Thiên Lan Điện thật sự quá lớn, nếu muốn thu lấy nó thì quả không thực tế...
Ánh mắt Dương Phàm lóe lên không chừng.
Toàn bộ Thiên Lan Điện rộng tới hơn vạn dặm.
Thiên Lan Điện thật sự quá lớn. lại có trận pháp cùng tồn tại
pháp tắc độc lập. muốn thu nó. trong một giới này chi sợ không ai có thể làm được.
Thấy tình hình đó. Dương Phàm ngược lại đua ánh mắt về hướng sâu trong Thiên Lan Điện.
Chi vài bước, Dương Phàm đi tới Thiên Lan tiên phủ Ngày xưa.
Ảo trận tầng ngoài Thiên Lan tiên phủ vốn sơ hờ rất nhiều, đối với Dương Phàm không khác gì thùng rỗng kêu to.
Đây là một tòa phủ đệ toàn thể do ngọc xanh tạo thành, bên trong
linh khí lan tràn, cực kỳ nồng đậm. Ngay cả Thánh địa tu tiên
Đại Tần đều chỉ có thể xếp rất xa phia sau.
So với mấy trăm
năm trước, Thiên Lan tiên phủ giờ phút này nhiều chỗ tàn phá,
bên trong còn thừa lại dung nham khô cạn. tản ra vài tia ấm áp.
Khôngbao lâu. Đông Phương dược sư cũng chạy tới.
- Đây là Thiên Lan tiên phủ trong truyền thuyết?
Đông Phương dược sư nhìn chằm chằm tài liệu của tiên phủ. không khỏi ngạc nhiên thán phục:
- Luyện chế tiên phủ này không ngờ dùng tài liệu trán bảo đếm
trên đầu ngón tay trong một giới tạo thành. Chủ tài liệu hãn
là Tinh Khuê Huyên Thạch, độ cứng còi của nó trong một giới gần như không thể phá hư. Càng kỳ diệu chính là, tiên phủ này pha
tạp Linh uẩn Thạch, có thẻ hẩp thu thiên địa linh khi cũng trờ
thành một bộ phận của trận pháp, khiên linh khí trong phủ như
thực chất, mạnh hơn ngoại giới không chỉ gấp mười lần...
Dương Phàm nhắm mắt lại. lục lượng Địa Hồn Căn nắm trong tay toàn bộ Thiên Lan tiên phủ.
Tiên phủ cũng không nhỏ. phạm vi chừng trăm dặm, trong đó ẩn chứa
pháp tắc vi diệu, có thể khiến không gian bén trong khuếch
trương.
- Quá thật là Kỳ diệu a. Chỉ là nền móng tiên phủ này ăn sâu vào trong Thiên Lan Điện, nếu muốn thu nó. nhất định phải cắt đứt nền móng.
Dương Phàm thì thào lẩm bẩm.
Đông Phương dược sư ở bên cạnh vừa nghe lời ấy, trên mặt không khỏi lộ vẻ hoảng sợ.
Dương Phàm này không ngờ muốn thu Thiên Lan tiên phủ này đi!
Bởi vì Địa Mạch Chi Tích hoàn toàn được chữa trị. bất kể Thượng
Giới Tiên Khí hay là Thiên Lan Điện đều không còn ý nghĩa tồn
tại.
Thiên Lan Điện thật sự quá lớn, lại có trận pháp
khổng lồ. thần thông nhân giới muốn thu nó căn bản không có khả
năng.
Nhưng là thể tích của Thiên Lan tiên phủ lại chi bằng một phần trăm, có thể thửmột lẩn.
Không bao lâu. Dương Phàm vận chuyển lực lượng Địa Hồn Căn. độn xuống dưới Thiên Lan tiên phủ.
Nếu là Thổ Độn Thuật bình thường tự nhiên không thể làm được
điều này. nhưng là Dương Phàm nắm trong tay Địa Hôn Căn lại có
thể làm được.
Chỉ là duới tình huống như vậy, pháp lực tiêu hao thật lớn. Dương Phàm nhiều nhất kiên trì nửa canh giờ.
ở phía dưới Thiên Lan tiên phủ có bốn cơ sờ. là cây cột màu
vàng lợt. đường kính có đến mười trượng, phía trên phủ kín
hoa văn phúc tạp. hơn nữa bị cấm chế phong tòa.
Dương
Phàm cảm thấy khó giải quyết vô cùng, phát giác tài liệu cây
cột màu vàng lợt kia chi sợ Không phải nhân giới có thể có được.
Trong tay hắn dâng lên một đoàn ngọn lửa ánh vàng, chính là Thái Hư Thiên Hỏa ẩn chứa viêm lực thái cổ tinh thần.
Phốc... phanh!
Thái Hu Thiên Hòa đánh trúng cây cột kia, lập tức bị cấm chế bên trên phản kích.
̀m... ̀m... ̉m...
