Tiên Hồng Lộ

Chương 662: Q.6 - Chương 662: Chương 685 - 698 (1-3)




- Hồng... Nhật... Phần... Thiên!

Mặt trời đỏ quy dị vặn vẹo nén ép trong tay Dương Phàm phát ra khí tức cấm kỵ nguy hiểm, trong nháy mắt mành liệt gấp mười, gắp trăm lần.

Theo giọng nói lạnh băng có lực kia. mặt trời đỏ cấm kỵ vặn vẹo không ngừng rời tay bay ra. lốc xoáy lửa đó trong khoảnh khắc lan tràn bổn phía.

Phạm vi mười dặm... Năm mươi dặm... Một trăm dặm... Năm trăm dặm...

Đáng sợ nhất lại là vầng mặt trời lửa ở trung tâm lốc xoáy lửa đò kia, khi vặn vẹo nén ép đến cực hạn trong nháy mắt nổ tung ra.

Một cỗ khí tức tử vong đập vào mặt mà đi.

Phanh... ̀m

Ngọn lửa ánh vàng từ trung tâm lổc xoáy lửa đỏ kia bùng nồ, sinh ra một vầng mặt trời như thiêu đốt vĩnh viễn.

- Không tốt. chạy mau...

Khi mặt trời đó kia nổ tung ra, dưới một vùng khí tức cấm kỵ tử vong, Vân tướng Lục Tương sợ tới mức hồn phi phách tán, theo bản năng phi độn ra hướng phương xa.

Tại thòi khắc nguy cơ sinh tử. hắn làm sao còn nghĩ tới mạnh miệng lúc trước nữa.

- Hồng Nhật Phẩn Thiên. Nhanh chạy đi!

Lục Chiến cùng Tiểu Hân ở gần đó xem cuộc chiến lại trước một bước ròi xa một đoạn cự ly.

Phổc... ̀m

Ngay sau đó. một vùng khí tức nóng cháy hình thành gió lốc màu đò. từ trung tâm vụ nổ kia trong nháy mắt khuếch truơng.

Một trăm dặm... Hai trăm dặm... Năm trăm dặm... Một ngàn dặm...

Trong phút chốc, bắt đẩu từ dưới chân Dương Phàm, một vùng đất đai hóa thành cháy đen. núi rừng nước sông đều bốc hơi không còn. bị san thành đất bằng.

Trong phạm vi ngàn dặm, đểu tại gió lốc lửa đò đánh vào.

Trong tẩm nhìn một vùng khói đen tràn ngập, mặt đất đểu là một mảnh lửa đỏ. nhiệt độ tản ra đủ để chảy vàng tan sắt.

Nhưng mà phạm vi uy lực lớn nhất của Hồng Nhật Phẩn Thiên lại là phạm vi mười dặm.

Chi thấy mặt đất dưới chân Dương Phàm xuất hiện một cái hào sâu không thấy đáv dài mấy chục dặm.

Hào sâu kia từ gần đến xạ đẩu tiên là rộng chừng mấy chục trượng, sau khi kéo dài ra đến mấy chục dặm thì chi còn rộng hơn mười trượng.

Nếu không có chuyện vừa xày ra, chi sợ sẽ làm cho người ta liên tường đây là thiên tai gì

đó.

Phốc Phổc Phốc —

Trên bầu trời, vầng mặt trời hình thức ban đẩu được tạo thành từ ngọn lửa ánh vàng thiêu đốt trong hư không, thi thoảng bắn ra vài ngọn lửa ánh vàng kinh tám động phách, làm người ta nin sợ.

Ván tướng ở gần nhất, mặc dù tránh rất đúng lúc nhưng vẫn như trước bị lực lượng Hủy diệt do mặt trời lửa nô tung đánh trúng.

Phốc! Rắc!

Thân hình hắn vừa mới rút lui. phát hiện vòng phòng ngự bảo hộ đã bị năng lượng gió lốc cường đại xé rách.

Đây còn vì hắn là Hóa Thần đại tu sĩ, ở khoáng cách gần như vậy còn có thể né tránh đúng lúc, giữ được một mạng.

Nhưng dù vậy. hắn cũng bị thương không nhẹ dưới gió lốc hủy diệt kia mành liệt đánh vào, phun ra một búng máu nhỏ.

