Tiên Hồng Lộ

Chương 1055: Q.6 - Chương 1055: Chỉ xuất một kiếm.




̀m ̀m ̀m ̀m

Tiếng nổ lớn như thạch phá kinh thiên từ trong “hoàn vũ phong ấn” truyền ra. Trong nháy mắt lấy vực sâu cổ Phật làm trung tâm, giới diện cường đại chấn động truyền khắp toàn bộ Phật giới, trong khoảnh khắc ảnh hưởng toàn bộ thượng tam giới.

Thượng tam giới chấn động, thất giới sôi trào.

- Không tốt, thần kiểm xuất thể.

Mà càng làm cho vô số cường giả kinh hãi thất sắc lại là kiểm khí chí cường siêu việt thiên cổ thẳng lên Tinh hà.

Cỗ kiểm khí chí cường này bễ nghễ hoàn vũ, chí cao vô thượng. Trên trời dưới đất, duy ngã vô song!

Cách nhau trăm vạn năm, kiểm khí tuyệt cường của Vô Song Thần Kiểm xông phá ràng buộc không một chút giữ lại.

Thần kiếm khổng lồ dài đến chín vạn trượng chổng đỡ thiên địa, khí thể như hồng. Mặt ngoài thân kiểm màu bạc thần bí vòng quanh hai đường vân giống như kinh mạch thân thể rất sống động. Giờ phút này như hai Kiểm Long ngạo thị thiên địa phát ra âm vang rung trời.

Cự kiểm sừng sững thiên địa từ vực sâu không đáy, phật văn chung quanh phần lớn đã tan rã, những sợi xích bằng cánh tay trẻ em cũng bị chặt đứt rất nhiều.

Trong một tràng tiếng ngân kéo dài không thôi khiển thất giới biển sắc, Vô Song Thần Kiểm giãy dụa mãnh liệt, tản mát ra kiểm khí hủy diệt thiên địa.

Những tia kiểm khí đó không được chủ nhân nắm giữ, có thể miểu sát Tiên Để bình thường, ngay cả Đại Để cũng phải động dung.

- Bị phong ấn hơn một trăm vạn năm, Vô Song Thần Kiểm dường như đáng sợ hơn trước kia vài lần.

Đám người Long Hoàng Tổ, Phiêu Miểu Đại Để sắc mặt tái nhợt, hoảng sợ lan tràn tận đáy lòng.

- Ha ha, không hổ là cường giả nghịch thiên siêu cấp thông suốt hai đạo phật ma. Tự bạo như vậy cũng không làm người nhận lấy thương tổn trí mạng.

Một quang môn mông lung không màu sắc từ trong hư không mở ra, bóng dáng Dương Phàm đi ra.

Mà Thiên Diệp cổ Phật ngồi trong con sông màu vàng, áo cà sa cấp bậc Thứ Thần khí cực phẩm vỡ tan từng mảnh, khắp người là mấy chục vết thương lớn nhỏ, sắc mặt tái nhợt lộ vẻ suy yểu. Nhưng vết thương trên mặt lão cùng thần sắc âm lạnh lại càng hiện ra vài phần dữ tợn.

Nhìn qua Thiên Diệp cổ Phật đã bị trọng thương, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Tự bạo của chín cường giả nghịch thiên như Dương Phàm, ở trong không gian “hoàn vũ phong ấn” nho nhỏ sinh ra lực lượng hủy diệt đáng sợ. Ngay cả hạng cường đại như Thiên Diệp cổ Phật cũng khó toàn thân trở ra.

Lão yên lặng vận chuyển vô thượng Phật môn đại pháp tăng nhanh khôi phục thương thể.

- Phật không thể ngăn cản ta, ma cũng không thể!

Dương Phàm hít sâu một hơi, chậm rãi bay về phía Vô Song Thần Kiểm đang không ngừng giãy dụa.

Trong mắt Thiên Diệp cổ Phật chợt lóe lệ quang, trên phật thân màu đồng đen đột nhiên lóe ra một Ma đầu thân mặc cổ giáp tướng mạo dữ tợn, trên đầu có hai sừng, mặt lem đầu rối bù, tản mát ra ma uy cái thể của cường giả nghịch thiên siêu cấp. Lão hét lớn một tiếng xông tới Dương Phàm.

