Ngoại trừ vua ra, không gian trong “căn phòng” này dường như rộng đến vô ngần. Nơi hắn và vua đang đứng là một cái trông khá giống tế đàn với nhiều cột trụ xung quanh.
Còn núi thi thể bên dưới vua, Dương Hằng không cần đoán cũng biét đó là các Mahou Shoujo đã sử dụng hết toàn bộ tuổi thọ.
“Dương Hằng, đó là tên của ngươi đúng không? Ngươi thật sự khiến ta bất ngờ đấy.”
“May cho ngươi, ta là một người mẹ bao dung. Ngươi chỉ cần trở thành người thay thế cho Ichi là được. Cùng ta sáng tạo một thế giới mới.”
Mẹ? Sáng tạo thế giới mới?
Dương Hằng nhạy cảm bắt được một số thông tin quan trọng. Chỉ là vua không cho hắn thời gian phân tích, những cánh tay đen ngòm mò ra từ đống xác chết. Kích cỡ của chúng rất khổng lồ, chiều cao ít nhất cũng cả trăm mét. Định coi Dương Hằng như một con bọ rồi đập chết.
“Đừng lo, đau đớn sẽ không kéo dài...”
“Dragon Sig!”
“Biến hình!”
Dương Hằng cắt ngang lời vua, đai lưng đập vào hông. Ngay lập tức, một con rồng bạc xuất hiện từ hư không, nó gầm to một tiếng chấn động không gian xung quanh. Trên người cháy rực ngọn lửa màu bạc.
Thích nghi, Incursio.
Càng áp lực càng mạnh, Pumpkin.
Và... long hóa, Lionel.
Oanh!
Bộ giáp rồng quen thuộc bao phủ toàn thân Dương Hằng. Ngay sau đó, nó bắt đầy biến đổi.
Bọc giáp đang dần biến lớn, những phần mảnh giáp hình vảy rồng thì kéo dài nhìn càng sắc bén hơn.
Dương Hằng cao tầm hơn mét tám một chút. Khi mặc bọc giáp thì xấp xỉ mét chín. Nhưng hiện tại, chiều cao của hắn đã phát trướng đến hơn ba mét. Không phải do kích cỡ của hắn, mà là bọc giáp to lên.
Cao thôi chưa đủ, thân hình của hắn cũng bành trướng ra. Giáp ngực, giáp tay, phần cánh tay bụng, chân đều to ra. Móng vuốt trên tay dài ra và trở nên gân guốc hơn. Phần mảnh giáp càng nhiều, bồi đắp thêm vào phần thân giáp nở ra.
Một cái đuôi lớn mọc ra từ đằng sau. Sải cánh rộng gấp đôi so với trạng thái bình thường. Bộ dáng hiện tại của Dương Hằng hơi hao hao giống con rồng bạc. Chỉ là kích cỡ và một số chi tiết không đồng dạng mà thôi.
Hắn khẽ nắm chặt nắm đấm vào, cảm nhận luồng sức mạnh kinh khủng lưu chuyển qua từng bộ phận thân thể.
“Ra đây chính là long hóa...”
Dương Hằng lầm bầm, giống như kĩ năng thu được từ Leone, long hóa gia cường toàn bộ các phương diện vũ lực về cả thể lẫn cảm đến mức cực đại mà hắn có thể thừa nhận.
Hắn bỗng nhiên có chút chờ mong, nếu như hắn có thể chồng chất toàn bộ năng lực lên nhau thì sẽ mạnh mẽ đến mức độ nào.
Bành!
Phần sàn dưới chân bị giẫm nát thành vô số mảnh vụn gạch đá, Dương Hằng lao thẳng đến vị trí của vua, chỉ là không được nửa đường thì mấy cánh tay kia đã ập xuống.
Hắn tung ra một cú đấm, lực lượng kinh khủng làm cho hình bóng của mấy cánh tay đang nhào tới cũng phải bị cong vênh.
Oanh!
Chỉ là hai luồng năng lượng va chạm vói nhau thôi cũng gây ra một vụ nổ rung chuyển toàn bộ tế đàn. Dương Hằng nhanh chóng bị mấy chục cánh tay bao vây, chúng dúng kích cỡ của mình ụp hắn xuống rồi che phủ kín mít. Xung quanh tối đen, hắn không lúng túng. Chỉ đơn giản đập hai cánh vào nhau.
Như một cơn bão nhỏ quét qua, lực đập cánh thổi tung mọi thứ trong vùng chật hẹp mà mấy cánh tay đen ngòm đang ụp vào. Nhưng như thế vẫn chưa đủ, gió đã có, giờ phải thêm lửa.
Bành!
Cơn bão lửa bùng lên dữ dội, bộc phát thành một cơn lốc lửa bạc cuốn lên với Dương Hằng ở trung tâm. Hắn lợi dụng sức gió mà bắn mình lên cao, sau đó phóng thẳng xuống chỗ vua.
Bất chợt, thân hình của Dương Hằng kẹt cứng lại trên không. Vua nheo mắt, chép miệng nói.
“Ngươi rất mạnh, nhưng chỉ với trình độ như thế này mà muốn đối đầu với ta thì còn thiếu nhiều lắm.”
Ichi có một trăm loại năng lực ma thuật khác nhau. Vua có tất cả, góp mười hay hai mươi cái một trăm nữa cũng không đủ.
Dương Hằng biết rằng chính mình tính sai rồi. Ngay từ lúc đầu, hắn cứ nghĩ rằng vua hẳn là trùm của đám Admin, năng lượng tiêu cực tích trữ lại dùng để thực hiện cơn bão. Tức là vua và năng lượng tiêu cực tách biệt với nhau. Nhưng tình hình thực tế là, vua chính là vật chứa lớn nhất chịu tải toàn bộ năng lượng tiêu cực.