Càng đáng sợ chính là. lúc vầng mặt trời lửa kia nổ tung ra còn có một mảnh ngọn lửa ánh vàng bám vào trên người hắn, đảm thẳng tới linh hồn.

-Á...

Hắn thấp giọng rít gào một tiếng, trong linh hồn một mảnh bòng rát. thống khổ không chịu nổi.

Thiên Vũ Y của hắn tức thì bị đốt trọi, cả người cháy đen. chật vật không chịu nổi.

- Ha ha. Vân tướng đại nhân, ý vừa rồi của ngài không phải nói là không chạy trốn sao?

Dương Phàm chậm rãi thu tay, khóe miệng nhếch lẻn một độ cong, trào phúng cười nói.

Trong mắt hắn có vài phần tiếc nuối. Vân tướng Lục Tương này vừa rồi kiêu ngạo vô cùng, phát ngôn bừa bãi răng Dương Phàm kiên quyết không làm gì được hắn.

Kết quá vào thời điểm cuối cùng, chạy còn nhanh hcrn cả thò.

Lục Tương vận chuyển lực Phán Thần cường đại, lấy thán thể bị thương kiệt lực khu trừ lực lượng Thái Hư Thiên Hóa đốt cháy ăn mòn linh hồn.

Vừa rồi vầng mặt trời lửa bùng nổ uy lực thật sự quá lớn. hắn lại ỡ trong phạm vi trung tâm, nếu chậm trễ một nhịp chi sợ cũng bị đốt thành tro rồi.

Nghĩ đến. nếu không có phòng ngự chí bảo như Hoàng Long Quan này. ở dưới Thòng Thiên tam giai không ai có thể chính diện chống lại mà có thể toàn thân trở ra.

Nghe tiếng cười trào phúng của Dương Phàm, sắc mặt Lục Tương xanh mét, trong lòng đầy uất khí.

Mà lúc này. những người đang âm thầm xem cuộc chiến đều ngây ra nhưphồng.

- Lẩn trước Dương đại ca sử dụng chiêu này là đánh lên trời, mà lần này lại chính diện tấn công địch không ngờ có lực phá hoại nhưthế.

Tiểu Hán khẽ vuốt bộ ngực phập phồng không ngừng, tim đập thỉnh thịch.

- Một chiêu này tại Đại Long Đàm mới mơ hỗ gặp phải, lần này lại đích thân trải nghiệm, quả thật là bí thuật cấm kỵ.

Hô hắp của Lục Chiến hơi dồn dập. nhìn LụcTương hốt hoảng chạy ra gần trăm dặm, chấn động:

- Nhị thúc bị thương không nhẹ.

Lục Tương ở gần sát. thân thể chịu đựng lực hũy diệt kia đánh vào, tạng phủ đều bị phá

hư.

Mà giờ phút này, lực lượng Thái Hư Thiên Hóa bắt đầu đốt cháy linh hồn hắn, thống khổ khó chịu.

- Ngươi đã nói mà không giữ lời, cũng đừng trách Dương mỗ nhân lúc cháy nhà hôi của.

Thanh âm Dương Phàm lạnh lùng, hai tròng mắt đột nhiên hóa thành hai vầng thái dương rào rạt thiêu đốt. vận Chuyên Thái Hư Thân Mâu. phát động tinh thần đông thuật công kích Lục Tương.

Nếu là dưới tình huống bình thường, uy lực Thái Hư Thần Mâu của Dương Phàm cho dù cường đại hơn gấp đôi cũng khó có thể xúc phạm tới Hóa Thần đại tu sĩ.

Nhưng mà giờ phút này Lục Tương đã bị thương trước, linh hồn lại đang bị Thái Hư Thiên Hóa thiêu đốt.

Dương Phàm làm như vậy chẳng khác nào đổ dầu vào lửa.

- Tê... Á

Vân tướng Lục Tương thống khổ khó nhịn, vội vàng hóa thành một đạo vân quang chạy về phương xa, ý đồ chạy ra khòi phạm vi công kích của Thái Hư Thần Mâu của Dương Phàm.

