Tần Hoàng bá đạo ngang ngược rốt cục không thể không thỏa
hiệp, hợp tác cùng phẩn đông chủ nhân của Chí Bảo Long Khí
cùng thương nghị về Tiên Tân bảo tàng.
Lúc Dương Phàm xếp bằng điều tức có thể mơ hồ cảm nhận được không cam lòng trong lòng Tẩn Tuấn.
Nghĩ đến hắn có được Cửu Long Tỷ, là Cửu Ngũ Chí Tòn cùa Đại
Tần, mà nay lại phải đem bảo tàng truỵên thùa của hoàng tộc
chia cắt cho mọi người.
Là hậu duệ của Tiên Tần, đế hoàng Đại Tần. làm sao hắn chán chinh cam tâm cho được?
Nhưng giờ phút này thế cục bày ra trước mắt, hắn đã không thể một tay che trời.
Kế tiếp quan trọng nhất lại là vẩn để danh ngạch tiến vào Tiên Tần bào tàng.
Vấn đề rất đơn giản, càng nhiều người tiến vào bảo tàng. ích
lợi chủ nhân của Chí Bảo Long Khí có thể đạt được càng ít.
Cho nên. phải tận khả năng hạn chế sổ lượng.
Vì thế, hai bên triển khai một hồi cạnh tranh cùng đàm phán kịch liệt.
Bên phía Tần Hoàng do Hàn Kỳ ra mặt. bên phía Yẻu Hoàng thì là Thanh Vũ chủ tri
Hai người đều là người sở trường tranh biện, không ai nhường ai.
Quạt lông trong tay Hàn Kỳ khẽ phẩy, cười nói:
- Tiên Tần bảo tàng thuộc về hoàng tộc Đại Tần. bệ hạ mới là vương giả của hậu duệ Tiên Tân. người kế thừa chân chính của
bào tàng. Các ngươi có được Chí bảo Long Khí, đánh cắp bảo
vật vốn thuộc về người khác, đã là không có đạo lý. Đẻ cho
các ngươi ba phản ích lợi bảo tàng, đã là tận tình tận
nghĩa.
- Chê cười. Đến lúc đó Tiên Tần bào tàng mớ ra.
đều dựa vào bản lĩnh mỗi người. Chẳng lẽ Hàn tiên sinh chi
cấp cho chúng ta danh ngạch ba phán?
Thanh Vũ đầy vẻ cười nhạo nói:
- Dưới điểu kiện thực lực hai bên không cân đối. Hân tiên sinh chi
sợ sẽ tính kế chúng ta lẩn nữa. Bên ta đã mắc mưu một lẩn,
tuyệt đối sẽ không có lần sau.
Hàn Kỳ ho nhẹ hai tiếng:
- Không bằng như vậy. Hai phe chúng ta tổng cộng 50 danh ngạch,
hoàng tộc Tiên Tần là chủ nhân chân chính của bảo tàng, có
được 30 danh ngạch. Các ngươi cung cấp Chí Bảo Long Khí, nhường
cho các ngươi 20 danh ngạch, đã là giới hạn lớn nhất.
-
Hừ, danh ngạch chia đôi 5:5. nếu không chúng ta sẽ không mạo hiểm nguy hiểm sinh mạng, dưới tình huống ở thế vếu cùng các ngươi
tiến vào mớ bảo tàng.
Thái độ Thanh Vũ kiên quyết vô cùng, không chút thỏa hiệp.
Hai người vừa mới bắt đầu còn đàm phán, sau đó trên cơ bản bắt đầu đấu khẩu.
Mà đại bộ phận cường giá hai bên đều đang điều tức dưỡng thương, nhị hoàng để cho bọn họ chậm rãi thương nghị.
ở lại Tiên Tần Cồ Điện nửa tháng, đại bộ phận thương thế đều cơ bản khói hẳn.
Lúc này. đàm phán giữa Thanh Vũ cùng Hàn Kỳ còn chua chân chính thòa hiệp.
- Tiêu chuẩn phán phổi như vậy không hể có ý nghĩa.
Dương Phàm mớ mắt, chậm rãi mớ miệng.
Cho dù là tâm tính của hắn trầm ổn cũng chờ không được.
Dù sao mớ ra Tiên Tần bảo tàng là hy vọng lớn nhất hắn lấy được Thiên Nhất Hồn Thúy.
Còn nữa, hắn cũng không cuồng vọng đến mức có thể nắm chắc muời phẩn một lẩn hành động bắt giết Tán Hoàng. Huôngchi lão sư
của Tán Hoàng chính là Thiên Thu Vô Ngân.
