Tiên Hồng Lộ

Chương 814: Q.6 - Chương 814: Tầng phong ấn thứ ba.




Tụ Lôi Đinh giống như một ngọn “Lôi sơn” khổng lồ thiên địa, sừng sững trên không hải vực, dẫn dắt lôi điện lực mênh mông, trong phạm vi vạn dặm lôi vân cuôn cuộn.

Một vùng thiên địa dưới lôi quang Hủy diệt làm người ta hít thớ không thông này, sáng tối không chừng.

Dtroi cồ lực lượng khiến thần ma lui tránh này, sinh linh trong hài vực cứng đờ run rẩy.

Hai trưởng lão của Dược Thánh Tòng không có lực trả đòn. dưới lôi quang kinh thiên địa tan thành mây khói, hôn phi phách tán.

Tình cảnh như thế khiến Vũ Dương kia bị dọa mặt xám như tro tàn.

Rung động trong mắt xà nữ áo trắng chuyển thành tham lam nồng đậm cùng ngạc nhiên vui mừng:

- Tiểu mỹ nam... yêu ngươi chết mất. Một tu sĩ đất liền nhu ngươi, trong tay không ngờ có Tụ Lôi Đinh thất truyềnđã lâu!

Tụ Lôi Đinh, loại kỳ vật truyền thùa thượng cổ này. thất truyền vạn năm không ngờ lại xuất hiện tạiNội Hải.

Đinh này vẫn là chí bảo vô thượng có thể khiến tu sĩ sắp sửa độ kiếp cùng người tu luyện thản thòng lời điện phải điên cuông.

Nghe nói thời Kỳ thượng cổ. có đại năng già chuyển môn dùng đinh này thu thập Lỏi lực trong “Thiên kiếp”.

Nói cách khác, chỉ cần pháp lực đủ mạnh, đinh này Ngay cả lực lượng thiên lôi đều có thể hấp thu và chứa đựng trong lôi đinh.

về phần lực lượng của lôi đinh, Dương Phàm vừa rồi trực tiếp diệt sát hai Hợp Thể đại tu sĩ đủ đê chứng minh hết thảy.

Ngò... ỏng!

Ngọn “Lôi sơn” thật lớn lơ lửng trên đinh đầu Dương Phàm, hào quang chợt ảm đạm.

Nguyẻn lai vừa rồi sử dụng lôi đinh này không hể giữ lại. khiển pháp lực Dương Phàm tiêu hao hơn phán nửa.

Lại thêm khắc chế độc lực trong cơ thể, thoát khỏi miệng xà nữ áo trắng, Dương Phàm có thể nói nguyên khí đại thương, ngay cả Thái Hư Thiên Hỏa đêu gần như hao hết.

- Hi hi... Xem ra cấp độ lôi đinh này gần như đạt tới mức độ Bán Tiên khí, chi cẩn chiếm được nó. nắm chắc mười phần vượt qua hai lần thiên kiếp đầu.

Xà nữ áo trắng bộ mặt dữ tợn, nhưng thanh âm lại có vẻ nan rẩy.

Mà Dương Phàm nguyẻn khi đại thương, đứng tại chỗ thớ hồng hộc. gần như đứng cùng không xong.

Đột nhiên, hắn lại sinh ra báo động nào đó.

Không tốt!

Hắn vội vàng thu hồi Tụ Lôi Đinh.

Bởi vì thần thông của đinh này quá thật kinh thế hãi tục. đủ để khiến cho rất nhiều tu sĩ nhỏm ngó.

- Vì sao ngươi còn chưa động thủ?

Dương Phàm dứt khoát khoanh chân ngồi trên hải vực, lãnh đạm cười.

Giờ phút này đã rơi vào loại tuyệt cảnh như vậy, hắn chuẩn bị suy tính phá vỡ tầng phong ấn thứba.

Mười tầng phong ấn. có thể ngạo thị hoàn vũ.

Lúc ở nội lục. Dương Phàm từng phá vỡ hai tầng phong ấn.

Mà nay đi vào Ngoại Hải vực, rốt cục không tránh được đến lúc phá vỡ tầng phong ấn thứ ba.

Chỉ có ở loại tuyệt cảnh này, phá vỡ phong ấn mới có thể hấp thu lớn nhất, nếu là bình huốngbình thường hơn phân nửa là nổ tan xác mà chết.

Tuỵ nhiên, giờ phút này Ngay cả Dương Phàm cũng không nắm chắc lúc phá vỡ Tầng phong ấn thứba có thể cam đoan không lo lắng về tính mạng.

