Sau khi Dương Phàm bế quan mấy trăm năm tấn chức Diễn Sinh sơ kỳ, việc nâng cấp Luân Hồi Tinh Bảo cũng tiến hành được một nửa.
Trước đó Luân Hồi Bân đã đạt tới Thứ Thần khí cực phẩm, thực lực
tăng mạnh khiến tin tường Dương Phàm tăng cao. tâm tình đặc biệt
thoải mái.
Tuy nhiên ngay khi hắn xuất quan, bên trong linh hổn đột nhiên sinh ra một tia cảm ứng rất nhỏ.
Tia cảm ứng đó tới từ không gian thần bí vô cùng xa xôi.
- Thạch Thiên Hàn!
Trong mắt Dương Phàm bắn ra một luồng thần quang.
Bá!
Thông qua Tiên Hồng chiếu rọi, ngay sau đó cảm quan cùa Dương Phàm bao phù tại một không gian thần bí tràn ngập máu tanh cùng giết
chóc.
Không gian này cùng không gian ma vực lúc trước có thể nói là đại đồng tiều dị.
Điểm khác duy nhất chính là cấp bậc linh khínơi này sánh ngangvới thượng giới.
- Bản tôn!
Thạch Thiên Hàn đang chiến đấu cùng một ma vật thật lớn, cảm ứng
được sự tồn tại cùa Dương Phàm, tâm thần run lên.
So với
năm xưa biến hóa cùa Thạch Thiên Hàn cũng không nhò. Đỉnh đầu có một đôi sừng cong màu đen. hai mắt biến thành màu tím thẫm.
toàn thân bao phù hoa văn màu hắc tinh, có chút giống long lân
nhưng càng thêm tinh tế, hai tay biến thành một đôi vuốt sắc màu đò thẫm lãnh liệt.
Từ hình thể bên ngoài mà xem. hắn
sớm thoát khỏi phạm trù nhân loại, trờ thành một ma vật biến
dị nắm giữ vô số thiên phú.
- Xem ra nơi này hẳn là “Ma vực giết chóc” do Luân Huyết Đại Đế liên thù Cửu u Ma Đế sáng lập ra.
Dương Phàm trực tiếp tiến vào không gian này. đánh giá với vẻ đầy hứng thú.
Hiện tại hắn đã là một trong số những người sau màn của “Kế
hoạch đoạt thiên”, tự nhiên có chút hiểu biết đối với kế
hoạch cùa Luân Huy á Đại Đế.
Ma vực giết chóc là địa
phương Luân Huyá Đại Đế dùng để nghiên cứu Thần Huyá cùng với
thí nghiệm sinh mệnh tiến hóa, dung hơp huyá mạch.
“Thị Huyếtt Thiên Ma quân” theo như led cùa Luân Huyếtt Đại Đế chính là được sinh ra như vậy.
Mười mấy vạn năm không có liên hệ. Thạch Thiên Hàn trong quá tnnh
không ngừng giết chóc cũng đạt tới cấp bậc Huyền Tiên nhị
trọng.
Bởi vì trưởng thành tiến hóa trong giết chóc
không ngừng, hắn ở Huyền Tiên nhị trọng có được đủ loại thiên
phú cùng thân thể hoàn mỹ thích ứng chiến đấu, sẽ có được
thực lực khiêu chiến Huyền Tiên tam trọng.
- Không tệ. Tiến vào không gian này cũng là nhân họa đắc phúc.
Dương Phàm cười cười, phát hiện thần sắc của Thạch Thiên Hàn có chút mất tự nhiên.
Bỗng nhiên Dương Phàm biển sắc. nhìn chằm chằm vào Thạch Thiên Hàn một hồi lâu, trong lòng phát lạnh.
Có lẽ là trong quá trình tiến hóa, thời gian rất dài không liên
hệ với bản tôn khiến Thạch Thiên Hàn gần như sinh ra ý thức
độc lập tự chủ.
Nói cách khác hắn đã thích ứng cuộc sống không có bản tôn, ý thức toàn bộ đều lấy mình làm trung tâm.
- Nếu chậm thêm một đoạn thời gian nữa chỉ sợ phải phiền toái rồi.
Sắc mặt Dương Phàm ngưng trọng.
Ngay khi hắn sừng sốt.
Xuy... Ba!
Vuốt sắc màu đò thẫm của Thạch Thiên Hân xẹt qua một đạo hồ quang
màu đen như tia chợp hung hăng đánh trúng thân thể Dương Phàm.
