể có được tốc độ như thiên tài.
Biết được ý nghĩ của Từ Huyền, tàn hồn kiếp trước nhẹ gật đầu:
- Kiếp trước cho đến cuối cùng nhất, thông quan tiên, võ hai đạo, thậm chí đối với đại đạo tu hành khác, đều có đọc lướt qua, có thể nói là bát đại tinh thâm, thế gian cơ hồ không có đối thủ.
Tiên, võ hai đạo!
Từ Huyền đã sớm ở bên trong mảnh vỡ trí nhớ kia, cảm nhận được hai cổ lực lượng này cường đại.
Thân thể cường đại cùng năng lực cận chiến, lại thêm pháp lực muôn vàn biến hóa huyền ảo của tiên tu, cơ hồ có thể nói là tổ hợp hoàn mỹ vô địch.
Nghĩ tới đây, Từ Huyền thập phần động tâm:
- Có cảm ngộ kiếp trước, ta chỉ cần men theo trí nhớ tu luyện, ngày sau phải chăng cũng có thể trở thành tuyệt thế cường giả đỉnh thiên lập địa?
- Có thể.
Tàn hồn kiếp trước không chút do dự đáp.
Dưới sự trợ giúp của trí nhớ cùng cảm ngộ kiếp trước, hắn tu luyện ở kiếp này, liền tương đương với hai thế trùng tu!
Cái này giống như Long Xà Cửu Biến, người bình thường cho hắn mười năm, cũng rất khó tu luyện tới biến thứ tám, chớ nói chi là đệ cửu biến.
Nhưng mà Từ Huyền lại nước chảy thành sông hoàn thành, hơn nữa chỉ dùng mấy tháng thời gian.
Nếu như dùng xu thế như vậy, Từ Huyền có hi vọng lấy được thành tựu như kiếp trước.
- Nhưng mà men theo trí nhớ của kiếp trước, một lần nữa tu luyện, sẽ tạo thành một kết quả… ngươi vĩnh viễn không cách nào siêu việt kiếp trước!
Tàn hồn kiếp trước chậm rãi nói.
Vĩnh viễn không cách nào siêu việt kiếp trước!
Từ Huyền chỉ cảm thấy một chậu nước lạnh tạt vào người, như từ trong cơn ác mộng thức tỉnh.
- Vô luận tư chất, hay ngộ tính, kiếp trước đều siêu việt hơn ngươi. Thử nghĩ, ngươi men theo kiếp trước tu luyện, làm sao có thể siêu việt kiếp trước?
Tàn hồn kiếp trước lạnh lùng cười cười.
Từ Huyền trầm mặc, hai tay nắm chặt, run rẩy không thôi.
- Huống hồ, con đường cũ, dưới tình huống không cách nào siêu việt, lại đi một lần nữa, có ý nghĩa gì, có khiêu chiến cùng tình cảm mãnh liệt gì?
Ngữ khí của tàn hồn kiếp trước dồn dập kích động, chăm chú nhìn Từ Huyền:
- Nếu như ngươi nguyện ý sống cả đời ở dưới bóng mờ của kiếp trước, có thể lựa chọn con đường này.
- Sống ở dưới bóng mờ của kiếp trước, vĩnh viễn không cách nào siêu việt.
Sắc mặt Từ Huyền trắng bệch, thân hình ẩn ẩn run rẩy, trong mắt lộ ra một tia hoảng sợ, tựa hồ có thể dự liệu được ngày sau một ngày nào đó, lúc mình trở lại độ cao kiếp trước, cái loại hối hận, bất đắc dĩ cùng đắng chát kia ...
Không hề nghi ngờ, con đường này đối với người có tâm tính háo cường như hắn mà nói, quả thực giống như ác mộng.
Chú ý tới Từ Huyền biến hóa, khóe miệng tàn hồn kiếp trước có chút mân lên, bộ dạng như một tên lừa đảo thực hiện được mưu đồ.
Bá!
Từ Huyền thình lình thoáng một phát, ánh mắt rơi xuống trên người hắn, không mặn không nhạt nói:
- Ngươi gọn gàng dứt khoát nói đi, con đường tu hành kế tiếp của ta như thế nào, hoặc là kiếp trước trước khi vẫn lạc, có lưu cho ta chuẩn bị ở kiếp sau như thế nào?
Thân hình tàn hồn kiếp trước bỗng dưng cứng đờ, tiếp theo cao giọng cười cười:
- Ha ha, ngươi cũng không phải đần.
Đến bây giờ, Từ Huyền còn nhìn không ra, tàn hồn kiếp trước từng cái bài trừ những phương thức tu hành thông thường kia, trong nội tâm chỉ sợ sớm có cách nghĩ, chỉ là không dám nói ra, mà để cho hắn từ từ nhìn ra điểm yếu của các con đường trước.