- Tiểu mỹ nam, ngươi thật sự là trời cao ban thưởng cho ta. Cho nên. ta cho ngươi một lựa chọn, giao ra Tụ Lôi Đinh, hai chúng ta trở thành đạo lữ song tu. không biết ý ngươi thế nào?

Đỏi mắt sáng của xà nữ áo trắng này như nước, lộ vẻ mê luyến nhìn chằm chằm Dương Phàm.

Dương Phàm ngẩn ra, lập tức “Phì” một tiếng.

Chắc là xà nữ áo trắng này thật sự là coi trọng hắn.

Là nguời khác giới, trong giới này chi sợ không có bao nhiêu người có thể chân chính chồng cự mị lực Dương Phàm có được trong giai đoạn vẫn Hoa trung kỳ.

-... Hừ, một khi đã vậy, đừng trách ta xuống tay vô tình.

Xà nữ áo trắng sắc mặt lạnh lùng, bàn tay ngọc vừa nhấc, một mản sương mù màu trắng bắn tới đinh đâu Dương Phàm, ngưng tụ thành một cái tơ võng màu trắng, như tia chóp chụp xuống Dương Phàm.

Dương Phàm kiệt lực trốn tránh, mà tơ võng màu trắng kia càng ngày càng lớn, ước chừng bao phủ phạm vi vài trăm dặm.

Hơn nữa trong tơ võng này ẩn chứa pháp tắc thiên địa. đối với không gian trong khu vực hình thành một loại trói buộc qui’ dị.

Dương Phàm từng bước gian khổ, dưới chênh lệch thật lớn về tu vi, cành giới, khó có thể đào thoát.

Quan trọng nhất là Thái Hư Thiên Hỏa trong cơ thể hắn hao hết. nguyên khí đại thương, chi có thể phát hưv được một hai phần lực lượng.

Thấy tình hình này, Dương Phàm nhắm mắt lại. vận chuyển Thổ Linh Châu, toàn thân tinh thể hóa, trong hào quang màu đất lóe ra sáng bóng kim loại nhàn nhạt.

Khi tơ võng màu trắng kia trói buộc hắn, Dương Phàm đã hóa thành một tượng đá kim loại, bị treo ở giữa không trung.

Ánh mắt xà nữ áo trắng thoáng ngưng, rồi sau đó cười lạnh một tiếng, há mồm phun, trên tơ võng màu trắng kia dấv lên một mảnh quang diễm màu lục, bao phủ tượng đá kim loại.

Dương Phàm tuy rẳng toàn thân tinh thể hóa nhưng lại âm thầm vận chuyển Thỗ Linh Châu cùng Thủy Linh Châu. Một thứthủ hộ ngoài thân, một thứbào hộ trong cơ thê.

Nếu là tu sĩ cùng cấp tất nhiên không thể thương tổn hắn, nhưng Dương Phàm đối mặt là cao nhân Độ Kiếp Kỳ.

Mặc dù xà nữ này chua trải qua thiên kiếp tẩy rửa, nhưng nếu chính diện chiến đấu. cho dù vài chục Hợp Thể đại tu sĩ liên thủ cũng không phải đối thủ của nàng.

Quá nhiên, lực lượng thần thông quang diễm màu lục của xà nữ áo trắng đem làn da tinh thê hóa của Dương Phàm đốt ra một mảnh vết rách, uy lực còn dư chậm rãi xâm nhập thân thể.

Dương Phàm lập tức xúc động tầng phong ấn thứba.

Một chút lực lượng của tầng phong ấn thứ ba dưới sự giảm xóc của Thủy Hồn Giới, theo Địa Hôn Căn trải khắp toàn thân.

Dương Phàm đột nhiên cảm nhận một cồ lực lượng mênh mông đáng sợ. giống như ngựa thoát cương.

Cũng may thân thể hắn đã hoàn toàn tinh thể hóa, đã làm tốt chuẩn bị đầy đủ, nếu không rất có khả năng khiến kinh mạch vỡ nát. thất khiếu đổ máu.

Rất nhanh, trong cơ thể Thùỵ Linh Châu cùng Thổ Linh Châu nớ rộ hào quang sáng ngời, ở trong và ngoài cơ thê hình thành tâng phòng ngự cường đại.

Bỗng nhiên, vết rạn sinh ra ở trên lớp tinh thể màu đất ngoài thân Dương Phàm rất nhanh bị khép lại.

Tác dụng chủ yếu của Thủy Linh Cháu chuyển sang bảo vệ tạng phủ kinh mạch trong cơ thê Dương Phàm, cũng giám xóc lực lượng từ trong phong ấn.

