Tiên Hồng Lộ

Chương 863: Q.6 - Chương 863: Chân Tiên buông xuống.




Vùng biển hoang vu vô danh ở Nam Hải Vực.

Trong mấy chục năm gần đây, nơi này xuất hiện một hài vực chân không như hố sâu tròn không đáy, nước biên bòn phía cuồn cuộn mênh mông, chỉ có nơi này không một giọt nước.

Quan sát cự ly gần. giống như vực sâu không đáy, đầm rộng cạn khô.

Nhìn từ xạ lại như một lốc xoáy to lớn trong hải vực vô tận.

Trong hố chân không cực lớn này tràn ngập kiếm ý muôn đời bất diệt cùng lực lượng nguyên thủy của vũ trụ thái cổ.

Dưới hai cỗ lực lượng đan xen, phạm vi hổ chân không lớn này nghiễm nhiên trờ thành một vùng cấm địa. Cánh giới không tới Độ Kiêp Kỳ tiến vào trong sẽ bị mẻ lạc, lực lượng trong cơ thê tiêu tan khô cạn.

Cho dù cường giả cấp Vực Chủ vượt qua một lẩn thiên kiếp, sau khi tiến vào trong đó đều bị dọa sắc mặt trắng bệch, lập tức rời đi.

Nhưng là ở nơi sâu trong hố chán không cực lớn này, một nam nhân áo xanh xếp bằng trên đá san hô. nhắm mắt tĩnh ru, không đê ý chuyện bên ngoài.

Rốt cục vào một ngày, nam nhân phun ra một ngụm trọc khí, ước chừng giằng co thời gian nửa nén hương.

Rồi sau đó, thân hình hắn trôi giạt không sức nặng, giống như lông vũ bay lên phía trên hố sâu, thì thào lẩm bẩm:

- Thiên Thu Vô Ngân đã phi thăng mà đi, nạv ta cũng mớ phong ấn tầng tám, cảm ứng được sự tôn tại của thiên kiếp, cũng dân dân tới gân. Xem ra thời gian ta có thể ở lại giới này cùng không còn nhiều.

Tâm thần Dương Phàm dung nhập Tiên Hồng Không Gian. Sau khi tấn chức cành giới Chứng Quá tiểu thành, lãnh địa vùng đất sống trong không gian lại được mở rộng đến phạm vi năm mươi vạn dặm.

So với lúc trước, trong địa bàn của Dương Phàm càng thêm sinh cơ. dân cư lại gia tăng rất nhiều.

Đám người hầu, linh thú Dương Phàm để lại trong này đã sinh sôi nảy nỡ vài đòi.

Ngoài ra. trong Thiên Lan tiên phủ cũng tăng thêm sức sống.

Trừ bó những người thân trọng yếu của Dương Phàm còn ở lại trong tiên phù, ngoài ra bằng hữu đệ tử ở một sổ địa phương trong vùng đất sống mớ động phũ, trở thành động chủ một phương hoặc là chưởng quản một vùng lãnh địa.

Đương nhiên, Thiên Lan tiên phủ là người thống trị cao nhất thống lĩnh vùng đất sống.

về phần Tiên Hồng Cư của Dương Phàm, thì trờ thành một khối đất lành siêu nhiên nhất, một nơi chi giành cho hắn tĩnh tu.

Sau khi gặp mặt thản hữu. Dương Phàm hít sâu một hơi, ánh mắt kiên định nói:

- Trước khi phi thăng, vẫn còn một việc cuối cùng phải làm...

Trừ bó trận chiến với Vô Song không thể tránh khỏi. Dương Phàm còn muổn tiêu diệt hoặc là phong ấn u Ảnh Ma Chủ.

Ma Chủ này từ sau khi bị Dương Phàm vô tình thả ra khỏi phong ắn Thiên Lan Điện, trong một giới này dậy nên khôngbiết bao nhiêu tai họa và rắc rối.

Cho nên căn cứ vào tầng nhân quả này Dương Phàm cũng không thể buông tha u Ảnh Ma Chú.

Ngoài ra, Dương Phàm còn cảm thấy hứng thú với một sự kiện cuối cùng tại nhân giới, đó là Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết.