Thân thể tiệp cận thân thể Ma Thần của Dương Phàm, trong nháy mắt ngực bị xuyên thủng, máu văng khắp nơi.
Tốc độ ra tay quá nhanh.
Sau đó một móng vuốt kia của Thạch Thiên Hàn góp chặt cổ họng
Dương Phàm, đôi mắt màu tím thẫm lóe lên màu đò lạnh băng.
Một cỗ ma khí băng hàn lập tức rót vào trong cơ thể Dương Phàm, giam cầm pháp lực của hắn.
- Đi chết đi!
Trên khuôn mặt lạnh lùng cùa Thạch Thiên Hàn hiện ra vài tia dữ tợn.
Chỉ cần giết chết Dương Phàm, hắn có thể chân chính độc lập trờ thành một sinh linh hoàn toàn tự chủ.
Trên thực tế loại tình huống phân thân làm phản này được ghi lại trong sách cổ không phải là số ít.
Bình thường khi thực lực của phân thân tăng vọt vượt qua bản thể chính là nguyên nhân gây ra làm phản.
Còn một nguyên nhân trọng yếu thứ hai nữa, đó là bản tôn cùng phân thân không liên hệ trong thời gian quá dài.
Nguyên nhân khác như hoàn cảnh đặc thù, các loại nhân tố... cũng có thể là nguyên nhân khiến phân thân làm phản.
Giờ phút này Thạch Thiên Hàn dưới tình huống sinh ra ý thức độc
lập tự chù lại tự nhận là thực lực đã vượt qua bản tôn, cho
nên ra tay không chút đo đự.
- Ha ha, ngươi muốn ta chết như vậy sao? Đáng tiếc không thể như ngươi mong muốn.
Dương Phàm bị giam cầm pháp lực lại phát ra tiếng cười khẽ nắm chắc thắng lợi trong
tay.
Thạch Thiên Hân biến sắc thầm nghĩ không ổn.
Hắn chính là một bộ phận cùa Dương Phàm, tự nhiên hiểu rất rõ tính cách của bản tôn.
Bản tôn luôn thích ẩn giấu thực lực chân chính, đồng thỏi đòn sát thủ, át chù bài đều để phía sau không đến thỏi điểm cuối
cùng tuyệt đối không sừ dụng.
Ngay tại khoảnh khắc tiệp theo.
Thạch Thiên Hàn bị giam cầm ở tại chỗ.
Bởi vì linh hồn cùng sinh mệnh hắn đã không trong sự khống chế của mình.
Bời vì có sự tương liên về linh hồn, Dương Phàm muốn khống chế hắn thật sự quá đơn giản.
Tiếp theo Dương Phàm khoanh chân ngồi, hổn lực cường đại trong bản
tôn rót vào trong linh hồn cùa Thạch Thiên Hàn và khắc lên đấu
vết thật sâu.
Ba ngày sau. Thạch Thiên Hàn như một cây cọc gỗ đứng cạnh Dương Phàm, lạnh băng như thép. Hắn lại khôi phục thành Thạch Thiên Hàn lúc đầu.
- Ta cho phệp ngươi có ý thức độc lập tự chù nhưng duy nhất một điều là không được làm phản.
Dương Phàm truyền đạt ý chí của mình cho Thạch Thiên Hàn.
Xuất phát từ một ý tường nào đó. hắn để Thạch Thiên Hàn tiếp tục giữ ý thức độc lập tự chù.
Bởi vì một sinh linh không có ý thức độc lập tự chù hoàn chinh tuyệt đối khó đi tới đỉnh.
Tiếp theo. Dương Phàm để lại nửa bình Nghịch Tiên Huyết cho Thạch Thiên Hàn, dặn hắn mỗi trăm năm dùng một giọt.
Thạch Thiên Hàn mang theo nửa bình Nghịch Tiên Huyết, tiếp tục ở lại
không gian máu tanh này tiến hành giết chóc tiến hóa không
ngừng.
- Ma vực giết chóc này quán tnệt thiết tắc “Chọn
lựa tự nhiên, người thích hơp sinh tồn” cùa Luân Huyết Đại Đế.
Hy vọng Thạch Thiên Hàn có thể đi đến cuối cùng, như vậy xác
suất thành công khi đùng Nghịch Thần Huyết cũng sẽ lớn hơn vài phần.
Dương Phàm nghĩ như vậy.