Tám tầng phong ấn trong cơ thể Dương Phàm mỗi khi phá vỡ một tầng đều không thể nghịch chuyển.

Lúc đầu còn có thể khổng chế phóng thích lực lượng trong phong ấn, nhưng đến về sau càng ngày càng khôngbị khổng chế.

- Sao lại thế này? Pháp lực người này vì sao đột nhiên tăng vọt? Thi triển bí thuật gì?

Xà nữ áo trắng khẽ giật mình.

Uy năng chủ yếu của chân viêm nàng phát động Không phải là đốt cháy mà là độc tính cùng ăn mòn, cho dù là linh bảo đêu có khả năng bị thương tổn.

Nhưng Dương Phàm sử dụng Thổ Linh Châu, lực lượng đại địa. dày dặn vững chắc, vừa hay đối với chân hòa của nàng có lực miễn dịch khá lớn.

Lại thêm thể chất Dương Phàm đặc thù, đối với độc tinh của nàng sinh ra lực để kháng lớn. trong cơ thể lại có Thủy Linh Châu bảo vệ.

Cho nên khi lực lượng tầng phong ấn thứ ba thẩm thấu ra, Dương Phàm cũng khó khắn có lực tự bảo vệ.

- Dương Phàm này thật sự không đơn giản...

Vũ Dương đứng cách đó không xa quan sát. trong mắt lộ vẻ kinh hãi. quá thật khó thể

tin.

Nếu đổi lại là hắn sớm khôngbiết chết bao nhiêu lần.

Nhưng Dương Phàm này lại lẩn lượt sáng tạo kỳ tích.

Tông sư chung quy là tông sư.

Dương Phàm có thể bước lên đinh của đại lục. độ cao của hắn kiên quyết không thể coi thường.

Chi cẩn cho hắn thời gian, có lẽ một Ngày hắn bước trên đinh Ngoại Hài vực thậm chí là vô địch nhân giới cũng không phải không có khả năng.

- Ngươi thất thần làm gì? Còn không nhanh công kích?

Xà nữ áo trắng quát lạnh một tiếng.

- Dạ dạ.

Vũ Dương vội vàng vận chuyển pháp lực. từ thật xa oanh kích Dương Phàm.

Nhưng với phập lực Hợp Thể trung kỳ của hắn, muốn thương tổn đến Dương Phàm căn bản không có khả năng.

Hắn thậm chí Ngay cà phòng ngự đều không phá được.

Trong mắt xà nữ áo trắng thoáng hiện tức giận cùng lo lắng.

Nhất định phải sớm giải quyết Dương Phàm, nểu để cường giả Bồng Sơn Đảo vực chạy tới. vậy phiên toái.

Đột nhiên, nàng thu hồi chán hòa, trong tay xuất hiện một phi kiếm vàng rực. hóa thành một tia chóp rực rỡ chém lên thán Dương Phàm đã được tinh thể hóa.

Đinh!

Phi kiếm chém vào, bắn lên đốm lửa cao mấy trượng, sóng biển bộc phát chấn động vạn dặm hải vực.

Công kích đáng sợ như thế cuối cùng đem lớp da tinh Thạch bên ngoài thán Dương Phàm chém ra một vết rạn.

Nhưng là pháp lực trong cơ thể Dương Phàm điên cuồng tuôn ra. rót vào trong Thỗ Linh Châu, vết rạn kia nháy mắt liền khép lại.

Xà nữ áo trắng cắn răng một cái, đem quang diễm màu lục bám lên phi kiếm.

Đinh... Phốc!

Hai thứ gia tăng hỗ trợ, phi kiếm lóe ra hào quang lục u sáng bóng lập tức chém rách hộ giáp tinh thê.

Thân thể Dương Phàm hơi lung lay một cái. bên ngoài thân xuất hiện một miệng vết thương, huyết quang lóe ra.

Nếu là thương tổn bình thường, nhất định có thể khép lại trong khoảnh khắc. Nhưng là trên phi kiếm này ân chứa chân hòa độc tính, ăn mòn, đốt cháy của xà nữ.

Tốc độ khôi phục của Dương Phàm chỉ còn một phần tư bình thường, nhưng dù vậy vẫn khá nhanh.

Quang cẩu màu lục trong cơ thể Dương Phàm trào ra một mảnh lục lưu. vận chuyển tới miệng vết thương, nơi bị độc tính, ăn mòn, đốt cháy rất nhanh được chữa trị.

- Người này có thân thể bất diệt, lại thi triển bí thuật như thế. Càng khó chơi chính là pháp lực hắn làm sao lại như là dùng không hết.

