Nam tử tóc tím họ Phương này, rất rõ ràng là muốn làm khó hai người Dương Phàm cùng Lâm Thành.
Hạn chế hai mươi tuổi nhìn có vẻ rất hợp lý, kỳ thật không hoàn toàn là vậy.
Nếu như có tư chất tuyệt hảo sánh bằng thiên linh căn ngay cả hơn
hai mươi tuổi bắt đầu tu tiên, cũng không phải không có hy vọng.
Chỉ là, nam tử họ Phương một mặt là vì bớt phiền phức, mặt khác cũng là vì cố ý làm khó Dương Phàm cùng Lâm Thành.
Lúc trước khi cùng ngồi ở Tuyết Sơn Lâu, hắn đã sớm sinh sát ý
với Lâm Thành, ấn tượng với Dương Phàm cũng cực không tốt.
Lâm Thành mặt như tro tàn, lộ ra tươi cười chua xót, trong mắt tràn ngập vẻ tuyệt vọng bất đắc **.
Hơn nữa hắn một đầu tóc bạc, hiện rõ vẻ thê lương đau buồn.
Vì truy cầu tiên đạo, thậm chí vì ngưỡng mộ Liễu tiên tử, hắn
không tiếc phế bỏ một thân võ công đặt cược, cũng chỉ vì đạt
tới một mục tiêu: thông qua kiểm tra, gia nhập tiên môn.
Nhưng mà trời cao giống như dùa giỡn hắn, ngay cả cơ hội tham gia kiểm tra cũng không có.
Dương Phàm khẽ cau mày, không ngờ tới nam tự họ Phương bề ngoài kiêu càng này lại hẹp hòi đến thế. đối phó một người phàm cũng
dùng thủ đoạn như vậy.
- Ngươi đừng vội, không phải không có chuyển biến.
Dương Phàm vỗ vỗ vai hắn. thần sắc bình tĩnh như trước, an ủi nói.
- Còn có cơ hội?
Lâm Thành như nắm được một ngọn cỏ cứu mạng.
Dương Phàm gật đầu, cười nói:
- Ngươi cứ việc yên tâm.
Trong lòng Lâm Thành an tâm một chút, có một cảm giác tin tưởng đối với Dương Phàm.
- Liễu Chấp sự, bên ta phát hiện một người có thiên linh căn.
Một nữ tu áo trắng kinh hô, tay nắm chặt cổ tay một thiếu niên áo đen.
Thiếu niên áo đen kia vốn thần sắc lạnh lùng, biết được chuyện này liền lộ ra vẻ mặt mừng như điên.
- Thiên linh căn?
Liễu Tuyết Cẩm ánh mắt sáng ngời, vội vàng đi tới tay ngọc đặt trên cổ tay thiếu niên áo đen.
- Quả nhiên là thiên linh căn.
Liễu Tuyết Cẩm cười tươi tắn hỏi thiếu niên áo đen:
- Ngươi tên là gì?
Thiếu niên áo đen dưới Liễu tiên tử nhìn chăm chú, khuôn mặt tuấn tú ừng đỏ nhưng tự tin mạnh mẽ phun ra hai chữ:
- Kiều Phong.
- Tốt. ngươi thông qua kiểm tra.
Liễu Tuyết Cầm cho thiếu niên áo đen này xuống trước, vẻ hiện hiện ý cười vui vẻ.
Nam tử tóc tím họ Phương kia cười nói:
- Lẩn này thật là tin mừng bất ngờ lại gặp được người thân mang thiên linh căn.
ở tu tiên giới, thiên linh căn là linh căn tu tiên tốt nhất, chỉ
cần không xảy ra bất ngờ gì, ngày sau cơ bản đều có thể trúc
cơ thành công, thậm chí bước vào bậc cao. Nếu như kỳ ngộ cũng
nghị lực không kém dù là bước vào Nguyên Anh bậc cao thì cũng
không phải không thể được.
- Thiên linh căn
Lâm Thành vẻ mặt hâm mộ nhìn về phía thiếu niên áo đen Kiều Phong kia.
Hắn cũng nhận biết người này là người kiệt xuất nhất trong đời
người mới môn phái, thiên tài võ học. Không đến mười tám tuổi, tu luyện đến cảnh giới võ giả Tiên Thiên.
Trên thực tế, người có được linh căn tu tiên, cho dù tu tập võ học thế tục, cũng vượt xa người thường.