Tuy nhiên, Dương Phàm tuy là Hoán Nha sơ kỳ thần thức lại có thể triển khai ba ngàn dặm. Giờ phút này lại được Chi Bảo Long Khí tăng phúc, đủ mờ rộng ra đến năm ngàn dặm, đã vượt xa cường già Thông Huyền Hóa Thần trung kỳ.

Sau khi bay ra vài trăm dặm, Lục Tương rốt cục thoát khỏi ảnh hướng của Thái Hư Thần Mâu. Hắn vừa chạy vừa khu trừ Thái Hư Thiên Hòa.

Không bao lâu, linh hồn hắn khôi phục yên lặng, nhưng lại vết thương khắp nơi. bị bóng rát phát đau.

- Đây là cấm thuật gì? Nếu ta không chạy, trúng kế của tiểu tử kia chẳng phải là táng thản nơi này?

Lục Tương kinh hãi không thôi, sau khi ổn định thương thấ lại quay đẩu về phía Dương Phàm, sắc mặt biến đôi không ngừng.

Xem ra, trong lòng hắn không cam lòng, cũng không tính toán bỏ qua.

- Chậc chậc... Một chiêu Hồng Nhật Phẩn Thiên thật là lợi hại, thiếu chút nữa thì đã giết chết Hóa Thần đại tu sĩ.

Đúng lúc này, sau lung Lục Tương truyền đến một giọng thiểu niên.

- Người nào.

Lục Tương chấn động. Hắn toàn bộ thể xác và tinh thần chiến đấu. lại tìm đường sống trong chỗ chết, lực chú ý đều đặt ở Dương Phàm, không nghĩ đến sẽ bị người tập kích ở phía sau.

- Nếu ngươi còn chua chết, để cho “Tẩn Vong” ta bù thêm một kiếm.

Phía sau nhanh chóng lướt tới một thiếu niên chất phác, trên mặt lộ ramột tia cười lạnh.

Bá

Một tay hắn nắm hờ. một đạo Long khí kinh thiên xông thẳng trời cao.

Chi thấy toàn thán thiếu niên bị long khí vân xanh quanh quẩn, trong tay lại xuất hiện một thanh kiếm hinh rồng sắc bén đáng sợ.

Thanh kiếm này vừa ra, tiếng kiếm ngân đầy trời kinh sợ thiên địa, cũng có một vùng kiếm khí như thực chất trước một bước tràn ngập cả khu vực.

Lục Tương đột nhiên thấy không rét mà run, toàn thân như lọt hố băng, bị vạn kiếm xuyên tim.

Hai bên tharứi kiểm hình rồng kia đểu điêu khắc một con Thanh Long thượng cồ, giương nanh múa vuốt, dữ tợn tà ác.

Ông-

Thanh Long thượng cổ như phù điêu kia dường như sống đậy, nở rộ ra ánh hào quang sáng ngời, phun ra một mảnh hư ảnh Thanh Long kiếm khí

Phốc phốc... Rắc-

Mảnh Thanh Long kiếm khí kia lập tức xé tan tầng phòng ngự của Lục Tương.

Mặc dù hắn đúng lúc phòng ngự. vận chuyển Thiên Vũ Y, thậm chí còn thêm cả lực lượng Phản Thần.

Nhưng mà hết thảy tầng phòng ngự này đểu như giấy móng, dễ dàng bị xé nát.

Đột nhiên, thần thức hắn lại bắt giữ đến bộ dạng thanh kiếm, kiếm khí kinh thiên là Long khí tận trời bốn phía lại che phủ thiên địa.

- Thanh Long Kiếm...

Lục Tương vừa phun ra ba chữ. thân thể lại cứng đờ.

Thanh kiếm hình rồng kia từ sau lưng xuyên qua thản thể hắn, hắn thấy được nửa thanh kiếm hình rồng sắc bén màu đồng cổ. chua xót cười.

- Chí Bảo Long Khí... Thanh Long Kiếm?

Dương Phàm đứng ở phương xa. kinh hô một tiếng.

Giữa Thanh Long Kiếm cùng Hoàng Long Quan có cảm ứng kêu gọi lẫn nhau.

Lúc trước khi hắn tế ra Hoàng Long Quan, liền cảm thấy được gần đây dường như có Chí bảo Long Khí, nhưng lại không nghĩ tới chính là Thanh Long Kiếm đại danh lừng lẫy trong Cửu Ngũ Chí Bảo Long Khí.