Mặc đù rời Cửu u Bí Cánh đã nhiều năm như vậy, nhưng là từng có một thanh âm chua bao giờ biến mất khói nơi sâu trong linh hổn Dương Phàm:

- Trong thiên địa thất giới này. phàm là bất kỳ sinh linh nào có được Luân Huyết Châu, đều có hy vọng có được Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết mà ta luyện chế. Người có được nó. hắn sẽ trở thành sinh linh hoànmv nhất thế gian, có được vô hạn khá năng thành tựu chí tôn thất giới...

Ngoài ra, trong phạm vi nhân giới này, đã không còn chuyện gì có thể khiến Dương Phàm sinh ra hứng thú.

Rời khỏi hố chán không cực lớn đã tĩnh tu mấy chục năm, Dương Phàm đi tới Đạo Thiên Môn, biết được Đạo Hư Thiên Tô đã tiến vào bế quan chiều sâu.

Vài vị hộ pháp Đạo Thiên Môn tự nhiên không dám ngăn cản Dương Phàm sử dụng Truyền tống trận.

Ngoại Hải vực hiện nay. cái tên Tiên Hồng Đạo Tổ kinh sợ bát hoang tứ hải, ngay cà cường giả đất liền đều có nghe thấy.

Trừ bó Cửu Thiên Long Hoàng thống trị tỉ ti yêu tộc Đông Hài Vực, dường như không còn người nào có thể nói hơn hắn một bậc.

Dương Phàm thông qua Truyền tống trận trở về Nam Hải Vực, phát hiện Hồ Phi cũng rất dụng tâm tu luyện.

Từ sau khi biết được Cửu u Ma Đế là cừu nhân giết cha, Hồ Phi tu luyện càng khắc khổ hơn lúc trước, tu vi tự nhiên là một Ngày ngàn dặm.

Dương Phàm cũng thông qua Tiên Hồng chiếu rọi, ngẫu nhiên hiểu biết tình huống của Thạch Thiên Hàn, cùng đua ra một ít trợ giúp.

Thạch Thiên Hàn những năm này ở trong không gian ma vực kia không ngừng chém giết, cắn nuốt vô số ma hạch do thi thể ma vật lưu lại, không ngừng biến hóa. trờ nên mạnh

mẽ. Giờ phút này hắn cũng đạt tới tu vi Độ Kiếp hậu kỳ, nhưng thực lực gần như chỉ có thể miễn cưỡng chống lại Hồ Phi cùng cấp bậc.

Đối với tình huống của Thạch Thiên Hàn, Dương Phàm chi ngẫu nhiên lưu V một chút.

Hắn thật muốn xem thông qua chém giết trong ma vực không gian này, có thể khiến Thạch Thiên Hàn tiến hóa biển mạnh mẽ đến trình độ nào.

Hiện nay, toàn thân Thạch Thiên Hàn che kín hắc tinh lân giáp như long lân, độ cứng có thể so với Chân Long cùng cấp, hai tay như hô lang trảo, lưng mọc một đôi cánh, sau khi sải ra dài chừng hai trượng. Mỗi cách một đoạn thời gian. Thạch Thiên Hàn đều bị huyết quang trong không gian này buông xuống hút đi, tiến vào trong “Thành trì” phụ cận.

Theo tu vi gia tăng, hiện nay Thạch Thiên Hàn phải cần mấy trăm năm mới có thể “Trở về thành” một lần.

Theo hắn nói, thành trì dạng này ở trong không gian ma vực có rất rất nhiều.

Theo không ngừng đi sâu. tiến vào bán đổ cùng thành trì mới. cấp bậc ma vật phụ cận càng ngày càng cao. sau khi chém giết, ma hạch lưu lại đối với thân thể biến dị càng Ngày càng cường đại.

Dương Phàm đối với ý nghĩa tồn tại của không gian ma vực vẫn luôn phòng đoán.

Nếu Thạch Thiên Hàn tiến vào Đại Thừa Kỳ. sẽ tiếp tục ở lại chỗ này hay là phi thăng?

Nếu là tiếp tục kéo dài phương thức chém giết này, cuối cùng có thể tiến hóa đến loại trình độ nào. tu vi giới hạn cao nhất nơi này là bao nhiêu?

... Vấn đề này chỉ có thể chờ đợi Thạch Thiên Hàn từng chút thăm dò, ngày sau vạch trần bí ẩn.

Thông qua Tiên Hồng Không Gian, Dương Phàm có thể cung cấp cho Thạch Thiên Hàn một ít trợ giúp, tương đương với gian lận nho nhỏ.

Một ngày, ở Thiên cẩm Nội Hải hơi chút bình lặng.