Đây cũng là vì sao mấy người Băng Phách Tông lại đến môn phái võ học sàng lọc đệ tử tinh anh.
Kiểm tra sàng lọc tiếp tục tiến hành.
Lại qua thời gian một chén trà nhỏ. Liễu Tuyết Cầm phát hiện một tu sĩ có thiên phú địa linh căn.
- Địa linh căn! không tệ, hơn nữa chỉ mới mười sáu tuổi.
Liễu Tuyết Cầm nhìn thiếu nữ váy dài trước mắt hỏi:
- Ngươi tên là gì?
- Hà Tuyết
Thiếu nữ váy dài cúi đầu cung kính nói.
Địa linh căn đặt ở tiểu gia tộc tu tiên, cũng coi như là thiên tài.
Khi đó Dương Phàm cũng là thiên phú địa linh căn chẳng qua về sau
dùng Thiên Linh Huyển Căn làm tài liệu chính luyện chế Nguyên
Linh Đan. thiên phú linh căn sinh ra biến hóa về chất, ngộ tính
cũng tăng lên rất lớn.
Rất nhanh, sàng lọc kiểm tra dần dần đến cuối.
Toàn Tuyết Sơn phái, tổng cộng có mười người hợp cách.
Tham gia kiểm tra có mấy trăm đệ tử tinh anh, cuối cùng lại chỉ có mười người hợp cách, có thể thấy được trình độ khắc nghiệt.
Đặc biệt nam tử họ Phương, yêu cầu gần như hà khắc, không có một người thông qua tay hắn.
Tuy nhiên hôm này ở Tuyết Sơn phái tuyển nhận được một thiên linh
căn cùng một địa linh căn cũng coi là chuyện mừng.
Thiếu niên áo đen Kiều Phong cùng thiếu nữ Hà Tuyết váy dài kia, càng được cao tầng môn phái chiếu cố ân cần.
Hai người này ngày sau đi tu tiên, nếu có thể xông ra đanh tiếng,
tất nhiên Tuyết Sơn phái cũng sẽ được ơn trạch chiếu cố trường thịnh không suy.
- Ha haLần tuyển chọn này còn tốt hơn tưởng tượng, hôm nay cuối cùng cũng kết thúc.
Nam tử họ Phương cười vui vẻ nói.
Liễu Tuyết Cầm cũng gật đầu mỉm cười.
Nhóm sáu người trước tiên chỉnh đốn nhóm đệ từ này, hai tháng sau lại tiếp tục đi.
Dù sao cũng là người trong thế tục trước khi đi tu tiên cần phải xử lý thích đáng chuyện trong phàm tục.
Mắt thấy đoàn người Liễu Tuyết cầm phải rời đi, lần kiểm tra này cũng sẽ kết thúc.
- Liễu tiên tử, chờ một chút.
Rốt cuộc Lâm Thành không nhịn được, kinh hô một tiếng, đứng dậy.
- Là ngươiLâm Thành?
Liễu Tuyết Cầm cũng còn nhớ được hắn, ấn tượng không tệ.
- Tóc của ngươi
Liễu Tuyết Câm vừa thấy Lâm Thành đầu đầy tóc bạc, hàng mi khẽ nhíu lại, có một cảm giác thê lương.
Lâm Thành vội vàng đi qua, đem chuyện mình tán công nói một lần.
- Ngươi muốn gia nhập tiên môn tham gia kiểm tra?
Liễu Tuyết Cẩm có chút bất ngờ; Lâm Thành tuổi không nhỏ nữa. tư
chất cũng rất bình thường, còn không đạt được tiêu chuẩn.
- Hừ! Ngươi đã qua hai mươi tuổi, tư chất lại không được tốt không hợp cách.
Nam tử họ Phương cười nhạo nói.
Lâm Thành ánh mắt ảm đạm, khổ sở vô cùng.
- Liễu tiên tử bằng hữu của ta vì truy cầu tiên đạo, thậm chí
không tiếc tự phế võ công, không bằng cô cho hắn một cơ hội, dù sao xem thử cũng tốt.
Dương Phàm tiến lên, vẻ mặt tươi cười ôn hòa.
- Vậy được rồi.
Liễu Tuyết Câm gật đầu, ấn tượng của nàng với Lâm Thành không tệ, thậm chí có chút hảo cảm.
Thấy Liễu Tuyết Cầm nói như vậy, nam tử họ Phương cũng không dễ phản đối.
