- Các ngươi có biết chi tiết về Thiên Niên Mộ Huyệt này không?
- Chúng vãn bối chỉ biết một chút, ở sâu trong mộ huyệt kia có một ma thi không đầu thực lực có thể so với bậc cao. Lúc trước còn yên lặng nhưng là có tu sĩ không rõ lai lịch lẻn vào trong, đánh thức ma thi đáng sợ này.
Sở lão tổ vẻ mặt cung kính đáp.
- Các ngươi còn biết những gì?
Trong mắt Kim Hằng lóe lên một tia tử quang, uy áp vô hình thuộc về tu sĩ bậc cao áp đến. Cổ cảm giác nguy cơ trí mạng kia khiến tâm thần hai lão tổ chấn động. Dưới tình huống như vậy, hai vị lão tổ căn bản không dám nói dối.
- Bẩm Kim tiền bối. Thiên Niên Mộ Huyệt này, chúng ta thật sự là bất lực. Một năm trước từng có một vị đồng đạo Trúc Cơ KỲ đi vào, kết quả táng thân bên trong. Từ đó về sau chúng ta hạ lệnh con cháu gia tộc không được tùy tiện xâm nhập nơi đây, cũng đặt cấm chế ở lối vào mộ huyệt, lập bia đá cảnh báo người ngoài. Nhưng không nghĩ tới vẫn có người to gan lớn mật xông vào.
Dương lão tổ đáp, trên trán có mấy hạt mồ hôi lạnh.
- To gan lớn mặt?
Kim Hằng cười lạnh một tiếng:
- Người nọ hơn phân nửa là tu sĩ bậc cao, tiến vào tất nhiên sẽ kinh động ma thi không đầu.
- Ý của tiền bối ngài là...
Hai vị lão tổ kinh ngạc. Nghe ý tứ Kim Hằng này, chỉ cần là tu sĩ bậc cao sau khi tiến vào mộ huyệt sẽ kinh động ma thi không đầu.
- Hừ. Mộ huyệt cấm địa QUỷ Thi Sơn này truyền thừa không biết bao nhiêu năm. chúng ta như thế nào lại không biết?
Trên mặt Kim Hằng hiện lên vài tia trào phúng. Dương lão tổ cùng Sở lão tổ chấn động tâm thần, lúc này mới phát hiện hai người mình coi khinh nhân giới của tu sĩ bậc cao. Tu sĩ bậc cao thần thông quãng đại, tính toán của họ làm sao hai người có thể phỏng đoán. Sự tồn tại của Thiên Niên Mộ Huyệt Quỷ Thi Sơn không thể nào giấu được tu sĩ bậc cao. Nhưng là bởi vì nguyên nhân nào đó bọn họ cũng không dễ dàng tiến vào mộ huyệt, lâu dần liền mở một mắt nhắm một mắt làm ngơ.
- Xin hỏi Kim tiền bối. Thực lực ma thi không đầu kia rốt cục là như thế nào? Với thực lực của ngài. có thể đối phó hay không?
Sở lão tổ không kìm nổi tò mò hỏi. Bọn họ cùng hiểu được. Với thân phận và độ cao của đối phương, sẽ không vô duyên vô cớ ra tay với hai người mình.
- Nếu có thể đối phó. Kim mỗ còn đứng ở đây? Tuy nhiên, ta cũng biết một chút. Thực lực ma thi không đầu này là từ sau khi tỉnh dậy bắt đầu từng bước tăng cao. Lúc mới bắt đầu, tu sĩ bậc cao Kim Đan KỲ có thể miễn cưỡng chống đỡ, nhưng nếu là để nó thức tỉnh dần dần, cho dù là lão quái Nguyên Anh Kỳ cùng đều phải nhượng bộ tránh xa.
Kim Hằng vẻ mặt lạnh nhạt hỏi:
- Hai các ngươi tới sớm có biết ma thi không đầu này đã thức tỉnh bao lâu?
- ít nhất đã một ngày một đêm.
Dương lão tổ trả lời không cần suy nghĩ.
- Cái gì? Đã được một ngày một đêm?
Kim Hằng nghe vậy, biến sắc mặt.
- Tiền bối. Rốt cục là xảy ra chuyện gì?
Hai vị lão tổ khó hiểu, bốn tu sĩ Trúc Cơ Kỳ phía sau Kim Hằng cũng lộ vẻ khác thường: "Trên đời này. có chuyện gì có thể khiến Kim Hằng thân là tu sĩ bậc cao biến sắc như thế?"
