Tiên Hồng Lộ

Chương 666: Q.6 - Chương 666: Chương 685 - 698 (13-15)




Hai người một năm một mười, kể rõ những gì trải qua trong chuyến đi này.

Sau khi Tẩn Vong nghe xong, trong mắt lóe ra thần quang, vẻ mặt nửa mừng nửa lo. lẩm bẩm:

- Dương Phàm này tiềm lực vô hạn, liên thủ cùng người này, tương lai sẽ là một minh hữu mạnh mẽ nhất. Chi là, người này lai lịch thân bí khó lường, lại còn có liên hệ tới nhân vật thượng giới.

- Điện hạ. người này có ân oán với cường giả thượng giới, thật sự muốn kết minh với

hắn?

Đạo trường áo bào tím nhíu mày. dường như có chút lo lắng.

- Từ trước thượng cổ, vách ngăn giữa hai giới đểu khó một ngược chiểu. Tiên nhân thượng giới muốn hạ phàm, không khác gì chuyện trên trời, càng không thể trực tiếp can thiệp chuyện ở giới này. Huống hỗ sau thời Tiên Tần, tồn tại thiên địa ràng buộc. Chân Tiên hàng thế đă phải trá cái giá khó mà tưởng tượng, tuyệt đối không thể vì một chút ân oán cá nhân mà gây chiến.

Tẩn Vong thản nhiên nói.

- Điện hạ nói phải.

Nữ tu áo vàng cùng đạo trường áo bào tím nghe vậy, gật đẩu đồng ý. Bất luận tu vi thực lực, hay là tài trí kiến thức. Tần Vong đều đáng để bọn họ kính trọng.

Sau khi Dương Phàm trờ lại khe sâu bí mật này, cũng không vội rời đi.

Bới vì nơi này có năng lực che giấu thiên cơ nhất định, càng an toàn đủ yên lặng.

Traớc tiên hắn chinh lý lại thu hoạch ở Thiên Lan Điện lần này, tự nhiên rất là thỏa mãn. Lấỵ được nhiều bảo vật linh Thạch như thế, Ngay cả cực phẩm linh Thạch cũng được mấy khối.

Tử Sắc Lôi Văn Kiếm cùng chiếc thuẫn bạc lấy được từ Mật Khố Linh Bảo, Dương Phàm cũng bỏ công luyện hóa.

Hai thứnày đều siêu việt Pháp Bảo Thông Linh bình thường, lai lịch không rõ.

Hai kiện Pháp Bảo Thông Linh, một công một thủ, vừa lúc không thiếu chỗ cho Dương Phàm sử dụng.

Dù sao hắn không thể tùy tiện vận dụng Hoàng Long Quan, còn đến bây giờ uy năng Ma Hoàng Kiếm cũng không tính là xuất chúng, trừ khi ở trong tay Thạch Thiên Hàn.

Dương Phàm lấy ra tài liệu cực phẩm, kể cả Tử Tinh Sa lấy được từ lúc giết Tử Ma. chung tay cùng Thạch Thiên Hàn luyện chế lại Ma Hoàng Kiếm.

Tử Tinh Sa ở giới này cũng là bảo vật khó kiếm, phẩm chất cứng rắn, được xưng là chi cần đủ pháp lực. không gì không mài mòn được.

Dương Phàm dùng phần nửa Tử Tinh Sa cùng tài liệu cực phẩm, nung nóng Ma Hoàng Kiếm.

Lẩn này, hắn dùng Thái Hư Thiên Hòa cùng Ngũ u Ma Diễm hợp lực luyện chế, hiệu quả một cách không ngờ.

Ba tháng sau. một thanh Ma Hoàng Kiếm hoàn toàn mới. xuất hiện trong tay Thạch Thiên Hàn.

Bể ngoài không có gì khác trước kia. thế nhưng phẩm chất kiếm này tăng vọt, thán kiếm lóe ra hoa văn tím, dữ tợn bá đạo.

Trải qua quá trình luyện chế mới. uy năng kiếm này thậm chí còn lớn hơn Pháp Bảo Thông Linh bình thường, ở trong tay Thạch Thiên Hàn càng như cá gặp nước.

Sau khi làm xong, Dương Phàm lấy ra một khối gạch nhỏ màu vàng.

Oong

Phương Thiên Kim Minh Chuyên ở trong tay Dương Phàm rung vang, phát ra ánh vàng lóng lánh.

Dương Phàm nhắm mắt lại, thông qua vật này cảm ứng được tám khối linh kiện Kim Minh Chuyên phần tán ở các góc Đại Tần. Muốn thu thập đủ, sợ rằng rất khỏ khăn.

"Nếu như có được đầy đủ tổng cộng mười sáu Phương Thiên Kim Minh Chuyên, trở thành một kiện Linh Bảo truyền thừa, uy năng khó dò..."