Trung tâm Thiên Lan Điện đổ nát thê lương, tám góc thủy tinh trì ở quàng trường đều có một pho thần tượng, cũng bao gồm thần tượng Bích Dao Vân Tiên năm đó đăvỡnát.

Nơi này, liên tục vài trăm năm đều giữ vẻ yên lặng.

Nhưng đột nhiên chi nghe “ông” một tiếng, trong đó hai pho tượng đá bồng nhiên sáng lên, lóe ra hào quang tiên vân vạn trượng.

Nước biển bốn phía Thiên Lan Điện bói vậy mà trớ nên lay động mành liệt, thậm chí vì vậy mà chấn động Nội Hài này.

ở trong hào quang chói mắt. trong hai pho tượng đá hai “quang nhân” thân thể do dài màu xanh và đó tạo thành đi ra.

Hai quang nhân giốngnhư không có thật thể chân chính, thân thể từ dải sáng nửa trong suốt dân dân ngưng tụ thành thán thẻ máu thịt, hiện ra một lão đạo hông bào. một nho sinh áo xanh.

Lúc hai người này hiện thân, toàn thân tiên quang lưu chuyển.

- Hoàn hào. tế đàn Ngày xưa lưu lại vẫn còn. Nếu không vài vị Tiên Đế đại nhân muốn đưa chúng ta xuống dưới cũng tuyệt đối khó thành công.

Hai người thu liễm tiên quang tiên khí trên người, khóe miệng mỉm cười, quan sát tình huống không gian nhất giới này.

Trong lúc nói cười, lại lộ ra thân phận kinh thiên của bọn họ. không ngờ là “Tiên nhân" đến từ không gian thượng giới.

-Tề Thiên Phệ Huyết Đại Trận vẫn tồn tại như trước, tuy nhiên Cửu u Ma Đe kia bị phong ấn, không người có thể chống lại chúng ta. Phá trận này. chỉ là thời gian.

Hai gã tiên nhân nhìn nhau, thân thể mờ nhạt rất nhanh biến mất không thấy.

Cùng lúc Thiên Lan Điện xuất hiện trạng thái dị thường, Dương Phàm ở Ngoại Hải vực đột nhiên sinh ra cảm ứng, hiện ra một tràng cảnh không trọn vẹn.

Hắn thấy được thủy tinh trì quen thuộc cùng với tám pho tượng, trong đó hai pho tượng bỗng nhiên lóe sáng một chút.

Hắn có thể “nhìn” đến. chi vẻn vẹn nhưvậy.

Trong thời gian này, tin tức có liên quan đến Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết đã sớm truyền khắp nhân giới vài trăm năm.

Dương Phàm mơ hồ đoán ra, nhân giới này sẽ sinh ra sự cố gì.

Một ngày này, Dương Phàm làm ra quyết định cùng Hồ Phi đi đất liền.

Hắn ở lại Ngoại Hải vực vốn tính toán chờ Vô Song khiêu chiến, nhưng giờ phút này lòng có cám ứng liền quyết định đi đất liền, chém giết u Ảnh Ma Chú.

Khoảng cách đất liền với Ngoại Hải vực, vô cùng xa xôi.

Mặc dù đạt tới cảnh giới của Dương Phàm cùng Hồ Phi, muốn từ Nam Hải Vực bay về đất liền cũng phải cần thời gian một tháng.

Một tháng sau, hai người tiến vào một nơi hoang vu tại đất liền.

Dương Phàm phóng đoán muốn tới kinh đô hoặc Tiên Đạo Tông phải mất một hai ngày.

- Tiện đường đi Tiên Đạo Tông xem xem.

Tuy nhiên khi hai người chua tới Thiên Vũ Châu, trong thiên địa đã sinh ra dị tượng.

̀m ẩm ẩm!

Trên chín tầng trời dải sáng xanh vả đó rung động cùng huyết vụ đẩy trời đan vào một chỗ. sinh ra lực lượng đáng sợ rung động một giới.

Rất nhanh, trong khu vực huyết vụ vô tận kia ngưng tụ ra hai vầng Huyết Nhật.

̀m ẩm... Rắc rắc!

Dải sáng xanh và đò liên thù hợp kích, bộc phát ra lực lượng đáng sợ đánh nát thiên hư. mạnh mẽ xé mớ hai vầng Huyết Nhật ra một vết rách.

Rất nhanh hai vầng Huyết Nhật vết thương đầy mình, lại biến mất trong huyết vụ.