Dương Phàm thoáng động dung. Thiên Diệp cổ Phật này cả đời có nhị niệm. Nhất niệm thành phật, nhất niệm là ma.

Giờ phút này lão đem ma tâm phân liệt, tương đương với hai cường giả nghịch thiên siêu cấp.

Nhưng Ma đầu hai sừng này còn chưa tới gần liền bị Luân Hồi Bàn ngăn trở.

Luân Hồi Bàn hóa thành cự luân thiên cổ vận chuyển lực Luân hồi bàng bạc huyền bí phát ra thể công sắc bén đối với Ma đầu hai sừng.” Đang đang rầm rầm”, hai người đánh nhau khí thể hừng hực.

Khóe miệng Dương Phàm nhếch lên.

Luân Hồi Bàn không hổ là một kiện Pháp bảo đặc thù tiêu tổn thật lớn, chỉ bằng lực lượng cá nhân có thể tự chủ ngăn cản một vị cường giả nghịch thiên siêu cấp.

Thiên Diệp cổ Phật ngồi xếp bằng chữa thương thoáng hiện một tia âm lệ.

- Tự bạo giống lúc trước ta còn có thể tái diễn mười lần tám lần. Nếu muốn giết ngươi chỉ cần liều nguyên khí đại thương.

Dương Phàm lạnh lùng nhìn lão một cái.

- Thí chủ cho rằng trò cũ còn có thể sử dụng lại?

Phật thân đồng đen của Thiên Diệp cổ Phật lù lù bất động, sắc mặt gợn sóng không sợ hăi.

Vù vù

Hai cây phật thủ khổng lồ màu đồng đen mang theo phật lực mênh mông lơ lửng ở giữa không trung.

Quả thật dưới tình huống có phòng bị Thiên Diệp cổ Phật hoàn toàn có thể chạy ra khỏi phạm vi trung tâm trước khi Dương Phàm tự bạo.

Nếu còn muốn dùng phương thức tương tự trọng thương Thiên Diệp cổ Phật thì không sự thật.

Cùng lúc đó, trên không vực sâu cổ Phật, chúng Tiên Để, Đại Để lại tổ hợp Hoàn Vũ Đại Trận, phong ấn lối vào.

Dương Phàm dùng đôi phật thủ khổng lồ đồng đen giằng co, ánh mắt lóe lên biển đổi không ngừng.

Giờ phút này hắn đang nghĩ có cần phải sử dụng đòn sát thủ cuối cùng - Tru Thần Kiếm hay không?

Uy lực của Tru Thần Kiểm so với rất nhiều Thần khí của thất giới thì cao hơn không biết bao nhiêu cấp bậc, có lẽ chỉ có Vô Song Thần Kiểm có thể sánh, vai cùng nó.

Vô Song Thần Kiểm vị tất đạt tới Thần khí đỉnh cấp nhưng là nó lại có được tiềm lực “Tạo Hóa”.

Tạo Hóa Thần Khí thuộc loại Thần khí đặc thù.

Sau khi từ Đại Thiên thần tháp đi ra, Dương Phàm thấy được chính mình của vô số giới năm sau, ánh mắt tự nhiên bất đồng.

Hắn biết rõ, Tạo Hóa Thần Khí có được tiềm lực diễn biển thành Hỗn Độn Thiên Khí.

Từ Thần khí bình, thường diễn biển thành Tạo Hóa Thần Khí, loại xác suất trong ức vạn không có một này, tỷ lệ cực cực nhỏ.

Luận giá trị tiềm lực Tạo Hóa Thần Khí còn cao hơn Thần khí đỉnh cấp nhưng về mặt uy lực có lẽ không bằng Thần khí đỉnh cấp, có lẽ sàn sàn như nhau không hơn kém hoặc có lẽ mạnh hơn. Điều này khó mà xác định.

Nhưng rất nhanh Dương Phàm xua tan ý niệm này.

Hắn nhỡ rõ ràng mục đích chuyển đi này của mình.

Hắn không phải vì giết mà tới, là vì hoàn thành ý nguyện của Vô Song, hoàn thành hứa hẹn lúc trước.

Nếu Dương Phàm thực hiện thay, ước định cùng hứa hẹn đã từng có, có lẽ sẽ biển chất.

Thiên Diệp cổ Phật cũng không biết, chỉ một ý niệm sai lệch của Dương Phàm khiến hắn đi dạo một vòng Quỷ Môn Quan.