Dương Phàm hiện ra vẻ trầm ngâm.

Nhưng hắn tự biết, chuyện này không thể hoàn thành trong thời gian ngắn.

Cuối cùng, hắn lấy ra một chiếc roi đen lóe ra hoa văn máu quy dị, còn có một quyển huyết thư khô lâu tòa ra khí tức âm lãnh quy dị.

"Hấp Huyết Long Tiên dựa vào hấp thu máu Huyết tinh hồn phát triển, đã lột xác nhiều lần, lúc này phẩm cấp không dưới Pháp Bảo Thông Linh trân phẩm. Còn Huyết cấm Luyện Ngục Thư chính là báu vật Huyết Ma Đạo, ẩn chứa lực huyết hồn bao la.... Nếu dùng Hấp Huyết Long Tiên hấp thu lực lượng huyết hồn tràn ngập kinh thiên này, không biết sẽ sinh ra biến dị cỡ nào?"

Ánh mắt Dương Phàm hiện lên vẻ hưng phấn, hết sức chờ mong...

Nghĩ tới đó, tám thần Dương Phàm tiến vào Tiên Hồng Không Gian, chiếc roi dài tới mấy chục trượng, nôi lên từng đợt ánh sáng đỏ sậm, như có linh tính bay múa quanh người.

Trong tay trái Dương Phàm trôi nồi Huyết cấm Luyện Ngục Thư, nhỏ một chút máu cùng rót pháp lực hùng hồn vào trong.

Xoạt...

Huyết thư khô lâu mớ ra trang thứ nhất, khí tức máu tanh âm trầm lạnh băng lập tức tràn ngập.

Chi nghe một tiếng phổc ẩm, sóng máu tràn ra như nước lũ phun trào từ quyển sách, thoáng cái lan tràn phạm vi mười mấy dặm.

Dương Phàm tay bấm pháp quyầ. co rút không gian Huyết cấm Luyện Ngục ở trong phạm vi một dặm.

Trong lòng hắn thầm than, đây vốn là một kiện bảo vật Huyết Ma Đạo không tầm thường, chi tiếc hoàn toàn không hợp với công pháp của minh, mỗi khi khống chế đêu cân cho ăn máu huyết.

Ô

Hấp Huyết Long Tiên rất có linh tính, hóa thành một con rồng dài màu đen, hoa văn máu rung động, bắt đầu cắn nuốt lực Huyết hồn trong Huyết cấm Luyện Ngục.

Xoạt...

Huyết thư khô lâu mở ra trang thứ hai, bầu trời không gian đò máu, mây máu bốc cao.

Tiếp đó, trang thứba, trang thứtư liên tục mỡ ra.

Khi mở ra trang thứ tư, có vô sổ khô lâu Huyết quy trong Huyết cấm Không Gian, kể cả không ít huyết hôn yêu tộc khác.

Sau đó, thậm chí Huyết cấm Không Gian còn hiện ra lệ quy máu cấp Hóa Thần, khí thế ngập trời, biển máu rung chuyển tản mát ra lực Huyết hồn làm người ta hoảng sợ.

Hấp Huyết Long Tiên không khỏi hưng phấn, bay lượn xoay quanh, nhanh chóng hấp thu thật nhiều lực huyết hồn.

Duy trì nửa ngày, liền thấy huyết quang từ Huyết cấm Không Gian dẩn dẩn ảm đạm.

Lúc đó, Hấp Huyết Long Tiên bắt đầu hấp thu hồn lực của những huyết quy khô lâu này.

Cũng may bằng tu vi Dương Phàm hôm nay, có thể chống đỡ huyết thu khô lâu trong thời gian dài.

Hai Ngày trôi qua, không gian Huyết cấm Luyện Ngục cơ bản khô cạn, Hấp Huyết Long Tiên đang quấn trên quyển sách khô lâu rách nát khó coi.

Dương Phàm ngồi xuống điều dưỡng.

Nửa tháng sau, huyết thu khô lâu triệt để tiêu Hủy, Ngay cả huyết linh tồn tại vô số năm tháng, cũng bị Hấp Huyết Long Tiên cắn nuốt.

ỏ oong-

Hấp Huyết Long Tiên rít gào, giương nanh múa vuốt, hai mắt đò máu. tòa ra khí tức máu tanh quy dị, xoay quanh trước mặt Dương Phàm.

Hấp Huy á Long Tiên hôm nay. đã có thể tùy ý biến hóa hình thái, nếu Dương Phàm đồng V bó một chút máu huyầ. thi triển Thông Linh Hóa Thán cũng không thành vấn đề.

Ý niệm Dương Phàm vừa động, Hấp Huyết Long Tiên thu liễm khí tức, hóa thành một cái đai lung bình thường, quấn lên người.

