Tiên Hồng Lộ

Chương 848: Q.6 - Chương 848: Thiên Xà hộ pháp.




- Nam Hải Vực, Hắc Tinh Hài Vực.

Dương Phàm không chút do dự nói.

- Nam Hải Vực. Hắc Tinh Hải Vực.

Trong mật điện, Dương Phàm với thân thể thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi, đối mặt với nhân vật thần thoại Ngoại Hải vực Đạo Hư Thiên Tổ.

- Được. Sau khi đua ngươi đi, bẩn đạo xem nhưnể mặt Tư Đồ Lệnh.

Ánh mắt Đạo Hư Thiên Tổ bình thản, cho người mang Dương Phàm đi mật điện truyển tống của Đạo Thiên Môn.

Thường thường mật điện truyển tống của thế lực lớn đều ở ngẩm dưới đất. đùng cấm chế cường đại đặc thù bảo vệ, dùng để che chắn quấy nhiễu của không gian dao động khác.

Tiềp đón Dương Phàm vẫn là nữ nhân mặc váy lụa kia, tên gọi Nghé Thường.

Trong mật điện tồng cộng có gần trăm Truyền tổng trận, đa phần là nối tiếp với các thế lực lớn. đương nhiên cũng có truyền tổng một hướng.

Nghê Thường dùng ánh mắt tò mò đảnh giá Dương Phàm (chỗ này hơi có sai lẩm. chương trước đã gặp rồỊ chương này lại như chưa từng gặp @_@).

Nàng khó có thể tưởng tượng thiếu niên ngây thơ non nớt này chính là một vị tông sư thế hệ mới của Ngoại Hài vực.

Dương Phàm sắc mặt hiền hòa, dưới sự dẫn dắt của Nghê Thường tiến vào trong một Truyền tống trận.

- Truyền tống trận này nối tiếp với Hắc Tinh Đảo...

Nghê Thường giài thích một chút, liền khới động Truyền tổng trận cho Dương Phàm.

Sau một đạo bạch quang sáng ngòi rực rỡ, thân hình Dương Phàm trong Truyền tống trận dần dần hư vô, cuối cùng biến mất.

- Lần này hắn đi Hắc Tinh Hải Vực, hơn phần nửa là muốn trá thù. Nhưng là Vũ Nghiên của Bồng Sơn Đảo kia sẽ không làm bất kỳ phòng bị gì sao?

Khóe miệng Nghê Thường hiện lên một nụ cười.

Nhưng nàng lại càng tin tưởng thực lực của Dương Phàm, lại có Tiên khí trong tay. dõi mắt Ngoại Hài vực người có thểuy hiếp đến hắn cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Dương Phàm xuất hiện ở trong một mật điện truyền tống do hắc tinh tạo thành, bồn phía có mấy chục cái Truyển tống trận.

Rất nhanh có tu sĩ chấp pháp tới tiếp đãi và hói thản phận.

Dương Phàm lạnh nhạt nói:

- Dương mỗ đến từ Đạo Thiên Môn.

- Đạo Thiên Môn?

Tu sĩ chấp pháp kinh hãi, vội vàng thông báo cho cao tầng Hắc Tinh Đào.

Không bao lâu. một tráng hán khôi ngô làn da đen sẫm. phủ kín hoa vãn cổ quái, thuắn di

tới.

Dương Phàm ngần ra: “Hắc Cương hộ pháp!” Người này chính là Hắc Cương hộ pháp Ngày trước phái tu sĩ chấp pháp vây quanh Vân Tiên Đảo, còn ra tay thử tu vi Dương Phàm.

- Thi ra là Hắc Cương hộ pháp.

Dương Phàm cười chào hỏi.

Hắc Cương hộ pháp sửng sốt, hoàn toàn nhìn không thấu người này. nhưng lại có một chút quen mắt:

- Xin hói tôn tính đại danh các hạ, ở Đạo Thiên Môn đảm nhiệm chức gì?

- Ha ha. Tại hạ Dương Phàm, Hắc Cương hộ pháp đã quên ta rồi sao?

Dương Phàm nhẹ nhàng cười.

Dương Phàm?

Hắc Cương hộ pháp hít sâu một hơi, rất nhanh hỗi tưởng ra. kinh hô:

- Dĩ nhiên là ngươi... Các hạ muốn trở về báo thù sao?

Dương Phàm không phủ nhặn, chậm rãi đi ra ngoài.

Với thực lực hiện tại của hắn, khinh thường vụng trộm mò đi báo thù.

Cho dù lẩn trước, hắn trở về Bồng Sơn Đào cũng là quang minh chính đại gây rối, náo loạn long trời lở đất.

