Đây là lần đầu tiên Dương Phàm và u Ảnh Ma Chủ trực diện đổi mặt.
Hắn hoàn toàn không nhìn ra sâu cạn của đối phương, trong thần thức
cũng chi hiện lên mộtd dạo u ảnh hư vô, phiêu nhiên.
- Tiếp một kích cùa Hỗ gia ta!
Hồ Phi quát lớn một tiếng, Thân hình biến mất tại chỗ, xuất hiện ở bên cạnh u Ảnh Ma Chủ, lợi trảo xẹt qua hư không mang theo một mảnh lôi hỏa quang ngân, không gian gợn sóng tràn ra bốn phía.
Là Thần thú siêu cấp Độ Kiếp trung kỳ, thực lực của Hồ Phi đã
vượt qua những Vực chủ bình thường, Ngay cả Thạch Thiên Hàn giờ cũng khôngphải là đối thủ của hắn.
Mà lôi hỏa lại là
thần thông công kích đáng sợ nhất trong thiên địa, dưới một kích này, hồng huyễn lôi hỏa bao trùm cả một khu vực, hoàn toàn
bao phủ u Ảnh Ma Chủ.
Ngay cả Dương Phàm cũng không thể không thừa nhận lực công kích của Hồ Phi mạnh hơn chính minh.
Dù sao vẫn là nhân vật đã qua một lần thiên kiếp, lại còn là Thần thú siêu cấp.
Mà Dương Phàm còn chưa từng được thiên kiếp tẩy lễ.
Nước biển trong phạm vi vạn dặm bị nổ thành chân không, hải vực
này tràn đầy mây đen, giỏ lốc điên cuồng gào thét.
Khí tức khủng bố áp cả thiên địa.
Những tu sĩ phụ cận nhìn thấy tinh cảnh này trong lòng hoảng hốt vô cùng.
- Khặc khặc... Lực công kích của Thần thú siêu cấp quả không
tồi! Đáng tiếc muốn thương tổn tới bản ma chù thì còn thiếu
một bậc hòa hậu. Lực lượng có thừa nhưng thần thông không đủ!
u Ảnh Ma Chủ không ngờ lại cứng rắn đón đỡ một kích này của Hồ Phi.
Nắm đấm của Hồ Phi đánh lên người hắn, thậm chí cảm giác thân
thể đối phương cũngbị lõm xuống, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ
và khó hiểu.
Công kích cường đại như vậy mà khi đánh lên thân thể u Ảnh Ma Chủ giống như đánh vào hư không.
Đối phương dường như không có nhục thân chân chính vậy!
Đây rốt cuộc là người, là yêu hay là ma?!
Trong lòng Dương Phàm kinh hãi, khó trách nhiều đại năng giả như vậy truớc đây cũng chi đành chọn cách phong ấn ma này, thậm chí
phong ấn ở trong Thiên Lan Điện.
- Chậc chậc... Các ngươi không tin sự thật này sao?!
u Ảnh Ma Chủ chặc lưỡi, tự đắc cười:
- Công pháp bản ma chủ tu luyện chính là u Ảnh Bất Diệt Ma Thể
của thượng giới, thâm thể có thể chuyển hóa thành hư vô, huống chỉ còn có thểm Bất Diệt Thần Ẳn của Ma Đế đại nhân gia tri
- Bất diệt thể đặc biệt! Còn có Bất Diệt Thần Ẳn của Ma Đế gia trì...
Dương Phàm không khỏi hít sâu một hơi khí lạnh.
u Ảnh Ma Chủ này là tâm phúc cùa Cửu u Ma Đế ở hạ giới, hơn
nữa tồn tại từ thời thượng cổ tới nay quả nhiên không thể
đánh giá theo lễ thường được!
- Hừ. hôm nay để ta tru sát các ngươi đi! Quét sạch tất cả các trờ ngại của “Kế hoạch đoạt thiên”!
Ánh mắt u Ảnh Ma Chủ lạnh lùng, ma khí trên người bộc phát ra. ma
ảnh không ngờ tăng vọt vài phần, hắc diễm cuồng cuộn nổi lên
quanh thân, khí thế mãnh liệt!
Hồ Phi gào lớn, lại giao kích với hắn hai quyền!
Lôi hòa lực cuồng bạo giao kích với u Ảnh ma khí nổ ra ánh sáng chói mắt!