- Không tệ, phẩm chất Hấp Huyết Long Tiên hôm nay ít nhất đạt tới Pháp Bảo Thông Linh cấp trân phầm, thậm chí càng lợi hại hơn.

Ánh mắt Dương Phàm hiện ra vẻ vui mừng, tán thướng nói.

Pháp Bảo Thông Linh thế gian này, chẳng qua là bốn cấp thứ phẩm, binh thường, trân phẩm, cực phẩm.

Còn Hấp Huyết Long Tiên đã không phải Pháp Bảo Thòng Linh trân phẩm binh thường, nếu có thể thăng cấp thêm một bước, sẽ là Pháp Bảo mạnh mẽ nhất nhân giới.

Càng đáng nhắc tới, chiếc roi này là một kiện Linh Bảo truyền thừa, uy năng cùa nó móc nối với thực lực chủ nhân.

Dương Phàm mơ hỗ cảm ứng được, chiếc roi này trải qua nhiều phen lột xác. đã sớm siêu việt khi xưa. gọi là biến dị cũng không quá đáng. Có thần thông cụ thể gì, còn chờ tìm tòi.

Xử lý xong phương diện Pháp Bảo. Dương Phàm nhắm mắt tu luyện.

Nhoáng cái, nửa năm trôi qua.

Một Ngày, Tần Vong tới tìm Dương Phàm, nói rằng có tin tức tốt.

- Tin tức tốt?

Dương Phàm mở mắt, nhìn Tần Vong ngồi đổi diện.

- Chẳng hay tin tức tốt như lời Điện hạ. là chi phương diện nào?

Chuyện hắn nhờ Tẩn Vong, chỉ có hai việc mà thôi

- Đẩu tiên là Thiên Nhất Hồn Thủv. Đại Tần hôm nay có ba nơi có thể có. Thứ nhất là hoàng cung Đại Tần. nếu như thật sự có, hẳn là ỡ trong tay Tẩn Hoàng.

Tẩn Vong nói đến đây. khóe miệng khẽ nhếch, xem Dương Phàm có phản ứng gi.

- Chỉ có lễ có, lại còn nắm giữ trong tay Tần Hoàng?

Dương Phàm khuôn mặt hung hăng co quắp một cái.

Tần Hoàng chinh là tồn tại võ lực mạnh mẽ nhất tu tiên giới Đại Tần, muốn lấy được Thiên Nhất Hổn Thủv từ trong tay hắn, nói đễ vậy sao?

Đương nhiên, Dương Phàm cũng không phải không có vốn để giao dịch Thiên Nhất Hồn Thủy. nhưng vấn đề là bằng thân phận thực lực của hắn, căn bản không có khà năng giao dịch công băng với Tân Hoàng.

- Nhưvậy hai khả năng khác thì sao?

Dương Phàm hòi.

- Dù sao Tẩn Hoàng cũng là người nắm giữ Đại Tần, khả năng trong tay hậu duệ Tiên Tần có được Thiên Nhất Hồn Thủv vượt quá sáu phần. Còn khá năng thứ hai, đó là Yêu Hoàng Cảnh, theo tin tức xác thực, mấy trăm năm trước, Thiên Nhẩt Hồn Thủv xuất hiện ở Yêu Hoàng Cảnh, dường như dùng đê cứu người.

Tẩn Vong lại cười nói.

- ổ? Yêu Hoàng Cảnh.

Ánh mắt Dương Phàm sáng ngời.

Theo hắn hỏi thăm tin tức nhiều lần, Thiên Nhất Hồn Thủv quả thật xuất hiện, đồng thời trong ngàn năm mói là lần đẩu tiên.

"Xem ra, ta phải nên đi Yêu Hoàng Cảnh một chuyến."

Dương Phàm nhớ tới khi đó minh sinh ra cảm ứng, hẳn là Hỗ Phi tiến vào Đại Tần, dựa theo tình huống hắnbay về phía nam, hăn là tới Yêu Hoàng Cảnh.

- về phần chỗ thứ ba, cũng là có khả năng lớn nhất, chính là bảo tàng Tiên Tần trong truyền thuyết.

Không đợi Dương Phàm hòi, Tân Vong nói ra khả năngthứba.

- B ảo tàng Tiên Tần. Điện hạ có thể khẳng định thật sự có chỗ này?

Dương Phàm thoáng nghi hoặc hỏi.

-Có.

Tẩn Vong chém đinh chặt sắt nói:

- Chi cần tụ tập đủ chín kiện Chí Bảo Long Khí, hoặc là chủ nhân chín kiện Chí Bảo Long Khí tụ tập một chỗ. mớ ra bảo tàng Tiên Tẩn khôngphải nói choi.