Một vùng hào quang sặc sỡ huyễn lệ oanh kích tới Dương Phàm.
May mắn hắn sớm có phòng bị. bén ngoài thân hiện lên một cái tử văn long lân chiến giáp, đồng thời thản hình dung nhập vào một vùng thiên địa, hấp thu còng kích.
Tuy nhiên, Dương Phàm cũng liên tục kêu lên vài tiếng.
Tử văn long lân chiến giáp này là Thòng linh Pháp bảo cường đại
Dương Phàm lấy được trong linh bảo mật khố của Thiên Lan Điện,
lực phòng ngự kinh người, đôi với công kích bằng pháp thuật có
được năng lực hấp thu nhất định.
Dương Phàm đặt tên chiến giáp này là Tử Long Chiến Giáp.
Sử dụng loại cương cường như Thái Hu Thiên Hòa hiển nhiên không thích hợp.
Dương Phàm thu hồi ngọn lửa này. trong lòng bàn tay lại hiện lên một đoàn quang diễm lục nhạt trong suốt, hóa thành một mảnh đốm
lửa màu trắng dạng như nòng nọc. dịu dàng vô cùng vờn quanh
tại cây cột màu vàng lợt kia.
Lúc đầu trên cây cột màu
vàng lợt kia lóe lên ánh sáng cấm chế huyễn lệ. nuốt hết một mảnh đốm lửa màu trắng này.
Nhưng là sau một lát, hào quang cấm chế bỗng nhiên ảm đạm, héo rũ nhưđóa hoa tàn.
Dương Phàm cắn chặt răng, sau một hơi duy trì thời gian nửa chén trà nhỏ. cấm chế trên cây cột màu vàng lợt kia kêu “Phổc”một
tiếng, rốt cục bị phá.
Mà lúc này. Dương Phàm nguyên
khí tiêu hao mạnh, sắc mặt tái nhợt vội vàng trớ lại phía
trên tiên phủ, khoanh chân điêu tức.
Chờ sau khi nguyên khí
khôi phục, lại độn xuống phía trước cây cột màu vàng lợt này, như trước sử dụng Khai Quang Tịnh Thế Diễm, phát hiện tác
dụng rất nhỏ.
Tài liệu cây cột này vô cùng đặc thù. mật độ cực lớn, cứng rắn đáng sợ.
Dương Phàm sử dụng Thái Hư Thiên Hỏa đốt cháy, qua nửa canh giờ chỉ
có thể nhìn thấy một dấu hiệu tan chảy rất nhỏ, hơn nữa chi
cân hơi tạm dừng lập tức khôi phục nguyên trạng.
- Tài liệu cây cột này quả thật không phải của nhân giới.
Dương Phàm ánh mắt lóe lên, vung tay. trước mặt hiện lên một thanh kim kiếm nớ rộ hòa diễm xích quang.
Đột nhiên, một cỗ uy áp cường đại tản ra, Đông Phương dược sư ở phia trên tiên phủ lập tức ràng mình một cái, tất cả Pháp bảo
trên người đều nhất tề kêu nang lên.
Kiểm này đương nhiên là Thượng Giới Tiên Khí Xích Dương Kim ò Kiếm mà Dương Phàm lấy được từ Tần Hoàng lăng!
Thanh phi kiếm thượng giới này trước mắt Dương Phàm mới chi luyện
hóa được 1 10. có thể miễn cưỡng khống chế nhưng phập lực tiêu hao cực lớn.
Đang!!!
Trên Xích Dương Kim ò Kiếm lóe ra kim quang chói mắt. phia trên mơ hồ có thể thấy được quang
diễm ánh vàng, bồng nhiên bành trướng gấp mười, hung hăng chém
lên cây cột màu vàng lợt thô to kia.
Đốm lửa văng khắp nơi. cây cột màu vàng lợt không còn cấm chế bào hộ bị chém ra một vết mè sâu đến vài tấc.
Mà sắc mặt Dương Phàm cũng trờ nén tái nhợt.
Chỉ một đòn vừa rồi đã tiêu hao gần một nửa pháp lực của hắn.
Bởi vì trong Thiên Lan Điện có pháp tắc riêng biệt, cho nên Dương
Phàm phát huy lực lượng vượt qua hạn chế của Nội Hài. sương
máu trong hư không cũng chi chợt lóe rồi mất.
Đang...
Xích Dương Kim ò Kiếm lại tiếp tục chém, vết mè trên cây cột lại sâu thêm.
Nhưng là đường kính cây cột này tới mười trượng, Dương Phàm hao hết pháp lực chém ra vết mé chi như là một góc núi băng.
Hô
Dương Phàm trớ lại trên tiên phủ. phun ra một hơi dài.
Việc này tuy rẳng khó khăn, nhưng là có hv vọng Dương Phàm sẽ không từ bó.