Quyển thứ nhất. Hồ Phi kêu lên một tiếng đau đớn, lại chịu thiệt, linh hồn đau đớn.
Quyền thứ hai, u Ảnh makhíbay loạn, hư ảnh vô số. Hồ Phi bị một cước đãbay đi, giữa không trung hộc máu.
Cho dù là lực phòng ngự. tổc độ công kích, thần thông, u Ảnh Ma Chủ đều áp Hồ Phi nửa bậc.
THÂN MÌNH Dương Phàm nhoáng lên, vội vàng đánh một chường vào ngực
Hồ Phi, để hắn nhanh chóng khôi phục thương thế.
Hồ Phi cảm giác tinh khi thần lập tức kéo lên đinh.
Mà u Ảnh Ma Chủ phía trước lại nhoáng lên một cái, thừa thắng
truy kích, một chia thành hai, một mặt công kích Hồ Phi, một
mặt công kích Dương Phàm.
Dương Phàm mặc kệ ma ảnh đánh
lén sau lưng, lặng lẽ vận chuyển Luân Hỗi Quả, một chưởng đánh lên lưng Hô Phi, truyền âm nói:
- Theo sự dẫn dắt của ta!
Hồ Phi đột nhiên cảm giác có một cỗ lục lượng huyền diệu tiến
nhập vào cơ thể. Pháp lực của hắn kéo lên tới độ cường thịnh mà truớc nay chưa từng có.
T
Nhỏm dịch THL Người dich Matrixỉ6ỉ2
Rồi sau đó. lực lượng của hắn được Dương Phàm dẫn dắt. giao kích với ma ánh phía Hỗ
Phi.
Ma ảnh kia khẽ hô một tiếng, chi cảm thấy sau khi giao kích với
Hồ Phi, lực lượng đầu tiên là chợt suy yếu, rồi như héo rũ,
rơi tới cực đáy, bị Hồ Phi thuận lợi lôi kẻo.
Chẳng
những thế. Ngay cả ma ảnh tập kích sau lưng Dương Phàm, một
chường của hắn sanh khi đán trúng Dương Phàm, lực lượng lại
cũng bị giảm xuống cực hạn, bị dẫn dắt đi.
Kỳ quái
chính là sau khi dinh một chường của ma ảnh sau lưng, hắn chi
vẻn vẹn kêu lên một tiếng đau đớn màkhôngbị thươngtổngì cả.
Lực công kích của ma ảnh sau lưng không như ý muốn.
Ngay sau đó, Luân Hỗi Quả trong cơ thể Dương Phàm vận chuyển tới
cực hạn, nớ rộ một mảnh ánh sáng huyến lệ. Hai cỗ lực lượng này, gôm cả lực lượng của Hô Phi và chính hắn, chia làm bốn
cỗ, vận chuyển trong Luân Hỗi Quả.
Đông qua thu đến, nắng hạ gặp mua rào. khô kiệt lại tân sinh, cực thấp lại quay về cực đinh.
Bốn cỗ lực lượng này được Luân Hỗi Quả vận chuyển cục hạn, khoảnh khắc đã đạt tới đinh.
Hồ Phi không phản kháng, thuận theo Dương Phàm dẫn đắt.
Đột nhiên hắn phát hiện trên nắm đấm mình xuất hiện một hư ảnh luân bàn.
- Đây là cái gì?!
Hồ Phi cả kinh
- Tiểu Luân Hỗi Chướng!
Dương Phàm quát lớn một tiếng, âm thanh như lôi đình. Bổn cồ lực
lượng sau khi trãi qua một lân luân hôi đã kéo lên đinh, cũng theo lòng bàn tay Hô Phi bùng nổ.
̀m
Thiên địa chân động! Bôn cô lục lượng này vận Chuyên tới cực hạn, cũng bùng nổ
chông lên nhau, thông qua quyển đẩu của Hồ Phi đánh ra.
Sờ dĩ hắn chọn Hồ Phi bời vì ma ảnh giao kích với hắn đã có tâm ly cảnh giác.
Còn nữa, hắn là Thần thú siêu cấp, lực lượng nhiễm thể là có một không hai!
Lấy nhục thể của Thần thú siêu cấp. Tiểu Luân Hỗi Chưởng bùng nổ, uy lực có thể nói là tuyệt luân.