Dương Phàm nghe xong, trong lòng không khỏi chờ mong. Truyền tHuyết bảo tàng Tiên Tần. từ Bắc Tân đến cực Bắc. Nội Hải cho tới Đại Tân hiện giờ, vổn từ một giấc mộng không cần mơ tới, đến lúc này đă có cơ hội thực hiện.

Tám món long khí hiện thế. chỉ còn thiếu một kiện Chí Bảo Long Khí xuất thế. là có thể mớ ra bảo tàng Tiên Tẩn trong truyền thuyết, mớ ra bí ẩn tiên khí thượng cổ, lấy được vô sổ trân bảo thượng cổ thất truyền.

- Mặt khác, tin tức có liên quan tới Tuệ Tâm muội tử, cũng có hạ lạc...

- Tuệ Tâm?

Thân thể Dương Phàm khẽ chấn động:

- Nàng ở nơi nào?

Hắn thậm chí không thể tin được, mới mấy năm đã tìm được tin tức muội muội Tuệ Tâm.

Khi đó hắn từ Nội Hải trở về Ngư Dương Quốc, biết được muội muội mất tích, bị một lão đạo thần bí dẫn đi. đồng thòi theo tin nhắn là đi Đại Tần bái cao nhân làm thầy, xin mình không cần phái nhớ mong.

- Dựa theo Dương đạo hữu nói, Tuệ Tâm muội tử hẳn là hai trăm năm truớc bị đưa tới Đại Tần. Mà môn phái có thực lực như thế, đi khu vực bên ngoài tìm kiếm kỳ tài cũng không nhiều lắm. Còn nữa, đệ từ có thể để cường già Đại Tần không tiếc đi ra ngoài dẫn về, chắc chắn thiên phú hiếm thấy. coi như là Thiên Linh Căn binh thường cũng không cẩn phí nhiều sức như vậy. Theo tính toán đó. cuối cùng chúng ta ở Thiên Võ Cháu Tiên Đạo Tông, tìm được tung tích Tuệ Tâm muội từ.

Tẩn Vong cười dài nói.

- Thiên Võ Châu... Tiên Đạo Tông?

Trong mắt Dương Phàm lóe lên thần quang, hai tay khẽ nan lên.

Tới Đại Tần nhiều năm nhưvậy, hắn cũng biết Tiên Đạo Tông chính là đệ nhất tông tiên môn chánh đạo Đại Tần. thế lực mạnh mẽ, thậm chí khiến Đại Tần Vương Triều cũng kiêng Kỳba phẩn.

Tu tiên giới Đại Tần hôm nay, nổi danh nhất là năm cồ thế lực, phần biệt là: Hoàng tộc Đại Tần. Yêu HoàngĐiện, Tiên Đạo Tông, Thiên Ma Môn, Quy Vương Tông.

Hoàng tộc Đại Tần, thống lĩnh thế lực vương triều.

Yêu Hoàng Điện, hiệu lệnh vạn yêu Thánh địa Yêu Hoàng Cảnh.

Còn Tiên Đạo Tông. Thiên Ma Môn, Quy Vương Tông, đại biểu thế lực tu tiên Đại Tần.

Ba đại thế lực tu tiên ở sau, mặc đù không thể so sánh với hai người trước, nhưng cũng là thế lực siêu cấp không thể coi thường.

- Cho dù CÓ nhiều điều kiện hạn chế như vậy, Điện hạ chỉ trong mấy năm ngắn ngủi tìm được tung tích muội muội Tuệ Tâm, vẫn làm người ta khó tin được.

Dương Phàm vẫn kinh ngạc bất ngờ.

Nếu như Đại Tần chi là một nơi bé nhỏ như Ngư Dương Quốc, mấy năm tìm được một người, cũng không có gì kỳ quái.

- Bời vì Thiên Võ Châu là một nơi rất đặc thù, thế lực vương hầu châu đó tương đổi vếu kém, bất lực nắm giữ một châu. Chân chính có quyền nói chuyện, sáu phần đều ở Tiên Đạo Tông...

Tần Vong thản nhiên cười:

- Trọng tâm thế lực cùa ta cũng ở Thiên Võ Châu, có thể tìm được tung tích Tuệ Tâm muội tử. cũng là may mắn mà thôi.

- Thì ra là thế.

Trong lòng Dương Phàm vẫn có chút nghi hoặc, nhưng không suy nghĩ nhiều.

Sau khi biết được tung tích muội muội Tuệ Tâm cùng Thiên Nhất Hồn Thủy. Dương Phàm tự nhiên sẽ không ở đây lâu.

Hắn dự định đi Thiên Võ Châu trước, tìm được muội muội Tuệ Tâm, lại đi tới Yêu Hoàng Cảnh, tim kiếm Thiên Nhẩt Hồn Thủv. có thể còn gặp được Hỗ Phi cũng không chừng.

