“Nói.”
“Chậc, ít nhất cũng phải thả người ta ra chứ.”
“Không, ta biết ngươi vẫn có thể nói được bình thường.”
Tuy nói vậy, nhưng Dương Hằng vẫn thả Suzuka ra. Cô ta thở lấy hơi, chỉnh trang lại quần áo. Lặng lẽ chú ý xunv quanh.
Không có một kẽ hở nào.
Con hẻm nhỏ này chỉ có thể đào thoát được bằng ba đường, không gian hoạt động rất hẹp. Mà kẻ mặc giáp này đã phong kín đường ra của cô, tuy rằng hắn không bắt trói hay giữ cô lại, nhưng mà một khi Suzuka dám bỏ chạy, đầu của cô sẽ lại đập xuống đất thành lòng chảo.
“Ít nhất cũng phải cho tôi biết tại sao cậu lại gây hấn với Con Đường Hòa Bình. Cậu rất lạ, tôi chưa từng thấy ở một phe phái nào cả.”
“Ta không phải phe quân cách mạng hay phe đế quốc. Gây hấn? Không, là các ngươi gây hấn.”
“Ngươi cứ thử tưởng tượng ba ngày liền không được ăn uống hẳn hoi, mãi mới được ăn một bữa nóng hổi thì phát hiện có thằng bỏ thuốc khiến ngươi nhịn đói thêm một ngày nữa xem.”
“Với lại ta ghét ma túy.”
Suzuka ngớ người, tên này... đập cô ra bã chỉ vì phát hiện có ma túy khi ăn cơm từ thiện ư?
“Ta đã trả lời câu hỏi của ngươi, giờ thì phun hết ra. Tất cả những gì ngươi biết, Suzuka.”
“Lão già Borick cũng thật đen đủi, chỉ vì một đĩa cơm từ thiện mà chọc phải một tên quái vật... được rồi được rồi! Tôi nói là được chứ gì!”
Suzuka giải thích “chúng tôi” trong miệng cô ta là một nhóm gọi là tứ quỷ Rakshasa.
Tất nhiên hắn chả biết tứ quỷ Rakshasa là cái nhóm gì và chui ra từ đâu cả. Khiến cho Suzuka hơi thất vọng, bắt đầu kể về mấy chiến tích giết được cả người sử dụng teigu.
Dương Hằng chả để tâm, thông tin đằng sau mới là thứ hắn cần. Tứ quỷ Rakshasa “khét tiếng” hóa ra lại là cận vệ của tể tướng, cả bốn được giao nhiệm vụ bảo vệ cố vấn của chủ giáo Con Đường Hòa Bình, Borick. Kẻ này chính là nội gián mà tể tướng xếp vào bên trong giáo phái. Cái trò chuốc thuốc tín đồ cũng là tên này nghĩ ra.
Còn về bản chất thì Con Đường Hòa Bình vẫn là một tổ chức tốt, đấy chỉ cho đến khi tên Borick hoàn thành nhiệm vụ gạt bỏ chủ giáo rồi nắm giữ giáo phái trong tay.
Borick chính là “cố chủ”, kiểm soát Con Đường Hòa Bình chính là “lợi ích“.
“Ngươi rất mạnh, nhưng cũng quá kiêu ngạo đấy.”
“Sten, Mez, Ibara!!”
Suzuka nhếch mép cười, đột ngột hét lớn. Đúng lúc đó, trong cảm giác của Dương Hằng xuất hiện thêm ba đối tượng nữa.
Sten là một gã đô con, để trần ngực trên, râu tóc uốn xoăn bặm bợm, hắn đến bên trái Dương Hằng. Ở bên phải hắn là một cô gái da ngăm, Mez. Cô ta cũng để trần thân trên, chỉ mặc một cái áo ngực. Kẻ cuối cùng là Ibara, một gã trông khá dị hợm, với đôi tay dài thòng lòng của mình.
“Có vẻ cô gặp rắc rổi nhỉ, Suzuka.”
“Hãy để ta cứu rỗi ngươi!”
“Ồ, chúng ta sẽ làm gì sau khi giết hắn đây?”
Suzuka, Sten, Mez, Ibara, tứ quỷ Rakshasa tập hợp!
