Lúc thi triển linh hồn khế ước, Phượng tước kia có chút giãy dụa nhưng
cũng liền buông tha, hiển nhiên đã chính thức khuất phục nhân loại này
trong nội tâm.
Sau khi hạ linh hồn khế ước thành công, Phượng tước ấu điểu này trở thành linh thú thứ nhất trong đời Từ Huyền.
Từ Huyền xuất ra một giọt Thiên hỏa linh dịch cùng một ít linh đan bồi bổ cho nó.
Kết quả là không tới 5 6 ngày sau, hình thể phượng tước ấu điểu phóng đại,
vốn là năm sáu xích đã tăng tới gần một trượng, tu vi cũng đạt tới cấp
độ Luyện thần lục trọng.
Từ Huyền âm thầm gật đầu, Thiên hỏa linh dịch không hổ là trân bảo hỏa thuộc tính trong truyền thuyết.
Sau khi phượng tước ấu điểu phục dụng qua một giọt Thiên hỏa linh dịch, hưng phấn không thôi, vẻ mặt còn mang bộ dáng khát khao.
Không chỉ bất kỳ ai, ngay cả nó cũng thập phần thèm thòm linh dịch này, ngay
cả Thất linh đồng tước cũng ưa thích linh dịch này không rời.
Từ Huyền thở dài, cứ mỗi một thời gian ngắn cũng phải cho Thất linh đồng tước phục dụng một lượng linh dịch thiên hỏa che trời.
Từ Hoàng Long Thành đến Thần hoang đại địa, đến ngày hôm nay, Thất linh
đồng tước được Từ Huyền nuôi dưỡng, cơ hồ biến hóa thoát thai hoán cốt,
tựa hồ cũng mở ra lực lượng tiềm ẩn của nó.
Thu hồi Phượng tước ấu điểu, Từ Huyền lại lấy Thất phượng ngọc bình ra.
Bên trong có một người, chính là một yêu ngư mặt người đuôi cá, lười biếng
mở đôi mắt dễ thương ra, đồng tử sáng long lanh như thủy tinh, khuôn mặt xinh đẹp me hảo, làn da trắng như tuyết.
Bấm tay một cái, trong
bình bay ra một đạo thủy quang mông lung trong suốt, quanh quẩn trong hư không, hiển hiện ra yêu ngư công chúa Tuyết Vi, thiên tư tuyệt me
khuynh thành.
Lúc này Yêu ngư công chúa cao ước chừng nửa người,
thanh thuần xinh đẹp, nửa thân trên là nữ tử nhân loại, không có gì khác nhau. Nửa thân dưới lại là đuôi cá lam lân, vô cùng xinh đẹp, ngược lại có chút cảnh đẹp ý vui.
- Tuyết Vi, hôm nay đã tiến vào Thần Hoang đại địa, phải chẳng có thể nói ra nơi Di Lạc Cổ Thành hạ lạc?
Từ Huyền nhàn nhạt hỏi.
Thần hoang cửu thành đã mở ra bốn toa, trong đó Thiên Cơ thành cổ hiện thân, còn lại bốn toa cổ thành thì có Yêu ngư di lạc cổ thành.
Chín
kiện di lạc côi bảo, bất luận kiện nào cũng đều có uy năng kinh thiên
triệt để, lại có thể tạo nên bất hủ kim đan, ngay cả Từ Huyền cũng vô
cùng động tâm.
Thử nghĩ, nếu như có thể nắm giữ một kiện di lạc
côi bảo, ngày cả phản hồi Hoàng Long Thành, hi vọng báo thù chẳng phải
là càng lớn hơn sao? Thậm chí quét ngang Côn Vân Quốc cũng không phải là việc gì khó khăn.
- Hồi bẩm chủ nhân, Yêu ngư thành cổ ở ngay
bên trong U Ám đại cổ vực, ta có thể cảm ứng được vị trí đại khái, vốn
lấy tu vi giờ phút này của chúng ta thì còn không nên tiến vào Tử Hải.
Tuyết Vi công chúa cung kính đáp.
Cho dù giờ phút này tu vi thần thông của nàng có thể so với Luyện thần 8 9
trọng, nhưng dưới sự tiến bộ đáng sợ của thiếu niên trước mắt cùng với
khí tức hỏa nguyên ẩn ẩn phát ra từ trên người hắn lại khiến nàng cảm
thấy bất an sâu sắc.
Từ Huyền nhẹ gật đầu.
- Địa thế U Ám
đại cổ vực phức tạp, vô cùng rộng lớn bao la bát ngát. Trong có nhân
loại, yêu tộc, viễn cổ dị tộc cùng những thế lực rắc rối phức tạp khác,
chính là nơi tốt để ta tiềm ẩn tu luyện. Khi nào ta và ngươi đạt đến cấp độ Ngưng Đan kỳ thì thử đi tới một lần.
- Vâng.
Quang
mang lóng lánh quanh thân Tuyết Vi công chúa lập lòe, nhà cửa xa hoa
điện nước đầy đủ hóa thành một đạo lưu ly thủy quang, trở lại Thất
phương ngọc bình, bắt đầu lẳng lặng tu luyện.