Dương Phàm vốn còn có chút nghi ngờ, nhưng tận mắt thấy thanh kiếm hình rồng màu đồng cổ kia đễ dàng xuyên thủng tầng phòng ngự của Vân tướng Lục Tương, cho nên một tia nghi hoặc cuối cùng cũng biến mất.

- Là hắn...

Tiểu Hán nhìn thiếu niên tay cầm Thanh Long Kiếm, một kiếm đảm xuyẻn Lục Tương, hơi nao nao. cùng lúc ngạc nhiên vui mừng, thán sắc lại hết sức phúc tạp.

- Lục Vân tướng, ngươi thật may mắn, đồng thòi gặp phải phòng ngự Chí bảo và công kích chí bảo trong Cửu Ngũ Chí Bảo Long Khí.

Thiếu niên kia cẩm chặt Thanh Long Kiếm, khóe miệng lộ một tia cười lạnh.

- Đúng vậy, Lục mỗ thực may mắn, chết cũng không tiếc.

Lục Tương chua xót cười, bên ngoài thân thể đột nhiên xuất hiện vô sổ vết rách, đúng là ngàn vạn vết máu.

Dương Phàm ở phương xa nhìn chăm chú cũng hít sâu một ngụm khí lạnh. Thanh Long Kiếm không biết ân chứa loại thuộc tính nào, một kiếm sau khi đám vào thân thê Lục Tương, sinh ra vô số đạo kiếm khí tàn phá húy diệt, trong nháy mắt cắt thán thể hắn ngàn vạn lần.

Đây cũng chi là ánh mắt nhìn thấy bên ngoài thán có vô số vết máu từ trong cơ thể vỡ ra.

Trong chóp mắt, từ trên xuống dưới, thản thể Lục Tương hóa thành một vũng máu loãng.

Xuy... Vút

Một nam nhân từ vân quang hư vô tạo thành từ thản thể bị hủy diệt kia bay vụt đến phía chân trời.

Dương Phàm tập trung nhìn vào. đó hẳn là Nguyên. Anh của Lục Tương.

Tuy nhiên, tu luyện đến cấp bậc Hóa Thần, Nguyên Anh không còn là hình thái một đứa trẻ. mà là một thứ được xung Thản Hôn. Đây là kết tinh của nguyên thân được ngưng luyện cao độ và lâu dài.

- Nào dễ dàng như vậy?

Ánh mắt thiếu niên lạnh lẽo ác liệt, Thanh Long Kiếm trong tay bồng rung lên. vài đạo bóng kiếm hình rông mang theo lực Phản Thán cường đại, như lôi quang chợt lóe.

Thần hồn của Lục Tương kiệt lực né tránh trên hư không, vẫn như cũ bị một đạo bóng kiếm hình rồng đánh trúng, kêu lẻn một tiếng đau đớn, hóa thành một dải sáng chói mắt trong nháy mắt viễn độn ra mấy trăm dặm, biến mất không thấy.

- Cho dù ngươi chạy nhanh, nếu không có Dược sư cắp Thánh V Đại Tẳn cứu trợ, thần hôn cũng đừng mơ sống quá trăm ngày.

Thiếu niên lạnh lùng cười, cũng lười đuổi theo hai thúcđiệt Lục Tương. Lục Vân.

- Tẩn Vong... Làm sao ngươi xuất hiện tại nơi này?

Tiểu Hán nhìn thiếu niên cẩm Thanh Long Kiếm, mấp máy môi. có chút kinh ngạc, ánh mắt phúc tạp.

- Tiểu cô. Nhiều năm nhơvậy không gặp, người vẫn còn khờ dại nhưthể?

Trong giọng nói Tẩn Vong có vài phần nắm chắc:

- Nếu ta bắt Công chúa Đại Tần ngươi uy hiếp, khôngbiết bạo quản Tẩn Tuấn kia sẽ làm ra chuyện như thế nào nhi?

- Tiểu Vong. Chúng ta chơi với nhau từ nhỏ đến lớn. trước kia lại càng như huynh muội ruột thịt, ngươi nhất định sẽ không ra tay với ta.

