Nhưng ở ngày bình thường, Từ Huyền phần lớn là khổ tu, hoặc là ra ngoài lưu lạc, rất ít nghĩ đến chuyện nam nữ.
Mặc dù không phải là lần đầu tiên, nhưng nàng vẫn có vài phần cảm thấy thẹn.
Bất quá, dưới động tác ôn nhu của Từ Huyền, thân thể căng cứng của nàng rất nhanh kiều nhuyễn hòa tan trên bờ vai khoan hậu kia.
Dục hỏa trong mắt Từ Huyền bỗng nhiên kíp nổ, khí lực cường đại của Viễn Cổ Thể Tu theo huyết mạch trào lên, tuôn ra đến hạ thể, lập tức mở mạnh bộ váy trắng noãn, dung quang một chỗ với thân thể thân tiên mê người kia.
Đổng Băng Vân thân thể mềm mại ro rút một hồi, thanh âm yêu kiều không ngừng vang lên.
Hai thân hình một cương một nhu hung hăng quấn giao cùng một chỗ, phập phồng không ngớt, xuân ý vô hạn.
Trong lúc cao điểm, tâm linh Từ Huyền lại dần dần phiêu linh, linh đài thanh minh, đạt đến tình trạng vô dục vô vọng.
Tinh thần ý niệm của hắn cùng câu thông dung hội với Đổng tiên tử ở bên dưới, đi về phía tinh thần song tu.
Tất cả chuyện này đều dưới sự dẫn đạo của Từ Huyền.
Đổng Băng Vân dần dần buông ra nội tâm, đủ loại cảm xúc phức tạp đối với Từ Huyền lộn xộn ùa tới.
Từ Huyền tâm thần hơi chấn, không nghĩ tới tình cảm Đổng Băng Vân đối với mình lại phức tạp như thế.
Trong rất nhiều nữ tử thân mật mà hắn quen biết, Đổng Băng Vân cũng không
phải yêu hắn sâu nhất, nhưng không thể nghi ngờ là người có tình cảm
phức tạp nhất.
Ở mặt tinh thần song tu, Từ Huyền thúc dục Y đạo song tu pháp quấn với pháp quyết áo nghĩa của Đổng Băng Vân.
Tình thần của Đổng Băng Vân tương liên chặt chẽ với Từ Huyền, huyết nhục đối phương, phảng phất hóa thân thành một bộ phận của hắn vậy.
Lực
lượng của vu độc nguyền rủa dưới sự thôi động của y đạo song tu pháp,
thông qua thân thể cả hai giao hòa, trải qua lần lượt đại tuần hoàn, Âm
Dương tương hợp, không ngừng luyện hóa.
Trong quá trình này, Đổng Băng Vân vừa thống khổ lại khoái hoạt.
Từ Huyền quả nhiên phát hiện, tốc độ luyện hóa vu độc nguyền rủa trong thể nội đang tăng vọt.
Hắn thậm chí cảm nhận được dấu hiệu huyết mạch, khí lực kéo lên, chính thức một cách không ngờ chính là Đổng Băng Vân, bởi vì tu vị, cảnh giới, khí lực các loại phương diện kém Từ Huyền quá xa nên tiến triển của nàng có thể nói là lột xác bay vọt.
Biên độ tăng lên của Đổng Băng Vân xa xa nhanh hơn Từ Huyền!.!
Cứ như vậy, qua ba ngày ba đêm, tu vị cảnh giới của Đổng Băng Vân đột nhiên tăng mạnh.
Y đạo song tu đạt đến mặt tinh thần, tiếp tục lực càng vĩnh cửu.
Từ đó về sau, bở��i vì Thiền Phức Nhi không xuất quan nên Từ Huyền và Đổng Băng Vân từng ba ngày một lần đều quấn lấy nhau, lẫn nhau đều có xúc
tiến.
Thoáng chớp mắt, mấy tháng thời gian đã trôi qua.
Một ngày này, tu vị của Đổng Băng Vân một lần hành động đột phá Anh Biến trung kỳ.
Tốc độ tiến giai như thế có thể nói là kinh thế hãi tục.
Dựa theo thông thường, mặc dù được hưởng đãi ngộ đỉnh tiêm của Tinh Phong
vương triều, nàng nếu muốn đột phá Anh Biến trung kỳ thì ít nhất phải ba năm.
Mà dưới sự trợ giúp của Từ Huyền lại hoàn thành trong ba tháng!.!
Đương nhiên, trong đó, Từ Huyền cũng cho nàng phục dụng qua hai khỏa thượng phẩm huyền mệnh đan.
Đợi đến khi Đổng Băng Vân tu luyện tới Anh Biến trung kỳ, Từ Huyền cảm giác tộc độ của luyện vu bí quyết lần nữa đẩy lên cấp độ mới, ngay cả tu vị
cũng có tiến bộ rõ ràng.
Hắn càng thêm chờ mong, nếu như đối
tượng y đạo song tu là hóa Anh hậu kỳ, thậm chí nửa bước Đế Tôn, hiệu
quả kia sẽ mạnh bao nhiêu chứ…
Theo như lời Linh Ngọc Tiên Y lúc
trước, nếu như có thể hấp thu luyện hóa vu độc trong thân thể, có thể
gia tăng thực lực rất lớn, làm cho cơ thể sinh ra biến chất nhảy vọt.