Không những thế, nó còn có thể vận dụng năng lượng tiêu cực. Lấy “ý thức” quyết định “vật chất”, hay đúng hơn là biến đổi thực tại.
Ma thuật, chính là ra đời như vậy.
Với số lượng năng lượng tiêu cực tích trữ được qua quá nhiều năm. Vua có thể nghiền chết Dương Hằng dễ như nghiền chết một con kiến, hắn tin rằng nó có thể làm vậy.
Tuy nhiên, vua đang tích lũy năng lượng tiêu cực để thực hiện cơn bão cho nên nó chắc hẳn phải tự hạn chế chính mình không được tiêu hao quá nhiều. Muốn dùng cái giá nhỏ nhất để thu phục Dương Hằng. Đây chính là cơ hội duy nhất của hắn.
Thực chất, vẫn có thể khiến vua hao hết toàn bộ năng lượng tiêu cực bằng cách để cho vua thực hiện cơn bão, sau đó giải quyết nó. Chỉ là cơn bão phải có thể giải quyết khi mà đã được giải phóng. Chứ không thì đó là dấu chấm hết. Chưa bị ép đến bức đường bất khả kháng, ai dám chọn một lựa chọn may rủi như vậy?
Mà kể cả có thể giải quyết được, thì cũng chỉ là “có thể” mà thôi. Cơn bão xem cho cùng chỉ là một loại ẩn dụ mà thôi, không có đầu mối thì giải kiểu gì?
Oanh!
Khí thế kinh khủng phiêu tán, xung quanh Dương Hằng đột ngột trải đầy vết nứt như tấm kính vỡ vậy. Hắn gạt bỏ vật cản vô hình bằng một cú vung tay. Vua thấy thế thì nhíu mày, mấy trăm cánh tay đen ngòm vươn cao pên che phủ toàn bộ tế đàn.
Dương Hằng thét lên một tiếng dài, vuốt rồng liên tục vung ra xé rách bóng đen đang bao trùm xuống. Khu vực xung quanh hắn bốc chảy kinh hồn, nhưng theo bóng tối áp xuống, thế lửa dần dần bại lui.
Hắn biết rằng, một khi lửa bạc dập tắt, mình cũng sẽ thua cuộc.
Đến lúc này, càng áp lực càng mạnh hoạt động càng năng suất hơn. Một bàn tay vồ đến bị hắn đấm nát ngay tức khắc. Đấm, đá, chặt, đập các loại động tác đều được thi triển với tốc độ vượt qua ba, bốn lần vận tốc âm thanh. Uy lực mãnh mẽ từ chúng khiến cho cả tòa tế đàn đều rung chuyển không ngớt.
“Ngươi dai dẳng hơn ta tưởng đấy.”
Cảm nhận sức mạnh đang tăng lên của Dương Hằng, vua thoáng xuất hiện biểu cảm nghiêm túc. Từ lịch sử tới xem, nó chưa từng chứng kiến một con người nào mạnh mẽ đến nhường này. Điều đó khiến cho vua càng muốn “sở hữu” Dương Hằng.
Hắn đột phá biển tay đen chằng chịt, tung cánh bay trên không trung. Không để cho Dương Hằng có một phút nghỉ ngơi nào, thời không đông cứng ập tới làm động tác hắn chậm mất một giây. Nói thì ngắn, nhưng đó là quá đủ để số lượng hàng ngàn xiềng xích và cánh tay xuất hiện bao phủ tứ phương tám hướng.
Dương Hằng chọn đột phá thẳng vào đằng trước, bóng đêm lần nữa giáng xuống. Thứ áp lực từ nó cuối cùng làm cho Dương Hằng bước ra bước cuối cùng. Khí thế cùng sức mạnh hòa hợp với nhau, trực tiếp đạt đến đỉnh cao.
Dragon Sig, trị số 4.4.
Lửa bạc biến thành một cây cột đặt ngang xuyên thủng hết thảy hắc ám. Toàn thân Dương Hằng kéo căng rồi bắn vọt như một mũi tên.
“Sheele, nhờ cô lần nữa...”
Xuyên phá, Extase!
Không gian đen ngòm xung quanh bị chọc ra một cái động lớn. Bốn loại năng lực chồng chất lên nhau đánh phá đủ loại ma thuật cản đường. Dương Hằng tiếp cận vị trí cách vua vỏn vẹn có một mét.
Lúc này, hắn nhìn không khác gì một con quái vật. Với bộ dáng nhìn khá dữ tợn khi long hóa của mình, giờ đây còn trải đầy vết nứt vỡ trên áo giáp. Dương Hằng bên trong đã phun máu liên tục. Gánh nặng từ năng lực chồng nhau không chỉ nặng nề, nó còn gây đau đớn khó tưởng nữa.
Đánh đổi nhiều như vậy, chỉ để tiếp cận kẻ thù trong khoảng cách một mét.
Hắn vung nắm đấm, đòn tấn công hội tụ sức mạnh của cột lửa bạc, bốn loại năng lực cùng tất thảy tinh, khí, thần còn sót lại. Một cú đấm có thể làm rung chuyển cả một vùng đất như một cơ dư trấn.
Tế đàn chính thức sụp đổ do không thể thừa nhận được sức mạnh hắn tạo ra. Cùng với đó là âm thanh bùng nổ có thể khiến cho người bình thường thủng màng nhĩ nếu tiếp xúc trực tiếp.