Tru Thần Kiểm - đó không phải là Thần khí đỉnh cấp bình, thường!

- Ha ha! Trò cũ vì sao không thể sử dụng lại?

Dương Phàm nhẹ nhàng cười, trước người trống rỗng xuất hiện ra hai Dương Phàm giống nhau như đúc, pháp lực thần thông đều vượt qua Đại Để bình, thường.

Thiên Diệp cổ Phật nhướng mày, đã chuẩn bị thật tốt.

Vù vù vù

Ba Dương Phàm đồng thời bay về phía Vô Song Thần Kiểm.

Bá bá!!!

Hai cây phật thủ khổng lồ đồng đen mau chóng vung lên, ý đồ ngăn cả.

Râm râm-

Trong khoảnh khắc tiếp cận Vô Song Thần Kiểm, hai Dương Phàm trong sổ đó đồng thời ôm lấy một cây phật thủ đồng đen và nổ tung cùng một lúc.

Chỉ một thoáng, hai cây phật thủ khổng lồ đồng đen tan thành mây khói trong tiếng nổ thật lớn kia.

Lần tự bạo này tuy rằng uy lực xa không bằng lần trước nhưng lại lay động phật văn cấm chế trấn áp Vô Song Thần Kiểm.

Trong đó một Dương Phàm cường đại nhất bùng nổ trên thân kiểm của Vô Song Thần Kiểm.

Trong khoảnh khắc đó, một cỗ ý chí kiểm đạo hoàn toàn thiêu đốt nương theo lỗ hổng dung nhập vào trong Vô Song Thần Kiểm.

Trong phút chốc kiểm quang xung thiên trực tiếp xông thẳng lên chín tầng mây.

Trong thiên địa, ức vạn kiểm khí (khí cụ) bay lên không rậm rạp một mảnh, đồng loạt rung lên cúng bái.

Trong kiểm khí ẩn chứa một cỗ uy năng vượt qua Đại Để bình thường, cường đại hơn trước đó gấp mười lần.

Băng... Rắc—

Tiếng vỡ liên tiếp vang lên, đột phá tầng tầng trói buộc.

- Rốt cục đã trở lại...

Thanh âm của Vô Song từ trong đầu truyền ra.

Sau đó thần kiểm khổng lồ siêu việt thiên cổ nở rộ dải kiểm ức vạn trượng, hung hăng chém tới vực sâu cổ Phật. Phật văn cấm chế bổn phía bị chấn thành mảnh nhỏ.

Đang-

Tay của Dương Phàm theo bản năng cầm cuôi kiểm, đó là khí tức xa lạ mà lại quen thuộc đã lâu.

- Chúng ta lại gặp mặt lần nữa, lão bằng hữu!

Ý chí của Vô Song dung hợp cùng Dương Phàm.

Cái loại cảm giác đã lâu này lan tràn trong đáy lòng Dương Phàm.

Hắn nghĩ tới thật lâu trước kia, đổi mặt với Tam u lão ma không thể ngăn cản, cũng nghĩ tới một kiểm chí tử kinh sợ Đại Tần ở trước Tiên Đạo Tông.

Lại cũng từng nhớ lại lần đầu tiên quyết chiến và trận chiến cuối cùng tại nhân giới.

Rốt cục là đổi thủ hay là chiến hữu kề vai chiến đấu, đồng sinh cộng tử?

Dương Phàm hít sâu một hơi, hai cỗ ý chí dung hợp cùng một chỗ, trí nhớ ngày xưa quanh quẩn trong lòng.

Không hiểu sao, Dương Phàm thấy sống mũi cay cay.

Giờ khắc này hắn chờ đã quá lâu.

- Vô Song. Hôm nay sẽ là lúc ta hoàn thành hứa hẹn lúc trước. Ngươi muốn kết quả như thể nào?

Dương Phàm nắm chặt Vô Song Thần Kiểm, trên người tuôn ra tín niệm cường đại.

Kiếm ý chí cường trong Vô Song Thần Kiểm cùng ý chí cường giả nghịch thiên siêu cấp của hắn dung hợp.

Khi hai người dung hợp, khi lực công kích mạnh nhất bù lại thiểu sót của Tiên Hồng Thánh Quyết, Dương Phàm sinh ra ý niệm y hệt như trong dĩ vãng.

