-... Ta còn đoán được, đại ca chết đi. phụ thân chết trận, địch nhân san bằng phủ thành chù. còn có mẫu thân ngài... tự sát
mà chết!
Lời nói của Dương Phàm như chùy lớn vạn cân.
đánh mạnh vào trong lòng Nam Cung Nguyệt, khiến nàng mặt xám
như tro tàn.
Nàng nhìn con thật lâu, đôi mắt có vài phần thâm ý:
- Kỳ nhi nói cho ta biết những điều này. là muốn đi tiền tuyến trợ giúp phụ thân ngươi? Dương Phàm gật gật đầu:
- Nếu con ra tay, sẽ nắm chắc 70% thay đổi vậnmệnh này.
- Cấp bách lúc này là phải nghĩbiện pháp làm thế nào cứu đại ca ngươi trởvề.
Nam Cung Nguyệt chân tay luống cuống, lần đầu tiên lộ ra vẻ bất lực trước mặt đứa con.
- Nếu mẫu thân tin tường, con sẽ đi tiền tuyến. Nểu mẫu thân không tin, con vẫn sẽ đi.
Giọng điệu Dương Phàm đần trở nên kiên quyá. trên mặt có một loại kiên định không thể làm trái và tự tia
Hiện tại đại ca Dương Cương bị địch nhân bắt giữ. Dương Phàm ẩn nhẫn đến đâu cũng sẽ ra tay.
Cho dùngm Cung Nguyệt ngăn cản, hắn cũng sẽ ra tay.
Nam Cung Nguyệt nghe được giọng điệu kiên quyá cùa con. đột nhiên
tức giận, nhưng nhớ tới mọi chuyện từ khi đứa con thứ ba sinh
ra. tức giận lại tiêu tan vài phần.
Nàng hơi tức giận quát:
- Bắt đầu từ khi nào ngươi đã dám trái ý mẫu thân?
- Nếu làm trái mẫu thân có thể cứu lại mạng cùa đại ca cùng
phụ thân, con cam nguyện. Dương Phàm mùn cười, không chút nhượng
bộ.
Giờ này khắc này. trẽn người hắn có một loại thuyết phục.
Nam Cung Nguyệt ngần ra, cảm thụ lời nói của con. vẻ mặt thâm ý:
- Chuyện này ngươi rốt cục là thật sự nắm chác, hay là tự
đánh sưng mặt giả làm người mập (lừa dối). Mầu thân sao nhẫn
tâm đẩy ngươi ra chiến trường?
- Ha ha...
Dương Phàm bật cười:
- Xin mẫu thân nhớ kỹ một câu: Thế gian này, không ai có thể dồn con vào chỗ chết!
Thật cuồng vọng!
Đây là phản ứng đầu tiên của Nam Cung Nguyệt.
Ngay cả Dạ Thiên ở ngoài phòng đều nghe thấy được lời nói của chủ nhân, nhưng tuyệt không cảm thấy cuồng vọng.
Thực lực của chù nhân chỉ có hắn rõ ràng, nhưng cũng chi như một góc núi băng.
Nam Cung Nguyệt vừa chuẩn bị nói chuyện...
Bá!
Con nàng đã hư không biến mất trước mặt.
Trong nháy mắt. Dương Phàm đã về phòng mình.
Nam Cung Nguyệt Kim Tiên tam trọng sững sờ tại chỗ.
Với cảnh giới của nàng còn không hoàn toàn nhìn ra đứa con rời đi như thế nào.
- Thuấn di? Chỉ có đạt tới cấp bậc Tiên Quân mới có thể chân chính nắm giữ thần thông như vậy!
Nam Cung Nguyệt không khỏi thấp giọng ni non.
Giờ khắc này nàng đột nhiên V thức được: Kv nhi đã không phải đứa
con nhò trói gà không chặt trong ấn tượng cùa mình.
Chỉ dựa vào điểm này. đứa nhò tuyệt đối có tư cách tham gia chiến tranh.
Vào lúc ban đêm.
Tam công từ Dương Kỳ của phù thành chủ cùng với tùy tùng cùa hắn biến mất khỏi tầm mắt của gia đinh.
Đương nhiên, trong thời gian ngắn, bọn họ chỉ cho rằng, hai người này lại bắt đầu bế quan tu luyện.
Nam Cung Nguyệt vốn định phái thêm một chút nhân thủ, nhưng lại bị Dương Phàm từ chối.
- Hai người chúng con đủ rồi.
Dương Phàm trả lời như vậy.
Nam Cung Nguyệt đột nhiên phát hiện, tùv tùng bên cạnh Dương Phàm
không biết từ lúc nào đã tu luyện đến Kim Tiên tam trọng.
- Các ngươi đều trưởng thành rồi.
Nam Cung Nguyệt nhìn chăm chú đứa con cùng tùy tùng nương theo bóng đêm rời đi. tâm tình lúc này không biết là vui mừng hay mất
mát.
Lâm Ngân thành là một tòa cổ thành truyền thừa xa
xưa, phạm vi quản hạt mấy trăm vạn dặm. lệ thuộc sự quản hạt
của Lâm Viễn Thành.
Nừa tháng sau!
Hai bóng người gầy gò từ từ hạ xuống.
- Giết!
Hai bên phía trước cừa thành đều có mấy vạn tiên binh tiến hành
giết chóc máu tanh, cảnh, tượng hoành tráng đánh cho thiên địa
biến sắc. mây đen đày đặc.