Ngoài ra, trong Tiên
Hồng Quyá có một bộ pháp môn thần kỳ Hoán Huyá Nghịch Mệnh
Đại Pháp: Đưa huyết mạch tốt đẹp hoặc huyá mạch Thần thú đung nhập hoặc là rót vào trong cơ thể sinh linh bậc thấp khác, có kỳ hiệu thoát thai hoán cốt. có thể gia tăng thê chất người
thụ thuật rất lớn.
Bản thân Dương Phàm từng đặt ra một
phương phập dùng Nghịch Thần Huyá, trong đó chính là sừ đụng
phép môn phức tạp vô cùng này.
Còn nữa, trong quá trình dùng Thần Huy á có thể tiến váo Tiểu thế giới Mệnh Hạch.
ở trong Tiểu thế giới Mệnh Hạch, có thể khiến thân thể bất tử
bất diệt, bất kỳ thống khổ cùng thương tổn đều có thể thông
qua Luân hồi gánh vác.
Không thể nghi ngờ những điều kiện này đều có cơ hội đề cao xác suát tiêu hóa Nghịch Thần Huyá.
Sau đó Dương Phàm dạo quanh ma vực giết chóc này. không lâu sau tìm được đại bản doanh cùa nơi này cũng chính là “Chủ thành”
trong trí nhớ cùa Thạch Thiên Hàn.
Trong ma vực giết chóc, tác đụng của chủ thành là để giao địch, chữa thương.
Chù thành dùng tu vi cành giới để đánh giá. mỗi quá một đoạn
thời gian đều sẽ bị gọi về chù thành, chịu đựng “Huyết chi
thánh quang” tẩy lễ. Thương thế khỏi hẳn, tinh thần trạng thái
càng có thể đạt tới đỉnh.
Cảm quan Luân hồi bao phù
toàn bộ chủ thành, Dương Phàm rất nhanh tìm được một cái phân
thân của Luân Huyá Đại Đế ở trong mật điện ngầm.
- Ngươi tới bằng cách nào?
Sự có mặt của Dương Phàm khiến Luân Huyá Đại Đế giật mình không nhò:
- Chẳng lẽ ngươi đã tới Ma giới? Cho dù ngươi ở Ma giới cũng khó thể vô thanh vô tức tiến vào nơi đây.
- Phàm là nơi ta đi qua, giới diện không thể sinh ra trở ngại với ta.
Dương Phàm ha hả cười, ngồi xuống trao đối với phân thân Luân Huyá Đại Đế.
Nói tới không gian giết chóc này. Luân Huyá Đại Đế cười nói:
- Ý tưởng về không gian này vốn từ một loại trò chơi nhiều
người ở thế giới trước kia của ta. Khác nhau ở chỗ mỗi sinh
linh nơi này chỉ có một cái mạng, chết là chấm đứt. Ý nghĩa
tồn tại của nó là trợ giúp ta nghiên cứu sự tiến hóa của
sinh linh và chọn lọc ra một ít huyá mạch biến dị mới. Đương
nhiên, nó vẫn vì phục vụ cho Nghịch Thần Thuế Thiên Huyá, vì
“Kể hoạch đoạt thiên” như trước.
Dương Phàm nghe xong cái hiểu cái không, chỉ nói cho Luân Huyá Đại
Đế biết phân thân của mình đang ma luyện trong không gian này. để hắn chú ý chăm sóc một chút.
- Ha ha ha. Ngươi nói chính là thí nghiệm thể số chín. Nó là một trong những sinh linh
tiến hóa nhanh nhất, có tiềm lực nhất cùa cả không gian này.
Không nghĩ tới Luân Huyết Đại Đế cũng đã chú ý tới Thạch Thiên
Hàn từ lâu, thậm chí coi là đối tượng theo dõi trọng điểm.
Từ biệt Luân Huy á Đại Đế, Dương Phàm thông qua Tiên Hổng chiếu rọi trở về Tiểu thế giới Mệnh Hạch.
Mặc dù hiện tại bản tôn không thể tiến vào Tiên Hồng Không Gian
nhưng có thể thông qua ánh xạ vận dụng Tiểu thế giới cùa mình để đi tới mục đích trong thời gian nhanh nhất.
Trở lại
Tiểu thế giới Mệnh Hạch, Dương Phàm bế quan mấy trăm năm, ý đồ thôi diễn cảnh giới tiếp theo cùa Tiên Hồng Quy á.
Dựa theo dự đoán của hắn, đạt tới Diễn Sinh trung kỳ. hậu kỳ trên cơ bản có thể bễ nghễ thất giới.
