Tiên Hồng Lộ

Chương 970: Q.6 - Chương 970: Luân Hồi Tinh Bảo.




- ...Bởi vì phàm là người từng nghe thanh âm của nàng, từ đó về sau sẽ không thể quên

đi...

Nghe đến cuối cùng, trong lòng Dương Phàm hơi chấn động, không khỏi nghĩ tới lần đẩu tiên gặp mặt Vũ Tịch.

Từ sau khi nghe thanh âm của nàng thì không thể quên đi.

Chỉ là hiện nay Luân hồi tân sinh, nghe được thanh âm của Cửu Công chúa cám giác vừa quen thuộc lại vừa xa lạ.

Cửu Còng chúa của Vân Tiêu cung Thiên giới có còn là Vũ Tịch ngày trước tại Phàm giới hay không?

Dù sao Vũ Tịch năm đó ở Phàm giới cũng chỉ là một kiềp mà Cửu Công chúa trải qua. cùng không phải là bản tôn ban đầu của nàng.

Trong lòng hắn mơ hồ lo lắng...

Du Vân Tiên Đế khuyên hắn một câu, đơn giản là cho hắn sớm ngày từ bó. rồi sau đó than nhẹ một tiếng, hư khôngbiến mất.

Cửu Còng chúa du lịch một hai tháng rồi trở về Vân Tiêu cung, từ đó về sau không còn tin tức.

Dương Phàm thi sử dụng thế lực cùng tài sản của mình, ý đồ liên hệ Dư Mộng Thanh trong nội cung.

Dư Mộng Thanh từng là nha hoàn cùa Cửu Công chúa. Nếu có thể liên hệ được nàng, sự tình liền đon giản.

Nhưng là thử nghiệm của Dương Phàm, đều thất bại.

Nội cung tự thành hệ thống, tự cấp tự túc cùng ngoại cung gần như là hai thế giới. Liên hệ lẫn nhau rất ít càng không nói đến liên hệ với người của Bích Dao Cung.

Dương Phàm có chút mất mát. trong lòng thẩm tính toán: Xem ra chỉ có thể lén vào nội cung.

Lén vào nội cung. Dương Phàm cũng không nắm chắc không bị phát hiện.

Theo hắn tìm hiểu, nội cung chính là tiểu thế giới do Đại Đế mở ra, nếu mạo muội tiến vào rất có thể sẽ kinh động đến Đại Đế.

- Chờ ta có đủ nắm chắc thành công, nhất định, phải lén vào nội cung.

Giờ phút này trong lòng Dương Phàm không chắc chắn.

Hắn thiếu hiểu biết đối với thực lực của Đại Đế.

ở trong mắt tiên nhân bình thường, Đại Đế chính là thần không gì không làm được. Bọn họ có thể sáng lập thế giới, có thể chướng khống không gian, thậm chí có lực lượng thay đổi thời gian.

Huyển Tiên tam trọng.

Mặc dù chỉ có tam trọng, nhưng chênh lệch giữa mỗi trọng chính là chênh lệch của một cấp bậc lớn, giống như khoảng cách thật lớn giữa Chân tiên cùng Kim Tiên.

Càng thậm chí, Đại Đế có còn tại trình, từ Huyển Tiên hay không còn là một bí ẩn.

Sớ dĩ cẩn thận như thế là Bởi vì Dương Phàm chỉ có một lần cơ hội.

Một khi thản phận của hắn lộ ra, khẳng định không thể ở lại Thiên giới.

Hắn chướng khống Luân hồi, không lo lắng an nguy của mình nhưng lại lo lắng cho người thân kiếp này.

- Hv vọng có thể sớm ngày luyện tạo thành công Tinh Không Thành Lũy. Như vậy có thể đưa người thân tiến vào.

Tâm thần Dương Phàm thi thoảng dung nhập Tiên Hồng Không Gian, chú ý tình huống luyện tạo Tinh Không Thành Lũy.

Thản hữu kiếp trước đều ở Thiên Lan tiên phủ trong Tiên Hồng Không Gian. Trong đó có không ít người yêu cầu đi ra giải sầu đều bị phụ thán Dương Thiên từ chối.

Trong quá trình chờ đợi dài dòng, một người đau khổ truy tìm lại tự mình tìm tới.

Người này chính là Du Mộng Thanh.

Dư Mộng Thanh tự tìm tới Dương Phàm.

về phần làm sao biết Dương Phàm, với thản phận tiên vệ đoàn trướng của hắn giờ phút này, bản thân chính là nhân vật nhiêu người chú V.