Trong đôi mắt sáng của Tiểu Hân đầy chân thành tha thiết, trong vắt nhưnước. chờ mong nhìn hắn.

- Tiểu cô, người còn tin tướng ta như vậy sao?

Tẩn Vong bất đắc dĩ cười, khẽ thớ dài:

- Bất kỳ ai cũng khó có thể tướng tượng, đương kim bạo quản Tân Hoàng lại có một muội muội thiện lương ngây thơ như vậy. Mà tiểu điệt ta đây, còn lớn hơn ngươi vài trăm tuổi.

- Tẩn Vong? Tiểu cô?

Trong mắt Dương Phàm ý nghĩ bay vút, đột nhiên kinh ngạc thốt lẻn:

- Chẳnglẽ. ngươi chính là... Hoàng Thái Tôn tiền triều?

- Chẳng lẽ, ngươi chính là... Hoàng Thái Tòn tiền triều?

Dương Phàm kinh ngạc thốt lên.

Tên thiếu niên chất phác tên Tẩn Vong kia trong mắt chợt lóe lệ quang, nhìn chăm chú vào Dương Phàm ở ngoài ngàn dặm, được hai con khí vận thân long gia thân, cũng không trả lời Ngay. thanh âm hơi lộ kích động nói:

- Không nghĩ tới lại gặp chủ nhân của phòng ngự chí bảo Hoàng Long Quan dưới tình huống như vậy.

Hoàng Long Quan trên đẩu Dương Phàm kêu lẻn ong ong. kim châu ở trung tâm phóng ra một cỗ uy áp vuông giả, hai con thượng cô Hoàng Long xoay quanh hai bên phảng phất như sống lại, phát ra từng tràng rồng ngâm.

Mà Thanh Long Kiếm trong tay Tẳn Vong, thượng cồ Thanh Long dữ tợn tà ác ở hai mặt thản kiếm rít gào không ngừng, càng tản mát ra một cỗ kiếm khí nạc rịch muốn động, vô kiên bất tồi, phảng phất như đang ganh đua cùng đổi thủ.

Dương Phàm cảm giác sâu sắc sự đáng sợ của Thanh Long Kiếm, Ngay cả Ván tướng Hóa Thần đại tu sĩ gần như bị một kiếm mất mạng.

- Tiểu Vong, chẳng lê ngươi muốn đoạt Hoàng Long Quan?

Tiểu Hân đột nhiên đẩy cảnh giác, chắn ở trước người Dương Phàm.

Ánh mắt Dương Phàm chóp lóe. nhưng cũng không lập tức lên tiếng. Tu vi của Tẩn Vong này có thể cũng đạt tới Hóa Thản đại tu sĩ, vừa rồi thản hôn của Lục Tương kia bó chạy còn bị hắn vận chuyển Phản Thần lực đánh trúng, suýt nữa hồn phi phách tán.

Hóa Thần đại tu sĩ, lại thêm Thanh Long Kiểm. Đối mặt cường giả như vậy, Dương Phàm không nắm chắc.

Đối phương càng đáng sợhơn so với Vân tướngLục Tương.

- Ha ha. Tiểu cô của ta, người còn chua xuất giá đã bắt đẩu che chớ người ngoài.

Khóe miệng Tẩn Vong nhếch lên một tia đùa cợt. ánh mặt trớ nén sắc bén. nhìn chằm chằm Dương Phàm:

- Dương đạo hữu không phải hậu duệ Tiên Tẳn lại có thể thành công nhận chủ Chí Bảo Long Khí, có thể thấy được cơ duyên cùng số mệnh của ngươi. Nhung nếu nói ta đối với Hoàng Long Quan trong tay ngươi không có bất kỳ lòng mơ ước nào, chi sợ sẽ không ai tin tướng. Ngay cả chính ta đểu không thể thuyết phục.

- Các hạ thật ra thẳng thắn thành khẩn.

Thần sắc Dương Phàm bình tĩnh, trong mắt ngược lại lộ ra một tia tán thưởng.

- Nếu Tẩn mỗ có thể đồng thời có được Hoàng Long Quan cùng Thanh Long Kiếm, thử nghĩ Tu Tiên giới Đại Tán này nơi nào không đi được, ai dám tranh phong với ta?

