Sự xuất hiện của Dương Phàm khiến chúng cường giả các nơi
thất giới yên ổn nỗi lòng, cung kính có dư. Tức giận lớn cỡ
nào cũng biến mất trong khoảnh khắc.
Đặc biệt lúc nghênh đón Vô Song vào, mọi người trong Tinh bảo ngay cả thở mạnh một cái cũng không dám.
Vô Song hiện nay đã phá bỏ thiết tắc thất giới, mơ hồ vượt qua cấp bậc Tạo Hóa Thần Khí.
Tạo Hóa Thần Khí đã là sánh ngang Phá Thiên cảnh, nếu lại vượt qua...
Vô Song đến không bao lâu, cảm khái trong lòng mọi người còn chưa
lắng xuống thì trong Luân Hồi Tinh Bảo đột nhiên chấn động một
hồi sau đó trong nháy mắt tĩnh mịch.
- Tông sư Thiên Thu Vô Ngân, tặng một quả ngọc giản, tiến tới chúc mừng.
Lâm Chung đứng ngoài thông đạo xướng lên, giọng hơi run rẩy.
Thanh âm này cũng truyền toàn bộ Luân Hồi Tinh Bảo.
Thiên Thu Vô Ngân!
Cái tên này đồng dạng kinh sợ chư thiên thất giới, tất cả cường giả kinh sợ.
Nếu nhớ không lầm, Thiên Thu Vô Ngân chính là cường giả lúc trước lấy lực một mình xử lý phân THÂN MÌNH Đế.
Cấp bậc của người này chỉ sợ có thể sánh vai Thiên Minh nhị đế.
Quả nhiên, dáng người cao ngất chắp tay nhắm mắt kia chân không chạm đất tò từ trôi vào.
Trên người Thiên Thu Vô Ngân quanh quẩn một tầng dải sáng ba màu,
khí tức hỗn độn nguyên thủy đậm hơn dĩ vãng vài phần.
- Dương Phàm, chúc mừng.
Thiên Thu Vô Ngân mở mắt, khóe miệng nhếch nụ cười, thoáng ôm quyền.
- về phần lễ vật, ta không có gì khác chỉ có thể đem cảm ngộ
và tâm đắc tu luyện cả đời ghi vào trong ngọc giản. Chỉ là lễ mọn, mong Dương tông sư chớ trách.
Thiên Thu Vô Ngân nói xong, đưa tay hướng về phía Lâm Chung ở lối vào.
Trong nháy mắt, Lâm Chung tay nâng ngọc giản trở thành tiêu điểm của toàn trường.
Chúng cường giả thất giới không nói Tiên Đế, cho dù là nhân vật cấp Đại Đế nhìn đến quả ngọc giản kia, trong mắt đều lộ thần
quang nóng bỏng, tim đập nhanh hơn.
Đây chính là ngọc giản của cường giả Tạo hóa hỗn độn a!
Hiện nay tu vi của Thiên Thu Vô Ngân không nói đến Đại Đế, cường giả
nghịch thiên siêu cấp, cho dù là Phá Thiên cảnh trong truyền
thuyết đều không để vào mắt.
Khó thể tưởng tượng, ngọc
giản chứa đựng cảm ngộ và tâm đắc tu luyện một đời của Thiên
Thu Vô Ngân sẽ có giá trị bậc nào?
Có thể nói cho dù
là mười kiện trăm kiện Thần khí hoặc là vô số Thần khí đều
không thể so sánh với giá trị của quả ngọc giản này.
Lâm Chung cũng rất nhanh trí, vội vàng chuyển quả ngọc giản này cho Dương Phàm.
Tay cầm ngọc giản, hắn chịu đựng áp lực quá lớn, cảm giác hơi
chút sơ suất sẽ bị tinh thần ý chí của chúng Tiên Đế đè ép
thành mảnh vụn.
Dương Phàm nhận lấy ngọc giản, cười nói:
- Thiên Thu tông sư khách khí rồi, giá trị vật này không thể đo lường.
Cả đời Thiên Thu Vô Ngân trừ tu luyện gần như không có vật gì
khác. Mà hôm nay hắn đem thể ngộ và tâm đắc cả đời tặng cho
Dương Phàm, có thể tưởng tượng chân thành và phân lượng của
phần lễ vật này.