Lâm Thành run rẩy vươn tay, tay ngọc Liễu Tuyết cầm đặt lên cỗ tay hắn, bắt đầu kiểm tra tượng trưng một chút.
Thế nhưng, khi linh khí của nàng tiến vào trong cơ thể Lâm Thành
rồi thần sắc biến đổi trong mắt hiện một tia tinh quang.
- Thể chất của ngươi
Liễu Tuyết Cầm hiện vẻ mừng rỡ:
- Tư chất không được tốt lắm thế nhưng trình độ lột xác thể
chất của ngươi, thậm chí vượt qua người tu tiên bình thường.
Tối thiểu trước Kim Đan ngươi tu luyện nhất định sẽ thông suốt.
Lời vừa nói ra. nam tử họ Phương biến sắc có chút không tin hắn lại tra xét một lần.
- Tại sao lại như vậy?
Nam tử họ Phương trong ánh mắt âm tình không chừng, lại nhanh chóng che giấu.
- Là thế này, mấy ngày trước ta đi tuyết sơnVì vậy ăn lầm một
trái cây màu tím, sau đó hôn mê vài ngày, sau khi tỉnh lại liền cảm giác thân thể có biến hóa
Lâm Thành đã sớm chuẩn bị, cho nên nói chuyện thông suốt.
- Nếu ngươi gặp gỡ như thế, cũng có thể bước lên đường tu tiên.
Liễu Tuyết Cầm mỉm cười đáp ứng yêu cầu của Lâm Thành.
- Liễu tiên tử, còn có Dương mỗ, ngày đó ở Tuyết Sơn Lâu, cô cũng đã kiểm tra ta.
Dương Phàm cười nói với Liễu Tuyết cầm.
Liễu Tuyết Cầm cảm giác nam tử trước mắt cho mình một loại cảm giác rất đặc biệt.
Nàng gật đầu, liền kiểm tra cho Dương Phàm, kiểm tra hết sức tỉ mỉ.
Kết quả, nàng phát hiện tu vi Dương Phàm chỉ mới gần Luyện Khí đại viên mãn linh căn bình thường.
Mặc dù tuổi khoảng hai mươi, có chút lớn nhưng hơn ở cảnh giới tu luyện và kinh nghiệm nhất định.
- Được rồi ngươi đã có cơ sở tu luyện, hơn nữa cộng thêm nghị lực chăm chỉ ta liền đặc
biệt cho ngươi thông qua.
Trong ánh mắt Liễu Tuyết Cầm cũng hiện một tia ý cười.
Cứ thế, Dương Phàm cùng Lâm Thành đều thông qua kiểm tra thành công.
Hai người nhìn nhau cười, ánh mắt Lâm Thành cảm kích nhìn Dương Phàm.
Còn nam tử họ Phương, trên mặt lại xẹt một tia âm trầm, tạm thời không nói gì.
Cùng ngày, đoàn người Liễu Tuyết cầm rời đi, ước định hai tháng sau sẽ trỡ lại đón bọn họ.
Bởi vì trong Tuyết Sơn phái có hai đệ tử thiên phú không tệ. Liễu
Tuyết cầm phái một nữ tu áo trắng Trúc Cơ Kỳ đóng quân tại
Tuyết Sơn phái. Thứ nhất là đề phòng chuyện bất ngờ, chiếu
cố những đệ tử này, đặc biệt là Kiều Phong thiên linh căn. Thứ hai, cũng thuận tiện truyền thụ một ít tiên pháp cấp cơ sở
cho mấy người.
Một số ít đệ tử xuống núi xử lý một
chút chuyện phàm tục. ngắn thì mười ngày nửa tháng, dài thì
cũng không quá một tháng.
Đa số các đệ tử khác đều là cô nhi lớn lên ở Tuyết Sơn phái, Lâm Thành cũng không ngoại lệ.
Trong lúc đó, nữ tu áo trắng bắt đầu truyền thụ một ít cơ sở tiên phép cho đệ tử thông qua kiểm tra.
Nữ tu áo trắng này tên Tần chúng đệ tử đều gọi nàng là Tần tiên tử.
Nữ tu áo trắng đối với xưng hô này cũng rất thỏa mãn, lấy tu vi
Trúc Cơ Kỳ, ở Băng Phách Tông cũng thật bé nhỏ không đáng nói.
