Tiên Hồng Lộ

Chương 922: Q.6 - Chương 922: Nguy cơ trong Tinh Hà.




Trong Ngạo Tiên Phủ.

Dương Phàm từ trong tĩnh tọa tỉnh lại. nhẹ nhàng búng tay. trên thán một lớp bụi bậm tan

đi.

ỏ... Ông

Luân bàn màu bạc xám nửa trong suốt lớn bằng bàn tay. rất có linh tính xoay quanh thản hắn, tạo nên một vùng ảo ảnh màu vàng nhạt mòng lung. Giống như bong bóng trong không khí, lại như tiêu tinh linh linh hoạt đáng yêu.

Giờ phút này. so với lúc mới tới thượng giới. Luân Hồi Bàn bất kể phẩm chất hay là linh tính đều tăng lên tới một độ cao trước nay chưa từng có.

Tiên khí bát phẩm!

Đây là Tiên khí thượng vị ức vạn người tu tiên trên Thiên Thần Tinh tha thiết ước mơ.

Đến thượng giới không tới ngàn năm, Dương Phàm tự hành ngưng luyện ra bản mạng Tiên khí cường đại như vậy, thật khiến người ta líu lưỡi.

Tuy nhiên, ngưng luyện ra bản mạng Tiên khí này. Dương Phàm cũng trả giá không nhỏ. Chi riêng tài liệu trân quy sử dụng, đêu đủ đê tạo ra hơn mười kiện tiên khí cùng cấp.

Nếu để Luyện Khí Sư khác biết được, nhất định sẽ rất tiếc hận.

Một là: tài nghệ luyện khí của Dương Phàm đều rất bình thường, so với Luyện Khí đại sư tự nhiên có chênh lệch thật lớn.

Hai là: Luân Hồi Bàn không phải Tiên khí bình thường, thần thông thuộc tính phi phàm. Bất kể là tài liệu hay là phương pháp luyện chế đều vượt qua tướng tượng.

Nói ngắn gọn. đây Không phải là một kiện Tiên khí bát phẳm bình thường, uy lực gần bằng Tiên khí cửu phẩm!

về phần những tài liệu quy báu lãng phị đối với tài sản của Dương Phàm giờ phút này, căn bán không thèm để ý.

- Cho dù trong Thiên giới còn có Tiên bảo đẳng cấp cao hơn Tiên khí nhưng là trên Thiên Thân Tinh, gân như chưa từng nhìn thấy. Cho dù là những Đại La Kim Tiên như lông phượng sừng lân. sử dụng đa phần là Tiên khí bát. cửu phẩm!

Dương Phàm thấp giọng lẩm bẩm, nhìn kỹ Luân Hồi Bàn linh hoạt xoay quanh thân thể. trong lòng đã tương đổi vừa lòng.

Trong mấy trăm năm này. hắn chẳng những hiểu ra một bình cảnh cuối cùng của Luân Quá Kỳ. Ngay cả công pháp khâu quyá của cảnh giới tiếp theo Uân Sinh Kỳ cũng hoàn thành hơn phán nửa.

Hiện nay, nhìn qua Dương Phàm như một lão già tiều tụy, sinh mệnh khí tức mất hết, nửa bước chân bước vào mộ.

Thần sắc hắn như giếng cồ, bình tình không gợn sóng, chậm rãi xòe bàn tay. Một tia khí tức khô vàng quanh quẩn không ngừng, mơ hồ phát ra một cỗ khi tức tử vong khiến sinh linh lạnh lẽo.

- Nguyên lai Luân Quả Kỳ chẳng những là giai đoạn quá độ đặc thù, càng làmột cảnh giới nắm giữ “Lực lượng tử vong”.

Trong mắt Dương Phàm hiện lên một tia kỳ dị.

B ới vì Dương Phàm đang từng bước tiến tới tử vong, cho nên cũng tự nhiên nắm giữ loại lực lượng này.

Tử vong cũng là một loại hiện tượng tự nhiên trong thiên địa tự nhiên, có thể coi làmọt loại lực lượng tự nhiên.

Đối lập của Sinh... Chinh là Tử!

Theo Dương Phàm tiến thêm một bước tới gần tử vong, hắn lĩnh ngộ lực lượng từ vong lại càng cường đại.

Mặc dù nhìn bể ngoài, vẻ mặt hắn tiều tụy, bộ dạng tử khí trầm trầm, nhưng là trong không gian Luân Hồi Quá lại là cành tượng hoàn toàn trái ngược.

Không gian Luân Hồi Quả.

Trên có trời xanh, dưới có đất vàng, bốn phía là hài dương màu lam.