Từ Huyền tắc thì âm thầm trầm ngâm, hôm nay mình đã có hai cỗ Luyện thần cửu trọng khôi
lỗi, bốn luyện thần thất trọng khôi lỗi, hơn nữa lại có Yêu ngư công
chúa, tại cấp độ Luyện thần kỳ thì cũng coi như là vô địch.
Thế
nhưng Cửu thành thần hoang, cường giả nhiều như mây, hiện tại thực lực
hắn vẫn chưa đủ, cần phải đột phá Ngưng Đan kỳ mới có vốn liếng để ganh
đua một phen.
Rất nhanh, hắn lấy ra thiết thư thần bí cũ kỹ, mở
ra trang thứ ba, khí tức trầm trọng cổ xưa từ đại môn phát ra, hoa văn
bốn phía cửa sắt phồn hối mênh mông, liên tục tách ra.
Thiết tịch cổ là Từ Huyền được ở bên trong Thiên Cơ thành, là một kiện kỳ bảo đặc biệt.
Tờ Thiết tịch thứ nhất, tinh luyện tu bổ Khôi Lỗi, tờ thứ hai, có thể cho Khôi Lỗi thăng cấp.
Hai trang này, Từ Huyền đều thử qua, có thể nói là diệu dụng vô cùng.
Chỉ có trang thứ ba, cần rất nhiều tài liệu trân quý, thời gian luyện chế rất dài, Từ Huyền không kịp nếm thử.
Trải qua chiến tranh Hoàng Long Linh thành, kỳ ngộ Thiên Cơ Thành, cho tới
bây giờ tiến vào Thần Hoang đại địa, tài liệu trân quý trong tay Từ
Huyền, cũng không phải ít, miễn cưỡng đạt tới yêu cầu cơ bản của trang
thứ ba, có lẽ chênh lệch chút ít, nhưng cũng không ảnh hưởng sáng tạo
một loại Khôi Lỗi mới.
Kế tiếp một thời gian ngắn, Từ Huyền dùng
cấm chế ảo trận che lấp vùng này, bắt đầu tập trung toàn bộ tinh thần
khống chế Thiết tịch.
Nguyên lực nhập vào trong Thiết tịch, trang sách thứ ba "Ô ông" rung động, trầm thấp xa xưa, ở bên trong cửa sắt
lập loè ô quang thâm thúy, phù văn bốn phía như Nộ Diễm chớp động, khí
tức bức người.
Từ Huyền một bên dùng Nguyên lực chèo chống Thiết tịch, một bên đầu nhập đại lượng tài liệu liên tục không ngừng.
Chỉ là đưa lên các loại tài liệu, cũng hao phí Từ Huyền gần nửa canh giờ.
Cuối cùng, đầu nhập mười khối hồn tinh màu xanh da trời đạt được từ bên
trong Thiên Cơ thành, Nguyên lực trong tay Từ Huyền bỗng nhiên biến đổi, cửa sắt đóng lại, bốn phía chớp động diễm quang ảm đạm, bên trong
truyền đến tiếng vang kỳ dị, giống như kim loại va chạm ...
Từ
Huyền tấm tắc kêu kỳ lạ, cái Thiết tịch này quả nhiên là một kiện kỳ
vật, vậy mà có thể định chế một Khôi Lỗi cấu tạo tinh vi phức tạp.
Cần phải biết, phương pháp luyện chế Khôi Lỗi, ở trong tu giới cơ hồ thất
truyền, cho dù muốn học, không có đại nghị lực cùng ngộ tính, cũng là
rất khó khăn.
Mà một kiện Thiết tịch thần bí trước mắt chẳng những có thể tu bổ tinh luyện Khôi Lỗi, thậm chí còn có thể sáng tạo Khôi Lỗi.
Trên trang sách thứ ba, phù văn tỏe sáng, thời khắc không ngừng lưu chuyển,
tiếng vang kỳ lạ trận trận từ một đầu cửa sắt khác truyền đến.
Quá trình chế tạo dài dằng dặc, Từ Huyền thời thời khắc khắc phải bảo trì
Nguyên lực, ngẫu nhiên nghỉ ngơi mở cửa sắt ra, đầu nhập một ít linh
thạch.
Một ngày, hai ngày, ba ngày, năm ngày...
Ở bên trong thời gian trôi qua, tâm thần Từ Huyền hơi có vẻ mệt mỏi, nhưng trong mắt lại chớp động lên hưng phấn.
Vi luyện chế trang sách thứ ba này, hắn đem hơn phân nửa linh tài trân quý gia nhập vào, hiện tại tài nguyên trong tay thậm chí có chút ít khan
hiếm.
Trọn vẹn liên tục nửa tháng, quang vân trên cửa sắt dần dần sáng ngời, phù văn Nộ Diễm bốn phía vui sướng nhảy lên, dị thanh kim
loại va chạm ở bên trong cửa sắt, càng phát ra khí tức mãnh liệt, ngưng
trọng gấp gáp.
Tinh thần Từ Huyền phấn chấn, cơ hồ ngừng thở, tiếp tục chèo chống thiết sách vận chuyển.