Tiên Hồng Lộ

Chương 916: Q.6 - Chương 916: Phương Thiên Thành.




- Chỉ cần chi nhánh chúng ta có thể sinh ra một vị Đại La Kim Tiên, là có thể nổi danh bổn phương, uy chấn Thiên Thần Tinh.

- Chỉ cần chi nhánh chúng ta có thể sinh ra một vị Đại La Kim Tiên, là có thể nổi danh bổn phương, uy chấn Thiên Thần Tinh.

Phương gia lão tồ khí độ trầm ổn, khi nói đến bồn chữ “Đại La Kim Tiên” trong mắt lộ ra vô hạn hướng tới cùng chờ mong.

ở trên Thiên Thần Tinh rộng lớn. Chân Tiên cửu trọng là bá chủ một phương, Ngay cả Phương gia lão tô tu luyện vài trăm vạn năm cũng là cường giả cấp bậc này.

Dương Phàm đánh giá sơ qua Phương gia lãotổ. thọ nguyẽn còn lại khoáng trăm vạn năm, hv vọng đột phá Kim Tiên cũng không lớn.

Chân tiên cùng Kim Tiên có một khoảng cách không thể vượt qua.

Cách nhau một cành giới. Chân Tiên không thể dễ dàng rời khỏi tinh cầu cùng tinh hệ, nhưng Kim Tiên lại có thể vượt qua vũ trụ, xuyên qua tinh hà. Thiên giới tuy lớn, lại có thể tùy V ngao du.

Bồng nhiên. Dương Phàm nhớ tới vị Trướng ngục của Thiên La Ngục, lúc trước đối phó với Lỗ Lão Ma và Đoạt Mệnh Phong tựa như bóp chết hai con kiến.

- Đại La Kim Tiên?

Dương Phàm suy nghĩ, với cảnh giới Luân Quả trung kỳ của mình hiện giờ. có thể chống lại Kim Tiên nhất trọng hay không?

Theo sách cổ hắn từng đọc, Đại La Kim Tiên cũng chia làm cảnh giới cửu trọng. Thực lực mỗi trọng chênh lệch rất lớn.

Nhưng là Thiên Thần Tinh nho nhỏ có thể có Chân tiên nhất trọng, nhị trọng đã là không tồi. Tu vi cao cũng sẽ không ở lại trên tinh cẩu nhỏ bé xa xôi này.

Trầm tư một lát. trong ánh mắt chờ mong của Phương gia lão tổ, Dương Phàm đáp ứng yêu cầu của lão.

Luân Quá Kỳ là một giai đoạn quá độ, đặc điểm lớn nhất chính là không cẩn tu luyện.

Dương Phàm ngoài thời gian thôi diễn tìm hiểu cảnh giới, đa phần là bồi dưỡng đệ tử Phương Chân.

Đồng thời, hắn cũng muốn kiến thức thực lực của cường giả đinh của Thiên Thần Tinh một chút.

Mặc dù Dương Phàm không có thực lực bễ nghễ Thiên Thần Tinh, nhưng tự tin tự bào vệ hẳn là không khó.

- Như vậy Phương Chân liền giao cho Dương tiên sinh...

Phương gia lão tổ hít sâu một hơi. trong mắt có vài phần cảm kích.

Sau đó. lão lấy ra hai phần lễ vật, phần biệt tặng cho Dương Phàm cùng Phương Chân.

Phương Chân được một kiện tiên giáp tam phấm cùng một kiện Tiên khí công kích tứ phẩm.

Tiên giáp dõi khắp cà Thiên Thần Tinh đều là Pháp bảo cực kỳ hiếm thấy, quý báu hơn Tiên khí cùng cấp bình thường gấp mười lần.

Tiên giáp này có thể gia tăng cơ hội bảo mệnh của Phương Chân, lại thêm thán thể Kim Cương Bât Diệt của hắn, bễ nghễ cùng cấp, vuợt cấp khiêu chiến cũng không phải việc khó.

Mà Tiên khí tứ phẩm kia, bình thường chi Chân Tiên thượng vị mới có. lực công kích kinh người.

Dương Phàm thì nhận được một khối Huyển ò quặng trọng lượng không nhẹ, hơi giật mình.

Lúc hắn ở Lạc Thành từng đi các nơi sưu tập rất nhiều tài liệu quý hiếm, vì tiến thêm một bước ngưng luyện Luân Hồi Bàn.