Sắc mặt xà nữ áo trắng âm u không chừng, vội vàng gia tăng Tần suất phi kiếm công kích.

Keng keng keng...

Một vùng bóng kiếm lay động trên thân Dương Phàm.

Hơn nữa. phi kiếm này nhắm chuẩn một vị trí hình thành đả kích liên tục.

- Không tốt.

vết thương của Dương Phàm xâm nhập xương tủy, chi đành phải đem càng nhiều lực lượng vận Chuyên tới vị trí này, khiến lớp da tinh thê nhanh chóng khép lại, miệng vết thương tăng tốc khôi phục.

Nhưng dù vậy vẫn không thể chịu được công kích liên tục như vậy.

Một khi lớp da tinh thể bị hoàn toàn đánh tan, Dương Phàm nhiều nhất chịu thêm hai kiêm thì nhục thán bị hùy diệt.

- Một khi đã vậy... chi đành phán kích thôi!

Dương Phàm cắn răng một cái. tầng phong ấn thứ ba trong Thủy Hồn Giới trào ra như nước lũ.

Cùng lúc đó. bên ngoài thản Dương Phàm nớ rộ hào quang năm màu huyễn lệ chói mắt.

Rắc... Lớp da tinh thể bên ngoài thân Dương Phàm tại lực bộc phát đáng sợ hóa thành đá vụn đẩy trời, đẩy lui phi kiếm của xà nữ.

“Ông” một tiếng, sau lưng Dương Phàm hiện lên một Huyễn Thần Ngũ sắc chống đỡ thiên địa.

Huyễn thần kia khoảnh khắc hấp thu vô số Thái cổ tinh thần viêm lực. cũng cùng lực lượng tự nhiên mênh mông của cả vùng hải vực này dung quán cùng một chỗ.

Dương Phàm quán thông thiên địa, mang theo sóng lớn ngàn trượng bay lên trời cao.

-Cái gì!!!

Xà nữ áo trắng cùng Vũ Dương đều hoảng sợ cực kỳ.

Cùng lúc đó. trong phạm vi mười vạn dặm đều có thể cảm nhận được động tĩnh kinh thiên địa ở nơi này.

Huyễn Thần Ngũ sắc kia giơ tay nhấc chán bộc phát ra lực lượng khiến thiên địa chấn động, sóng thân quét ngang thiên địa.

Hải vực phụ cận chấn động không yên. vô số sinh linh kinh hãi vỡ mật.

Ba

Hư ảnh Huyễn thần thật lớn đáng sợ kia, một chướng hung hăng bổ về phía hai người.

“̀m” một tiếng, sóng thần trong phạm vi vạn dặm dâng lẻn cao mấy trăm trượng.

Bàn tay thật lớn kia cho dù là hu ảnh cũng ẩn chứa uy năng lớn lao cùng uy lực tự nhiên mẻnh mông, lập tức bao phủ phạm vi ngàn dặm.

Xà nữ áo trắng cùng Vũ Dương lập tức bị một bóng đen thật lớn bao phủ.

Bá!

Xà nữ áo trắng bị dọa nhảy dựng thi triển thuấn di bó chạy.

Mà Vũ Dương bị áp chế về cành giới, trực tiếp bị một chưởng đánh tan nát. nước biển trong khu vực đó cũng trống rỗng bốc hơi. hoặc là bay lên trời, bắn lên tới tận tâng mây.

- A!!!

Dương Phàm ngửa mặt lên trời thét dài, hai mắt màu đỏ. lực lượng cuồng bạo kinh thiên địa từ trong cơ thể cùng với Huyễn thần giải phóng ra.

ÀmẰm Ằm!!!

Hai chướng đánh xuống mặt biển gây nên sóng thần nhu tận thế. đem mấy hòn đảo nhỏ khu vực mấy vạn dặm phụ cận đều trực tiếp nhấn chìm.

Lực lượng tảng phong ấn thứ ba bị Dương Phàm dùng hết bảy phần trớ lẻn.

Nhưng lực lượng còn thừa vẫn làm cho hắn điên cuồng dữ tợn, thân thể như muốn nổ tung.

Một tiếng nổ “m” thật lớn, cuối cùng Ngay cả Huyễn Thần Ngũ sắc cũng đều bị bành trướng nổ tung, ở trong thiên hư sinh ra một cái khe không gian đáng sợ.

- Chẳng lẽ trời muốn quên ta!

Hai mắt Dương Phàm đỏ như máu, tràn ngập tuyệt vọng cùng điên cuồng, rồi sau đó thất khiếu đổ máu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.