- Thật khó có thể tưởng tượng được. Như thế tu sĩ bậc cao tiến vào mộ huyệt đã đại chiến một ngày một đêm cùng ma thi không đầu. Bởi vì ma thi không đầu này sau khi chém giết hoặc đuổi tu sĩ bậc cao xâm lấn sẽ tiếp tục chìm vào ngủ say.
Kim Hằng lộ vẻ mặt khó có thể tin.
Hai vị lão tổ cùng bốn cao nhân Trúc Cơ Kỳ khác của Ngũ Bàn Sơn cũng đều lộ vẻ khiếp sợ. Đại chiến cùng ma thi không đầu một ngày một đêm?
Này cũng quá khủng bố. Vậy tu sĩ bậc cao tiến vào mộ huyệt kia chẳng lẽ là lão quái Nguyên Anh Kỳ trong truyền thuyết?
Nếu Dương Phàm cũng ở đây, nghe được bọn họ phỏng đoán cùng đối thoại, khẳng định sẽ cảm thấy hoang đường đáng cười. Giờ nàv khắc này. hắn còn hoàn hảo không tổn hao gi ở trong thần điện.
Ngoài cửa lớn màu vàng lợt, ma thi không đầu xao động không yên, không ngừng quanh quẩn ở trong đại điện mộ huyệt. Bộ dạng không giết chết Dương Phàm quyết không bỏ qua. Mà bản thân Dương Phàm thì vẻ mặt bình tĩnh ngồi khoanh chân ở bên cạnh cửa lớn màu vàng lợt, hai mắt nhắm chặt, trước người lơ lửng trôi nổi một đoàn quang diễm màu lục mông lung gần như trong suốt. Từng tia quang mang màu lục rót vào trong Thiết giáp khôi lỗi ở trước người. Dương Phàm không ngờ đang thử luyện hóa Thiết giáp khôi lỗi trước mặt.
Đây quả thật là gan lớn vô cùng.
Quanh thân hắn có mười sáu Thiết giáp khôi lỗi. Nếu sinh ra dị động gì, vậy tương đương với châm lửa giận của mười sáu cường giả Trúc Cơ Kỳ. Nhưng mà, trên thực tế Dương Phàm đã thành công luyện hóa được hai Thiết giáp khôi lỗi.
Lúc này, hắn đang luyện hóa Thiết giáp khôi lỗi thứ ba.
- Thật không nghĩ tới, Những Thiết giáp khôi lỗi này thật sự có thể luyện hóa.
Ngay cả chính Dương Phàm đều cảm thấy không thể tưởng tượng. Lúc vừa mới tiến vào thần điện này, hắn còn bị thanh thế của mười sáu Thiết giáp khôi lỗi này dọa ngây người. Tuy nhiên, sau khi hắn tiến vào, đám Thiết giáp khôi lỗi này căn bản là vật chết không hề có dị động. Vì thế. Dương Phàm mới sinh ra ý tưởng lớn mật như thế.
- Đây chính là mười sáu Thiết giáp khôi lỗi, năng lực chiến đấu trên mặt đất có thể so với Trúc Cơ Kỳ.
Dương Phàm kích động vô cùng. Nếu có thể chiếm được đống Thiết giáp khôi lỗi này, về sau cho dù đối mặt tu sĩ bậc cao. hắn cũng có sức liều mạng. Hai con... ba con... bốn...
Dương Phàm có Khai Quang Tịnh Thế Diễm trong tay, tốc độ luyện hóa rất nhanh. Không bao lâu, hắn liền bước đầu luyện hóa được bảy con Thiết giáp khôi lỗi. Bảy con Thiết giáp khôi lỗi. tương đương với sức chiến đấu của bảy vị cao nhân Trúc Cơ Kỳ.
Dương Phàm làm sao có thể không kích động?
Hơn nữa. bản thân số Thiết giáp khôi lỗi này đều đã được khảm linh thạch, không cần Dương Phàm hao tốn thêm vào. Hít sâu một hơi, hắn bắt đầu luyện hóa Thiết giáp khôi lỗi thứ tám. Lúc này, tốc độ lại nhanh vài phần. Dương Phàm thành công luyện hóa Thiết giáp khôi lỗi thứ tám.