Thanh Long Kiếm trong tay Tẩn Vong run lên không hiểu, kiếm khí hình rồng xông tận tròỊ quát tháo phong vân, khién thiên địa biến sắc.

Tiểu Hán đứng ở giữa hai người, đột nhiên có một loại cảm giác như bị vạn kiếm xuyên tim. toàn thân lạnh buốt.

Dương Phàm dưới sự thủ hộ của Hoàng Long Quan, sắc mặt gợn sóng không sợ hãi.

Nhưng vô hình trung, hai loại khí tức hoàn toàn bất đồng từ Thanh Long Kiếm và Hoàng Long Quan giống như đã giao kích cùng một chỗ.

ỏng...hống--

Trên người Tẳn Vong cùng Dương Phàm đểu có hai con khí vận thần long xoay quanh. Của Tẳn Vong thi hình rồng màu xanh, mà Dương Phàm thì là hình rồng màu vàng đất.

Đột nhiên, tinh quang trong mắt hai người bắn ra.

Một con khí vận thần long màu xanh hư vô từ trên người Tẳn Vong rời khói thản thể. đánh về phía Dương Phàm.

Thản hình Dương Phàm bất động, kim châu ở trung tâm Hoàng Long Quan bỗng dưng run lên. một con khí vận thân long màu vàng hư vô xoay quanh thân tự động xuất chiến nghênh địch.

Hai tiếng rồng ngâm rít gào kinh sợ thiên địa truyền ra, vang vọng vạn dặm, làm tâm hồn nguời ta run rây.

Chi thấy hai con khí vận thần long hư vô giao kích với nhau ở giữa không trung.

Kỳ quái chinh là Tiểu Hân đứng ở giữa hai nguời lại không bị thương tổn thực chất gì, chỉ có tiếng rồng ngâm khién tâm thản nàng không yên, sắc mặt trắng bệch.

̀m... ̉m... ̀m

Hai con khí vận thần long tại một trình tự siêu việt linh hồn triển khai một hỗi đọ sức kinh tám động phách.

Cùng lúc đó, tại hoàng cung Đại Tần.

Trong một mật điện hơi u ám. cấm chế tảng tầng.

Tro bụi chồng chất, cổ xưa tang thương phát ra khí tức năm tháng cổ xưa.

ở trên một màn sáng màu vàng trong mật điện, có đặt chín cái ngọc bài chất liệu kỳ lạ.

Chín ngọc bài xếp thành một hàng ngang, màu sắc khác nhau, mỗi cái đểu có điểm khác biệt.

Trong đó hon phần nửa ngọc bài đều sáng ngời, cũng có một số ảm đạm không ánh sáng.

Chợt trong chín ngọc bài kia, hai cái ngọc bài xếp thứ hai cùng thứ ba bỗng nhiên nớ rộ

lên hào quang sáng ngời.

Ngọc bài xếp vị trí thứ hai, quang văn màu xanh lóng lánh, mặt trên rõ ràng hiện ra ba chữ: Thanh Long Kiếm.

ở bên cạnh nó, cùng là một ngọc bài. quang văn màu vàng đất lóng lánh, hiện ra ba chữ: Hoàng Long Quan.

Hai ngọc bài này đổng thời tòa sáng chói mắt. kêu vang không thôi, dường như đang tranh đua.

- Tại sao có thể nhưvậỵ?

ở hoàng cung Đại Tần. trong một ngòi điện hùng vĩ tráng lệ. Một nam tử lạnh lùng tuấn tú mặc long bào màu vàng khoanh tay đứng ngạo nghễ. Long bào trên người hắn chiếu rọi kim quang vạn trượng, thăng hướng tận trời.

Một con khi vận quang long màu vàng xoay quanh thân thể, một cỗ long khí quản lâm thiên hạ bao phủ toàn bộ hoàng cung.

Giờ phút này, nam tử lạnh lùng tuấn tú mặc long bào này cau mày. thanh âm hơi chút cứng ngắc:

- Thanh Long Kiêm và Hoàng Long Quan xếp thứ hai cùng thứba không ngờ đêu không ở trong tay bổn hoàng. Nếu có thể có được hai vật này, nhất định có thể huyết tẩy thiên hạ, nhắt thống đại lục.