Truớc khi chia tay, Dương Phàm cũng không chào hỏi với Tiểu Hân.

Mấy năm qua. Tiểu Hán ở trên thôn tran ở khe sâubí mật này. mờ một nhà V quán.

- Dương đại ca. huynhxuất quan rồi, Không bằnggiúp muội cùng xem bệnh đi.

Tiêu Hán thấy Dương Phàm tới, mỉm cười mừng rỡ, ngọt ngào hôn nhiên.

Dương Phàm biết, hành V tế thế là giấc mơ từbé của Tiểu Hân.

- Được.

Dương Phàm gật đầu, hắn cũng không ngại thòi gian một hai Ngày.

Lại nói hắn cũng rất lâu không làm V quán, xem bệnh cho người, lúc này cũng có chút ngứa nghề.

Tới y quán này xem bệnh, đa sổ là người tu tiên gần đây. nói cho đúng hơn, đểu là thủ hạ Tần Vong, tàn dư thế lực đàng Thái từ triều trước.

Dương Phàm ở lại đây mấy ngày, tham thảo V thuật cùng Tiểu Hân, cứu trị bệnh nhân, cũng rất thoải mái vui vẻ.

Một ngày. Dương Phàm đua ra ý phải đi với Tiểu Hân.

- Đại ca ở Đại Tần còn gánh trọng trách, không thể cùng muội tế thế cứu người. Tiểu Hân, muội cũng phái bảo trọng.

Dương Phàm quả thật cáo từ.

Lúc này. hắn không muốn mang theo Tiểu Hân đi cùng, dù sao nàng quan hệ cùng Tẩn Vong cũng tốt.

Tiểu Hân hiểu rõ ý của hắn, hai mắt ướt át, lưu luyến không rời, tinh cảm trong ánh mắt rất là phúc tạp. từ biệt với Dương Phàm.

Đối với Dương Phàm, trong mắt Tiểu Hân ban đẩu là như huynh trướng quan tâm chăm sóc. đến sau dần dần có chút mê man, vĩnh viễn khó quên được bóng người cao ngất ngạo thị quẩn hùng giữa hư ánh lửa cháy ngập trời

Dương Phàm cáo biệt Tẩn Vong, Tiểu Hân, một minh một người xuất phát đi Thiên Võ Châu.

Nhưng mà khi hắn bay ra mấy chục dặm, đột nhiên cảm ứng được phương xa có long khí vùng lên trời cao.

Lực sổ mệnh huyềnbí hùng hồn, thông suốt thiên địa.

Long khí trên người Dương Phàm lập tức sinh ra cảm ứng, vô cùng rõ ràng.

Sau đó. hắn liền cảm ứng được khí tức Thanh Long Kiếm.

"Không hay. lẽ nào bên kia xảy ra chuyện?"

Thanh Điểu Phi Phong sau lưng Dương Phàm run lên, gấp rút bay về phía xa xa.

Phi hành một lúc lâu, rốt cuộc hắn chạy tới chỗ khe sâu trước đó, nhìn một màn ảm đạm.

Hoàng thái tôn Tẩn Vong tay cầm Thanh Long Kiếm, sắc mặt trắng bệch, hai tay run nan, khóe miệng tràn máu, hiên nhiên bị thương không nhẹ.

"Là ai, lại có thể đả thương Tần Vong có Thanh Long Kiếm?"

Dương Phàm hoảng sợ, nhìn lên trời cao.

Chi thấy một con rồng sổ mệnh lớn màu nâu. chờ một trung niên áo bào vàng khí thế như thiên thân.

Dưới chân trung niên áo bào vàng đạp một đôi giày màu nâu. phía duới long khí mây vàng rít gào nhưrồng. xa xa nhìn như tiên nhân thượng giới chân đạp thần long bay tới.

"Cừu Ngũ Chí Bảo Long Khí... Ngự Long Lý!"

Dương Phàm nhìn chằm chằm đôi giày rồng kia. không khòi thất kinh..

"Cửu Ngũ Chí Bảo Long Khí... Ngự Long Lý!"

Dương Phàm nhìn chằm chằm giày rồng dưới chân trung niên áo bào vàng kia. hoảng sợ không thôi.

Khi hắn chạy tới khe sâu bí mật này, nơi đây núi non đứt gãy sụp đổ, mặt đất đầy hổ to hổ nhỏ, khắp nơi hoang tàn. Ngay cả thôn trấn trong khe sâu cũng bị chôn vùi. tu sĩ đảng Thái tử cũng đã chạy tứ tán.

Tẩn Vong tay cầm Thanh Long Kiếm, miễn cưỡng dùng kiếm chống xuống mặt đất. sắc mặt trắng bệch, vết máu khóe miệng còn chưa khô.

- Ngươi... sao lại tới đây?

