Tiên Hồng Lộ

Chương 730: Q.6 - Chương 730: Hống hách ngang ngược!




Phàm người cùng ta là địch., nhất loạt đánh giết.

Nhìn Dương Phàm khoanh tay đứng ngạo nghễ giữa vầng hào quang lôi vân vờn quanh, Lục Hồn Tiên Tử bị áp lực bất an, thân thể mềm mại runbần bật.

Trong mơ hồ nàng nhận thấy được, chủ nhân đã xảy ra biến hóa gì đó.

Loại biển hóa này không phải thực lực tăng vọt, cũng không phải biến hóa của khí chất, tuy rẳng chủ nhân đích xác đạt tới một cái cảnh giới khiến nàng khó có thể đo lường.

Mà loại biến hóa này theo chú ý của nàng là về phương diện tâm tính.

Giờ phút này. dưới phụ trợ của ba đạo hư ảnh xanh, đò. tím mơ hồ ở sau lưng. Dương Phàm giống như thản linh nhìn xuống thương sinh linh, mà không phải là người.

Đây là một loại thái độ kiêu căng ngạo nghễ của siêu nhân đứng phía trên con người.

Ngay tại thòi điểm Lục Hồn Tiên Tử chẩn chừ không quyết. giọng nói của Dương Phàm roi vào bên tai:

- Tất cả tử địa ở Quy lâm này đều đã được ta khai thông, ở đây không còn có ý nghĩa gì nữa, hiện tại lập tức rời Yêu Hoàng Cảnh.

- Dạ, chủ nhân!

Lục Hồn Tiên Tử trở về Tiên Hồng Không Gian.

Mộc Phong cùng Thạch Thiên Hàn liếc nhìn nhau, cũng tiến vào Tiên Hồng Không Gian.

- Các ngươi là nghi ngờ thực lực của bản tôn phải không?

Truyển đến thanh âm bá đạo của Dương Phàm chất vấn.

- Bản tôn pháp lực thòng thiên, chúng ta như thế nào có nghi ngờ?

Mộc Phong cười nói.

Hai đại phán thán này đã có được ý thức cùng tính cách độc lập. hon nữa phù hợp cùng thuộc tính của bản thản mỗi người.

- Bản tôn! Không bằng chúng ta đánh thẳng tới hoàng cung Đại Tần. cướp lấy Thiên Nhất Hồn Thủy.

Trén mặt Thạch Thiên Hàn hiện ra một tia dữ tợn cùng khí tức giết chóc.

- Trò chơi Thịnh hội Cửu Long vừa mới Bắt đầu. Tẳn Hoàng nhất định là cường già Thông Thiên bậc ba, cộng thêm có Chí Bảo Long Khí bài danh thứ nhất Cửu Long Tỷ, rất khó đối phó...

Trong mắt Dương Phàm lộ ra vẻ trầm ngâm suy nghĩ, Ngay sau đó bị vẻ bình tĩnh trấn định t hay thế.

“Vèo!”

Ba hư ảnh mơ hồ sau lưng biến mất. trên người Dương Phàm cái loại khí tức bá đạo uy nghi lẫm liệt như Thiên Thần kia tiêu tán đi vài phần. Hoán Thiên Nha hai màu đó. xanh liên rục nhảy lên. chỉ có Hoán Thiên Nha màu tím phát ra khí tức Hủy diệt vô tận.

- Xem ra Hoán Thiên Nha thứba này có chút vấn đề. có chút xung đột cùng hai thứ kia.

Dương Phàm thì thào lẩm bẩm, hắn cũng không nói ra được nguyẻn cớ vì sao.

“về trước Đại Tần tính sau. Thi Dao đã trờ lại. đã lâu không gặp nàng!”

Sau lưng Dương Phàm ngưng tụ ra một đôi cánh màu xanh sáng lớng lánh dài đến mười trượng, mặt trên lấp lóe tia sấm chóp màu tím.

Thản hình nhoáng lên một cái. một luồng tàn ảnh xẹt qua trong hư không. Dương Phàm đã phi độn đến trời cao. lấy ra Thiên Cơ Đồ dùng khoáng cách thẵng tắp bay đi Đại Tần, nói chính xác là hướng Tiên Loan Cửu Phong ở Thiên Vũ Châu.

Trong hư không vạn dặm, một tia chóp màu xanh tím lướt qua, thanh thế kinh người, nơi nó đi qua vô số yêu thú phủ phục sợ run.

Cồ khí tức kia, tràn ngập bá đạo. húy diệt, bễ nghễ: thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết.

