Tiên Hồng Lộ

Chương 437: Q.5 - Chương 437: Loại quặng sinh quặng






Sau khi trở lại động phủ, Dương Phàm lại bắt đầu lẳng lặng thể ngộ.

Tuy rằng Diễn Căn Kỳ là cảnh giới mới do chính hắn thành công diễn hóa ra nhưng còn có nhiều huyền ảo cần hắn tìm tòi.

Đầu tiên là biến hóa của thân thể. Trái tim hắn dần bị Sinh Mệnh Lục Chủng và Hồn Căn do việc ngưng kết tâm mạch thay thế.

Sinh Mệnh Lục Chủng trở thành sinh mệnh chi nguyên của thân thể hắn. Hồn Căn trở thành thứ cùng loại như của Nguyên Anh Kỳ, có thể ngao du đại địa.

Ngoài ra, trong quá trình tấn chức Diễn Căn Kỳ thì ngũ tạng lực phủ, kinh mạch của hắn cũng được lực lượng tinh túy của đại địa rèn luyện, lột xác về chát!

Nếu nói Uẩn Chủng Kỳ cung cấp cho hắn sinh cơ thịnh vượng và tiềm lực phát triển vô hạn thì Diễn Căn Kỳ đã khiển hắn bước vào cánh cửa thông thiên triệt địa.

Trong thức hải, đoàn ánh sáng đại biểu tin tức Tiên Hồng Quyết cùng đã xảy ra biến hóa.

Tầng thứ năm vốn trống trải đã xuất hiện những tin tức liên quan Diễn Căn Kỳ.

Nội dung những tin tức này, Dương Phàm vừa xem đã hiểu ngay, chính là những ảo nghĩa mà do hắn thể ngộ và thôi diễn ra.

- Tầng thứ nhất Luyện Khí Kỳ, tầng thứ hai Ngưng Thần Kỳ, tầng thứ ba Trúc Cơ Kỳ... Tầng thứ tư Uẩn Chủng Kỳ... Tầng thứ năm Diễn Căn Kỳ... Vậy tầng thứ sáu...

Thần quang trong mắt Dương Phàm dần mở mịt, dường như thấy được tương lai cực kỳ xa xôi.

Ngoài ra, tin tức trong Luyện Đan Thiên, Bàng Môn Tả Đạo Thiên, Thánh Liệu Thiên cũng được mở rộng ra. Tin tức khổng lồ này có liên quan tới trình độ cảnh giới hiện tại của Dương Phàm.

Bá~~~~~

Tâm thần Dương Phàm tiến vào Tiên Hồng không gian. Sinh Tức Chi Địa.

Sau khi bước vào Diễn Căn Kỳ, Sinh Tức Chi Địa đã mở rộng tới phạm vi hai mươi dặm.

Hơn nữa, thổ địa nơi này đã không giới hạn trong lục thổ địa mà còn sinh ra một loại hoàng thổ địa.

Ánh mắt Dương Phàm nhìn về phía những nơi thổ địa có màu vàng kia, trong đầu lập tức có thêm nhiều tin tức.

Rất nhanh, công hiệu của hoàng thổ địa cũng hiện lên trong đầu hắn.

- Lục thổ địa có thể gieo trồng bất cứ cây cối hoặc thiên tài địa bảo gì! Mà hoàng thổ địa này không ngờ có thể "quặng sinh quặng"...

Dương Phàm cảm thấy khó tin!

Nhưng ngẫm lại, không kể là linh hoa dị thảo hay khoáng thạch khoáng vật, chúng đều là một bộ phận của thiên nhiên.

Sinh Tức Chi Địa này nếu có thể gieo trồng linh hoa dị thảo thì khi đã tấn chức Diễn Căn Kỳ, lĩnh ngộ huyền ảo của đại địa, có thể có quặng sinh quặng cũng là điều bình thường.

Nghĩ tới đây, hắn lấy ra một khối Huyền Băng Thiết vạn năm, chôn ở bên trong hoàng thổ địa này, lộ gần nửa khối ra bên ngoài.

Sau đó, Dương Phàm tĩnh tọa bên cạnh khối Huyền Băng Thiết này, tập trung tinh thần cảm ứng.

Thời gian lặng lẽ trôi qua. Mấy ngày sau, Dương Phàm chau mày:

- Tốc độ sinh quặng này cùng thật sự quá chậm!

Nếu không phải hắn nắm sinh mệnh tự nhiên trong tay, cảm quan síêu nhiên thì gần như không thể cảm nhận được biến hóa do Huyền Băng Thiết sinh trưởng.