Chỉ mất một, hai canh giờ. hắn đã có được tám Thiết giáp khôi lỗi thuộc về chính mình. Dương Phàm đứng dậy, đưa mắt nhìn tám Thiết giáp khôi lỗi khác còn chưa luyện hóa.
Ông-
Bỗng nhiên, hàng Thiết giáp khôi lỗi đối diện bỗng nhiên bốc lên quang mang khác thường, hai tròng mắt đỏ thẫm.
- Không ổn!
Dương Phàm cảm thấy được một tia dị biến, những Thiết giáp khôi lỗi chưa luyện hóa này không ngờ sinh ra ý thức công kích. Một cỗ sát khí hung lệ bức tới. Trong lòng Dương Phàm chợt lạnh, hắn còn không cuồng vọng đến mức dựa vào lực lượng bản thân chống lại tám cường giả Trúc Cơ Kỳ.
Bá-
Tường Vân Ngõa dưới chân lóe ngân quang. Dương Phàm biến mất tại chỗ, na di lên giữa không trung ngoài mười trượng.
- Phốc! Phốc! Phốc!. ..
Hắn vừa mới na di ra ngoài, trường kích nặng nề trong tay tám Thiết giáp khôi lỗi kia liền vung tới, truyền đến một tràng tiếng rít phá không trầm thấp. Từng luồng ma khí màu đen theo công kích của chúng phá không bay ra.
Ầm Ầm Ầm~
Những công kích nàv đều đánh trúng lên thân tám Thiết giáp khôi lỗi ở đối diện.
- Lên!
Ý niệm Dương Phàm khẽ động, tám Thiết giáp khôi lỗi vừa mới luyện hóa liền xông lên nghênh đón, công kích tới Thiết giáp khôi lỗi đối diện.
Keng keng! Ầm Ầm!
Tức thì, tiếng va chạm không ngừng vang lên trong thần điện. Ma khí tràn ra bốn phía, chiến đấu có chút hỗn loạn.
- Tiếp tục như vậy không ổn.
Dương Phàm lộ vẻ trầm ngâm. Nếu để mặc chúng nó công kích, cuối cùng hơn phân nửa rơi vào kết cục đồng quy vu tận. Nghĩ đến đây, trong tay hắn đột nhiên có thêm hai tấm phù triện, cũng thao túng tám Thiết giáp khôi lỗi của mình rất nhanh lui về sau.
Vèo vèo~
Hai tấm phù triện phá không bay lên, xẹt qua một đạo hàn mang màu lam.
Ầm~ Ầm—
Đột nhiên, hư ảnh hai ngọn băng sơn từ trên trời giáng xuống, thanh thế khống lồ, sương mù băng hàn cường đại lập tức đông kết khu vực kia. Tám Thiết giáp khôi lỗi đối diện, trên áo giáp lập tức bao phủ một tầng băng sương, cứng ngắc tại chỗ trong giây lát, tốc độ hành động chậm lại hơn một nửa. Dương Phàm vừa mới tế ra chính là phù triện cấp ba "Băng Vân Huyễn Chì". Đây là hắn mua được ở hội đấu giá lần trước, giá trị không nhỏ.
Không ngoài dự liệu của hắn, phù triện cấp ba còn không đủ xúc phạm đến Thiết giáp khôi lỗi sở trường phòng ngự. Nhưng là mục đích của Dương Phàm đã đạt tới. Theo sau. Dương Phàm lại điều khiển Thiết giáp khôi lỗi của mình công kích tới. Đám khôi lỗi đối diện bị băng sương đông kết, tốc độ công kích cùng di động đều giảm mạnh, lập tức bị đánh đập không lực trả đòn.
- Nhất định phải chết.
Trên mặt Dương Phàm lộ vẻ trào phúng. Sức chiến đấu của Thiết giáp khôi lỗi tuy mạnh, nhưng dưới tình huống không có trí tuệ, đối mặt tu sĩ cùng cấp Trúc Cơ Kỳ, cho dù là hai đánh một cũng rất khó thủ thắng. Khôi lỗi chỉ dưới sự điều khiển của chủ nhân mới có thể phát huy ra thực lực chân chính.
Răng rắc~
Đúng lúc này, Thiết giáp khôi lỗi đối diện bị chém thành hai đoạn, "ầm" một tiếng nổ tung. Uy lục bùng nổ cường đại. lập tức đồng thời hủy diệt ba Thiết giáp khôi lỗi ở bên cạnh.