Hắc Long Tiên bên hông Dương Phàm ngân lên vài tiếng, hưng phấn run rẩy.

- Ngươi có lời gì muốn nói ư?

Dương Phàm hờ hững hỏi.

- Ha ha ha... Chủ nhân trờ nên càng mạnh càng bá đạo. ta rất thích thú!

Hắc Long Tiên phát ra một tràng tiếng cười ngông cuồng!

- Câm miệng! Ngươi chỉ là một kiện pháp bảo. cho dù không có Chí Bảo Long Khí, bán Hồng Tôn cũng đủ để ngạo thị Đại Tần!

Dương Phàm lạnh lùng quát một tiếng quớ mắng.

- Dạ! Dạ! Dạ! Chủ nhân pháp lực thông thiên, ngạo thị Đại Tần!

Hắc Long Tiên nàng mình một cái, thập phần sợ hãi, lại càng thêm hung phấn.

Dương Phàm phát giác Hoán Thiên Nha thứ ba. giờ phút này cũng cấp bách rung động, mà Hoán Thiên Nha hai màu đò xanh phía trước, vẫn giữ im lặng.

“Vù!”

Trong hư không tia chóp màu xanh tím lướt qua, phong vân biến hóa, nhật nguyệt thất

sắc.

Dương Phàm giống như lôi thần trên chín tầng trời, bá đạo ngạo nghễ, xem thường thế giới yêu tộc này.

Một đường nơi đi qua. lũ yêu phủ phục run rẩy, ai dám trêu chọc hắn?

“Xem ra khi ta tiến vào Yêu Hoàng Cảnh, đã quá mức khiêm tốn hạ thấp, hoàn toàn là một sai lầm. chẳng những vất vả phức tạp, mà lại dẫn tới vô số phiền toái.”

Tâm lý của Dương Phàm sinh ra biến hóa, cảm giác lúc trước cẩn thận hạ thấp đi vào Yêu Hoàng Cảnh, thật sự là quá ngốc, khéo quá thành vụng.

Một hơi phi hành mấy chục vạn dặm, quả thực không có bất cứ một tên yêu tu nào, dám

trêu chọc Dương Phàm.

Vẻn vẹn chì tản phát ra khí tức bễ nghễ kia, đã khiến Thần Ma lui tránh.

Tuy nhiên, chung quy cũng có sổ ít ngoại lệ.

- Đứng lại tu sĩ nhân loại, dám xâm nhập địabànvẻu tộc ta!

Phía trước một đội chấp pháp yêu tu. ngăn cản đường đi của Dương Phàm.

Dương Phàm cũng không quản nơi này là địa bàn của Phủ chủ nào. thấy đám yêu tu này dám ngăn cản mình, dâng lên cơn phẫn nộ.

- Kè cản đường ta. nhất loạt đánh giết!

Trong đầu Dương Phàm, Hoán Thiên Nha màu tím run lên. một đạo “lôi điện” đài đến hai mươi trượng, từ trên trời giáng xuống.

“̀m!”

Sấm sét kia đánh xuống, tạo nên một tia chóp, mang theo khí tức bạo ngược hủy diệt quét ngang qua phiến hư không.

- A...

Chúng tu sĩ chấp pháp kêu thảm một tiếng, trong khoảnh khắc cháy đen. hóa thành tro bụi mai một.

Trước khi chết, bọn họ cũng không biết, rốt cuộc mình trêu chọc phái cường giả loại nào, đối phương chi trong ý niệm đã có thể dí bọn họ vào chỗ chết.

Yêu tu ở phụ cận trông thấy tình hình vậy đều kinh hãi nin sợ. chi cảm thấy một cổ khí tức tử vong ập tới. không rét mà run.

Đối phương chỉ một cái ý niệm trong đầu. có thể làm cho bọn họ chết đi. đây chi sợ là cường giá cấp Phủ chủ.

Dương Phàm hừ lạnh một tiếng, không có ngừng giây phút nào. tiếp tục bay đi về hướng mục đích.

Lại phi hành nửa tháng, phía trước chợt có một khí tức cường đại, bay tới hướng mình bên này.

Dương Phàm nhướng mày. chẳng lẽ lại có người tìm phiền toái?

Không bao lâu, một vị thiếu niên yêu dị tuấn tú lạ thường, mặc áo bào xanh, bay tới bên này.

- Các hạ chính là Dương Phàm, chủ nhân của tản Chí Bảo Long Khí?

Thiếu niên yêu dị mặc áo bào xanh, hướng gương mặt xinh đẹp về phía hắn mím cười, khiến người ta phát lạnh.