- Rốt cục cô xuất hiện rồi, biết ta đã tìm cô bao lâu không?

Dương Phàm ngạc nhiên vui mừng vô cùng.

- Dương đoàn trướng. Ngươi là “Ngòi sao kỳ tích” trong mười vạn năm gần đây nhất của Vân Tiêu cung, trong nội cung cũng có thể nghe thấv ngươi tỏ vè ân cần đối với Cửu Công chúa ở cửa đông. Ta thật vất vả đi ra ngoài một chuyến chính là cố ý tới tìm ngươi.

Dư Mộng Thanh mang theo một tia ý cười nghiền ngẫm.

Tới Vân Tiêu cung nhiều năm như vậy. tu vi của nàng tăng lên một tầng, đạt tới Kim Tiên bát trọng thật khiến Dương Phàm bất ngờ.

- Đi tới La Thiên Tiên Cảnh, hiện tại ngươi còn cho rang theo đuổi Bích Dao Vân Tiên là sự thật hay không?

Không ngờ Dư Mộng Thanh lại tới an ủi khuyên nhủ Dương Phàm.

- Nói cho ngươi tình hình thực tế. Trong thất giới này, không thiếu nhân vật cấp Tiên Đế đang theo đuổi Công chúa điện hạ. Còn có một bộ phận Tiên Đế dứt khoát từ bỏ ý định, từ sớm.

Dương Phàm trầm mặc một lát, gật đẩu nói:

- Đúng vậy. Đối với đại đa số người, Cửu Cóng chúa chính là một giấc mộng hoàn mỹ.

- Thế nào, ngươi cho rằng minh khác với bọn họ? Càng thêm đặc thù? Người ưu tú hơn ngươi, dõi khắp Thiên giới đêm không xuể. Đêu không thể lọt vào mắt xanh của Cửu Còng

chúa.

Dư Mộng Thanh đả kích không chút lưu tình.

Nàng muốn tốt cho Dương Phàm mới nói trực tiếp như vậy.

- Bời vì...

Dương Phàm cười chua xót:

- Thật lâu trước kia, ta cùng Vũ Tịch quen biết, đồng thời còn có một đoạn tình cám luyến ái.

Cái gì!!!

Dư Mộng Thanh trợn trừng mắt. trong mắt đầy vẻ rung động:

- Ngươi đã sớm nhận thức Công chúa, hơn nữa đã có một đoạn tình cảm luyến ái? Điểu này sao có thể?

- Vật này chính là tín vật đính ước giữa ta và Vũ Tịch.

Dương Phàm lấy Thất Hương Ngọc Hồn Địch ra đua cho Dư Mộng Thanh.

- Tin tưởng với năng lực của ngươi, đua vật này tới trước mặt Cửu Công chúa hẳn không phải việc khó.

Dương Phàm nhìn thẳng nàng.

Dư Mộng Thanh nhìn hắn hồi lâu. cuối cùng mới thốt lên:

- Dương Kv, nếu không nói sai, ngươi quá thật được Cửu Công chúa ưu ái. đây quá thật là một chuyện rất giòi. Ngươi làm được chuyện mà vô số tài tuấn trẻ tuôi trong thất giới không làm được.

- Vốn ta cho rang, nam nhân duy nhất trong thất giới có khả năng được Cửu Công chúa yêu thích là Phù Lâm Tiên Đế gần như hoàn mỹ kia. Hiện tại xem ra. rất nhiều người đều sai lẩm.

Dư Mộng Thanh cất kỹ Thất Hương Ngọc Hồn Địch, sau đó nói rõ tình trạng hiện tại của mình ở nội cung với Dương Phàm.

Nguyẻn lai. lần này Dư Mộng Thanh trớ lại nội cung quả thật được trọng dụng.

Một vạn năm gần đây. nàng thậm chí được để bạt làm Phó tồng quản nội cung.

Nội cung khác với ngoại cung, rất nhiều chức vụ đều do nữ nhân đám nhiệm.

Dù sao nội cung từ một mức độ nào đó mà nói kỳ thật cũng tương đương với hậu cung của Đại Đế.

Không nán lại bao lâu. Dư Mộng Thanh vội vàng rời đi.

Mặc dù nàng là Phó tổng quán nội cung cũng không thể rời đi lâu.