- Đây là chuyện gì xảy ra?

Hồ Phi chấn động.

Sắc mặt Dương Phàm ngưng trọng vô cùng. Vừa rồi hắn cảm ứng được có hai cỗ lực lượng tuyệt cường siêu việt nhân giới, rõ ràng từ trong thiên địa bức ra hai vâng Huyết Nhật, rồi dùng thần thông cường đại đánh trọng thương.

̀m... ỏng!

Mơ hổ, Dương Phàm phát giác lực trói buộc trong thiên địa đột nhiên rút đi.

- Ha ha ha... Thật tốt quá, không cần ước thúc lực lượng!

Hồ Phi cười ha ha.

Dương Phàm chìm trong trầm tu ngắn ngủi, hít sâu một hơi:

- Xem ra hấp dẫn của Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết này. Ngay cả Tiên nhân thượng giới cùng không chống cự được.

Hắn không cho rằng hai cỗ lực lượng có thể điên đảo càn khôn vừa rồi là cường giá nhân giới có thể có được. Lực trói buộc của Tể Thiên Phệ Huyết Đại Trận biến mất. khiến cường giả đại lục người vui mừng, kẻ lo lắng.

Nửa Ngày sau. hai người Dương Phàm tới trên không Tiên Đạo Tông.

Hắn vừa mới chuẩn bị liên hệ Tam Kiếm trướng lão. lại phát hiện khí tức Tiên Đạo Tòng này hoàn toàn khác ngày trước.

- Dương lão đại. Đám gia hòa của Tiên Đạo Thiên Tông Ngoại Hải vực không ngờ chiếm cứ nơi này.

Hồ Phi ồn ào nói.

Thần thức Dương Phàm khẽ đảo qua, quả thực phát hiện đám người tông chủ Tiên Đạo Thiên Tông lúc trước đối chiến với mình đêu ở đệ cửu trọng phong Tiên Đạo Tông.

- Thỏi kệ.

Dương Phàm than thớ. không ở lại. ròi khói Thiên Vũ Châu.

Tiên Đạo Tông cùng Tiên Đạo Thiên Tông vốn là một dòng, hắn sớm tuyên bổ rời khỏi tông này, hiện tại cũng không muốn nhúng tay vào việc của hai tông.

Tuy nhiên, nửa canh giờ sau khi Dương Phàm ròi đi.

Vài vị cao tầng Độ Kiếp Kỳ trớ lên của Tiên Đạo Thiên Tông đồng loạt đi vào một nơi cấm địa đệ cửu trọng phong.

Đệ cửu trọng phong này có nhiều cấm địa, đây chỉ là một trong số đó.

Tổng cộng sáu người quy lạy trước một pho tượng kim loại.

Bỗng nhiên trên pho tượng kim loại kia phát ra tử quang vạn trượng, thanh thế to lớn trực tiếp đánh bay hộc máu mấy người.

- Cung nghênh thượng tiên.

Đám người tông chủ Tiên Đạo Thiên Tông quy lạy dưới đất, nhìn lên một gã “quang nhân" tinh quang màu tím hiện lẻn phía trên pho tượng, cũng dân ngưng tụ thành nhân hình.

Tinh quang màu tím kia ngưng tụ thành một thiéu niên oai phong mặc giáp tím, giống như Thiên Thần.

Hắn lạnh nhạt đảo qua người quỳ lạy bồn phía, một tay vung lên. vài khối ngọc Thạch phát ra tiên linh khí rơi vãi xuống đất:

- Các ngươi có công rất lớn. đây là tiên Thạch thượng giới, ban cho các ngươi.

- Đa tạ thượng tiên. Cung nghênh Thiên Lan tiên nhân.

- Sai. bổn tọa không phải Thiên Lan tiên nhân.

Khóe miệng thiếu niên giáp tím nàỵ hiện lẻn một tia cười nhạo:

- Tuy nhiên, đông đạo Thiên giới đêu gọi ta là Tử Lân Ngọc Thiếu.

Tử Lân Ngọc Thiếu?

Mọi người nghe vậy. đều ngẩn ra. rồi sau đó liên tục bái lạy.

- Bản thiếu buông xuống, trừ việc tranh đoạt Thần Huyết. còn có một mục đích... Chính là giết một người!

Ý cười khóe miệng Tử Lân Ngọc Thiếu biên mất. trong mắt lãnh quang tràn ra. sát khí bức người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.