Mà cảnh giới tiếp theo của Tiên Hồng Quyết là trình tự như thế
nào. có thể đột phá gông cùm xiềng xích của thất giới hay
không?
Điểm này, ngay cả bán thân Dương Phàm cũng tràn ngập chờ mong.
Tuy nhiên, việc thôi diễn cảnh giới Tiên Hồng tiệp theo tuy rằng đã có hình dáng đại khái nhưng về chi tiết cụ thể lại gặp phải lực cản cực lớn.
Cảnh giới tiếp theo rất có thể phải vượt qua giai đoạn Đại Luân Hồi, tiến vào một trình tự hoàn toàn mới.
Thời gian mấy trăm năm thôi diễn không có tiến tnển bao nhiêu.
Lúc Dương Phàm lại trở về vùng đất sống, Luân Hồi Tinh Bảo đã
thành công thăng cấp. có phạm vi vạn trượng thực lực tồng thể
tăng lên một hai cấp.
Theo như lời cùa Thiên tượng đại sư thi:
- Cấp bậc dưới Huyền Tiên tam trọng rất khó tạo thành uy hiệp chân chính đối với Luân Hồi Tinh Bảo.
Lúc ánh thân cùa Dương Phàm tiến váo Tiên Hồng Không Gian, đám
người Dương Thần đều nôn nóng không nhịn được muốn đi ra ngoài
ngao du, hiên nhiên đã chờ lâu ngày.
- Tướng công. Đang chờ chàng lên tiếng đây. Bọn nhò cũng mong mòi ngao du thất giới.
Đặng Thi Dao cười nói.
Vân Vũ Tịch cũng lộ một tia chờ mong.
- Được.
Dương Phàm gật gật đầu, phất tay:
- Cất cánh.
Lần này hắn cũng tọa trấn Luân Hồi Tinh Bảo. cùng ngao du Yêu giới.
Dù hắn ở đâu cũng đều là tu luyện.
Đương nhiên còn có một nguyên nhân trọng yếu đó chính là tìm kiếm tung tích của Hồ
Phi.
Nhiều năm như vậy không gặp, không biết “tiểu ngoan hầu” Hồ Phi kia hiện giờ ở Yêu giới vùng vẫy như thế nào?
- Hồ Phi, ngươi cũng đừng để ta thất vọng nha.
Dương Phàm ngồi trong một động phủ yên tĩnh thanh nhã cùa Luân Hồi Tinh Bảo, Vân Vũ Tịch làm bạn với hắn.
Nghĩ đến Hồ Phi, khóe miệng Dương Phàm không tự chù hiện lên vè tươi cười.
Hắn rất nhanh tiến vào trạng thái tu luyện.
về phần nhiệm vụ tìm kiếm tung tích cùa Hồ Phi, Dương Phàm đã sớm giao cho con trai Dương Thần.
Thiên phú cùa Dương Thần có thể nói là tuyệt đinh, so với những
thiên tài trong thất giới thì mạnh hơn rất nhiều.
Duy nhất không đù chính là thiếu lịch lãm và kinh nghiệm.
Dương Phàm cũng muốn nhân cơ hội này rèn luyện hắn một phen.
Công việc không khác gi chân chạy vặt này rơi vào tay Dương Thần lại hưng phấn một hồi lâu.
Phụ thân vẫn chưa từng quan ái hắn rốt cục bắt đầu tỏ ra coi trọng.
Dương Thần hạ quyá tâm, nhất định không để phụ thân coi thường.
Trong lúc Luân Hồi Tinh Bảo ngao du Yêu giới còn phải mua sắm đại lượng tài liệu, thi thoảng đừng lại ở các nơi.
Trong không gian Yêu giới bời vì thiểu Tông sư luyện khí cho nên Tinh
Không Thành Lũy càng thêm trăm vạn năm khó gặp. Mỗi khi Tinh bảo đừng lại nơi nào đều khiến cho vô số tiên nhân (Yêu tộc) nhìn
vào.
Đối với bắt chước khí tức. Vân Vũ Tịch đã đặt
mình vào thiên địa tự nhiên cũng có trình độ rất cao, liên thù cùng Đặng Thi Dao để khí tức trên Luân Hồi Tinh Bảo không có sơ hờ.
Đến một ngày. Dương Thần kích động tìm tới Dương Phàm:
- Phụ thân, có tin tức cùa Hồ thúc!