- Vậy xin hỏi Dương tông sư có phương pháp gì không?
Sắc mặt Hàn Kỳ trịnh trọng, vẻ mặt cung kính hỏi.
Tất cả mọi người nhìn phía Dương Phàm, không ai nghi ngờ quyển lên tiếng cùng phán lượng của hắn.
- Xin hói Hàn thừa tướng, mấu chốt chân chính mờ Tiên Tần bảo tàng là cái gì?
Dương Phàm giọng điệu bằng phẳng, giờ phút này khí tức thu liễm cao độ. thoạt nhìn giản dị tự nhiên, nhưng lại khiến chúng cường
giả đứng đầu Đại Tần ở đây không dám có bất kỳ lòng khinh thị nào.
Hàn Kỳ ngẩn ra, đáp:
- Mấu chốt chân chính mớ Tiên Tần bảo tàng đương nhiên là Chi Bảo Long Khi.
- Một khi đã vậy sao không dùng Chí Bảo Long Khí để phán phối
danh ngạch? Không có Chí Bảo Long Khí, cái gọi là hậu duệ Tiên Tần. đạo lý công bằng đều không hể ý nghĩa, về phản mỗi kiện
Chí Bảo Long Khí có thể có bao nhiêu danh ngạch, có thể bàn bạc
Kỳ hơn.
Dương Phàm lạnh nhạt lên tiếng, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại.
- Dương tông sư nói có đạo lý.
Đại bộ phận mọi người liên tục gật đầu.
Sau đó. mọi người Bắt đầu nghị luận, cảm thấy được cách này rất tốt.
Hàn Kỳ đưa ánh mắt trung cẩu ý kiến về phía Tần Hoàng.
Tần Hoàng thấy vậy, gật gật đầu.
- Không bằng như này. Chủ nhân mỗi kiện Chi Bảo Long Khí có được
tư cách tiến vào Tiên Tần bảo tàng, ngoài ra mỗi nguời còn có tư cách lựa chọn thêm hai danh ngạch. Nhưng là Chí Bảo Long Khí ba thứ hạng đâu. số mệnh ân chứa càng mạnh, như vậy danh ngạch có được nên nhiều hơn một chút. Cửu Long Tỷ ẩn chứa cửu long
số mệnh, ít nhất hẳn là được quyên có chín danh ngạch. Mà
Thanh Long Kiếm cùng Hoàng Long Quan xếp thứ hai cùng thứba đều
có được ba danh ngạch. Chi Bào Long Khí bình thường khác thì
có được hai danh ngạch. Các vị thấy thế nào?
Hàn Kỳ lại cười nói.
Mọi người tại tràng có một bộ phận đồng ý. còn có một bộ phận cho rẳng Cửu Long Tỷ có chín danh ngạch là quá nhiêu.
Cuối cùng Hàn Kỳ bị buộc phải đem quyền chín danh ngạch của Cửu
Long Tỷ giảm xuống còn bảy mọi người mới miễn cưỡng đáp ứng.
Tuy nhiên tính ra Chi Bào Long Khí bình thường có được hai danh ngạch cũng là không kém.
Thanh Long Kiếm cùng Hoàng Long Quan đều có được ba danh ngạch, hon nữa đều ở bên phía Yêu Long Hoàng.
Tổng thể tính gộp vào. số danh ngạch trận doanh nhị hoàng đại khái tương đương.
Đồng thời, như vậy cũng củng cố thật lớn quyền lực của chủ nhân
của Chi Bảo Long Khí. có được quyền lựa chọn sử dụng danh
ngạch.
Dương Phàm có được hai kiện Chí Bảo Long Khí,
tính ra ngoài hắn có thể đi vào Tiên Tân bảo tàng, còn có
được ba danh ngạch đi cùng.
về phần lựa chọn hợp tác cùng ai là quyền lực của chính hắn, cũng có thể không chọn ai. một mình đi vào.
Tổng cộng, chín kiện Chí Bảo Long Khí tồng cộng bảy vị chủ nhân,
thêm vào 25 danh ngạch tông cộng là 32 danh ngạch.
Phần
phối như vậỵ củng cổ ích lợi chủ nhân Chí bảo Long Khí. cũng
ngăn chặn càng nhiều cường giá Đại Tần có ý đồ tư cách tiến
vào.
Muốn đi vào cũng có thể. nhưng là số danh ngạch là cố định, do chủ nhân chín Chí Bảo Long Khi liên hợp quyết
định.
Như vậy, địa vị chủ nhân của Chí B ảo Long Khí được tăng lên rất lớn.