- Ngươi là ai? Tìm Dương mỗ có việc gì?

Dương Phàm có vẻ không kiên nhẫn hòi.

Nếu không phải người trước mắt là cấp Phủ chủ. hắn vốn lười ngừng lại.

- Các hạ mặc dù thực lực cường đại, nhưng đánh giết lung tung chấp phập tu sĩ của bán phủ. chẳng lẽ khinh thường yêu tộc ta không có cường giả sao?

Thiếu niên yêu dị áo bào xanh có vẻ không hài lòng nói.

Hắn cũng tận lực khắc chế tâm tình của mình, Bởi vì khí thế đối phương đáng sợ. lại có Chí Bảo Long Khí nơi tay. đon đả độc đấu. hơn phán nửa không phải đối thủ của đối phương.

Nhưng vừa khéo hắn là một người có sĩ diện, việc này nhất định không thể bỏ qua.

- Cho ngươi một chữ... “Cút”!

Dương Phàm nói sắc mặt vẫn lạnh lùng bễ nghễ, không nhìn người này vào mắt, trực tiếp theo đường cũ bay đi.

Trong mắt thiếu niên yêu dị chợt lóe tia sáng tàn ác, hai tay nắm chặt, run rẩy không thôi, hắn tận lực kiềm chế.

Nhưng hắn thấy thái độ của Dương Phàm không coi ai ra gì như vậy, cuối cùng vẫn không nhịn nôi, nhìn theo bóng lung Dương Phàm, rốt cục hắn nảy sinh sát ý.

- Muốn chết!

Một tiếng nổ vang như tiếng sấm. từ trong hư không nổ tung, khiển khí huyết hắn nhộn nhạo.

Dương Phàm cảm ứng được sát khi của hắn, lập tức xoay người, trong hư không phạm vi ba vạn dặm tràn ngập một khí tức uy lực vô thượng.

Màn huyết vụ phía chân trời mói vừa thoáng hiện ra, bị lực lượng số mệnh của Chí Bảo Long Khí triệt tiêu.

- Cái gì?

Đổi mặt với cấp độ hoàn toàn cao hơn Phủ chủ này, thiếu niên yêu dị áo bào xanh lập tức sắc mặt trắng bệch.

Không đợi hắn kịp phản ứng lại, một đẩu quyển như một tia chóp đảnh tới.

Hắn gắng gượng lách tránh, đưa tay cản một quyển của đối phương.

“̀m!”

Một quyển kia giống như tảng đá ngàn vạn cân. hung hăng đập trên người hắn, cánh tay thiếu niên yêu dị lập tức bị gãy đoạn, hóa thành máu thịt lẫn lộn.

“Phù!”

Thân thể trực tiếp bị đánh bay đi, thiếu niên yêu dị ở giữa không trung ói ra một búng máu:

- Tha... tha mạng!

Tronghư không luồng sáng xanh nhoánglên một cái, Dương Phàm tung một cước đátới,

trực tiếp xé rách tầng phòng ngự của hắn.

“Rắc! Phù!”

Một cước đó đá thẳng vào ngực hắn, một tia sét màu tím nổ tung, thân thể thiếu niên yêu dị lập tức máu thịt lẫn lộn, như diều đứt dây. rơi xuống trên mặt đất.

- Nẻ mặt Yêu Long Hoàng, tạm tha cho ngươi một mạng!

Dương Phàm hừ lạnh một tiếng, với khí thế bễ nghễ, tiếp tụcbay đi Đại Tần.

về phần Phủ chủ yêu dị kia chết sống thế nào. Dương Phàm cũng không rảnh quản tới. càng xem nhẹ thiên tính cứu thương trị bệnh của Dược sư hắn.

- Này... người này nhưng lại đáng sợ như thế, chẳng lẽ hắn cũng bước vào Thòng Thiên bậc ba?

Phủ chủ yêu dị kia bị một cước đá xuyẻn thúng lồng ngực, thớ thoi thóp, cố gắng lấy ra linh đan thánh dược chữa trị.

Nhìn theo bóng lưng Dương Phàm ròi đi. mặt hắn đầy vẻ sợ hãi, lòng còn kinh hoàng.

“Phù!”

Hắn lại liên tục hộc máu, cố chống lại cái chết.

- Phủ chủ đại nhân...

Rất nhanh có yêu tu lại đây cứu trị. cục diện hỗn loạn.

Từ đó về sau. tin tức có liên quan tới hung thần ác sát Dương Phàm, hoành hành Yêu Hoàng Cảnh, thậm chí không cánh mà bay truyẻn tới Yêu Hoàng Cảnh.