Nhưng là loại tài liệu quy báu như Huyền ỏ quặng này, ở địa phương nhỏ như Lạc Thành căn bản không tìm được.

Không nghĩ tới hiện tại Phương gia lão tổ lại trực tiép tặng hắn một phần.

Dương Phàm tỏ vẻ cảm ơn rồi cùng Phương Chán ròi đi.

Cùng ngày, Dương Phàm vào ở động phủ của mình. Đây là phủ đệ Phương gia an bài cho vinh dự trướng lão.

- Sư tôn, còn có ba năm, chúng ta phái rời đi...

Phương Chân tới bái kiến Dương Phàm, trong mắt có chờ mong, cùng có không bó được.

Mặc kệ nói như thế nào. Lạc Thành là nơi hắn sinh ra, nơi này có rất nhiều thân hữu.

Dương Phàm hiểu được tám tình của hắn, bất kể đi xa cỡ nào. Ngư Dương quốc Bắc Tần đều là cố hương của Dương Phàm.

Thời gian ba năm, Dương Phàm đốc xúc đệ tử tu luyện. còn hắn trừ việc tìm hiểu, bắt đầu không ngừng ngưng luyện Luân Hồi Bàn.

Rốt cục rèn luyện nhiều lẩn với lượng lớn tài liệu quy báu. phẩm chất của Luân Hồi Bàn tiến vào một tâng mới. đạt tới cấp bậc Tiên khi tứ phẩm.

- Nếu tới phạm vi thế lực Phương tộc chủ mạch, văn minh tu chân càng thêm phồn vinh, hẳn là có thể cho bán mạng Tiên khí của ta được tăng thêm một bước.

Dương Phàm không cần lo lắng tu luyện giai đoạn hiện tại. chia ra một bộ phận thời gian đê tăng uy lực Pháp bào.

Ngưng luyện nhiều lẩn Luân Hồi Bàn khiến hắn có thểm đủ loại tám đắc về đạo Luyện

khí

Thời gian ba năm nhoáng cái qua đi.

Hai thầy trò Dương Phàm rời khỏi Lạc Thành trong sự đua tiễn của cao tảng Phương gia.

Trước khi đi, Dương Phàm lấy được một bán đồ ngọc giản, phía trên không ngờ có bán đô vị trí của cả Thiên Thản Tinh.

Không chỉ như thế. trên bán đồ này trừ bán đồ ti mi của Thiên Thần Tinh, còn có Tinh Đồ của Lưu Sa Tinh Hệ.

Toàn bộ Lưu Sa Tinh Hệ ít nhất có mười vạn ức tinh cầu. lượng tin tức trong Tinh Đồ kia khổng lồ vô tận.

Đương nhiên, Lưu Sa Tinh Hệ cũng chi vẻn vẹn là một trong số hàng vạn tinh hệ của Thiên Phương đại tinh vực.

Dương Phàm có thể có được Tinh Đồ cùa Lưu Sa Tinh Hệ đã là quy báu khó được, không thể hv vọng xa vời Tinh Đồ của đại tinh vực, thậm chí là cả Thiên giới.

Dựa theo dấu hiệu trên bán đồ ngọc giàn, Dương Phàm cùng đệ tử Phương Chân bay tới Trung Châu đại lục có nền văn minh tu chân phôn hoa nhất của Thiên Thản Tinh. Trung Cháu đại lục là lục địa bản khối lớn nhất của Thiên Thần Tinh, người tu luyện có hàng ức.

Như vậy, hai người Dương Phàm còn phái vượt qua một vùng đại dương mênh mông mới có thể đến được Trung Cháu đại lục.

Đi Trung Châu đại lục, chi riêng hành trình đã mất vài năm.

Đương nhiên đây là Bởi vì Dương Phàm bận tâm tốc độ của Phương Chân, còn hắn thì lại không muốn bại lộ thực lực.

Một Ngày này, hai người rốt cục bước lên Trang Châu đại lục khổng lồ.

- Sư tôn, nghe nói bảy thế lực mạnh nhất Tam tỏng tứ tộc, có năm đều đóng quan ở Trung Châu, ở nơi này, ta còn là thiên tài sao?

Phương Chân chờ mong đồng thỏi còn có vài phần lo lắng.

- Thiên tài sao?