Hắc Cương hộ pháp vội vàng thần niệm truyền âm thông báo Hắc Tinh Vực Chủ, thật cân thận chiêu đãi Dương Phàm.

Uy danh Dương Phàm hiện nay chẩn động Ngoại Hải. ai không biết ai không hiểu?

Tông sư đến từ đất liền, có được Tụ Lôi Đinh, Thiên Nhất Hồn Thủy, phế bó tu vi Bồng Sơn Đảo chủ. chém giết Thiên Cốc Vực Chủ. lực áp u Anh Ma Chủ. luyện chế Tiên khí... Dương Phàm nghiễm nhiên được xếp vào hàng ngũ cường giả đứng đẩu Ngoại Hải. gần với những nhân vật thán thoại.

Không bao lâu trước mắt bóng người nhoáng lên. một trung niên trầm ổn mặc hắc tinh chiến giáp hiện thán trước mặt Dương Phàm.

- Bái kiến Vực Chủ!

Đám người Hắc Cương hộ pháp vội vàng thi lễ.

Dương Phàm cũng là lẩn đầu gặp mặt Hắc Tinh Vực Chủ, hai bên đều hết sức khách khí.

Lẩn trước đến Hắc Tinh Đào. Dương Phàm căn bán không có tư cách gặp mặt cùng cường giá cấp bậc này.

Mà lần này đối phương lại chủ động tới đón tiếp.

- Mời Dương tông sư đến phủ một chuyến.

Hắc Tinh Vực Chủ đưa ra lời mời.

Dương Phàm mỉm cười nói:

- Dương mỗ làm khách ở quy phủ. Vực Chủ đại nhân sẽ không đem tin tức của ta thông báo cho Bồng Sơn Đảo chứ?

- Dương tỏng sư nói đùa. Với thực lực ngài hiện tại. nếu muốn về Bồng Sơn Đảo báo thù, ai có thể ngăn cản.

Thần sắc của Hắc Tinh Vực Chủ nghiêm túc, hiển nhiên khinh thường đi làm loại chuyện này, cho dù Bòng Sơn Đào kia là một trong số mấy chục đại đào vực trong quản lý của hắn.

- Hì hì, lại có khách quy tới rồi...

Một cô gái xinh đẹp hoạt bát đi tới.

Khi nàng nhìn thấy Dương Phàm không khỏi ngấn ra, nhìn chằm chằm.

- Vi nhi, không được vô lễ. Vị này chính là Dương tông sư danh chấn Ngoại Hải hiện nay.

Hắc Tinh Vực Chủ hơi trách cứ nói.

- Gia gia, vị Dương tông sư này. ta nhặn thức...

Vi nhi cười đến mức hai mắt híp lại thành hình trăng lưỡi liềm.

Dương Phàm kinh ngạc cười:

- Ta hiện tại không giông ngày trước, ngươi còn có thể nhận ra...

-.. .Hừ, ngươi lúc thì đại thúc, một vị lão gia gia, lúc thì lại biến thành thiếu niên. Bổn cô nương nhớ kỹ con mắt của ngươi, cho dù hóa thành tro cũng có thẻ nhặn ra được.

Tiểu Vi tức giận nói.

Hắc Tinh Vực Chủ cười nói:

- May nhờ có Dương sư lần trước ra tay tương trợ. khiến Vi nhi ở Vân Tiên Đảo được kỳ ngộ.

Ánh mắt Dương Phàm đảo qua, phát hiện cách biệt một hai trăm năm Tiểu Vi cũng tấn chức Độ Kiẻp Kỳ nhưng là cách thiên kiẻp còn rất xa.

Hắc Tinh Vực Chủ chẳng những không ngăn càn Dương Phàm báo thù. còn cảm tạ hắn trợ giúp Tiểu Vi ở Vân Tiên Đào.

Dương Phàm ở Hắc Tinh Phủ làm khách quý. biết thân phận hắn chẳng qua là ít ỏi mấy người, đều là tâm phúc của Hắc Tinh Vực Chủ.

Đêm đó. Hắc Tinh Vực Chủ tự nhiên là long trọng chiêu đãi DuơngPhàm.

Ngày hôm sau. trời vừa tờ mờ sáng. Dương Phàm liền lưu lại một phong thư. cáo từ ròi

đi.

Với tốc độ của hắn hiện nay. từ Hắc Tinh Đảo đến Bổng Son Đảo, dùng tốc độ bình thường cũng chẳng qua là mấy ngày mà thôi.

Bồng Sơn Đảo một mảnh bình yên hài hòa, cũng không biết một “Ma đầu” từng gây náo loạn long trời lờ đất lại lần nữa trở về.