- Với tốc độ sinh trưởng thế này, ít nhất cần tới mấy trăm vạn năm mới có thể sinh ra được một khối Huyền Băng Thiết vạn năm có kích cỡ tương đương!

Dương Phàm bắt đầu trở nên trầm tư.

Sự hình thành khoáng vật tất nhiên phải lâu hơn cây cối. Đặc biệt lại là những loại tinh quáng hiếm thấy, cần mấy ngàn vạn năm, thậm chí lâu hơn để thiên địa linh khi và địa mạch tinh túy tẩy rửa mới hình thành được.

Sau đó, hắn lại lấy ra một khối Ma Tinh Thạch hạ phẩm.

Mấy ngày sau, Dương Phàm khẽ gật đầu.

- Tốc độ hình thành Ma Tinh Thạch hạ phẩm nhanh hơn một chút, nhưng ít nhất cũng cần tới hơn trăm vạn năm.

Với cảnh giới hiện tại của Dương Phàm, gia tốc của Sinh Tức Chi Địa là sáu mươi tu lần so với tốc độ sinh trưởng bình thường. Bởi vậy có thể thấy được, dù là Ma Tinh Thạch hạ phẩm thì cũng cần rất nhiều thời gian mới có thể hình thành, càng không nói tới Ma Tinh Tủy.

Để khẳng định suy luận của mình, Dương Phàm lại lấy ra một khối tinh thiết bình thường.

Đây là tài liệu luyện khí rất phổ thông.

Kết quả, hắn nhận ra tốc độ sinh trưởng của tinh thiết nhanh hơn rất nhiều, chỉ cần mấy chục vạn năm là đủ.

- Mấy chục vạn năm vẫn rất chậm... Thần quang trong mắt Dương Phàm lóe lên.

Bỗng nhiên, hắn nâng một tay lên, một quang quyển màu vàng nhạt bập bềnh trước người hắn.

Đày chính là lực lượng mới của Diễn Căn Kỳ, là một loại phương thức gia tăng.

Dưới tác dụng của phương pháp này, tốc độ sinh trưởng của khối tinh thiết này tăng nhanh mấy ngàn lần.

Mười ngày sau, dùng mắt thường có thể nhìn ra khối tinh thước bình thường này đã tăng lên chừng một đốt ngón tay.

Phần tăng thêm này gần như có thể bỏ qua, cũng không có tác dụng gì đáng kể đối với Dương Phàm nhưng hắn lại vô cùng hưng phấn.

Tuy rằng tốc độ "quặng sinh quặng"' trước mắt của hoàng thổ địa rất thong thả nhưng Dương Phàm tin tưởng vào tiềm lực sau này của nó.

Bởi vì trong Tu Tiên Giới rộng lớn này, Dương Phàm chưa từng nghe nói có người nào có được năng lực "quặng sinh quặng” này!

Các loại khoáng thạch luyện khí đều phải diễn biến qua ngàn vạn năm mới có thể hình thành, gần như không ai có thể ảnh hưởng tới được.

Nhưng từ lúc này, phiến hoàng thổ địa trong Tiên Hồng không gian này lại có thể biến chuyện mà không ai dám tưởng tượng này thành sự thật.

- Đây chính là năng lực mới của Sinh Tức Chi Địa khi ta tấn chức Diễn Căn Kỳ.

Khuôn mặt Dương Phàm lộ ra thần sắc vui mừng, ánh mắt đảo qua Tiên Hồng không gian, phát hiện ra trong Tiên Lai Cư, chín tên tu sĩ bọn Dương Đại đã có một số người bước vào Kim Đan trung kỳ.

Lục thổ địa có năng lực cải thiện nhất định đối với sinh mệnh. Loại hiệu quả này có thể sánh bằng "tẩy tủy phạt cốt". Nếu cứ ở nơi này nhiều năm thì hoàn toàn có tác dụng thoát thai hoán cốt!

Hắn có thể tưởng tượng ra được, chín thủ hạ này có tiền đồ không thể hạn lượng. Chỉ cần một hai trăm năm sau, bọn họ rất có thể bước vào Nguyên Anh Kỳ.

Giờ phút này, chín tên thúy thủ bọn Dương Đại đang thay Dương Phàm tiến hành rèn luyện, cải thiện Thiên Hành Chu.

So với mấy năm trước, Thiên Hành Chu hôm nay đã là pháp bảo phụ trợ có thể "phi thiên độn địa nhập hải". Trình độ cứng cỏi đang gia tăng từng ngày.

Muốn nói tới tài liệu, trong Thương khố của Tiên Hồng không gian, đám pháp khí, linh khí, pháp bảo của hắn đã vô cùng nhiều.