Tần Vong thấy Dương Phàm trở về gấp gáp. ánh mắt hoảng hốt, tiếp đó cười khổ.

Hắn một minh một người tử thủ ở đây, là vì cho các tu sĩ khác bỏ chạy, nhưng không ngờ Dương Phàm bị khí tức Chí Bảo Long Khí thu hút trở về.

- Dương đại ca, huynh nhanh đi đi!

ở trên đám mây vàng hình rồng chỗ Ngự Long Lý, Tiểu Hân sắc mặt tái nhợt, đứng ở phía sau trung niên áo bào vàng, pháp lực bị cấm chế.

- Đây là chuyện gì?

Dương Phàm không khỏi hít vào một hoi lạnh.

Mình vừa mới đi một lát, nơi này liền xảy ra kịch biến như vậy, Tần Vong bị thương, Tiểu Hân bị bắt.

- Ngươi là người phương nào?

Ánh mắt Dương Phàm nhìn về phía nam tử trung niên mang Ngự Long Lý xa xa, người này thân mặc áo bào vàng, có thêu hoa văn 1'ồng, có một loại uy nghiêm của người bể trên, không mất vẻ cao quy ưu nhã.

Hắn lập tức phán định, người này quá nửa là người trong hoàng tộc, nói không chừng chính là đương kim Tần Hoàng.

Thử hòi hôm nay có bao nhiêu người, bức Tần Vong thân là Hóa Thần đại tu sĩ,có được chí bảo công kích Thanh Long Kiếm, đến mức như thế này?

Đại năng như vậy, phóng mắt tu tiên giới Đại Tần, tuyệt đổi có thể đếm được trên đầu ngón tay.

- Ha ha! Ngươi hẳn là tân chủ nhân luyện hóa được Hoàng Long Quan trong hai trăm năm gần đây?

Trung niên áo bào vàng ngạo nghễ sừng sững trên đám mây vàng hinh rông, ngữ khí nhẹ nhàng, thần thái thoải mái. ánh mắt có mấy phẩn nhìn xuống.

- Đúng là Dương mỗ.

Dương Phàm không đôi sắc, tiến vào mô thức Thiên Nhân, chuân bị tùy lúc sử dụng Hoàng Long Quan.

Bời vì trung niên áo bào vàng trước mắt này, tạo cho hắn áp lực quá lớn, một cỗ nguy cơ chí mạng làm hắn tâm thần bất an.

Đồng thời, ánh mắt Dương Phàm nhìn sang Tiểu Hân, nghĩ cách làm sao cứu nàng ra.

- Dương Phàm, chúng ta nhanh đi thôi, hai ta liên thủ cũng có lục tự bảo vệ.

Thân hình Tân Vong chợt lóe. thẳng tới chỗ Dương Phàm.

- Nhanh đi?

Dương Phàm nao nao:

- Thế nhung Tiểu Hân...

- Đại ca, huynh không cần để ý muội, đây là "hoàng thúc" của muội.

Tiểu Hân đẩv vẻ gấp gáp. thúc giục.

- Hoàng thúc?

Dương Phàm ngâng đâu nhìn trung niên áo bào vàng, một thân khí thế cao quý, có một cỗ khí tức cùng hạng người như Tiểu Hân, Tẩn Vong, thậm chí Tẩn Quang Đức.

Hắn bừng tinh đại ngộ, vội đứng chung với Tần Vong.

- Bản vương luôn luôn không hỏi thế sự, Tẩn Vong ngươi tuy là phản đồ hoàng tộc. nhưng niệm tình nghĩa phụ thân ngươi, bản vương tạm thời sẽ không đuổi tận giết tuyệt.

Hoàng thúc vẻ mặt ôn hòa, ánh mắt đột nhiên di Chuyên. dừng lại trên mặt Dương Phàm, ẩn hiện sát khí sắc bén.

- Còn ngươi... Một người ngoài, lại nắm giữ Chí Bảo Long Khí, tất nhiên sát thương người trong tộc ta. băng không làm sao luyện hóa bảo vật này. Hòm nay bản vương phải tử hình ngươi tại chỗ. thu hồi Hoàng Long Quan.

Hoàng thúc hai tay chắp sau lưng, lời lẽ chính nghĩa, trên người bùng lên một cỗ uy áp hùng hồn vô tận.

Chi trong ý niệm, vạn dặm hư không nơi này. linh khí bắt đẩu khới động như thủv triều, oai lực Phần Thần vô tận áp bách một mảnh thiên địa này tới mức hít thờ khó khăn.

Dương Phàm cảm giác như có đá tảng hàng tỷ cân xuất hiện ỡ trên cao, nếu ầm ầm nện xuống, dù ngươi có thân thê bất diệt, cũng sẽ nháy mắt biến thành tro bụi. thần hồn câu diệt.