Dương Phàm mỉm cười:

- Ngươi phái tin tưởng bản thân. Còn nữa. thiên phú chăng qua là một loại tiền vốn cùng ưu thế đi thông tới đinh, cũng không phải là một loại điểu kiện có tính quyết định. Nếu ngươi quá ỷ vào nó. chung quỵ khó có thành tựu lớn.

Nói đến thiên tài, Dương Phàm không khỏi nhớ tới ở nhân giới, hắn từng giẫm nát dưới chân khôngbiết bao nhiêu cái gọi là “Thiên tài”.

Sau khi tới Trang Châu. Dương Phàm phát hiện nơi này là một thế giới có rất nhiều gia tộc và tông phái.

Tam tông tứ tộc là bày thế lực mạnh nhất hiện nay trên Thiên Thần Tinh. Tam tòng: Cửu Kiểm Môn. Ngọc Lâm Tòng. Thiên Từ Cung. Tứ tộc: Vân tộc, Dực tộc, Phương tộc, Lãnh tộc. Trừ Lãnh tộc cùng Thiên Từ Cung không ở Trang Châu đại lục, hai tông cùng ba tộc khác đều ở trên lục địa khổng lồ này. hoặc là phạm vi quanh đó.

Phương tộc ở phía tây Trung Châu đại lục, phi hành mất khoáng nửa năm mới tới.

Vượt qua hải dương, lại trải qua quãng đường lục địa lâu dài, hai người cũng không phải khôngbị trờ ngại, bao gồm trờ ngại của thiên tai và người.

Đặc biệt là bởi người khác, như hải tặc, cường đạo đều bị Phương Chân thoải mái giải quyết.

Với tu vi Chân Tiên tứ trọng của Phương Chân, có thể chiến thắng Chân Tiên ngũ trọng, lục trọng. Ngay cà là thất trọng thượng vị tiên cũng có thể chống lại một hỗi.

Tiến vào thế lực Phương gia, hai người rất nhanh liên hệ với người tiếp đãi của Phương

gia.

Dương Phàm giao ra một phong thư cùng một cái ngọc bội.

Người tiép đãi kia lạnh nhạt đánh giá hai người một cái, rồi đưa bọn họ tới đại bán doanh của Phương gia - Phương Thiên Thành.

Phương Thiên Thành dĩ nhiên là một tòa Sơn Thành lơ lửng giữa không trung.

Cái gọi là Sơn Thành, đó là thành trì từ một mò quặng lớn chất liệu cứng rắn cải tạo mà thành.

Tòa Sơn Thành trước mắt. chinh thể hình vuông, phạm vi mấy vạn dặm, bồn phía đều có tiên binh tiên vệ canh gác, như một cái thành lũy lớn lơ lửng trên không. Phía trên cư trú trăm vạn người tu luyện. trong đó có một bộ phận đạt tới cảnh giới tiên nhân.

So sánh với Phương Thiên Thành này, thành lũy trên biển của Thiên cầm Nội Hải nhân giới căn bản không đáng nhắc tới. giống như voi cùng kiến.

Người tiếp đãi kia nhìn thấy thần sắc kinh ngạc cùa Dương Phàm, không khỏi đắc ý nói:

- Thành này chính là căn cứ trung tâm của Phương gia ta. Mấy ngàn năm trước do mấy vị Đại La Kim Tiên liên thủ tạo thành, theo vô số năm cố gắng, nó có được tiềm lực trờ thành Tinh Không Thành Lũy...

Tinh Không Thành Lũy?

Trong lòng Dương Phàm rung động. Chi nghe tên là có thể hiểu được hàm nghĩa của bồn chữ “Tinh Không Thành Lũy”.

Huống chi Dương Phàm ở Thiên Thần Tinh mấy trăm năm, cũng có vài phần hiểu biết về Thiên giới.

Cái gọi là Tinh Không Thành Lũy chính là cãn cứ khồng lồ có thể đi lại trong Tinh Hà.

ở Tinh Hà thế giới, những thế lực khổng lồ, làm sao có thể cực hạn ở một viên tinh cẩu nhỏ. một hệ hẳng tinh nhỏ?

Thế lực của bọn họ đóng ở Tinh Không Thành Lũy khổng lồ. đi lại trong Tinh Hà vũ trụ, đem tu luyện truyền thừa cùng thế lực rải khắp bốn phương.