Khi quả ngọc giản này vào tay Dương
Phàm thì chúng cường giả thất giới đều thở ra một ngụm trọc
khí thật dài.
Cho dù cho bọn hắn một vạn lá gan cũng không dám có ý đồ gì.
Dương Phàm đón Thiên Thu Vô Ngân vào Luân Hồi Tinh Bảo, bổ trí vào một động phủ yên tĩnh.
Sự có mặt của Vô Song và Thiên Thu Vô Ngân khiến trong lòng chúng cường giả thất giới chấn động.
- Buổi hôn lễ này thật đúng là hoành tráng, cường giả của thất giới cơ bản đều tới.
Có người khẽ thở dài.
- Cho dù là Vô thượng Thiên đình mở phiên tòa và Cửu Minh địa ngục mở ra cũng bất quá là như thế.
Man Hoàng cảm khái nói.
- Đúng vậy. Lúc Vô thượng Thiên đình hoặc Cửu Minh địa ngục mở
ra, cường giả có mặt cũng chỉ giới hạn thượng tam giới hoặc
hạ tam giới, số lượng cùng quy mô còn xa không bằng giờ phút
này.
Vân Tiêu Đại Đế cũng gật đầu khen ngợi.
Đại hôn của Dương Phàm có thể nói là bát phương thất giới tụ hội!
Trên cơ bản không có thế lực một phương nào dám không nể tình.
Những thế lực hoặc cường giả chưa tới hơn phân nửa là vì tự thấy
thân phận địa vị không đủ, không có tư cách tham gia.
Sự
thật cũng là như thế. Tới tham gia hôn lễ long trọng này phần
lớn đều là cấp bậc Tiên Đế, kém nữa thì cũng là Tiên Quân
đại viên mãn.
Cường đại như hạng Tiên Đế sau khi lên Tinh bảo đều phải cư xử cẩn thận.
Ngay cả Đại Đế cũng không dám làm càn huống chi hạng Tiên Đế, Tiên Quân.
Lúc mọi người ở đây cùng nhau thảo luận, ở một hướng nào đó của Thiên giới truyền đến một cỗ tinh thần ý chí kinh thiên địa.
- Tinh thần ý chí thật cường đại!
Chúng Đại Đế có mặt cảm thấy kinh hãi run sợ.
- Chỉ sợ là cường giả nghịch thiên siêu cấp.
Một vị Đại Đế run giọng nói.
Cường giả nghịch thiên siêu cấp!
Trong lòng mọi người run lên.
Trong thất giới, trừ đám người Dương Phàm, Thiên Thu còn có cường giả nghịch thiên siêu cấp từ đâu tới nữa?
Vút...
Rất nhanh một nam nhân thân như tử đồng khí phách xung thiên đi tới Tinh bảo.
- Gần đây nghe tên Tiên Hồng Đạo Tổ, đặc biệt đến chúc vào ngày đại hôn.
Đây là một nam nhân cao tới hai trượng, trông như Thần ma.
- Dĩ nhiên là hắn...
- Đây không phải là tên biến thái xuất hiện thời kỳ thái cổ kia... Phách Cửu Thiên!
Có người trong chúng cường giả thất giới nhận ra thân phận Phách Cửu Thiên.
Phách Cửu Thiên, cường giả nghịch thiên siêu cấp thời kỳ thái cổ.
Hắn luôn ở trong khu vực bên bờ hệ thống thất giới, độc chiếm một thế giới di lạc, dốc lòng tu luyện, tiêu diêu tự tại.
Cho đến một ngày kia, Dương Phàm cùng Vô Song liên thủ phát ra một
kiếm rung động cổ kim, chém phá hoàn vũ thất giới thậm chí
cắt ra một vực sâu tại thế giới di lạc của hắn.
Cái ngày đó, hắn rung động thật sâu và sinh lòng kiêng kị.
Trong thất giới này, khi nào thì xuất hiện cường giả đáng sợ như thế?
Sau đó hắn liền phái cường giả nghịch thiên đến thất giới hỏi thăm tình huống.