Vùng tiểu thiên địa này dẩn dẩn sinh ra khí tức sinh mệnh, màu xanh lan tràn.

Sinh mệnh khí tức tăng lẻn so với Luân Quá sơ kỳ không biết bao nhiêu lẩn.

Đương nhiên Dương Phàm hiểu được, còn cách hình thành thiên địa chân chính, thậm chí sinh ra sinh mệnh còn hết sức xa xôi.

Trung tâm vùng tiểu thiên địa này sinh ra một đoàn lốc xoáy màu đỏ. mơ hồ có hình luân bàn.

Mặt ngoài của tiểu thiên địa Luân Hồi Quả chiếu rọi một vùng hào quang ngũ sắc nhàn nhạt, khiến cho tiểu không gian thần bí này không đến mức ảm đạm không ánh sáng, ngược lại tràn ngập màu sắc xinh đẹp.

- Nghe nói có một số cường giả thái cổ của thượng giới này có thể tự sáng lập không gian thế giới. Không biết là giả hay thật.

Dương Phàm tràn ngập chờ mong đối với phát triển diễn biến của thiên địa Luân Hồi Quả.

Sáng lập không gian thế giới hơn phân nửa là truyền thuyết. Nhưng có thể sáng tạo không gian lĩnh vực độc lập cùng tiêu thẻ giới, có ghi lại trong sách cô Thiên giới.

Dương Phàm nhớ tới Cửu u Bí Cánh cùng Huyết Nhật Điện. Đó Không phải là không

gian lĩnh vực độc lập sao?

Đặc biệt là Huyết Nhật Điện tụ thành hệ thống quy tắc, không gian bên trong cực kỳ củng cố. gân nhưtiếp cận thượng giới. Có thể sánh ngang tiêu thế giới.

- Không gian Luân Hồi Quả có hv vọng diễn biến thành “Tiểu thế giới”. Bởi vì nơi đây đà sinh ra sinh mệnh và linh khí.

Giờ phút này Dương Phàm còn biết rõ, không gian trong Luân Hồi Quá còn không tính là tiêu thế giới chân chính.

Bới vi nơi này trừ Pháp bào bán mạng của hắn, tạm thời không thể trực tiếp thu vật phẩm khác vào, càng không nói đến vật còn sống.

Một không gian hoặc là một tiểu thế giới chân chính có thể chứa đựng vạn vật, cùng tồn tại với thiên địa.



Dương Phàm nhẹ thờ một hơi, đứng dậy xuất quan.

Đệ tử Phương Chân cùng thê tử Phương Minh Ngọc cùng tới bái kiến.

Trong khoảnh khắc này. Phương Chân ngược lại rất ít bế quan tu luyện, hơn phân nửa thời gian đêu tu luyện thản thòng pháp thuật cường đại.

Vì để hắn có thể thể hiện bán lĩnh trong Cửu Kiếm Di Chi sắp mớ ra. cao tầng trong tộc tận lực duy tri, truyển thụ nhiều thần thông cùng bí thuật cường đại.

Phương Chán có thể chất kim cương bất diệt, năng lực chịu đựng cực mạnh, thi triển rất nhiều thần thông bí thuật đều hết sức thoải mái.

Ngoài ra. Đại trưởng lão Phương gia, hai vị quyền lợi trưởng lão ban cho hắn ba kiện Tiên khí thượng phàm, phần biệt là một thanh Tiên khí công kích Kim Chủy, một kiện Phi Dực Phi Phong phụ trợ gia tốc và phòng ngự. Một khối Phật Ngọc đạo cụ phòng ngự linh hồn.

Như vậy, cho dù Phương Chân không bước vào Chân Tiên cửu trọng, nhưng tu vi, thản thông, Pháp bảo đều không có kẽ hớ. có thể nói không hề sơ hở.

Vài vị trưởng lão hiểu rõ thực lực của Phương Chân, thậm chí cho rẳng Phương Chán đã có thể đánh đâu thắng đó. không gì càn nôi trong di chi.

Lần này Phương Chán nhìn thấy Dương Phàm, trong mắt lộ vẻ kinh dị và lo lắng:

- Sư tôn. Mỗi lần xuất quan, sinh mệnh cùng thọ nguyên của ngài đều càng ngày càng ít. Chẳng lễ ngài sắp bước vào đại nạn?

Phương Minh Ngọc tuy rẳng cúi đẩu. nhưng cũng đang âm thầm đánh giá: Dương tiên sinh già nua hơn dĩ vãng, dáng vẻ nặng nề. Xem ra chi sợ không sống được mấy chục năm.