Ầm ầm ầm-
Dương Phàm chau mày. Vừa rồi bùng nổ. hắn cũng bị tổn thất một Thiết giáp khôi lỗi. Kế tiếp, hắn không dám lơ là, trước tiên cho khôi lỗi của mình đánh Thiết giáp khôi lỗi đối diện thành tàn phế. sau đó nhanh chóng lui ra sau. Mà Dương Phàm thì tế ra Xích Vũ Phiến, ánh mắt thoáng ngưng, đột nhiên vung ra.
Hô-
Quang diễm màu đỏ hình cung lập tức quét trúng hai Thiết giáp khôi lỗi, lại thêm băng vụ ngưng kết trên người nó, lập tức băng hỏa nhị trọng thiên, nổ tung.
Ầm ầm ầm~
Mấy Thiết giáp khôi lỗi đối diện bị bùng nổ dây chuyền, toàn bộ hủy diệt. Trong thần điện lập tức một mãnh tĩnh mịch, chỉ còn lại toàn âm thanh bùng nổ quanh quẩn. Dương Phàm thở nhẹ một hơi, nhìn Thiết giáp thị vệ đứng thành hàng trước người mình, mặt lộ vẻ vui mừng.
Ông-
Mà đúng vào lúc này trong thần điện truyền đến động tĩnh khác thường. Dương Phàm đưa mắt nhìn, chỉ thấy hai quan tài đá hai bên tượng đá Cửu u Ma quân lóe hắc quang, cấm chế suy yếu từng chút một.
Cạch... Cạch...
Nắp quan tài đá bị đẩy ra, lộ ra kim loại sáng bóng lóe ngân quang. Một cỗ khí tức cường đại làm tim đập nhanh truyền đến.
- Đó là...
Dương Phàm nhìn chằm chằm vào vật trong quan tài đá lộ ra từng chút một. cảm thấy thật quen mắt. Rốt cục, nắp quan tài mở hẳn ra, lộ ra hai Ngân giáp thị vệ, tản ra khí tức khiến tu sĩ bậc thấp cảm thấy run sợ.
Ngân giáp thị vệ!
Trong lòng Dương Phàm "thình thịch" một hồi, trong thần điện này không ngờ còn có khôi lỗi đẳng cấp càng cao. Loại Ngân giáp khôi lỗi này, chính hắn cũng có một con, ngay cả linh thạch trung phẩm đều không thể khu động. Theo tình huống hiện tại mà xem, hai Ngân giáp khôi lỗi này có sức chiến đấu có thể so với bậc cao.
Hai khôi lỗi bậc cao!
Dương Phàm chỉ cảm thấy trái tim lạnh ngắt một hồi.
Vèo~
Dương Phàm nhấc tay bắn ra một tấm phù triện cấp ba "Băng Vân Huyễn Chi".
Ầm~
Hư ảnh băng sơn trên trời hạ xuống, băng vụ cường đại lập tức bao phủ hai Ngân giáp thị vệ kia. Trên ngân giáp ngưng kết một tầng băng sương. Nhưng mà hai con Ngân giáp khôi lỗi này dường như không bị ảnh hưởng gì, quanh thân chợt lóe ô quang, băng sương tan chảy với tốc độ có thể thấy rõ. Tác dụng của phù triện cấp ba đối với chúng rất nhỏ.
Vèo vèo~
Hai con khôi lỗi này như tia chớp màu bạc lóe lên xông tới, tốc độ làm người ta sợ hãi cực kỳ.
Thật đáng sợ! Thực lực tuyệt đối có thể so với bậc cao!
Dương Phàm vội vàng điều khiển một Thiết giáp khôi lỗi qua chặn lại, đồng thời thu hồi sáu Thiết giáp khôi lỗi khác, sau đó rót linh khí vào Tường Vân Ngõa dưới chân.
Bá-
Hắn lập tức na di tới trước cửa lớn màu vàng lợt.
Kétzzz~~
Cửa lớn màu vàng lợt mở ra, ma khí ngập trời tràn vào. Ma thi không đầu lập tức xoay người, ma uy cường đại bao phủ tới.
Răng rắc~
Lúc này sau lưng truyền đến một tiếng kim loại gãy rời. Thiết giáp khôi lỗi bị hai thanh kiếm lớn màu bạc chém thành bốn mãnh, ầm ầm nổ tung ra.
Vèo vèo~
Hai Ngân giáp thị vệ bình yên vô sự, như tia chớp đánh úp tới Dương Phàm, tốc độ làm người ta kinh sợ.