- Trong hệ thống thất giới lại xuất hiện cường giả như thế, nên tạo quan hệ tốt với hắn. Nếu ngày sau bị hắn phát hiện ra
thế giới di lạc bị ta độc chiếm...
Phách Cửu Thiên ôm tâm lý tạo quan hệ tốt trở về thất giới.
- Ha ha, hoan nghênh sự có mặt của đạo hữu.
Tiếng cười của Dương Phàm từ trong Tinh bảo truyền ra.
Hắn đang thử mặc trang phục tân lang mà Trương Du Vũ chế ra, cũng không đi ra ngoài.
Dương Thần vội vàng đi ra nghênh đón:
- Phụ thân đang vội, chờ lát nữa sẽ đi ra.
Dương Thần cười xòa đón Phách Cửu Thiên vào trong.
- Phách Cửu Thiên, tặng một kiện Thần khí Cửu Kim Thái Huyền Giáp...
Lâm Chung cao giọng hô.
Lễ vật này cũng không nhẹ!
Chúng cường giả thất giới động dung.
Phách Cửu Thiên này ra tay hào phóng, không ngờ tặng một kiện Thần
khí mà còn là Thần khí phòng ngự giá trị tương đổi cao.
Chỉ là lúc này Dương Phàm không đi ra nghênh đón đúng lúc.
Sắc mặt Phách Cửu Thiên có chút khó coi, trong lòng mơ hồ bốc lên một tia lửa giận.
Ngẫm lại với thân phận cường giả nghịch thiên siêu cấp của hắn,
địa vị ở trong hoàn vũ thất giới, bối phận đều gần với Thiên
Minh nhị đế.
Hiện nay không mời mà tới, còn tặng một
kiện Thần khí phòng ngự... Không ngờ tên Dương Phàm sinh sau đẻ
muộn này lại không tự ra nghênh đón.
Tuy nhiên hắn lại cổ nén cơn giận này.
Ai bảo thực lực đối phương cường đại hơn xa hắn chứ?
Cảnh tượng một kiếm chém rách hoàn vũ thất giới vạn năm trước vẫn còn như mới trong đầu hắn.
Nếu để hắn đổi mặt một kiếm này chỉ sợ không sức phản kháng.
-Hừ!
Sau khi Phách Cửu Thiên ngồi xuống, chỉ hừ nhẹ một tiếng.
Chúng đại năng khác tự nhiên có thể nhìn ra lòng hắn không vui.
Không quá bao lâu, Dương Phàm mặc lễ phục tân lang xuất hiện trên quảng trường hôn lễ.
Lễ phục tân lang hoa lệ mà bất tục, cách điệu tao nhã trang trọng.
Bộ lễ phục này do Tiểu Vũ đặt ra, đương nhiên cũng dung nhập yểu tổ của thất giới.
Mọi người trên quảng trường hôn lễ đều thấy trước mắt sáng ngời.
Dương Phàm mỉm cười nhìn Phách Cửu Thiên một cái:
- Thì ra là lão tiền bối thời kỳ thái cổ. Năm đó lúc ta một kiếm phá giới, mơ hồ nhìn thấy các hạ.
Phách Cửu Thiên nghe vậy không khỏi đánh rùng mình một cái.
Nguyên lai đối phương đã sớm phát hiện ra sự tồn tại của hắn.
Phách Cửu Thiên vội vàng đứng dậy ôm quyền, thái độ cung kính hơn vài phần.
Lúc này hắn hoàn toàn nhìn không ra nông cạn của Dương Phàm.
“Dương Phàm này rốt cục đạt tới cảnh giới nào?” Phách Cửu Thiên thầm giật mình.
- Hôn lễ đại khái sẽ được tổ chức sau hai canh giờ nữa.
Ánh mắt Dương Phàm đảo qua toàn trường, mặt đầy tươi cười nói.
Lúc này niềm vui trong lòng hắn khó thể tả bằng lời.
Năm đó hắn từng hứa hẹn muốn đường đường chính chính cưới Vân
Vũ Tịch, lại càng muốn hiệu triệu chúng cường giả thất giới.
Cái ngày này rốt cục đã tới!