Dương Phàm lần này thoạt nhìn là một thiếu niên mười ba mười bốn. cùng hình tượng lão nhân sắp xuông lỗ lân trước là một trời một vực.

Cho nên, giống như lần trước, Dương Phàm quang minh chính đại đi vào Bồng Sơn Đảo mà không có tu sĩ nào nhận ra hắn.

Thẳng đến khi tới gẩn Dược Thánh Tông mới bị tu sĩ chấp pháp ngăn lại.

- Dương mỗ cầu kiến Vu Nghiên Đại trường lão.

Khóe miệng Dương Phàm mỉm cười, không đê ý tới đám tu sĩ này. chậm rãi bước vào Dược Thánh Tông.

Trực giác nói cho hắn biết, sẽ không dễ dàng tìm được Vũ Nghiên, có lẽ sẽ có ngạc nhiên vui mừng xuất hiện.

Tu sĩ chấp pháp thấy hắn đi thẳng vào lập tức phát động công kích.

Baba... ̀m!

Trong đó hai ba tu sĩ quyền chưởng bổ trúng Dương Phàm, lực lượng lại như đá chìm đáy biển.

Mà Ngay sau đó. một cỗ lực lượng cuồng bạo hơn lúc trước từ trên người Dương Phàm nghịch chuyển trở về.

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!

Ba gă tu sĩ công kích Dương Phàm bị đánh bay. nội tạng cơ thể cơ hỗ bị đánh nát.

Cũng may Dương Phàm không hạ sát thủ, Bởi vì ngày hôm qua hắn đáp ứng Hắc Tinh Vực Chủ cùng Tiêu Vi. tận lực khôngtạo thành tai nạn hủy diệt.

Dù sao đạt tới trình, tự như hắn, nhất cử nhất động đều có thể bùng nổ hủy diệt núi sông.

Đương nhiên hắn chi đáp ứng là “cố hết sức”. Nếu những người này thật sự muốn thiêu thản lao đâu vào lửa, Dương Phàm cùng tuyệt đối không lưu tình.

Chúng tu sĩ chấp pháp đều kinh hô. ở bổn phía thi triển thần thông pháp thuật công kích Dương Phàm.

Nhưng kết quả đều giống nhau, bất kể loại công kích nào sau khi tiếp xúc Dương Phàm đều với phương thức quy dị héo rũ ngã xuống, rồi sau đó nghịch Chuyên trở về.

Đám tu sĩ này công kích hồi lâu. kết quả đều là tự mình đánh minh, chết và trọng thương một đám, gào khóc thảm thiết.

Rồi sau đó. càng ngày càng nhiều tu sĩ chắp pháp bao gồm cả cường giả cao tầng trong Dược Thánh Tông cũng gia nhập hàng ngũ.

Nhưng những tu sĩ dưới Độ Kiếp Kỳ này Dương Phàm căn bán không thèm nhìn, không động thủ cũng có thể làm cho bọn họ không chết cũng tàn nửa cái mạng.

Lúc này rốt cục có một tên trưởng lão nhận ra thân phận Dương Phàm, nin giọng nói:

- Là hắn... Dương Phàm!

Lời nói vừa ra, toàn tòng khiép sợ.

Dương Phàm lại cười nói:

- Các ngươi hiện tại mới nhận ra Dương mỗ. vì sao Vũ Nghiên Đại trưởng lão còn không mau hiện thân.

- Hi hí hí... Dương Phàm, ngươi rốt cục tới rồi.

Một thanh âm tràn ngập yêu mị dụ hoặc từ một nơi nào đó Dược Thánh Tòng truyền tới.

Bá!

Một nữ nhân vòng eo như rắn nước xuất hiện trước mặt Dương Phàm.

So với trước kia, hiện tại Vũ Nghiên càng thêm quyến rũ yêu dị. khí tức thánh khiết vốn có không còn chút nào.

Dương Phàm nhướng mày không nói gì.

- Dương Phàm. n oán của chúng ta bổn tọa không hy vọng liên lụy đến người vô tội trên đảo. Chúng ta lên trên giải quỵá.

Tiếng nói Vũ Nghiên vừa dứt. thuấn di mà đi.

Dương Phàm cũng “Bá” một tiếng, biến mất không thấy.

Ngay sau đó. hai người xuất hiện trên trời cao vạn dặm, Ngay cả mây bay đều ở phía dưới, chỉ có thể nhìn thấy hình dáng mơ hồ.

Dương Phàm nhìn chằm chằm Vũ Nghiên, sắc mặt bình thản nói:

- Ngươi rốt cục là ai?

- Chậc chậc, nhanh nhưvậy đã bị các hạ nhìn thấu thản phận.