Với nhiều tài liệu như thế, độ cứng rắn của Thiên Hành Chu bây giờ đã ngang với pháp bảo, pháp bảo bình thường cũng khó có thể gây tổn hại cho nó.

Dương Phàm vừa lòng gật gật đầu, thân hình chợt lóe lên, đi tới Tiên Hồng Cư.

Tiên Hồng Cư. Nơi này tuyệt đẹp, có một trang viên mộc mạc tự nhiên. Thạch Thiên Hàn đang tu luyện nơi này.

Vù~~~~~~~

Thạch Thiên Hàn như quỷ mị xuất hiện trước người Dương Phàm, trên trán đột nhiên xuất hiện một cái ấn ký hình trăng lưỡi liềm thần bí quỷ dị.

Phốc~~~~~~~

Trên lòng bàn tay của hắn có một đoàn ma diễm âm u thâm thúy, từ trung tâm ngọn lửa này không ngờ còn nhảy lên ba điểm u quang.

- Được rồi, có Ma Tinh Tủy tương trợ, Tam u Ma Diễm mới sơ thành... Trong mắt Dương Phàm lóe ra tinh quang, vẻ mặt chợt nghiêm túc lại nói:

- Tiếp theo, hai người chúng ta phải hợp lực rèn Ma Hoàng Kiếm!

- Được!

Thanh âm lãnh cùng của Thạch Thiên Hàn vang lên.

Ngay sau đó, Ma Hoàng Kiếm xuất hiện giữa hai người. Dương Phàm cũng tế ra Khai Quang Tịnh Thế Diễm.

Dưới khí tức của Tam u Ma Diễm và Khai Quang Tịnh Thế Diễm, Ma Hoàng Kiếm không tự chủ được rung lên hưng phấn.

Sau đó, Dương Phàm vẫy tay một cái, trước mặt hai người lại xuất hiện bảy tám loại tài liệu thuộc loại tốt nhất! Trong đó cùng có loại tài liệu luyện khí cực phẩm là Huyền Băng Thiết vạn năm!

Trước mắt Ma Hoàng Kiếm vẫn là pháp bảo lục cấp. Mục tiêu của Dương Phàm là luyện chế nó thành pháp bảo công kích có phẩm chất cao nhất - cửu cấp!

Nửa tháng sau, một thanh kiếm có bề ngoài giống y đúc Ma Hoàng Kiếm xuất hiện trước mặt hai người. Mà những tài liệu luyện khí trân phẩm kia cũng đã không còn chút gì nữa.

Ma Hoàng Kiếm dài năm thước tràn ngập ma đạo khí phách và cường đại kim duệ khí, không phải là một cổ bảo có uy thế tầm thường!

Dưới tình huống tiêu hao nhiêu tài liệu như thế, cũng được sự hợp lực rèn luyện của Tam u Ma Diễm và Khai Quang Tịnh Thế Diễm, Ma Hoàng Kiếm đã liền một lúc để thăng tới ba phẩm cấp, đạt tới pháp bảo cửu phẩm, cũng là pháp bảo đỉnh cao nhất!

Nói cách khác, uy lực hiện tại của Ma Hoàng Kiếm đủ để có thể sánh ngang cổ bảo, thậm chí về mặt nào đó mà nói thì càng thêm đáng sợ.

Thạch Thiên Hàn thu lấy Ma Hoàng Kiếm, lùi về một góc, tiếp tục khoanh chân tu luyện.

Có Ma Hoàng Kiếm, u Minh Pháp Phiến, Mật Quyển màu đen, pháp bảo phòng ngự trung phẩm, Thạch Thiên Hàn đã không thiếu pháp bảo nữa!

Dương Phàm thầm gật gật đầu, lại lẩm bẩm:

- Xem ra ta cũng cần luyện hóa một hai loại pháp bảo cường đại...

Ở ba tầng cổ tháp trong Thiên Lan Điện, Dương Phàm từ trên thư trác đã thu được hai kiện cổ bảo: Thủy Mặc Họa Quyển, Thanh Can Mao Bút.

- Hai kiện cổ bảo này dường như là của Nho môn, ta dù luyện hóa xong cũng khó có thể phát huy ra uy lực lớn nhất!

Dương Phàm thầm nghĩ, nhưng cuối cùng vẫn luyện hoa.

Thúy Mặc Hoạ Quyển chính là một kiện trân bảo phụ trợ, dùng để vây khốn địch nhân. Dương Phàm lấy sinh mệnh lực của Uẩn Chủng Kỳ sử dụng thì có thể chế tạo ra một không gian ảo cảnh, khiến địch nhân bị vây sâu vào trong đó.