Lúc này, Từ Huyền đối với tiến độ luyện hóa vu độc nguyên lực chỉ vẹn vẹn
có một ít tiến triển, cũng đã cảm giác khí lực có một loại sinh lực phấn chấn, cảm giác lột xác tân sinh.
Khó có thể tưởng tượng, nếu như hoàn toàn hấp thu luyện hóa vu độc, đối với thể phách sinh ra xúc tiến
hạng gì Nghĩ đến hiệu quả kia, có thể sẽ vượt qua phục dụng Bất Diệt Yêu Long đan!.!
Nghĩ tới đây, Từ Huyền trong lòng ẩn ẩn hưng phấn,
ngày đó trước khi Thủy Vu vẫn lạc, một kích ôm hận trong tuyệt mệnh, mặc dù mang đến nguy hại cho mình, nhưng thực sự đã để lại cho hắn một cái
tiềm lực bảo tàng
Nếu như không có vu độc nguyền rủa, Từ Huyền tu luyện những năm gần đây cũng rất khó có thể nhanh như vậy.
Đương nhiên, nữ kí chủ cùng Từ Huyền đi y đạo song tu, bởi vì cảnh giới thực lực kém hắn khá xa, cũng lấy được hiệu quả rất tốt.
Đổng Băng Vân lại nhẹ nhàng như vậy, nhất cử đột phá Anh Biến trung kỳ.
Một mặt nàng gấp rút hấp thu luyện hóa vu độc của Từ Huyền, mặt khác nàng cũng đã nhận được chỗ tốt không thể tưởng tượng nổi.
- Cảnh giới của ngươi đột phá tốc độ quá nhanh, trước củng cố một chút đi!.!
Từ Huyền cũng không có rèn sắt khi còn nóng.
Y đạo song tu, chung quy là đi đường tắt, Đổng Băng Vân không hề giống Từ Huyền, cảnh giới linh hồn xa xa cao hơn tu vi thực tế.
Cùng lúc đó.
Từ Huyền cảm ứng được trong Thiên Cơ thành cổ có một cổ khí tức dần dần thức tỉnh.
Cổ khí tức kia đến từ Thiền Phức Nhi đang bế quan.
Thiên phú cùng tư sắc của Thiền Phức Nhi trong nhận thức của Từ Huyền đã gần
bằng Liễu Vũ Yên thậm chí có thể tương đương. Chênh lệch duy nhất là,
Thiền Phức Nhi không có danh sư như “Thần Huyễn Thiên Sư” chỉ điểm đường đi đan đạo.
- Y đạo song tu cùng nữ kí chủ, thời gian tiếp tục
quá dài, hiệu quả sẽ tùy theo mà giảm xuống. Nếu như thay đổi nữ kí chủ
mới, đặc biệt là tấm thân xử nữ, hiệu quả sẽ đề thăng rất nhiều.
Trong đầu Từ Huyền hồi ngộ nguyên lý bộ pháp quyết kia.
Như vậy cũng tốt, cũng giống với Từ Huyền trước kia dùng chân hỏa rèn luyện thể phách, cùng một loại chân viêm thuộc tính. Tiếp tục quá dài, hiệu
quả đều giảm mạnh, nhưng nếu thỉnh thoảng thay đổi một loại diễm hỏa
thuộc tính khác, hiệu quả sẽ tốt nhất.
- Tấm thân xử nữ Tu vi tốt nhất là đã ngoài Anh Biến trung kỳ…
Từ Huyền bắt đầu sàng chọn trong đầu.
Trừ Đổng Băng Vân, trong Tiểu Ngư Giới, nữ tu có tạo nghệ cảnh giới như thế ít càng thêm ít.
Có thể cân nhắc cũng chỉ có như vậy.
Nhưng trước mắt Từ Huyền chỉ tuyển được ba người: Tuyết Vi, Thiền Phức Nhi, Du Cầm.
Ba người này thiên phú không thể nghi ngờ đều trên Đổng Băng Vân, mà lại cùng Từ Huyền có tình cảm nhất định.
Thí dụ như Thiền Phức Nhi trong Thiên Cơ thành cổ, tu vi đã đạt tới anh biến trung kỳ đỉnh phong.
Từ Huyền yên lặng thôi động “Luyện Vu Quyết” tiếp tục hấp thu luyện hóa.
Chờ đợi mấy ngày, Thiền Phức Nhi rốt cục cũng đúng hạn xuất quan.
- Từ đại ca!.!
Thiền Phức Nhi một thân lục váy, trong mắt sáng thanh tịnh. Lập tức hơi nước
mông lung nhào vào trong ngực Từ Huyền, một mùi hương hoa thảo thơm ngào ngạt quen thuộc, tự nhiên trong sạch, bao phủ thể xác và tinh thần Từ
Huyền.
Từ Huyền nhìn qua thiếu nữ thanh lịch trong sạch trước
mắt, tựa hồ có một loại ảo giác, nàng này thời gian quen biết mình ngắn
nhất, tình cảm ái ý này phảng phất càng sâu sâu mãnh liệt.