Trong thiên địa này không ai có thể ngăn cản tổ hợp mạnh nhất này.

Dùng bổn từ phổ thông nhất để nói, đó chính là “Thiên hạ vô địch”.

Thiên hạ vô địch!

Đơn giản như thể. Nhưng đây chỉ vẻn vẹn là một loại ảo giác, một loại tín niệm.

Dù sao trong thất giới này còn có sinh linh Tiên Thiên dựng dục trong hỗn độn: Thiên, Minh nhị để.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Thiên Diệp cổ Phật không khỏi biển sắc, hai phân thân hợp làm một, nhoáng một cái chạy ra ngoài vực sâu!

Giờ khắc này, ngay cả lão cường đại như thể cũng biết tổ hợp Tạo Hóa Thần Kiếm cùng Dương Phàm liên thủ cho dù là lão cũng gặp phải nguy hiểm đến tính mạng.

Mà Dương Phàm đắm chìm trong lâu ngày gặp lại với Vô Song, cũng không ngăn cản.

Sau khi Thiên Diệp cổ Phật bay lên trên Vạn Phật Sơn, trong mắt lóe ra ánh sáng lănh liệt:

- Nhanh kết trận ngăn cản người này. Chỉ cần thực lực của hắn còn không thể đạt tới trình độ Phá giới thì có nắm chắc bảy phần phong ấn hắn vĩnh viễn ở trong vực sâu Cổ Phật.

Thích Thiên Phật Tổ mừng rỡ. Có Thiên Diệp cổ Phật trợ giúp, uy lực của Hoàn Vũ Đại Trận sẽ được tăng lên rất nhiều.

Ngay lập tức Hoàn Vũ Đại Trận lại mở ra với Vạn Phật Sơn, Thiên Diệp cổ Phật làm tâm trận, uy lực gấp mấy lần phía trước.

Trong vực sâu một mảnh trống vắng.

Chỉ còn lại một mình Dương Phàm, hắn cầm Vô Song Thần Kiểm, Luân Hồi Bàn quanh quẩn ở quanh thân.

Sau khi trầm mặc thật lâu, trong đầu mới truyền đến thanh âm của Vô Song.

- Nếu muốn hoàn thành nguyện vọng của ta cũng không cần gì nhiều. Thành cũng một kiểm, bại cũng một kiểm!

Trong thanh âm của Vô Song lộ ra một cỗ kiên định bất chấp sinh tử.

Thành cũng một kiểm, bại cũng một kiểm.

Nếu thành công có thể hoàn thành nguyện vọng của Vô Song.

Nếu thất bại, như vậy hắn... chỉ sợ sẽ lâm vào cục diệt vạn kiếp bất phục.

- Một kiểm, chỉ xuất một kiểm... Ta hiểu rồi!

Dương Phàm tay cầm Vô Song Thần Kiểm, thì thào lẩm bẩm, trong mắt thoáng hiện một tia hiểu ra.

Mà thanh âm hắn cho dù rất nhỏ nhưng không thể giấu diểm, bị chúng cường giả thất giới nghe được.

- Một kiểm? Dương Phàm trở về thượng giới, cùng Vô Song Thần Kiểm liên thủ. Chẳnglẽ chỉ muốn bằng vào một kiểm xóa bỏ mọi ân oán?

Chúng cường giả thất giới khó thể tưởng tượng.

- Chỉ xuất một kiểm?

Trong mắt Thiên Diệp cổ Phật lóe hào quang, sắc mặt lại trở nên ngưng trọng dị thường.

Có lẽ chỉ lão hiểu được ý nghĩa của một kiểm này là gì!

Ngay khi vô số người cười nhạo hoặc khó tin...

Dương Phàm động-

Một tay nắm Vô Song Thần Kiểm, chậm rãi nâng lên.

Động tác của hắn thong thả như thể, mỗi một chi tiết đều dùng hết tất cả khí lực và ý chí.

Khoảnh khắc đó, thiên địa một mảnh tĩnh mịch.

Một cỗ kiểm ý chí cường vô hình từ trong Luân hồi phóng đại vô hạn, xuyên thủng tâm linh mọi người.

Chúng cường giả thất giới ngừng hô hấp.

Một kiểm.

Chỉ xuất một kiểm!

Một kiểm này sẽ mạnh cỡ nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.