Cuối cùng, thủ đô vẫn quyết định hành quyết Lubbock một cách công khai. Đồng thời gia tăng thanh thế cho cuộc viễn chinh dẹp loạn phương tây khi có sự rục rịch của các bộ lạc nơi đó.
Chúng đã tích cực tuyên truyền rằng Night Raid là những tay sát thủ làm việc cho quân phản loạn. Và đây chính là lúc để răn đe.
Dự kiến sẽ là một tuần sau là buổi lễ hành hình bắt đầu.
Tất cả mọi người đều nghiêm túc tập trung vào phòng họp. Không chỉ thành viên Night Raid, Dương Hằng cũng có ở đây. Bởi vì thời gian này hắn liên tục chạy qua chạy lại giữa tiệm cà phê và căn cứ để luyện tập. Còn quãng đường xa á? Không vấn đề, xe mô tô lo tất, đương nhiên là hắn sẽ cất nó vào trong cất chứa của hệ thống khi gần vào thủ đô rồi.
“Mọi người chắc đã biết tin hết rồi nhỉ? Tôi sẽ không giải thích nhiều. Bất kể là về công hay về tư, Lubbock nhất định phải được cứu.”
“Vào ngày hành quyết, chúng ta sẽ đại náo chỗ đó, mang Lubbock về. Thủ đô muốn đả kích sĩ khí của cách mạng, chúng ta sẽ đả kích ngược lại sĩ khí của chúng!”
“Rõ!”
“Mà boss, tại sao chúng ta không cứu Lubbock ngay bây giờ mà phải chờ đến ngày hành quyết.”
“Lubbock hiện tại đang bị giam tại một nơi bí mật và được bảo vệ nghiêm ngặt, kể cả bộ phận nội gián trong hoàng cung cũng không thể chạm tới được. Chỉ có hai cách, thứ nhất là trực tiếp đánh xuyên hoàng cung rồi lật tung chỗ đó lên. Thứ hai là giải cứu Lubbock vào cái ngày cậu ta được đưa ra, chính là ngày hành quyết.”
...
Tatsumi, Leone cùng với Chelsea đang mặc áo và mũ trùm kín đầu, đứng khuất dưới một chân cầu.
Hiện tại đã là ba ngày trước buổi hành quyết. Tuy rằng kế hoạch giải cứu sẽ triển khai vào lúc đó, nhưng không thể cứ đến đó tay không được, mà phải vào trong khu vực hoàng cung để chuẩn bị vài thứ. Tất nhiên là trong khu ngoại vi trung tâm hoàng cung thôi.
Bởi vì đã lộ thân phận, Tatsumi lẽ ra không phải tham gia và nhiện vụ lần này, nhưng mà không hiểu sao không có tờ truy nã của Tatsumi xuất hiện. Khả năng cao chính là Esdeath không có tiết lộ chuyện này ra ngoài. Đối với Esdeath, Tatsumi chỉ có thể thở dài, nhưng may mà vì thế nên không gian hoạt động của cậu không bị hạn chế.
Cả ba đang ở đây để chờ đợi gián điệp của quân cách mạng trong hoàng cung ra đón. Bởi vì đợi hơi lâu, nên cả ba bắt đầu nói chuyện phiếm.
“Thế nào, Tatsumi. Em chọn ai?”
Leone liếc nhìn cậu với giọng điệu đáng ngờ, Tatsumi mặt đầy dấu chấm hỏi. Chọn ai là cái quỷ gì?
“Đừng có giả ngây. Để xem nào, cho Mine dựa vai nè, lời hứa sẽ luôn ở bên nhau để không cô đơn với Akame nè.”
Thực ra có cả Esdeath nữa, nhưng cái này Leone miễn đề cập tới, quá đáng sợ!
Leone khoác vai Tatsumi, dí thẳng vào rồi đưa đầu lưỡi chạm nhẹ vào tai cậu.
“Với cả... chị cũng từng đánh dấu ở đây. Nhớ chứ, cái đêm ở phố đèn đỏ.”
“Em tưởng chị chỉ đùa thôi!!”
Chelsea đứng bên cạnh bĩu môi, có chút không chịu thua kém khoác tay bên kia của Tatsumi, giọng nói xen vào một tia hờn dỗi.
“Cậu đã khiến cho tôi mềm lòng đấy, chịu trách nhiệm đi!”
“Cái đấy thì sao em biết được chứ?!!”
Khi mà cả ba đang ríu rít không ngừng, một người mặc áo choàng tiếp cận. Cô ta có chút ái ngại, đây chả giống mấy sát thủ đáng sợ gì cả, như là mấy người đang chim chuột với nhau hơn.
“Ờ... các bạn là thành viên của Night Raid, đúng không?”
Cả ba người lập tức trở về vẻ nghiêm chỉnh chỉ trong một tích tắc, Tatsumi đi đầu trả lời.
“Đúng vậy, cô là người của phe cách mạng à?”
“Vâng.”