- Đúng vậy.

Dương Phàm gật đâu thừa nhận, vẻ mặt bình tình nói:

- Đại khái còn hai ba mươi năm thọ nguyên. Sau đó vi sư sẽ đối mặt tử vong.

Tử vong?

Phương Chân nghe vậy, thân thể run lên: Sư tôn thật sự sống không lâu nữa?

Thời gian hai ba mươi năm đối với tiên nhân thượng giới mà nói chỉ là nháy mắt qua đi, thậm chi ngẫu nhiên ngủ gật một cái đều đã trôi qua.

Phương Minh Ngọc tâm tư cẩn thận hơn phát hiện, lúc Dương Phàm nói đến hai chữ “Từ vong” hết sức bình tĩnh. Không có nửa điêm sợ hãi, thậm chí còn có vài phán chờ mong.

Chỉ có trong lòng Dương Phàm hiểu được: Trong hai ba mươi năm, hắn sẽ tự nhiên bước vào Luân Quả hậu kỳ.

Luân Quá hậu kỳ sẽ bước vào tử vong, rồi sau đó từ Tiểu Luân Hồi tiến vào Đại Luân Hôi. Một khi thành công, có thể đạt thành Luân Quả đại viên mãn, tiến vào cảnh giới tiẻp theo uần Sinh Kỳ.

Đây chinh làmột cành giới huyển bí xua nay chưa từng có.

- Hai mươi năm sau, Cửu Kiếm Di Chi mớ ra...

Ngược lại Phương Chân lộ ra vẻ kinh ngạc.

Điều này đại biểu, sau khi Cửu Kiếm Di Chi mớ ra. Dương Phàm sẽ bước vào tử vong.

Khi hiểu được thọ nguyên đại nạ của Dương Phàm, những ngày tiếp theo Phương Chân dùng càng nhiều thời gian làm bạn với sư tôn.

Một ngày. Phương Chân vẻ mặt trịnh trọng nói:

- Sư tôn. Trước khi ngài tọa hóa. còn có nguyện vọng gì chua hoàn thành, đồ nhi sẽ hết sức thay ngài hoàn thành!

-Ha ha!

Dương Phàm bật cười:

- Tử vong vốn chinh là một hiện tượng của sinh mệnh tự nhiên. Tử vong cũng không phải là cuối, điểm cuối của nó chính là tân sinh!

Tử vong cùng không phải là cuối, điểm cuối của nó chính là tân sinh?

Trong lòng Phương Chân khó hiểu,không thể hiểu được hàm nghĩa tronglời này.

Nhưng là hắn mơ hồ hiểu một điểm, tử vong mà sư tôn đổi mặt cũng không đon giản ở mặt ngoài nhưvậỵ.

- Tóm lại ngươi không cần lo lắng, vi sư cũng không sợ tử vong, càng muốn cảm thụ nó một chút.

Dương Phàm cười một tiếng, cùng không giải thích nữa.

Sau khi Phương Chán nghe xong, trong lòng thoái mái vài phần.

Hai mươi năm sau. Cửu Kiếm Di Chi mở ra.

Trong lúc này, bể ngoài Thiên Thần Tinh sóng êm gió lặng, Kỳ thật sóng ngẩm mành liệt.

Tinh Quân Phủ, cùng với những thế lực siêu cấp Tam tông tứ tộc ngầm có liên hệ và đàm phán lẫn nhau.

Cuối cùng, rất nhiều thế lực lấy được cân bằng.

Trong Tam tông tứ tộc. Cửu Kiếm Môn có năm danh ngạch, các thế lực khác mỗi thế lực ba danh ngạch.

Tinh Quân Phủ, thế lực thống trị cao nhất trên danh nghĩa của Thiên Thần Tinh có bốn danh ngạch.

Cửu Kiếm Môn sớ dĩ có năm danh ngạch, ở trên Tinh Quân Phủ là Bởi vì Cửu Kiểm Di Chi kia ở ngay tại mật địa môn phái, thuộc về di sản của tông này. Nếu chúng thế lực không làm thỏa hiệp. Cửu Kiếm Môn tình nguyện ngọc nát đá tan, khiến Cửu Kiếm Di Chi chôn vùi biến mất cũng sẽ không cho thế lực khác chiếm được.

Mắt thấy còn hai mươi năm, ngày Cừu Kiếm Di Chi mớ ra sẽ đến.

Trong thế hệ trè tuổi của Phương gia chủ tộc đã xác định ra ba danh ngạch.

Trong mật điện Phương tộc.