Dương Hằng bị bao vây, nhưng hắn lại không biểu hiện ra bất kì lo lắng nào. Hắn không phải xem thường đối thủ của mình mà là đang phân tích các bước tiếp theo.
“Cẩn thận, kẻ này rất mạnh!”
Suzuka ngưng trọng, nhưng Sten đã lao vào trước mà không thèm để tâm. Nắm đấm to lớn của gã tung ra, Dương Hằng cũng đấm đối thẳng với Sten. Hai nắm tay đụng vào nhau, đồng tử của Sten co rút lại, cảm giác như va chạm với một khối kim loại vậy. Gã bị đẩy lui, ba ngón tay đã gẫy nát, chảy ra máu.
Mez bắt đầu chảy mồ hôi, nhưng đó không phải mồ hôi bình thường. Cô ta sử dụng nó như đạn bắn vậy, mồ hôi của Mez như chất nhầy phun ra thành mấy tia về phía Dương Hằng, hắn né ra. Ibara bên trên không để yên, đôi tay dài thòng lòng của gã kéo giãn như cao su, tung ra liên hoàn đấm. Dương Hằng nắm được một tay của gã, giật thật mạnh khiến Ibara ngã xuống.
Rầm!!!
Hắn dẫm Ibara xuống đất, cú giậm chân khiến cho phần ngực của Ibara lõm xuống.
Phía sau vang lên động tĩnh lớn, Sten lao ra dùng tay ôm lấy phần bụng của hắn. Phi ra khỏi con hẻm. Dương Hằng nắm lấy phần cổ rồi hất văng gã ra, phá hủy một bức tường gần đó.
Dưới những tiếng hét thất thanh, người dân hoảng sợ chạy trốn khỏi chỗ đấy, khu vực đường cái lập tức trở nên vắng tanh.
Hắn nhìn ba người vừa bước ra từ trong ngõ, Ibara vặn vẹo đứng dậy, vết lõm trên ngực vậy mà dần dần hồi phục, gã ta ngoác miệng cười rất to.
“Tứ quỷ Rakshasa bọn ta không chỉ trải qua những cuộc huấn luyện cực kì khốc liệt, bọn ta còn ăn thịt của thủy quái Draken. Nhờ thế mà bọn ta có thể điều khiển toàn bộ cơ thể một cách không tưởng!”
Đó chính là lí do Sten rất cứng cáp, Ibara dẻo dai bất thường, Suzuka sắc bén, mồ hôi của Mez nặng nè và nhầy nhụa.
“Bách liệt quyền!!”
Sten gầm lớn, những nắm đấm liên hoàn tung ra không ngớt, Dương Hằng liên tục chống đỡ, ngắt đòn đánh của Sten bằng một cú cúi người quạt chân. Gã ta mất thăng bằng, nhưng lại nở một nụ cười gằn.
Xoẹt!
Một đòn cắt sắc bén chém từ phía sau, là Suzuka đánh lén. Cánh tay của Ibara kéo dài ra tóm lấy nắm đấm của Dương Hằng sắp hạ xuống.
Mez di chuyển với tốc độ chỉ để lại tàn ảnh, phun ra một cơn mưa dịch nhầy bao phủ Dương Hằng, nó nặng nề như thủy ngân vậy, khiến cho hành động của hắn chậm mất một nhịp.
“Bách liệt quyền!”
Triển khai chiêu thức đặc biệt một lần nữa, hàng tấn cú đấm rơi vào người Dương Hằng không rớt một phát nào. Hắn bị đập bay, đâm sầm vào một ngôi nhà, đục thủng mấy lớp tường mới dừng lại.
Nhìn đống đổ nát trước mặt, cả bốn thành viên của tứ quỷ Rakshasa đều không nhịn được mà thở dốc. Bọn chúng chưa từng đụng phải một một đối thủ khó chịu như vậy. Phần giáp không chỉ bảo vệ toàn phương diện không góc chết, nó lại cực cứng và bền bỉ nữa. Kẻ này có có sức mạnh vật lý quá kinh khủng, Sten cũng phải thừa nhận điều đó.