Xuy-
Trong hư không xẹt qua một đạo liệt phùng màu đen, lộ ra khí tức
khủng bố, kết hợp với bốn cỗ lực lượng qua Tiêu Luân Hôi
Chướng, trực diện đánh trúng ma ảnh.
- Ahhh...
Ma
ảnh này kêu thảm một tiếng, THÂN MÌNH bị không gian cái khe cắt
đứt một đường, máu tươi tuôn ra. Chưởng lực khủng bố gần như
chấn vỡ thân thể hắn.
Thịch một tiếng, ma ảnh kia bị
đánh bay đi. phun ra một búng máu, sắc mặt trắng bệch, hô hấp
dôn dập. kinh hãi hô lên:
- Đây là vì sao?!
Hắn cảm giác lực lượng của mình trải qua một vòng luân hỗỊ cuối cùng đánh ngược lại khiến mình bị thương.
Càng đáng sợ chính là có một cỗ lực lượng huyển điệu, dẫn đắt
bốn cỗ lực lượng này vào luân hỗi, đạt tới đinh điểm, sinh ra
một cỗ lực lượng phá toái hư không.
- Phá toái hư không!
Một chướng này đủ khiến không gian tê toái, dĩ nhiên đã đạt tới
trình độ ngạo thị nhân giới, Ngay cả bất diệt thê đặc biệt
của ma ảnh cũng bị thương nặng.
- Tiểu tử đáng chết! Không ngờ hắn liếc mắt cái đã phán rõ bản tôn và ảnh thân của ta!
Thân thể ma ảnh bị đánh văng đi mấy trăm dặm mới miễn cường ôn định.
- Ha ha ha... Một chiêu vừa rồi của lão đại thật quá lợi hại! Làm như thế nào vậy?!
Hồ Phi quả thực không thể tin nổi, một kích khiến không gian tê toái kia lại do chính mình tạo ra.
Từ đẩu tới cuối, hắn luôn có cảm giác không hiểu gì cả.
Khi hai đại ma ảnh tập kích, Dương Phàm quyết đoán chịu đựng cộng kích cùa ma ảnh sau lưng, lấy Luân Hỗi Quả dẫn dắt bốn cỗ
lực lượng nháy mắt bùng nổ, khiến một ma ánh bị thươngnặng.
Toàn bộ quá trình này chi diễn ra trong thời gian hai tức mà thôi.
- Dương Phàm, bản ma chú đã coi thường ngươi rồi...
Ma ảnh hít sâu một hơi, hắc văn lóe lên toàn thânm mô hỗ có thể
thấy được một đạo ấn ký nguyệt nha, và một đạo ấn ký tia
chóp màu đen.
Dương Phàm nhìn chăm chú vào ấn ký lưỡi
liềm kia, trong lòng giật mình, mơ hồ nhớ lại ấn ký nguyệt nha
màu tím đen trên trán Cửu u Ma Đế.
Xem ra việc u Ảnh Ma Chủ có được Bất Diệt Thần Ẳn của Ma Đế gia trì quả là không giả. .
Dùng mắt thường có thể nhìn thấy được thương thế trên người ma ảnh đang nhanh chóng khép lại.
Bản thân ma ảnh có được bất diệt thấ mà không biết Bất Diệt Thần Ẳn gia tăng cho loại thần thông nào của hắn, một kích cường
hãn vừa rồi không ngờ cũng không thể giết được hắn.
u Ảnh Ma Chủ hít sâu một hơi. ma ảnh đột nhiên bành trướng lên tới mười trượng, ma khí bổc lên đầy trời.
Hơn nữa sau lưng hắn, hắc khí lượn lờ, ngưng kết thành một đôi
quang sí màu đen. Bên ngoài thân, bộ cô giáp màu đen, sớm khép
lại, hóa thành ngàn vạn khỏa lạp màu đen, hình thành một
kiện chiến giắp hắc tinh, bao phủ toàn thân hắn.
Dương Phàm quan sát kiện chiến giáp màu đen trên người hắn, võ cùng chấn động:
- Bộ chiến giáp này có cấp bậc thấp nhất là bán tiên khí...
Một quyển của Hồ Phi đánh lên hắc tinh chiến giáp, trực tiệp bị chấn bay đi, hộc máu giữa không trung.
Chi dựa vào phản lực của bộ chiến giáp đã đủ khiến Hồ Phi chấn thương.
