Hiện hắn đã đặt nửa chân vào phần mộ rồi.
- Cao Tinh Quan đâu?
Phương Yên lặng lễ hỏi.
Nàng lúc trước cũng phát hiện Cao Tinh Quan đã biến mất khi Dương Phàm ròi đi.
Dương Phàm không hề quan tâm nói:
- Tiến nhập thiên địa Luân Hồi rồi...
Thiên địa Luân Hồi?
Phương Yên sửng sốt, sau đó bừng tinh đại ngộ, hít sâu một hơi lãnh khí.
- Tuy nhiên, Dương mỗ cũng không xa nữa sẽ có vận mệnh giống hắn, chi hv vọng có thể gặp lại đồ nhi lẩn cuối...
Trên mặt Dương Phàm không vui không lo.
Hắn tự biết sinh mệnh đã tới điểm cuối cùng.
Từ khi Bắt đầu tu luyện Luân Quả Kỳ, hắn đã không có đường lui nữa.
- Khôngbiết ba cao cháu cùa Phương tộc ở trong Cửu Kiếm Di Chi như thế nào?
Dương Phàm dò hỏi.
Phương Yên than thờ:
- Một tháng trước, một người đã chết, hôm trước lại chết thêm một! Giờ chỉ còn mình Phương Chân mà thôi...
Dương Phàm nghe thế trong lòng không khỏi phát lạnh.
B a tân tú trong Phương tộc không ngờ giờ chỉ còn một người!
Những tân tú này đều có bản mạng hồn bài lưu lại trong tộc. Chỉ cần bò mạng, hồn bài sẽ vỡ tan.
Mà hồn bài ba người này đều ở trong tay Phương Yên, bất cứ lúc nào cũng biết được sinh tử trong bí cảnh.
Dương Phàm nghĩ rẳng Phương tộc đã như vậy, những thế lực khác cũng không có gi tốt đẹp hơn.
- Phương Chân hẳn không có nguy hiểm tính mạng, hoặc chua tới thời khắc mấu chốt...
Dương Phàm trầm ngâm nói.
Traớc khi xuất phát. Dương Phàm từng cấp cho đệ tử một ngọc phù có thần thức ấn ký của mình.
Chi cẩn bóp nát ngọc phù này. Dương Phàm sẽ cảm ứng rõ ràng,
có thể thông qua ánh xạ của Tiên Hồng không gian, phái phần thân đi vào hỗ trợ.
Thực lực cùa phần thân Mộc Phong ít
nhất có thể đổi kháng với Đại La Kim Tiên, hẳn có thể xử lý
những bất trắc.
Cứ như thấ đám người Dương Phàm bắt đầu chờ đợi!
Ngày thứ ba!
Linh hồn Dương Phàm hơi đau đớn, vội vàng thông qua ánh xạ cùa Tiên Hồng không gian, phái Mộc Phong đi vào.
Bá!
Ngay sau đó. Mộc Phong xuất hiện ở một đại điện tràn ngập kiếm
quang, tổng cộng có chín tòa Thạch bi hình kiếm, phát ra kiếm
khí lăng thiên.
Trên chín Thạch bi này, mỗi cái đều ẩn
chứa kiếm khí có ý cảnh khác nhau, trên đó cũng khắc một đám ký hiệu cô quái.
Trong đại điện có vài cỗ thi thể.
chính giữa chín tấm bia đá này chỉ còn lại bốn người là
Phương Chân, HoaNguyệt, Lãnh Kiếm Phong và Tề Lâm.
Trên
ngực Phương Chân bị một kiếm cùa Lãnh Kiếm Phong đâm xuyên qua,
hình thành một lỗ thủng. Cũng may hắn có kim cương bất diệt
thể nên có thể kháng cự được.
Tể Lâm hấp hối nẳm trên mặt đất, gần như đã mất đi chiến lục.
Trên vai Hoa Nguyệt có vài vết máu, từ quang trên người miễn cưỡng ổn định, mất đi hơn phần nửa chiến lực.
Chỉ có Lãnh Kiếm Phong là quanh thân bao phủ một quang kiếm chín
màu, sừng sững đứng giữa chín tấm Thạch bi, khí thế kinh nhân, thương thế nhỏ nhất.
Sau khi Mộc Phong hiện thân, mấy người Phương Chân lập tức chấn động.
- Không cẩn lo lắng, đây là phần thân của vi sư...
Mộc Phong lập tức truyền thần niệm cho Phương Chân.
Hoa Nguyệt chi cảm thấy người trước mắt có chút quen mắt nhưng
không thể nhớ ra. Dù sao Mộc Phong là phần thân năng lượng, có
bộ dáng của Dương Phàm khi tré.
Lãnh Kiếm Phong và Tẻ
Lâm đều hít sâu một hơi lãnh khí. Khí tức trên người Mộc Phong
đã vượt xa cành giới Chân Tiên.