Đương nhiên, đối tượng chiếu cố trọng điểm của Tần tiên tử này
chính là thiếu niên áo đen Kiều Phong, và thiếu nữ váy dài Hà Tuyết.
Đổi với các tu sĩ khác thỉnh giáo, thái độ Tần tiên tử lạnh nhạt hơn không ít.
Được Tần tiên tử quan tâm vượt mực, Kiều Phong tu luyện ba ngày sau,
cảm nhận được khí cảm, cũng gọi là Khí Cảm Kỳ.
Hai
mươi ngày sau, Kiều Phong một hơi tiến vào Luyện Khí sơ kỳ,
không đến hai tháng tiến vào Luyện Khí trung kỳ, thật có thể
nói là thần tốc.
Dương Phàm cũng âm thầm cười lạnh, hắn tự nhiên nhìn rõ ràng, Tần tiên tử này từng cho Kiêu Phong
dùng mấy viên linh đan.
Bằng không, cho dù là thiên linh căn vừa tiếp xúc tu tiên thì cũng rất khó nội trong hai tháng,
một hơi tu luyện đến Luyện Khí trung kỳ.
Lâm Thành được Dương Phàm chỉ đạo, từ Luyện Khí sơ kỳ tu luyện đến cảnh giới trung kỳ.
Dù sao lúc trước hắn có cơ sở linh khí, hơn nữa thể chất lột
xác đến trình độ ngang với Trúc Cơ Kỳ, trước bậc cao tu luyện
rất thông suốt.
Đổi với chuyện này, Tấn tiên tử có chút kinh ngạc, không ngờ tới tốc độ tiến triển của Lâm Thành cũng nhanh như vậy.
Bình thường thấy bộ dạng Lâm Thành cảm
kích tôn kính đối với Dương Phàm, nàng không khỏi có chút nghi
hoặc. Đối với Dương Phàm nam tử vĩnh viễn bình tĩnh tự nhiên
này, sinh ra một chút hứng thú.
Thời gian hai tháng, nhoáng cái trôi qua.
Tu sĩ Tuyết Sơn phái, đa số dừng ở Khí Cảm Kỳ.
Kiều Phong cùng Lâm Thành tiến vào Luyện Khí trung kỳ, nữ tử địa
linh căn Hà Tuyết tiến vào Luyện Khí sơ kỳ. Còn lại đều là
Khí Cảm Kỳ. có lẽ ngay cả Khí Cảm Kỳ cũng không đạt tới.
Dương Phàm điều chỉnh tu vi của mình thích đáng, một hơi đạt tới
Luyện Khí đại viên mãn có ý định trong nửa năm "đột phá" đến
Ngưng Thần Kỳ.
Dù sao tu vi Luyện Khí Kỳ quá thấp, ngay cả phi hành cũng không được.
Chỉ không đến hai tháng, chênh lệch tu luyện giữa mười hai người biểu hiện ra rõ ràng.
Một ngày hai tháng sau.
Trên bầu trời truyền đến tiếng xé gió, gió lạnh phần phật.
Liễu Tuyết Cầm cùng năm tu sĩ khác, khổng chế một mảnh mây băng tuvết trắng, đi tới Tuyết Sơn phái.
Dương Phàm phát hiện trên mây băng tuyết trắng kia cũng có mười
người, chẳng qua tư chất thường thường, không có ai nổi bật.
Khi phát hiện bọn người Kiều Phong, Lâm Thành tiến bộ. Liễu Tuyết cầm lộ vẻ mừng rỡ. liên tục tán thưởng.
Đồng thời, nàng cũng thoáng có vẻ bất ngờ liếc nhìn Dương Phàm:
- Không ngờ ngươi cũng có tiến bộ, ở trong hai tháng đột phá đến Luyện Khí đại viên mãn.
- Đều là kết quả Tần tiên tử chỉ đạo, để cho Dương mỗ cố gắng tự lục lọi nhiều năm, trong thời gian ngắn bộc phát ra.
Khóe miệng Dương Phàm khẽ nhếch lên, đem công lao giao cho Tân tiên tử áo trắng kia.
Tần tiên tử áo trắng mặt nhỏ khẽ đò lên, ánh mắt có chút tránh né.
Mấy ngày nay, Dương Phàm dường như chưa từng chủ động hỏi nàng
điều gì. Nàng cũng sẽ càng không chủ động đi dạy một đệ tử
tư chất bình thường.