Long bào hắn mặc trên người thêu hình rồng cổ xưa mà trang nghiêm, một cỗ khí vận lực to lớn huyền bí nối vào chân trời.

Lúc này phía trên trời cao vạn dặm của Đông Thắng Đại Lục mơ hỗ có thể thấy được một con Kim Long không lô vô cùng, một Thanh Long dữ tợn tà ác, một Hoàng Long rắn chắc trầm ổn.

Tam long xuất thế.

- cổn Long Bào?

Tẩn Vong đang giằng co cùng Dương Phàm, ánh mắt rét lạnh, trên mặt lộ ra vài tia dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi.

cổn Long Bào: một trong Cừu Ngũ Chí bảo Long Khí. chính là long bào vương giả, long khí có khí điểm tốt lành nhất, vạn tà bất xâm, vạn ma bất nhập, có được tinh thần uy năng vô thượng.

Khôngbao lâu, tại nơi Cực Bắc xa xôi.

Cực Bắc Tiên Vực.

Tẩn Quang Đức nhìn phía nam, kinh hãi thất sắc:

- Thanh Long Kiếm làm sao lại tranh, chấp cùng Hoàng Long Quan?

Một con quang long màu đó rực phóng lẻn cao. có sự kêu gọi lẫn nhau với Kim Long. Hoàng Long, Thanh Long ở phía trên đại lục vạn dặm.

Tứ long xuất thế.

Chợt Ngay sau đó.

Trấn Đông vương phủ. Đại Tần Vương Triếu.

Một nam nhân trung niên quẩn áo hoa lệ. sắc mặt uy nghiêm, trong tay có một cái nhẫn cổ xưa. có hình một con rồng xoay quanh, nhìn rất kỳ lạ.

Ngô... hống-

Một con rồng màu xanh tím dài vỏ cùng uốn lượn xoay quanh, xông lẻn phía chân trời.

Ngũ long xuất thế.

Cùng lúc ngũ long xuất thế, phương bắc Đại Tần, một khu vực yêu khí quanh quẩn.

Yêu Hoàng Cành, trong một ngôi điện huyệt động cao tới nghìn trượng cổ xưa lâu đời.

Một con Thiên Long hai màu xanh trắng nhảv vào phía chán trời vạn dặm, cùng năm con rồng khác xoay quanh cùng một chỗ.

Lục long xuất thế.

Chợt ở phụ cận hoàng cung Đại Tần, một con thần long màu nâu bay lượn phia chân trời, cùng Kim Long chiếm cứ một phương.

Thất long xuất thế.

Đang

Cuối cùng, trong hoàng cung Đại Tần, một con thần long chín màu xông lên trời cao. xẹt qua bâu trời, khí thế lẫm liệt, che phủ thiên địa khiến bảy con rông khác sợ hãi không vẻn.

Bát long xuất thế.

Dõi mắt khắp thiên hạ này. Cửu Ngũ Chí Bảo Long Khí tổng cộng chín kiện long khí. Mà phụ cận hoàng cung Đại Tán đã có ba kiện.

Mà toàn bộ trong Đại Tần, càng có bảy con rồng xoay quanh.

Lại thêm Xích Long tại Cực Bắc xa xôi là tám rồng.

Ngô... Ông... hống--

Từng tràng rồng ngâm vang vọng trên trời cao vạn dặm cách đại lục, phàm nhân cùng nghe không được nhưng đại năng trên thế gian này đều có thể thấy được thiên địa dị tượng này.

Tám con thần long xoay quanh cùng một chỗ. ỡ trong hư không vặn vẹo giãy dụa.

Mà giờ phút này. một vùng sương máu quỷ dị mớ rộng ra, nhung lại trói buộc tám con thần long ở trong.

Tám con thần long phát động lực lượng lớn lao chống lại. dẫn tới hư không chấn động.

Nếu không phải ở trên vạn dặm trời cao. dư uy tản ra đủ để tạo thành tai nạn hũy diệt.

- Bát long xuất thế. còn thiếu một kiện Chí bảo Long Khí cuối cùng.

Trong hoàng cung Đại Tần, nam nhân lạnh lùng mặc cổn Long Bào chăm chú nhìn hư không vạn dặm, thì thào lâm bám:

- Long khí quá mức phần tán, khó có thể cài thiên đổi mệnh. Nếu có thể tụ tập đủ, thử hòi nhân giới này còn có chuyện gì không làm được?