Truớc biển thần uy vô tận, Dương Phàm có một loại ảo giác minh như một con kiến.

Còn Tẩn Vong bên cạnh, càng thêm bất lực, sắc mặt trắng bệch, vươn tay lau vết máu.

- Thần... Thần Hư cường giả?

Dương Phàm hít sâu một hơi. đã sớm bước vào mô thức mô thức Thiên Nhân, Hoán

Thiên Nha cùng Hồn Căn thông suốt thiên địa, cùng một mánh thiên địa này chống lại cỗ uy năng tinh thân kia.

Đồng thòỊNgân Tinh Hồn Ngọc trong cơ thể hắn, Pháp Bảo Thông Linh phòng ngự linh hồn cũng lưu chuyển một mánh ánh sáng nhạt màu bạc hư vô. bảo vệ toàn thân.

Nhưng dù là thế, hắn vẫn cảm thấy cỗ uy áp vô tận, ép không thở nổi.

Oong—

Bỗng nhiên, trên đầu Dương Phàm một lẩn nữa hiện lên chiếc long quan màu vàng.

Hạt châu vàng giữa nón phóng ra một cỗ uy thế vương giả vô thượng, hai con rồng sổ mệnh xoay quanh hai bên Dương Phàm.

Khi Hoàng Long Quan phóng ra khi tức, sắc mặt hoàng thúc chợt ngưng, cảm giác uy năng Ngự Long Lý dưới chân bị suy yếu vài phần.

Hắn biến sắc, kinh dị nói:

- Không hổ là Chiếc Nón Hoàng Giả. ẩn chứa sổ mệnh nhị long, hơn nữa độ phù hợp giữa ngươi cùng bảo vật này lại đạt tới mức như thế.

Hoàng thúc trước tiên thán phục uy năng Hoàng Long Quan, kế đó là độ phù hợp giữa Dương Phàm cùng Chí Bảo Long Khí.

- Hoàng thái thúc, ngài còn muốn giết hắn cướp đoạt Long Khí hay sao?

Tân Vong cười trào phúng:

- Dương đạo hữu không phải thành viên hoàng tộc. độ phù hợp cùng Long Khí đúng là hoàn mỹ, có thể thấy vật này đã được định sẵn số mệnh thuộc về riêng hắn. Còn người bên ngoài, coi như là hoàng tộc Tiên Tẩn giết hắn, mạnh mẽ lấy bảo vật cũng sẽ làm suy yếu số mệnh số mệnh Chí Bảo Long Khí. Có thể luyện hóa, cũng không chắc được.

- Số mệnh định, sẵn?

Sắc mặt hoàng thúc khẽ biến, cười lạnh nói:

- Mặc dù có cách nói này, nhung cuối cùng vẫn là truyền tHuyết. Coi như là sổ mệnh định sẵn thì sao. Cửu Ngũ Chí Bảo Long Khí hoàng tộc ta tôn tại chính là vì nghịch thiên sửa mệnh.

Dứt lời, biển lực Phần Thần ở vạn dặm hư không ngưng tụ thành một đoàn, hình thành một thiên thân uy phong cao trăm trượng, tay nắm trường kích.

- Đây là thần thông gì?

Dương Phàm kinh hãi, lực Phần Thần trên cao dẫn đường lực Thái Hư hình thành hư ảnh thiên thân, làm linh hồn hắn không khỏi run sợ.

- Nhanh liên thủ chống lại hóa thân Thần Hư này.

Tân Vong kinh hô một tiếng, Thanh Long Kiếm trong tay chớt lóe ánh sáng, run lên phát ra tiếng kiếm ngâm, một mảnh hoa văn rồng màu xanh hư vô xoay xung quanh, bảo vệ bản thân hắn cùng Dương Phàm.

Dương Phàm vô thức dùng thần lực Hoán Thiên Nha liên thủ Hoàng Long Quan, hình thành một mảnh ánh sángbảo hộ hoa văn rồng màu vàng đất. bảo vệ hai người.

Thoáng cái. hai kiện Chí Bảo Long Khí dùng lực Phần Thần khống chế, cùng nhau hình thành một tâng phòng ngự linh hồn xanh vàng giao nhau.

Không chi thế hai con rồng sổ mệnh phía sau hai người, cũng quấn vào một chỗ.

Nhị long liên thủ!

Sau khoảng khắc, hư ảnh thiên thần ẩn chứa lực Thái Hư hùng hồn vô thượng, trường kích trong tay hung hăng đánh xuống.

̀m ầm

Linh khí trong phạm vi vạn dặm rung động, thần lực vô tận làm trời xanh biến sắc, nhật nguyệtphai mờ.

"Đây là lực lượng cường giả Thần Hư hay sao?"

Linh hồn Dương Phàm không khỏi non lên.