Sắc mặt Vũ Nghiên biển đổi, thản hình chấn động biến hóa thành một nam nhân mặt hoa, thân thể không ngờ từ khói xám cuôn cuộn ngưng kết mà thành.

- Không ngờ là ngươi!

Dương Phàm nhướng mày.

Xà nam mặt hoa này chính là cường giả yêu tộc lúc trước trống rồng xuất hiện ra cướp đoạt Thiên Nhất Hòn Thủy trong khi tiến hành nghi thức hôi sinh ở Trúc Lâm Đảo.

Dương Phàm mơ hồ nhớ rõ yêu này được gọi là Thiên Xà hộ pháp, chính là cường giả dưới trướng Thiên Xà Mị Hậu liên minh yêu tộc của Nam Hải Vực.

Lúc trước may có nữ nhân áo vàng ngăn trở. ngăn cản Thiên Xà hộ pháp nhưng chỉ một kích làm cho cả Trúc Lâm Đảo sụp đô chìm xuống.

Từ lúc đó. Dương Phàm mới chính thức nhìn đến thực lực cường giả đứng đầu Ngoại Hải.

Nếu là dĩ vãng. Dương Phàm đụng phải xà nam mặt hoa này tự nhiên sẽ chuồn với tốc độ nhanh nhất.

Nhưng mà hiện tại. khóe miệng hắn hiện lên mỉm cười:

- Xem ra lúc trước hộ phập các hạ đột nhiên buông xuống Trúc Lâm Đảo cũng không phải trùng hợp. Nguyên lai các ngươi mới là chỗ dựa sau lưng Vũ Nghiên.

Xà nam mặt hoa cười lạnh nói:

- Vũ Nghiên chính là đệ tử dị tộc mà Xà Hậu coi trọng, cũng được chân truyền. Hôm nay bổn tọa nhất định chém giết ngươi tại đây, cướp lấy Tụ Lôi Đinh.

Giết ta?

Dương Phàm ngẩn ra, tự tin của xà nam mặt hoa này từ đâu tới.

Hắn cùng không biết, xà nam mặt hoa này t hay Vũ Nghiên tọa trấn Dược Thánh Tông. vì giấu diếm thán phận nên hàng năm bế quan tu luyện, cũng không biết chuyện Dương Phàm luyện chế thành Tiên khí.

Mà Dương Phàm luyện chế Tiên khí chẳng qua là chuyện trong vài năm gần đây, vừa mới truyền tới cao tầng Nam Hải Vực. chi cấp Vực Chủ cùng sổ ít đại đảo chủ biết được việc này.

̀m!

Trong mắt xà nam mặt hoa hào quang xanh đen rung động, thiên uy ý chí vô hình cuồn cuộn trong thiên hư, trong tay hắn hiện lên một cây gậy gỗ đen kịt. hung hăng vung lên. cơn lốc màu xanh đen cuốn lấy Dương Phàm.

Dương Phàm nhìn chằm chằm cây gậy gồ kia, hơi kinh hãi. Đây dĩ nhiên là Bán Tiên khí từ Hắc Cương Huyền Thiên Mộc chế thành, nó có thể rất mạnh khắc chế thần thông lôi hệ.

Xem ra xà nam mặt hoa tọa trấn nơi đây đã sớm tính đến Tụ Lôi Đinh của Dương Phàm.

Nhưng Dương Phàm căn bán không tính toàn dùng Tụ Lôi Đinh, Luân Hỗi Quá trong cơ thể vận chuyển, con lốc màu xarứi đen kia cho dù có lực ănmòn cường đại sau khi tiếp cận hào quang nhiêu màu quanh thán Dương Phàm lặp tức héo rũ như hoa tàn.

Xà nam mặt hoa lộ vẻ kinh dị. sớm nghe nói Dương Phàm có loại thần thông này. Hắn liền vung mạnh gậy gỗ màu đen. cơn lốc xanh đen lại hóa thành sóng lớn, đối với Dương Phàm hình thành công kích liên miên.

Luân Hỗi Quả trong cơ thể Dương Phàm đã vận chuyển lực lượng cực kỳ cường đại. đột nhiên hai mắt bừng sáng, quát như sấm rền:

- Tiêu Luân Hỗi Chướng!

Ba... Ẳm!

Trong hư không sinh ra một tiếng nổ như sấm rền, xà nam mặt hoa có tu vi độ qua một lân thiên kiếp không ngờ bị một chưởng đánh bay. trực tiếp hộc máu. Bán Tiên khí do Hắc Cương Huyển Thiên Mộc tạo thành cũng có vài vết nứt, thiên hư phạm vi mười vạn dặm tầng may đêu bị đánh nát tạo thành một vùng chán không, đem trời cao vô tận cùng mặt trời lộ rõ ở trước mặt người đời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.