“Mẹ kiếp, hi vọng tên này có thể đuối sức bởi mặc giáp quá lâu. Nghe nói mấy teigu dạng giáp đều tiêu hao sức lực của người sử dụng.”
Ibara cực kì khó chịu, gã vốn là một sát thủ nguy hiểm, đã quen với việc kéo dài tay ra “hái” đầu người một cách dễ dàng. Vậy mà lần này chỉ có thể làm vai trò hỗ trợ bắt trói, công kích của gã xuyên không nổi bọc giáp của Dương Hằng.
Mez thì đã trực tiếp khụy người xuống, có thể ra một đống mồ hôi đủ để Dương Hằng chậm lại là một tiêu hao khá lớn. Khiến cho cô ta cảm thấy cực kì mệt mỏi.
Suzuka xoa xoa bàn tay đau nhức của mình. Stan càng không cần phải nói, trận giao chiến lần này gã là đỡ đòn, hứng chịu sát thương cũng là nhiều nhất. Gã luôn tự hào cơ thể mình được thui rèn gian khổ ra sao, nhưng bây giờ cơ thể đáng tự hào đó lại đang kêu đau không ngớt.
Oanh!!
Oanh!!
Oanh!!
Ba tiếng va đập lớn khiến cả bốn người giật mình, đất đá bay tứ tung. Từ trong đống đổ nát, một cánh tay màu trắng lòi ra. Sau đó là hình ảnh Dương Hằng nhấc người lên.
Hắn biến mất tại chỗ.
Mez kinh hoàng chạy trốn, nhưng mà mọt cú đá lướt qua trúng vào bụng cô ta khiến Mez bay ra, run rẩy không thể đứng dậy. Stan lao đến giơ nắm đấm thì đụng vào tầm mắt của Dương Hằng, gã cảm nhận được một khí thế kinh khủng khiến cho gã xuất hiện một sơ hở nho nhỏ. Thế cũng đủ rồi, một cú đá thẳng lên cằm của Sten khiến gã tung người khỏi mặt đất. Tay hắn chuyển từ đấm thành đâm, năm ngón tay duỗi thẳng ra, chụm vào với nhau như một mũi lao xuyên qua cổ gã.
Sten nôn ra máu, hai tay nắm lấy hắn yếu dần rồi rũ xuống. Gã ta quỳ gối rồi đổ gục.
Hai tay Ibara kéo dài ra, không chỉ phần tay mà đến cả ngón tay cũng kéo dài. Nhưng lần này Dương Hằng không để Ibara bắt được, hắn hạ trọng tâm xuống sát mặt đất, đồng thời tránh được cú cắt của Suzuka.
Xoạc!!!
Phần tay dài của Ibara bị Dương Hằng xé toạc, gã gào lên thảm thiết trước khi nắm đấm của hắn xuyên thủng qua phần ngực, để lại một lỗ hổng lớn trên người Ibara.
“Chết tiệt, con khốn Suzuka...”
Ibara là kẻ thứ ba bị hạ gục, hắn ngoảnh mặt lại thì thấy được Suzuka đã tháo chạy, bỏ lại đồng bạn.
Hắn cũng không truy kích, hắn đã có những gì mình cần. Dương Hằng rời khỏi chỗ giao chiến giờ đã tan hoang, tìm một góc khuất rồi mới giải trừ bọc giáp.
Liên hoàn tấn coong của tứ quỷ Rakshasa không phải vô dụng như chúng nghĩ, Dương Hằng vẫn cảm thấy thấm mệt và hơi đau nhức khi đó, chỉ là trạng thái như vậy rất bình thường. Thậm chí khi như vậy, hắn phát huy ra chiến lực càng khủng bố.
“Tứ quỷ Rakshasa. Suzuka trị số 2.3, Sten trị số 2.5, Mez trị số 2.0, Ibara trị số 2.2. Vô Hạn, những kẻ này có tính điểm không?”
“Sten trị số 2.5, 30 điểm tích lũy. Mez trị số 2.0, 20 điểm tích lũy. Ibara trị số 2.2, 24 điểm tích lũy.”
“Được rồi, bây giờ chỉ còn một Borick thôi.”
Hắn hít thở một hơi lấy sức, lững thững tiến về trụ sở của Con Đường Hòa Bình.