Một kích còn chưa rơi xuống, thiên địa đã biến sắc, núi non sụp lở.

Oong ong

Hai người nắm giữ Chí Bảo Long Khí, đồng loạt lung lên, dưới tình huống số mệnh kết hợp. nhị long liên thủ. một đạo ánh sáng hình rông xanh vàng chói lọi phóng lên cao.

Dương Phàm nắm giữ mảnh thiên địa này, tất cả thuận theo tụ nhiên, dùng phưong thức phát huy uy năng lớn nhất, liên hợp cùng Tẩn Vong,

Tẩn Vong sững sờ, hai người liên thủ. cảm ứng được cảnh giới Dương Phàm huyểnbí khó lường.

̀m

Hư ảnh như thiên thần lẫm liệt kia, truờng kích to lớn trong tay nhu bóng ma. đánh lên con rông ánh sáng hư vô lấp lánh ánh xanh vàng.

Răng rắc

Hai người đồng thời chấn động, tầng phòng ngự linh hồn đồng tâm hiệp lực vận chuyển, lập tức vỡ nát, con rồng ánh sáng hư vô cùng dưới trường kích đánh tới hóa thành phấn vụn.

B ình b ình b ình

Dương Phàm cùng Tẩn Vong đồng loạt lui ra sau. mặt đất duới chân đã sụp đổ từ lâu,

hình thành một vết rách trăm dặm, một cái hố sâu không thấy đáv.

"Lực Thần Hư này thật là đáng sợ, nếu không phải liên thủ với Tẩn Vong, mượn sổ mệnh Chí Bảo Long Khí dung hòa, cộng thêm mô thức Thiên Nhân cùng Pháp Bảo phòng ngự linh hồn, một kích vừa rồi nháy mắt có thể giết chết ta trong trạng thái bình thường."

Lòng bàn tay Dương Phàm toát ra một tâng mô hôi lạnh,

Lúc chưa tới Đại Tần, hắn đã từ chỗ Đông Phương dược sư biết được lợi hại cùa cường giả Thần Hư.

Trên thực tế, lực lượng Hóa Thần đại tu sĩ đểu làm cho Dương Phàm sợ hãi sâu sắc.

Mà cường giả Thần Hư là Hóa Thần đại viên mãn, chi ý niệm hội tụ lực hư không vạn dặm, huống hô "hoàng thúc" này nắm giữ Chí Bảo Long Khí, long khí tăng phúc?

Hóa Thần Thông Huyền bình thường, hoàng thúc chi cần một ý niệm là có thể miễu sát trong vạn dặm.

Nếu Dương Phàm ở trạng thái bình thường, đối phương chi cần một ý niệm, liền có thể bị chém giết. ít nhất cũng là tâm thần trọng thương.

Nếu không phải có Chí Bảo Long Khí, mô thức Thiên Nhân, nhị long liên thủ... đủ các nhân tố, một kích vừa rồi hai người không thê thừa nhận được.

Lúc này. Dương Phàm mới hiểu được, trước đó vì sao Tẩn Vong bị ép tới mức này.

- Ha ha. không tệ chứ? Bản vương xem các ngươi có thể kiên trì bao lâu?

Hoàng thúc cười to. vẻ mặt đùa cợt.

"Dương đạo hữu, chúng ta chỉ có thể chạy thôi."

Tân Vong truyền âm thân niệm nói.

Dương Phàm liếc nhìn Tiểu Hân, thấy nàng mắt sáng đò bừng, hết sức gấp gáp nói:

- Dương đại ca. Tiêu Vong, các người chạy mau.

Dứt lời. nàng nhảv tới ôm lấy tay hoàng thúc.

Hoàng thúc lại buồn cười:

- Ta không ra tay, cũng không cần dùng chân.

Quả thật, ông ta căn bản không cẩn cử động, chi trong ý niệm nắm giữ quyển sống chết, nắm giữ sinh linh thiên địa.

Đây là cường giả Thần Hu.

- Hoàngthúcngài...

Tiêu Hân lệ roi hư mua, nhưng không còn cách nào.

Trước chênh lệch thực lực quá lớn, hoàngthúc căn bản không cần ra tay, có thể đánh hai người hoa rơi nước chảv.

- Chạy

Dương Phàm không phải lỗ mãng, cũng không phải kẻ ngốc, lập tức đưa ra quyá định.

Chi thấy Hoàng Long Quan trên đầu hắn phát ra một tiếng long ngâm nang trời, ánh sáng vàng đất nang chuyển, hóa thành một con rồng vàng bao bọc hai người nhảv vào trong tầng đất.

Hoàng thúc bộ dạng cười hì hì, quả thật không động tay chân, ý niệm vừa động, hư ảnh thiên thân trăm trượng trên cao vung trường kích, quét ngang tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.