Mà Thanh Can Mao Bút kia lại là một kiện cổ bảo công kích, thậm chí có thể dùng để chế phù vẽ phù. Dương Phàm tìm hiểu mấy tháng, lấy linh khí biến hóa, huyền diệu huy động, trước mắt có thể vẽ ra các loại động vật như mãnh hổ, hùng ưng, cũng có vài phần thần vận, uy lực bất phàm.

Có lẽ, ngay cả chủ nhân luyện chế ra Thanh Can Mao Bút này cũng không thể đoán được một tu sĩ không thuộc Nho môn nhưng cũng có thể phát huy ra uy lực cổ bảo này đến thế.

- Ta mặc dù không phải là tu sĩ Nho môn nhưng Tiên Hồng Quyết bao dung tự nhiên vạn vật, hai kiện cổ bảo Nho môn này ở trong tay ta cùng có thể phát huy được bảy tám phần uy lực.

Dương Phàm mỉm cười, thu hồi hai kiện cổ bảo Nho môn này lại.

Điều tiếc nuối duy nhất của hắn chính là không có được cổ bảo hoặc pháp bảo cấp cao nhất để phòng ngự. Ngay cả khi hắn giết Cù Việt là Nguyên Anh bậc cao cũng không có.

Từ đó có thể thấy được sự quý giá của pháp bảo phòng ngự cao cấp ở Tu Tiên Giới. Những Nguyên Anh bậc cao bình thường cũng rất khó có được.

Đối với điều này, Dương Phàm tạm thời không thể cưỡng cầu. Khi hắn đã bước vào Diễn Căn Kỳ thì sở trường của hắn chính là phòng ngự. Nếu hai chân hắn đạp đất thì lực phòng ngự của hắn có thể gia tăng gấp nhiều lần.

Đồng thời, hắn còn có thể sử dụng chung những pháp bảo trong tay Thạch Thiên Hàn. Linh hồn của bản tôn và phân thân vốn là đồng nguyên cộng thể. Điều này cũng không khó nếu thuộc tính của pháp bảo thích hợp.

Sau khi giải quyết hết các vấn đề của bản thân, Dương Phàm bắt đầu quan sát sự biến hóa của Lưu Ly Hàn Tinh Xà và Phệ Hồn Thiên Độc Hạt trong Linh Thú Viên.

Những thiên tài địa bảo có thuộc tính cực hàn mà Dương Phàm chiếm được trong Thiên Lan Điện đều để cho Hàn Tinh Xà dùng.

Mấy năm nay, Lưu Ly Hàn Tinh Xà đã tấn chức lên tứ cấp hậu kỳ. Mà Phệ Hồn Thiên Độc Hạt, từ khi Thạch Thiên Hàn phối chế nọc độc không ngừng cường hóa thì Độc Hạt Vương đã đạt tới tứ cấp đỉnh, ngoài ra còn có bảy tám Độc Hạt đạt tới tứ cấp bậc cao.

Đối với sự tiến bộ này, Dương Phàm rất hài lòng. Chỉ cần có đủ tài liệu, thiên tài địa bảo, thì sự trưởng thành của Lưu Ly Hàn Tinh Xà và Phệ Hồn Thiên Độc Hạt sẽ không chậm.

- Đúng rồi, ta còn quên một thứ...

Ánh mắt Dương Phàm chợt lóe, trong tay liền xuất hiện một chiếc lông Khổng Tước màu xanh.

Đây chính là bản thể pháp bảo mà Khống Tước tiểu yêu đã luyện chế mất trăm năm, sau lại dùng để trao đổi Viêm Tinh Tủy.

- Lông Khổng Tước, máu, sừng và da Giao Long, máu của Lưu Ly xà... Dương Phàm thì thào lẩm bẩm.

Chỉ tiếc, nếu muốn tu bổ Tường Vân Ngõa thì Dương Phàm vẫn chưa nắm chắc được. Hắn cũng không phải là đại sư, tông sư luyện khí.

Hơn nữa, hắn mơ hồ cảm giác được đám tài liệu này vẫn chưa đủ để tu bổ Tường Vân Ngõa. Nếu có thể lấy được da của Thần thú thiên phú không gian Đằng Linh Xà thì mới có thể gia tăng xác xuất thành công!

Từ sau khi bước vào Diễn Căn Kỳ, Dương Phàm ở lại trong động phủ chừng nửa năm.

Một ngày kia, hắn rốt cục đứng lên, lẩm bẩm:

- Phiêu bạt nhiều năm như thế ở Thiên cầm Nội Hải này, rốt cục có thể tính tới chuyện trở lại Bắc Tần rồi... Tuy nhiên, trước hết ta còn phải giải quyết chút phiền toái nho nhỏ ngoài cốc đã!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.