Có thể tưởng tượng, sau lần “Cửu Long thịnh hội” này. sẽ có bao
nhiêu cường giả sẽ tranh đoạt danh ngạch đến vỡ đầu.
Tiên Tần bảo tàng có thể nói là nơi hấp dẫn thật lớn trong một giới này.
Dù sao nơi đó cất chứa kết tinh trí tuệ của quốc gia cổ Tiên
Tần, nền văn minh tu tiên rực rỡ của thời kỳ cuối thượng cổ.
Cho dù là cường giả Thông Thiên tam giai, Hợp Thể Độ Kiếp thậm
chí là bán tiên Đại Thừa Kỳ. Tán tiên Ngoại hài vực đều không
thể ngăn cản loại hấp dẫn này.
Nguyên lai lúc Dương Phàm
cùng Hà Lạc nói chuyện, nghe ông ta nói trong Tiên Tần bảo tàng thậm chí có thể có Tiên khí.
Một khi tu sĩ đạt tới cấp
bậc cao nhất, đặc biệt là Độ Kiếp Kỳ, Đại Thùa Kỳ cho dù là Tiên khí cấp bậc thấp một chút đều có thể khổng chế.
Nghĩ đến nơi này. Dương Phàm không khỏi sinh lòng lo lắng, Hoán Thiên Nha sinh ra cảm ứng không hiêu.
Hắn mơ hồ phát hiện, dường nhu mình bó qua một nhân tố trọng yếu gì đó.
Kế tiếp, chủ nhân của chín Chí Bảo Long Khí đạt thành hiệp nghị chung, số lượng danh ngạch cũng được xác định.
Tràng
“Cửu Long thịnh hội” này cũng rốt cục chấm dứt. cường giả
khắp nơi đều tản đi. đều tụ đi tìm cường giả làm minh hữu.
Thiên Thu Vô Ngân đốc lòng tu luyện tìm hiểu, tính toán bế quan vài
trăm năm, Ngay cả Tiên Tản bảo tàng đêu khônghóiđến.
ở trong lòng hắn, chỉ có đại đạo của chính mình.
Ngoài ra, Tlấn Viễn Hầu cũng một mình rời đi, có lẽ tính toán tìm minh hữu của mình.
Không ai chân chính nguyện ý hợp tác cùng Tần Hoàng ngang ngược bá đạo.
Trong Tiên Tần cổ Điện rất nhanh chỉ còn lại hai người Tần Hoàng cùng Hàn Kỳ.
- Bệ hạ. dùng phương pháp như vậy phản phối danh ngạch, thế cục đối kháng của trận doanh hai bên sẽ lặp tức sụp đô. Đến lúc
đó cục diện sẽ càng ngày càng hỗn loạn.
Hàn Kỳ khẽ khẽ thở dài.
Lấy Chí Bảo Long Khí làm đơn vị phản phối, đến lúc đó rất nhiều cường giả của Đại Tần sẽ đều tự CÓ trận doanh riêng, thực hiện lợi ích lớn nhất mà không bị quản chế bới nguời khác.
Sau khi tiến vào Tiên Tần bảo tàng, đều tự dựa vào bản lĩnh,
không có liên quan gì nhau. Có thể được đến bao nhiêu ích lợi
toàn bộ dựa vào bản lĩnh cá nhân.
Càng đáng sợ chính
là. đến lúc đó đối mặt với bảo tàng tồn chứa nhiều bảo
vật; chúng cường giá lợi ích phần phối không đổng đều có thể
sẽ có khá năng đò mắt mà chém giết lẫn nhau.
Sắc mặt Tần Hoàng cũng càng phúc tạp, thở dài:
- Kỳ thật từ sau khi Tiên Tần chia năm xẻ bảy, người thừa kế
mỗi một đời Hoàngtộc Đại Tần đều nhận được một tồ huấn. Đó
chính là nếu không gặp được nguy cơ diệt tộc... Tuyệt đối không thể mớ ra Tiên Tản bảo tàng. Hơn nữa Cửu Long Tỷ nhất định
phái thời khắc tọa tran hoàng cung Đại Tần. Đây cũng là nguyên
nhân sau khi ta luyện hóa Cửu Long Tỷ. bản tôn đêu không rời khỏi phạm vi kinh đô.
Tuyệt đối khôngthể mớ ra Tiên Tần bảo tàng?
Hàn Kỳ hít sâu một ngụm khí lạnh.
Hắn cũng lần đầu tiên nghe đến tổ huấn này.