Cả bốn người cởi bỏ mũ trùm, đi theo cô gái đến một cánh cửa gỗ nhỏ, nó là con đường bí mật phe cách mạng hay sử dụng để vào khu vực hoàng cung. Khi mở cửa, cô quay lại căn dặn.
“Từ giờ, mấy người phải giữ im lặng.”
Dưới sự hướng dẫn, bọn họ đi qua các khu vực giống như trang viên được chia cách bởi các dãy hành lang dài trong hoàng cung, nơi này khá an toàn vì không có lính canh nào cả.
“Nhưng chuyện này thật bất ngờ đấy. Ai ngờ người như cô lại là người của quân cách mạng.”
“Cha tôi từng được phụ trách giảng dạy hoàng đế, nhưng tể tướng đã giáng tội làm phản lên cha tôi khiến cả ông ấy lẫn mẹ đều bị tống giam.”
“Thật đáng tiếc, vậy thì những thành viên khác của quân cách mạng trong cung điện đâu?”
“Bọn họ đã tập trung ở một chỗ khác.”
“Những người chống đối tể tướng trong hoàng cung đã ngấm ngầm lien hệ với quân cách mạng, để tranh thủ khe hở cho chúng ta lọt vào đây.”
“Vai trò của chúng ta là làm việc với họ và hỗ trợ quân cách mạng từ bên trong.”
“Thế cơ à? Nghe khá ổn đấy.”
Len lỏi qua những dãy hành lang, tránh khỏi tầm mắt của lũ lính canh. Bốn người tiếp cận một khu vực nhỏ nhiều cây xanh, thoạt nhìn như một công viên vậy. Lặng lẽ mở cổng bước vào, đi qua khu vực sân trống nhiều cỏ, Tatsumi thấy được một khối kién trúc khá nhỏ, lọt thỏm giữa rừng cây.
“Là nó.”
Cô gái rón rén đến gần cửa chính, gõ nhẹ hai tiếng lên đó. Nhưng không có phản ứng gì.
“Sao vậy?”
“Tôi không biết, lẽ ra phải có người đi ra xác nhận...”
Đồng tử của Leone co rút lại, bởi vì cô phát hiện ra ở khe cửa có máu chảy ra.
“Mau lui lại.”
Leone không chút do dự mà hoán đổi thành hình thái mãnh thú. Cô tiến sát đến cánh cửa, chậm rãi mở nó ra.
“Aaaaa!!!”
Máu lênh láng trên sàn nhà, xác người nằm la liệt. Cùng với đó là tiếng hét kinh hoàng của cô gái.
“Đây... đây là...”
“Tệ thật, bọn họ đã bị lộ.”
Đột nhiên, phần bụng trên xác chết phình to lên. Leone nhanh chóng kéo mọi người lui ra khỏi đó.
Bang!
Khối kiến trúc phát nổ, lửa cháy ngùn ngụt. Tatsumi mở mắt ra thì phát hiện chỉ còn lại đúng ba người! Chelsea... đã biến mất.
“Chelsea!”
Cậu hét lớn nhưng không có tiếng trả lời, và không biết từ lúc nào đã có một dàn những kẻ mặc áo choàng vàng đang dần tiến tới, bao vây lấy bọn họ. Leone và cậu ngay lập tức đứng lên, vào tư thế chiến đấu.
“He, bọn mày tới muộn quá, tao đợi phát chán lên được. Cũng vì thế mà tao chăm sóc mấy tên chống đối đó. Đã Night Raid đến rồi, vậy thì bọn mày sẽ giúp tao giải sầu một chút chứ hả?”
Tatsumi và Leone bảo hộ cô gái ở giữa, Tatsumi thì đứng đối diện với kẻ này. Cậu biết kẻ trước mắt là ai, con trai của tể tướng, Shura.
Shura hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy Tatsumi, gã ta cười khểnh.
“Chả phải mày là cái đứa đi cùng Esdeath, khi mà tao dịch chuyển cô ta đến cái đảo xa lắc xa lơ đó. Mày có biét việc khiến tao lộ mặt đã gây phiền phức thế nào không hả?”
“Shura, mày là kẻ đứng sau vụ đám quái vật... mục đích của mày là gì?!”
“Không phải quá hiển nhiên sao? Bởi vì nó rất vui! Tao khinh bỉ sự nhàm chán, tao đã có rất nhiều niềm vui với đám quái vật đấy.”
“Sao mày dám... Incursio!!”
Tatsumi trở nên phẫn nộ, ngay lập tức triệu hồi Incursio lao vào tính sổ với Shura. Nhưng bầu trời bất chợt hạ xuống một đám tia sét chói sáng ngăn giữa cậu và Shura. Tạo thành một vũ nổ cầu sét hất tung bụi đất, khi noa tan đi, lộ nguyên hình là tổng tư lệnh Budou.
“Quả như ta nghi ngờ, có một vài con chuột đã lẻn vào hoàng cung.”
Bàn chân mang giáp hạ xuống tạo thành một vết nứt trên mặt đất, gây ra sự rung chuyển nhè nhẹ. Ông ta uy nghiêm nhìn xuống Tatsumi đang sững người.