- Lần này Cửu Kiếm Di Chi mớ ra, do ba người Phương Chân, Phương Mị. Phương Thanh trong thế hệ tré đi vào.

Đại trường lão. hai vị quyền lợi trường lão cùng nhiều trường lão cùng làm ra quyết định này.

Phương gia phái ra ba người đều là cường giả Chân Tiên bát trọng.

Sau khi hội nghị kết thúc, một gă trưởng lão bình thường thở dài:

- Chẳng lẽ Phương tộc xuống dốc. trong số trẻ tuổi không ngờ không có một vị Chân Tiên cửu trọng. Phải biêt răng những thế lực lớn Cửu Kiêm Môn. Ngọc Lâm Tông, Lãnh Tộc, Tinh Quán Phủ kia đều có cường giả Chân tiên cửu trọng.

- Suỵt... Nói cho ngươi biết, Phương Chân kia có huyết mạch truyền thừa, thực lực không thua cường giả Chân Tiên cửu trọng. Đây là con bài chưa lật mà Đại trưởng lão gửi gắm hy vọng rất nhiều!

Một trưởng lão khác thấp giọng nói.

Trong trưởng lão đoàn, trưởng lão bình thường cũng không biết thực lực chân chính của Phương Chán.

Có thể xác định thực lực chân chính của Phương Chân chỉ có Dương Phàm, Đại trường lão cùng với hai vị quyển lợi trưởng lão.

Trên thực tế. chỉ có Dương Phàm hiểu được mười phần bán lĩnh cùa Phương Chân. Cho dù là Đại trường lão, hai vị quyền lợi trưởng lão cũng đều bị giấu diễm.

Nhoáng một cái, gần hai mươi năm trôi qua.

Ngày hôm nay. vài tên tân tú Phương gia do Phương Yên cùng Dương Phàm với bổn vị truớng lão khác cùng dẫn dắt. xuất phát đi Cửu Kiêm Môn.

Lần này có cường giả Đại La Kim Tiên dẫn đội phi hành, mọi người bị bao phủ trong một màn hào quang màu tím, hóa thành một ngôi sao băng trong khoảnh khắc bay vọt đến Vực ngoại tinh không.

Lại quan sát tinh cầu xanh thẳm dưới chân, Dương Phàm cảm giác sâu sắc sự nhỏ bé của mình.

Thiên Thần Tinh chẳng qua là một trong số ức vạn tinh cẩu trong Tinh Hà.

Dương Phàm dõi mắt nhìn, âm thầm triển khai cảm quan. Có thể cảm nhận được bên trong hẳng tinh Kim Dương ở phương xa phát ra viêm lực đáng sợ. Trong hệ hẳng tinh hiện tại. có mười tinh câu quy mô ngang với Thiên Thân Tinh.

Mấy tháng sau, đoàn người chạy tới Cửu Kiếm Môn.

Trừ trên trời hạ xuống, từ cách thật xa Dương Phàm đã nhìn thấy một tòa kiếm phong chọc lên tận trời.

Tồng cộng có chín tòa kiếm phong, tòa cao nhất ở chính giữa kia, ở trong Vực ngoại tinh không đều có thể nhìn thấy hình dáng.

Rất nhanh có tiên nhân của Cừu Kiếm Môn đón mọi người của Phương tộc tới vị trí tương ứng.

- Cửu Kiếm Di Chi sẽ mớ ra sau ba tháng. Xin chư vị kiên nhẫn chờ đợi.

Nhân viên tiếp đãi là một vị tiên tử tươi cười như hoa. trong lúc bất động thanh sắc dò xét ba người Phương Chân.

Rồi saud dó. trong hai tháng tiếp theo, rất nhiều cường giả của các thế lực siêu cấp trên Thiên Thần Tinh buông xuống Cửu Kiếm Môn!

Ngày Cửu Kiếm Di Chi mớ ra đã như lửa xém lông mày.

Nhưng không biết vì sao. trong lòng Dương Phàm mơ hồ cảm nhận được vài tia bất an. Nguy cơ trong cõi vô hình đến từ một phương hướng. Hắn không khỏi nhìn ra Vục ngoại tinh cẩu. có thể nhìn thấy Tinh Hà thế giới rộng lớn vô ngẩn.

- Phương Chân a. Đệ tử đầu tiên của ta tại thượng giới, chi mong ngươi đừng cho ta thất vọng. Manh mối bản thê Vô Song ngay tại trong di chi này...

Trong lòng Dương Phàm thẳm nhủ, ánh mắt thủy chung không rời khỏi Tinh Hà thế giới vô biên kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.