Hoàngtộc Tiên Tần vì sao có tổ huấn nhưvậy?
Chẳng lẽ bảo tàng thời đại thượng cổ rạng rỡ không muốn để lại cho đời sau của mình.
Có lẽ. trong này cất giấu bí tân gì sao?
- Vì đủ phản lượng Thiên Nhất Hồn Thủy cứu sống ái phi cùng Hân nhi, quá nhân cũng không thể không làm trái.
Bi thống trong mắt Tần Hoàng chuyển thành ý chí chiến đấu rào rạt.
- Bệ hạ. đây cũng là nguyên nhân ta cùng Thượng Quan Phi một mực duy trì kế hoạch của người.
Trên mặt Hàn Kỳ lộ ra và tia ảm đạm.
Bỡi vi Thượng Quan Phi chết ở trong tay Dương Phàm trên Bác Dịch Thai.
- Dương Phàm này không ngờ đã giết chết huynh đệ tốt nhất của
chúng ta. A Tuấn, ngươi nhất định phái báo thù cho hắn.
Trên khuôn mặt nho nhã của Hàn Kỳ thoáng hiện một tia dữ tợn cùng cừu hận.
- Hàn Kỳ, có phải ngươi trách ta lúc ở Tiên Tần cồ Điện không
sử dụng lực lượng chân chính hay không? Mặc dù trình tự cực
hạn của Đại Tần là Hợp Thể sơ kỳ. nhưng là ở Tiên Tân Cô Điện.
Bác Dịch Thai thượng cổ, chín kiện Chí bảo Long Khí áp trận
đã xa xa vượt qua hạn chế của Hợp Thể sơ kỳ.
Tần Tuấn thở dài nói.
- Ta không có ý trách bệ hạ. lúc ấy ai cũng không cứu được
Thượng Quan Phi. Ngay cà Thiên Thu lão sư cũng không làm được.
Ngươi đem thực lực chân chính đê đến lúc Tiên Tân bảo tàng, đến
lúc đó cướp lấy Thiên Nhất Hồn Thủy, thuận tiện cho Dương Phàm vĩnh viễn ở lại bên trong. Huông chi Yêu Long Hoàng sống rất dài
lâu, tu vi cũng không đơn giàn chỉ là Hợp Thể sơ Kỳ.
Hàn Kỳ rổt cục khôi phục bình tĩnh, nhưng thanh âm lạnh băng như cũ.
- Được, bổn hoàng nhất định sẽ làm vậy.
Tần Hoàng hít sâu một hơi. sau đó nói với Hàn Kỳ:
- Còn hai mươi năm sẽ mớ ra Tiên Tân bảo tàng. Ngươi đã bước nửa
bước vào Hợp Thể Kỳ. để ta lấy cửu long số mệnh giúp ngươi một lẩn bước vào Hợp Thể Kỳ. Có số mệnh gia thân, ngươi không cần lo lắng trói buộc thiên địa, sau khi thảnh công làm giống như
Thiên Ma Môn chú. phong ấn pháp lực.
- A Tuấn. Là hậu duệ Tiên Tần, ngươi có thể nói cho ta biết, trong Tiên Tần bảo tàng rốt cục ân tàng bí mật gì? Vì sao lại có tô huấn “Tuyệt đối không thể mớ Tiên Tân bảo tàng"?
Hàn Kỳ hít sâu một hơi, nhìn thẳng Tần Hoàng.
Toàn bộ Cổ Điện chìm trong một mảnh tĩnh mịch. Tần Hoảng trầm mặc hồi lâu, mới hít một hơi dài:
- Vốn bí mật này tuyệt đối không thể bất kỳ người nào không phải người thừa kế hoàng tộc được biết...
Đại điện trống trải đột nhiên àm đạm không ánh sáng, bóng của hai người chìm trong bóng đêm, chỉ có theẻ nghĩ được thanh âm nhỏ
bé nhưmuỗi vo ve.
Cùng lúc đó. đám người Dương Phàm rời hoàng cung Đại Tần. về tới Thiên Bác Cung.
- Dương Phàm.
Một thanh âm lộ vẻ kiêu ngạo cô độc từ sau lưng truyền đến.
Dương Phàm nhìn lại. một nam nhân mặc áo trắng như hoàn toàn không ăn nhập với thế gian, chính là Vô Song.
- Ngươi có chuyện gì?
Dương Phàm ngạc nhiên nói.
Chẳng lẽ võ si Vô Song này tại Bác Dịch Thai khiêu chiến Thiên Thu Vô
Ngân không thảnh lại muốn tìm mình luận bàn?