Toàn trường vỗ tay nhiệt liệt.
Trong tiếng vỗ tay của mọi người, ánh mắt Dương Phàm lần lượt lướt qua trên mặt chúng thân hữu, trong lòng âm thầm cảm khái.
Nhổm dịch "LãngKhách" Người dịch: xirgoJmxencio
Đúng lúc này, lối vào truyền đến một thanh âm:
- Thiên Cổ tặng Tạo Hóa Thần Khí Tinh Mệnh Thần Chủ, chúc mừng Tiên Hồng Đạo Tổ nhân sinh, viên mãn.
Thanh âm của Lâm Chung hơi run run nhưng lại rung động toàn trường.
Tạo Hóa Thần Khí!
Là ai? Không ngờ tặng Tạo Hóa Thần Khí.
Lâm Chung cũng chăm chú đánh giá người trước mắt một lần nữa.
Người tới là một nam nhân thần bí, dáng người cực kỳ cao ngất,
toàn thân phát ra tầng xám mờ nhạt mông lug, dung mạo nhìn không quá rõ ràng. Đôi mắt thoạt nhìn rất xa xưa.
- Thiên Cổ!
Vài vị Đại Đế cùng không ít Tiên Đế của thượng tam giới đều chấn động trong lòng, ánh mắt vội vàng nhìn về phía người đó.
- Thế nào mà Thiên Đế cũng tới?
Đám người Vân Tiêu Đại Đế trong lòng hoảng hốt.
Roạt—
Mọi người lập tức không ngồi yên, vội vàng đứng lên khom người, thậm chí nửa quỳ trên mặt đất.
- Bái kiến Thiên Đế.
- Không biết Thiên Đế trở về, không nghênh đón từ xa xin Thiên Đế giáng tội.
Chúng Tiên Đế các nơi đều quỳ xuống hành lễ, trong mắt tràn ngập ngưỡng mộ vô tận.
Ánh mắt Dương Phàm nhìn phía Thiên Đế, trong lòng cả kinh. Thiên Đế này không phải là dân bản địa lúc trước gặp trong Tiên Hồng
Không Gian sao?
Thiên Đế... Thiên cổ.
Trong lòng Dương Phàm đột nhiên trong sáng, hít sâu một hơi đi lên phía trước ôm quyền nói:
- Không nghĩ tới Thiên cổ đạo hữu chính là chúa tể thượng tam giới, còn tới tham gia hôn lễ của Dương mỗ.
- Ha ha. Dương Phàm, chẳng lẽ ngươi quên lời ta từng nói trước khi đi: Sau này chúng ta sẽ có ngày gặp mặt!
Thiên Đế khẽ cười nói.
Dương Phàm không kiêu ngạo không siểm nịnh, đón tiếp Thiên Đế tới quảng trường hôn lễ.
Chúng cường giả đều nhường ra một vị trí tốt nhất.
Chỉ có Thiên Thu Vô Ngân cùng Vô Song chỉ đứng dậy nhưng không nhường chỗ ngồi.
Ba người này ngồi cùng một chỗ, Thiên Đế cùng Thiên Thu Vô Ngân
bổn mắt nhìn nhau, không khí có chút ngưng trệ nhưng rất nhanh
khôi phục bình, thường.
- Thật sự là giang sơn người tài lớp lớp a!
Trong giọng nói của Thiên Đế lộ ra tán thưởng và phẩm phục.
Hắn cùng Thiên Thu Vô Ngân rất nhanh tán gẫu với nhau.
Dương Phàm lại có thể nhìn ra giờ phút này tới chỉ là phân thân của Thiên Đế.
Mà trong lòng của Phách Cửu Thiên tới trước đó không lâu lại dậy nên sóng to gió lớn.
Thiên Đe!
Ngay cả Thiên Đế đều tới tham dự buổi hôn lễ này. Điều này có ý nghĩa gì?
Chúng cường giả thất giới tham gia hôn lễ đều âm thầm ngờ vực phỏng đoán.
- Xem tình hình, trước đó Dương Phàm đã nhận thức Thiên Đế.
Trong lòng Vân Tiêu Đại Đế không biết là rung động hay là kích động.