Trong Vạn Yêu Điện, Ngay cả Yêu Long Hoàng cũng nhướng mày:

- Dương Phàm này rốt cuộc có ý tứ gi? Không xem ở mặt mũi của ta như thế! Sao có thể tùy tiện giết hại Phủ chũ?

- Yêu Hoàng bệ hạ! Dương lão đại Không phải là người như thế đâu! Hắn xưa nay luôn nhân từ. có thể nói là cứu thương chữa bệnh, hành y tế thế.

Hồ Phi vô cùng nghi hoặc nói.

- Có phải có hiểu lẩm gì hay không, có thể tên Phủ chủ kia quá đáng, Không bằng gọi hắn tới đây hòi cho ra lẽ!

Thanh Vũ hộ pháp đề nghị.

-Ừ!

Yêu Long Hoàng dịu sắc mặt xuống, gật gật đẩu.

Nhưng mà, khi tin tức này truyền tới Yêu Hoàng Cành, Dương Phàm đã sắp về tới Đại Tần Vương Triều.

Hắn không có ẩn giấu khí tức Chí bảo Long Khí trên người, tự nhiên dẫn tới chú ý của các cường già có Chí Báo Long Khí bao gồm Tần Hoàng và Trấn Đông Hầu.

Mắt thấy Thiên Vũ Châu càng ngày càng gần. trong lòng Dương Phàm đầy chờ mong gặp lại ái thê.

Tuy nhiên đúng lúc này, một cổ khí tức hướng tới hắn.

Người tới hẳn là còn ở cực xa, sớ dĩ có thể sinh ra cảm ứng. là vì đối phương giống như Dương Phàm, cũng có Chi Bào Long Khí.

Dương Phàm nhướng mày. theo sau khẽ “ồ” một tiếng:

- Dĩ nhiên là hắn!

Thẩy vậy, Dương Phàm chủ động bay tới đón đường.

Mấy Ngày sau, ở phía trên bầu trời cao. Dương Phàm gặp một thanh niên khí độ bất phàm, thân choàng áo bào xanh quý giá, mơ hồ có một cô khí tức cao quý không tầm thường.

- Quả nhiên là ngươi!

Thanh niên này hơi giật mình.

- Tằn Vong! Gần trăm năm không gặp, ngươi t hay đổi không ít, ngay cả tu vi cũng đạt tới cành giới Thần Hư!

Dương Phàm trên cao nhìn xuống, lạnh nhạt cười.

- Ha ha! Ta có chút kỳ ngộ. tuy nhiên so với biến hóa của Dương đạo hữu. hoàn toàn bé nhỏ không đáng kể!

Tần Vong nhìn chăm chăm Dương Phàm, trong lòngthảm giật mình cả kinh

Lúc trước, khi hắn đối mặt với Dương Phàm, tự nhiên là với bộ dáng khí định thần nhàn.

Mà giờ phút này. Tẩn Vong nhưng lại cảm nhận được một áp bức mãnh liệt.

Khi hắn cùng Dương Phàm hai mắt gặp nhau, tâm thần hắn run lên.

- Tẳn huynh tìm ta làm chi?

Dương Phàm hỏi thẳng vào vấn đề.

- Chỉ là muốn xác nhận một chút, không nghĩ tới kiện Chí Bảo Long Khí thứ chín xuất thế, thật sự rơi vào trong tay Dương đạo hữu. Cứ như vậy, phẩn thắng của chúng ta có thể tăng thêm mấy phẩn!

Tẩn Vong lộ sắc mặt vui mừng nói.

- Chỉ có điều... Tẳn Hoàng hiệu lệnh thiên hạ rõ ràng là Hồng Môn Yến, e là có điểu xảy ra ngoài ý muốn...

Hắn lại lo lắng nói.

- Hừ! Ngươi cần gì lo lắng, hiện giờ ta cùng với Yêu Long Hoàng liên thủ. ngươi cùng cùng nhau gia nhập đi. Đến lúc đó Thịnh hội Cửu Long, bạo quân kia nếu có dị động gì, chúng ta liên thủ đánh giết hắn là được.

Dương Phàm cười ngạo nghễ.

- Đúng! Đúng! Đúng!

Tân Vong phụ họa theo, cười thực miễn cưỡng. Trong lòng cũng rất lấy làm lạ: Dương Phàm này như thế nào giống như t hay đổi thành người khác, một bộ dáng duy chỉ có ta Độc Tôn, tuy nhiên thực lực đích xác mạnh mẽ không thể lường được...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.