Đây cũng khôngphải là bán tiên khí!
- Khặc khặc... Cho dù thực lục của các ngươi có mạnh gấp hai
lần. bản ma chủ cũng có thể đứng vào thế bất bại! Bộ chiến
giáp trên người ta chính là Truyển thừa tiên bảo do Ma Đế ban
tặng...
u Ảnh Ma Chủ cười đắc ý.
Truyền thừa tiên bảo?
Từ hai chữ “truyền thừa", Dương Phàm đã có thể lý giải thứ này
cùng loại với truyền thừa linh bảo, không có yêu cẩu cao đối
với tu vi, có thể phát huy bao nhiêu uy lực là do pháp lực, thân thông của tự mình.
Hồ Phi kêu lên một tiếng, tế ra Lôi Linh Châu và Hòa Linh Châu, lôi hỏa lục trên người được kéo lên mấy lần.
Nhưng Hòa Linh Châu và Lôi Linh Châu trong tay hắn vang lên âm thanh run
rẩy, hiển nhiên là tràn ngập sợ hãi đối với u Anh Ma Chủ.
u Ảnh Ma Chủ hét lên một tiếng, truyển khắp hài vực.
Hô!
Hắc sắc quang sí sau lưng hắn run lên. lao Ngay tới trước người Hồ Phi.
Dường như hắn tính toán giết chết Hồ Phi trước rồi mới giải quyết Dương Phàm.
Khi ma ảnh mười trượng kia ập tới gần, Hồ Phi cảm giác được một cỗ áp lực cực mạnh.
Áo choàng sau lưng ma ảnh kia run lên, không ngờ hóa thành kiếm quang hư ảo, đâm mạnh về phía Hồ Phi.
Dương Phàm sinh ra cảm ứng mạc danh, trong nguy cấp vội vàng lắc mình lao tới cứu viện.
Nhưng hắn vừa mới tới gần, hai cánh sau lưng ma ảnh vỗ một cái,
một cỗ hắc phong với những đốm hồng sắc lập tức ngăn hắn
lại.
Côc hắc phong này mang theo khí tử vong ma, khiến linh hồn Dương Phàm cũng hơi run
rẩy.
Dương Phàm dùng Tiểu Luân Hỗi lực. triêu tiêu, suy yếu cỗ hắc phong này.
Mà lúc này, hắn chi nghe thấy một tiếng kêu thảm vang lên. Lôi hỏa quang mạnh mẽ hơn lần trước vài lần cùa Hồ Phi đã bị hư ảnh
kiếm quang từ áo choảng u Ảnh Ma Chủ đánh cho tê toái.
Phổc một tiếng, Hồ Phi bị hư ảnh kiếm quang kia xuyên thủng người, máu tươi phun ra bổn phía.
Trong lòng Dương Phàm khẽ giật mình, nhìn áo choàng sau lưng ma ảnh
này. Chỉ sợ đây cũng là một kiện truyền thừa tiên bảo.
u Ảnh Ma Chủ này không hổ là tâm phúc của Ma Đế, có tới mấy
con bài chua lật, thậm chí có cả hai kiện truyền thừa tiên
bảo.
Ngao
Hồ Phi gào lớn một tiếng, cả nguời đỏ
như máu. hai mắt tràn đầy thống khổ, thán hình bành trướng
thành kim cương Thạch hầu mới miễn cưỡng chấn văng hư ảnh kiếm
quang kia.
- Khặc khặc khăc... Thần thú siêu cấp thì sao?! Có thể ngăn cản được tiên khí của bản ma chủ sao?!
u Ảnh Ma Chủ phát ra những tiếng cuồng tiếu, hư ảnh kiếm quang
kia lại như tia chóp đâm tới. Hồ Phi dùng kim cương Thạch thán
ngăn cản. Một tiếng phụp vang lên. một cánh tay của hắn đã bị
chắt đứt một nửa, Huyết nhục văng ra.
Hồ Phi kêu thảm một tiếng, nhấc lên sóng lớn ngàn trượng.
- Mau mau thổi lui!
Dương Phàm kinh hãi hô lên, dưới tình huống này. trong tay hắn xuất
hiện một thanh kim kiếm, toàn thân lóe ra ánh lửa màu đò. như
một vòng kim ô. Hào quang cực nóng này có thể sánh ngang ánh
mặt trời.