- Cuối cùng cũng tới rồi!
Dương Phàm nhẹ thở ra một hơi.
Trên người nam nhân lạnÌL băng nhắm mắt đứng bên cạnh hắn dâng lên một luồng sát
khí
Dọc theo đường đi. bọn họ chạy tới tiền tuyển cũng không phải đễ đàng.
Trên đường vài lần gặp phải tiên binh hoặc tiên vệ tuần ra cùa Chu Vũ Thành ngăn cản.
Dương Phàm vẫn không ra tay. mồi lần đều là Dạ Thiên ra tay, lôi đình chém giết tất cả địch nhân.
Loại chém giết cùng tôi luyện này khiến thực lực cùa Dạ Thiên càng ngày càng đáng sợ.
Ý niệm phục cừu mãnh, liệt trong đầu hắn đối với kiếm đạo sát phạt có trợ giúp cực kỳ thâm ảo to lớn.
Đặc biệt là hình ảnh Dương Phàm truyền cho hắn xem.
Nam nhân trong hình ảnh. trong tay cầm nửa đoạn kiếm gãy. một kiếm
chí từ siêu việt thiên cồ, trực tiếp miểu sát hết thảy địch
nhân.
Loại ý cảnh này khiến hắn rung động thật sâu.
- Người nào?
Hai người vừa mới tới gần. đã bị tiên vệ tuần tra chung quanh Lâm Ngân Thanh ngăn lại.
- Ta là tam công tử Dương Kỳ của thành chù Lâm Viễn Thành, tói viện trợ phụ thân, huynh trưởng.
Dương Phàm lạnh nhạt cười, lấy ra một cái lệnh bài, đứng chờ tại chỗ.
Lập tức có tiên vệ trở về bầm báo.
Ngay khi đóng chờ.
Vút Vút Vút —
Trên vòm trời đột nhiên xẹt qua ba dải sáng rực rỡ. một cỗ thần uy kinh thế hãi tục từ trên trời giáng xuống.
Babóng người gần như t huấn di đánh vể phía bên này.
- Không tốt! Là Đại La Kim Tiên!
Đội tiên vệ chấp phép này sắc mặt tái nhợt, chìm trong tuyệt cảnh từ vong.
Gặp phải Đại La Kim Tiên tập kích, bọn họ không có bất kỳ lực trả đòn.
Ba đạo hào quang bay tới. hai nam một nữ khí thế kinh thiên.
Dương Phàm đứng tại chỗ. vẻ mặt lạnh lẽo không có ý ra tay.
Choeng!
Một cầu vồng kiếm chói mắt vắt ngang hư không, làm cho trên không phụ cận Lâm Ngân Thảnh một vùng chói mắt.
Phác!
Tên cường giả Kim Tiên nhất trọng đánh lên trước tiên bị một kiểm xuyên qua cổ họng, máu tươi văng khắp nơi.
Phịch!
Khi thi thể hắn từ giữa không trung rơi xuống, một nam một nữ khác mới phản ứng lại. không khỏi hít sâu một ngụm khí lạnh vẻ
mặt hoảng sợ nhìn Dạ Thiên.
Một gã Đại La Kim Tiên đã bị miểu sát nhưvậy.
Kiếm đạo của nam nhân này quá mức đáng sợ!
Đám tiên vệ tuần tra phía Lâm Ngân Thành đều cảm thấy trái tim như
nhảy lên cổ họng. Bọn họ vốn tường hẳn phải chết không nghi
ngờ, lại không đoán được là tình huống này. Người ra tay nhìn
qua chỉ là một người hầu.
- Báo thù cho tứ đệ!
Một nam nhân Đại La Kim Tiên khác hai mắt đò như máu. hét lớn một tiếng, một cây cờ tím trong tay vung lên.
Hô!!!
Trên trời cao giáng xuống ngàn vạn đạo từ sắc quang ban, như thác
nước oanh kích tới. Khí thế hào hùng, nuốt hết thiên địa lập
tức bao phù phạm vi trăm dặm.
- A...
Đội tiên vệ chấp phép kia sợ tới mức toàn thân run rẩy.
Mặc dù phía bọn họ cũng có cường giả. nhưng chiến đấu của cường giả cấp bậc Đại La Kim Tiên. cho dù là một tia đư ba cũng có
thể làm cho bọn họ bị tan thành mây khói.
Choeng!
Dạ Thiên rút kiếm!
Kiếm quang lóe lên thẳng hướng tận trời, thiên địa đột nhiên sáng tối giây lát.
Phốc!
Nam nhân Đại La Kim Tiên động thù đồng dạng bị một kiếm đâm thủng cổ họng.
Phịch!
Thi thể roi xuống đất. vị trí nguyên bản của hắn bị một nam nhân tuẩn mỹ lãnh khốc thay
thế.
- Mới Kim Tiên nhất nhị trọng cũng tới đây tìm chết!
Dạ Thiên đã sớm không phải là gia đinh lúc trước bị người ức hiếp.
Còn lại một nữ nhân cuối cùng, sắc mặt có chút tái nhợt.
Hai đồng bọn Kim Tiên nhị trọng đều bị một kiếm miểu sát.
Vậy nàng Kim Tiên nhất trọng có thể chạy thoát hay không?
- Tiểu nữ nhận thua đầu hàng!
Phác!
Một thanh bảo kiếm tòa ánh bạc đâm xuyên qua cồ họng nàng.