- Bát long xuất thế... Bát long xuất thế...

Giờ khắc này. toàn bộ Đại Tẳn Vương Triều một trận sôi trào, tất cả nhân vật Thông Huyên trớ lên đông thời nhìn phía trời cao.

- Bát long xuất thế? Đại Tẳn Vương Triều sẽ mớ ra một thòi đại rực rỡ cường thịnh hoàn toàn mới.

- Xem ra Đại Tần không thể an binh nữa...

- Bát long xuất thế. Cửu Ngũ Chí Bảo Long Khí sẽ tụ tập đủ. có lẽ không lâu sau, kiện long khí thứ chín cũng sẽ hiện thế. Đến lúc đó, “Bào tàng Tiên Tân” trong truyền thuyết...

- Đáng giận. Ta không thể để Cừu Ngũ lại tụ tập.

ở các góc Đông Thắng Đại Lục, đại năng giá đếm không xuể đều có tính toán riêng.

Nhưng càng nhiều người tràn ngập chờ mong đối với điểu này.

- Không nghĩ tới trong Cửu Ngũ Long Khí, Thanh Long Kiếm lại cùng Hoàng Long Quan đối chọi, hậu quả khó liệu a.

Trong Yêu Hoàng Cành, một nam nhân đẩu có sừng rồng, cao nhưma thần, tay cẩm một cây cung khắc hình rồng. Dây cung mành như sợi tóc, căng hết mức. kêu lên ông ông.

Nếu Dương Phàm nhìn thấy nhất định sẽ cả kinh thất sắc. Đây chẳng phải là Thiên Long Cung mà Kim Giao Vương từng sử dụng sao?

Đương nhiên, tại Thiên Vân Châu. Dương Phàm đang giằng co cùng Tẩn Vong rõ ràng cảm ứng được sự tòn tại cùng vị trí của một số Chí Bảo Long Khí khác.

Trong đó. hai cỗ khí tức hắn quen thuộc là Xích Long Châu cùng Thiên Long Cung phản biệt ở Cực Bắc xa xôi và Yêu Hoàng Cánh ở phía tây bắc.

về phẩn khí tức một sổ Chi Bào Long Khí khác, hắn cũng có thể đại khái phán biệt ra, như Cửu Long Tỷ, Côn Long Bào. Thanh Long Kiếm...

̀m ̀m ̀m...

Dương Phàm cùng Tẳn Vong cách xa ngàn dặm, hai con khí vận thần long không ngừng va chạm, cùng chẳng phản biệt được thắng bại.

Quang long màu xanh kia tuy rẳng dị thường hung hãn nhung lại không làm gì được quang long màu vàng đất trảm trọng vững vàng như núi.

- Thật sự là khó tin. Ngươi không phải hậu duệ Tiên Tẩn, bán thân không có long khí nhưng lại có độ phù hợp với Chí Bảo Long Khí đạt tới trình, độ này.

Trong mắt Tần Vong lộ vẻ ngạc nhiên, đánh giá Dương Phàm từ trên xuống dưới.

Độ phù hợp với Chí Bảo Long Khí. Dương Phàm còn cao hon hắn là hoàng tộc Tiên Tẩn chính gốc.

Hắn lại không biết, thuộc tính Diễn Căn Kỳ của Dương Phàm hoàn mỹ dung hợp với Hoàng Long Quan. Nếu đôi là Chí Bảo Long Khi khác, có lẽ còn khó có thể nhận chủ.

- Dừng tay. Tẩn Vong, các ngươi mau dừng tay.

Tiểu Hân gấp muốn chết, vành mắt đểu đó.

Một bên là cháu ruột mình, một bén là bằng hữu tốt nhất bén ngoài. Nàng khôngbiết lựa chọn nhưthế nào, chi đành kiệt lực ngăn cản.

- Ha ha. Ta cũng không ngốc như vậy. để công kích Chí bảo cùng phòng ngự Chí bảo cứng đối cứng.

Tân Vong liếc nhìn Tiêu Hân một cái. cười trêu tức. bồng dung vung tay lên, Thanh Long Kiếm biến mất vào trong tay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.