Đương nhiên, người tiếp đãi này nói Phương Thiên Thành có tiềm lực trờ thành Tinh Không Thành Lũy. Dương Phàm không cho là đúng.

Theo hắn biết, một cái Tinh Không Thành Lũv chính là do vô số tinh thể khoáng Thạch quy báu ngưng luyện áp súc mà thành. Phải hao phi vô số năm. vô số thế hệ cố gắng. Giá trị chân chính của nó không thể đo lường, cho dù lấy cả Thiên Thần Tinh so sánh đều không bằng.

Nếu có Tinh Không Thành Lũy tới tấn công. Tam tông tứ tộc trên Thiên Thần Tinh chi sợ không sức phản kháng.

- Các ngươi ở đây chờ chút.

Người tiép đãi kia bay vào thành lũy Phương gia.

Sau chừng nửa nén hương.

Vút!

Một đạo huyễn quang màu lam từ trong Phương Thiên Thành lóe lên bay ra, vững vàng đứng trước mặt hai người Dương Phàm.

Xuất hiện ở trước mặt hai thầy trò là một con thuyền vuông màu lam. phía trên có hai người.

Một trung niên mặt ưng, một lão già tóc bạc ánh mắt đều như đuốc, phát ra một cồ uy áp không thể ngăn càn.

- Hai người các ngươi, ai là Phương Chân?

Ánh mắt nam nhân mặt ưng đảo qua hai người, tự nhiên dừng ở trên mặt Phương Chân.

- Chinh là tại hạ. xin hói hai vị tiền bối là...

Phương Chân cung kính cẩn thận hói.

Hai người trước mắt mang đến cho hắn một cỗ áp lực không thể đối mặt chính diện.

Bá!

Lời vừa dứt, nam nhân mặt ưng cùng lão già tóc bạc như tia chóp xuất hiện ở hai bên Phương Chân, mỗi người vươn một bản tay ra bắt lấy cánh tay hắn.

Phương Chân vừa mói có ý giãy dụa, lại rất nhanh từ bỏ. lộ ra vẻ như có suy nghĩ.

Chỉ thấy hai nguời này đang nhắm mắt kiểm tra thiên phú của Phương Chân, đưa tay sờ xương cốt hắn từ trên xuống dưới.

Sau chừng mười hô hấp. trong mắt hai người lóe tinh quang, đồng loạt lộ ra vẻ nóng bóng.

- Ta chính là Phương Ưng trưởng lão Phương gia.

- Lão hủ là Phương Nguyên trường lão Phương gia.

Hai người lập tức giới thiệu thản phận.

Phương Chán hơi sửng sốt. Hai người này không ngờ là trường lão của Phương tộc chủ mạch.

Xem rạ hai người này dường nhưđều coi trọng tư chất của Phương Chân.

- Tư chất không tồi... Lão hủ đãmấy chục vạn năm không thu đệ tử.

Phương Nguyên kia vuốt râu cười.

Phương Ưng biến sắc, ha ha cười:

- Từ khi Phương mỗ tấn chức cửu trọng thượng vị tiên đến nay, cũng chưa từng thu đệ từ. Nhìn ngươi tư chất không tồi, có muốn cân nhắc làm đệ tử đóng của của bán trường lão hay không?

Trong lời nói, hai người đối mặt nhìn nhau, trong mắt có vài phản địch ý.

Hai nguời này vốn là bằng hữu quan hệ không tồi. giờ phút này vừa thấy tư chất của Phương Chán, khôngkhỏi tâm động.

Huyết mạch thiên phú cùng tư chất của Phương Chân khiến hắn hoàn toàn có đủ tiềm chất tấn chức Đại La Kim Tiên.

Tư chất nhưthế sao không khiển người khác động tâm?

Nếu có thể bồi dưỡng ra một gã Đại La Kim Tiên, đó là vinh quang cỡ nào?

- Nhị vị tiền bối. Phương Chân đã có sư tôn. Người cũng cùng ta tới đây.

Khóe miệng Phương Chân mỉm cười, mang vẻ tự hào chắp tay giới thiệu Dương Phàm.

- Hắn... Là sư tôn của ngươi?

Hai người Phương Ưng cùng Phương Nguyên ánh mắt lãng lệ, đồng loạt đảo qua Dương Phàm.

Giờ khắc này, Dương Phàm cám thấy vài phần hản ý cùng sát khí trong mắt hai nguời này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.