Kế tiếp. Dương Phàm Bắt đầu chờ đợi dài đẳng đẵng.

- Vũ Tịch nhìn thấy tín vật đinh ước này. nhất định sẽ biết là ta.

Trong lòng Dương Phàm chờ mong như thế.

Mục tiêu truy tìm mười mấy vạn năm, mắt thấy sắp thực hiện được.

Đây là mục tiêu lớn nhất của Dương Phàm trong giai đoạn hiện tại ngoài việc thôi diễn đại đạo Tiên Hồng.

Còn có một việc đó là tìm được bản thể của Vô Song Thần Kiếm, hoàn thành ý nguyện cùa Vô Song. Đây cũng là việc Dương Phàm hết sức coi trọng.

Chờ đợi hai tháng.

Dư Mộng Thanh vẻ mặt lãnh đạm trớ lại. tìm tói Dương Phàm:

- Cửu Công chúa trà lời, nàng căn bản khôngbiết ngươi.

Cái gì!!!

Trong lòng Dương Phàm chấn động:

- Tại sao có thể nhưvậy?

Chẳng lẽ Cửu Công chúa của Vân Tiêu cung với Vũ Tịch của Phàm giới không phải là cùng một người.

Chuyện Dương Phàm lo lắng rốt cục đã xảy ra.

- Nhưvậy, nàng có nhìn thấy tín vật đính ước kia không?

Dương Phàm hít sâu một hơi. nhìn chằm chằm Dư Mộng Thanh.

Cảm quan Đại Luân Hồi đã tập trung nàng, một khi có biểu hiện nói dối sẽ bị Dương Phàm nhìn thấu.

Dưới loại tình huống này, Dương Phàm nắm giữ tâm tình dao động cùng biến hóa tâm lý của nàng.

- Cái gì mà tín vật đính ước? Ngươi khôngnên mơ tướng hão huyển.

Dư Mộng Thanh cười lạnh nói.

Dương Phàm nhìn vào mắt nàng thật lâu. xác định nàng không nói sai.

- Tuy nhiên...

Giọng điệu Dư Mộng Thanhhơi dịu đi:

- Cửu Công chúa nói, nàng rất thích cây sáo ngọc kia. Vừa nhìn thấy lần đầu liền yêu thích khôngbuông tay.

- Nàng còn hỏi. cây sáo ngọc này tên là gì?

- Thất Hương Ngọc Hồn Địch.

Trong lòng Dương Phàm bị đà kích thật lớn. chau mày chim trong trầm tư.

Nếu Cửu Công chúa không phải Vân Vũ Tịch. Vì sao lần đầu tiên nhìn thấy Thất Hương Ngọc Hôn Địch liền yêu thích không buông tay?

Dù sao sáo ngọc này ở nhân giới tuy là trân bảo nhưng ở thượng giới lại không tính là trân quý. Với thản phận địa vị của Cửu Công chúa, hẳn là sẽ không hiếm lạ.

Lần này, sau khi Dư Mộng Thanh rời đi, thật lâu không trờ lại.

Thẳng đến hơn vạn năm sau.

Dư Mộng Thanh lại tìm tói Dương Phàm, hơi có một tia vui mừng:

- Cửu Công chúa hàng năm làm bạn với sáo ngọc, bộ dạng tâm sự nặng nê. Hơn nữa thường xuyên hói đến ngươi.

- Chưa từng thấy Cửu Công chúa nhiều lẩn đề cập đến tên của một nam nhân như vậy. Xem ra nàng rất hiếu kỳ đối với ngươi.

Rất khó được, lần này Dư Mộng Thanh lại tới chúc mừng.

Dương Phàm mặt mày rạng rỡ, cười nói:

- Làm phiền cô giúp đỡ. Nếu có cơ hội để ta cùng Cửu Công chúa lén gặp mặt, đó là tốt nhất.

- Ngươi muốn hẹn hò cùng Công chúa?

Dư Mộng Thanh lộ vé cảnh giác.

- Ha ha. có gì không thể. Chuyện này còn nhờ cô tác họp nhiều hơn.

Dương Phàm bộ dạng thoải mái. mặt mày tinh bơ lấy ra một khối tiên thạch cực phẳm đưa cho Dư Mộng Thanh.

- Khổi tiên thạch cực phẩm này tặng cho cô. Xem như bồi dưỡng nho nhó.

Dư Mộng Thanh tiếp nhận khối tiên thạch cực phẩm này. tim đập thình thịch.

Đây chính là tiên thạch cực phẩm, có thể đổi được mười ức tiên thạch bình thường.

Sau khi thu lấy tiên thạch cực phẩm, Dư Mộng Thanh liếc nhìn Dương Phàm một cái thật

sâu:

- Với thản phận tiên vệ đoàn trướng của ngươi, cho dù nhậm chức một trăm vạn năm cũng không lấy ra được một khối tiên thạch cực phàm.

Tuy nhiên, nàng cũng hứa hẹn việc tác họp.

- Cho dù không có khối tiên thạch cực phẩm này. Nể tình bằng hữu, ta cũng sẽ tận lực trợ giúp ngươi. Tuy nhiên, tác dụng của khối tiên thạch cực phẩm này đổi với việc tu luyện của ta thật sự quá lớn...

Cuối cùng, Dư Mộng Thanh cũng có chút ngượng ngùng.

Dương Phàm thẳm buồn cười: “Nhận được khối tiên thạch cực phẩm này, chi sợ ngươi sẽ càng ra sức”.

- Lén gặp Cửu Còng chúa, điểu này rất khó. Trong khoảng thời gian ngắn khôngthể thực hiện được. Hơn nữa việc này còn phải chờ thỏi cơ.

Đây là câu nói của Dư Mộng Thanh trước khi rời đi.

Kế tiếp, trong một đoạn thời gian rất dài chưa từng thấv Dư Mộng Thanh liên hệ.

Mà trong thời gian này. trong Tiên Hồng Không Gian.

Luyện tạo Tinh Không Thành Lũv rốt cục đi vào giai đoạn cuối cùng.

Từ xa nhìn lại. đó là một cái đĩa tròn cực lớn màu bạc sáng rọi đường kính ngân trượng. Cung điện hình trứng ở giữa thành một khối với Tinh Không Thanh Lũy một cách tự nhiên. Thanh lịch tinh mỹ lại không mất nhuệ khí.

- Tướng công. Tinh Không Thanh Lũy cơ bản thành công. Giai đoạn hiện tại đại khái có thể chứa mấv trăm người. Nhưng là độ cứng rắn của thành lũy rất mạnh, lực lượng dưới Tiên Đe không thể phá hủy.

Đặng Thi Dao niềm vui tràn trề nói.

- Dương Tiên Quản. Ngươi là chủ nhân của Tinh Không Thành Lũv này, có thể đặt cho Tinh Không Thành Lũy một cái tên hay không?

Thiên tượng để nghị.

Dương Phàm không chút suy tư nói:

-Luân Hồi Tinh Bảo.

Đám người Thiên tượng bật cười:

- Cái tên này cùng với vẻ ngoài của thành lũy ngược lại rất chuản xác.

Bọn họ tự nhiên không rõ ý nghía đại biểu của hai chữ “Luân hồi” trong Luân Hồi Tinh Bào.

Vào lúc mọi người Bởi vì luyện chế Luân Hồi Tinh Bảo thành công mà vui mừng nhảy nhót.

- Dương Tiên Quản. Luân Hồi Tinh Bào đã luyện chế thành công. Hiện tại chúng ta cũng nên rời tiểu thế giới này.

Lam Băng Tiên Đế cười nhìn phía Dương Phàm.

Hắn muốn ròi khỏi Tiên Hồng Không Gian...

Sắc mặt Dương Phàm lập tức lãnh đạm:

- Có thể. Nhưng là Tiên Đế đại nhân nhất định phải hạ lòi thể độc linh hồn. không được để lộ bí mật của tiêu thế giới này cùng với Luân Hổi Tinh Bào. Cũng không được có mưu đồ cùng ác ý gì với Dương mồ.

- Ngươi uy hiếp ta?

Lam Băng Tiên Đe nhướng mày. hắn đã nhịn Dương Phàm thật lâu.

Một con kiến dám uy hiềp Tiên Đế.

Chẳnglẽ khôngbiết. ý chí của Tiên Đế là khôngthểtrái nghịch?

Trong phút chốc, toàn bộ không gian bao phủ quầng sáng xanh biếc dâng lên một cỗ tinh thản ý chí bễ nghễ thiên địa, giam cẩm mồi tấc không gian khiến linh hồn mọi người kinh hãi run sợ.

Lam Băng Tiên Để... Hắn muốn động thủ!

Ngao!!!

Con chó nhó đang ngủ bồng nhiên tinh giấc, rít gào một tiếng!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.