Chờ sau khi khôi phục nguyên khí, Dương Phàm lại độn xuống dưới, khống chế Thượng Giới Tiên Khi chém hai lần.
Với pháp lực của hắn, chỉ có thể duy trì Tiên khí chém hai lần.
Hơn nữa, muốn khống chế Tiên khí này hiệu quả tốt nhất còn cần rót vào rất nhiều Thái Hư Thiên Hỏa.
Như thế lặp đi lặp lại, ước chừng tốn thời gian nửa tháng, Dương
Phàm rốt cục chém đứt một cây cột màu vàng lợt trong sổ đó.
Dương Phàm nghi ngơi hai ngày, tiếp tục bắt đầu.
Hai tháng sau. Ịại một tiếng “Leng keng” nổ lớn. cây cột thứ tư
bị chặt đứt. toàn bộ Thiên Lan tiên phủ kêu “m” một tiếng.
Đông Phương dược sư không khỏi trợn mắt há hốc mồm.
- Thu...
Dương Phàm một tay vỗ Thiên Lan tiên phũ. thần thức dung nhập Tiên Hồng Giới, vận chuyển thần thông.
Phủ đệ khổng lồ như thế. Dương Phàm đương nhiên là muốn thu nó vào Tiên Hồng Giới.
Bá!!!
Toàn bộ phủ đệ biến mất khói trước mắt hai người.
Thành công rồi!
Dương Phàm hơi lộ vẻ hung phấn.
Tiên phủ này có thể nói là dùng tại liệu cứng rắn quý báu nhất nhân giới tạo thành, thậm chí pha một ít tài liệu thượng
giới, giá trị căn bản không thể đo lường.
Thấy toàn bộ
tiên phủ biến mất trước mặt. Đông Phương dược sư bị dọa nhảy
dựng, không khỏi nghẹn họng nhìn trân trối.
Vật thể khổng lồ như vậy, với thần thông của Đông Phương dược sư cho dù không
có hạn chế gì cũng không thể thu nó đi.
Điều này cùng thần thông pháp lực của cá nhân có liên quan.
Sau khi thu tiên phủ vào Tiên Hồng Không Gian, Dương Phàm quan sát
một chút, phát hiện tiên phủ này có chút tản phá, cẩn tốn
thời gian tu bổ.
Đồng thời, bổn cây cột màu vàng lợt vô
cùng thô to gắn liền phia dưới tiên phủ. đây tuyệt đối là tài
liệu thượng giới.
Dương Phàm hạ quyết tâm, ngày sau có
thời gian rỗi, đem đại bộ phận tài liệu thượng giới này dung
nhập vào trong tiên phủ, luyện lại một lần. tăng cường lực
phòng ngự. Còn thừa một ít tài liệu, có thể cũng đủ dùng đê
luyện khí.
Vào lúc Dương Phàm nghĩ cách thu Thiên Lan tiên phủ, Đông Phương dược sư đã thăm dò chung quanh Thiên Lan Điện.
- Hmm, Thiên Lan Điện lớn như vậy. có lẽ còn có mật địa chua thăm dò.
Dương Phàm nói rồi cùng Đông Phương dược sư chiacùng nhau đi tìm.
Tuy nhiên tại ngày này. đoàn Liên Hoa Tam sắc trong cơ thể Dương Phàm đột nhiên
rang động.
Dương Phàm cảm nhận được một nguy cơ không hiểu.
- Không tốt...
Dương Phàm bước một bước tới trước mặt Đông Phương dược sư. cầm tay hắn lập tức trốn xuống phía duới tiên phủ.
Phía dưới tiên phủ, nối liền Địa Mạch Chi Tích trước kia.
“Bá!” một tiếng, bóng dáng hai người biến mất.
Tiến vào chỗ sâu trong Địa Mạch Chi Tích quen thuộc, Dương Phàm phát giác cỗ nguy cơ kia chưa biến mất. ngược lại càng ngày càng
gần.
- Xảy ra chuyện gì?
Đông Phương dược sư khẽ hô.
Xuỵt!
Dương Phàm ra hiệu Đông Phương dược sư chớ lên tiếng, cũng ẩn giấu
khí tức đến mức tận cùng, dung hợp cùng toàn bộ địa mạch,
tuy hai mà một.
Cũng may địa mạch này vốn là do hắn chữa trị và gầy dựng lại sinh cơ, mức độ hòa hợp cực cao.
Đông Phương dược sư cảm giác mình chìm trong một loại cành giới kỳ diệu, dường như máu thịt toàn thán trờ thành một bộ phận
mỗi một tấc đất chung quanh!
Vút!
Một dải sáng màu vàng lợt giống như cực quang từ cuối chán phóng đến. trong nháy mắt tới Thiên Lan Điện.
Đột nhiên một cỗ khí tức kinh khủng làm người ta hít thớ không thòng khuếch tán toàn bộ Thiên Lan Điện.
Vạn dặm yên tĩnh, áp lực không tiếng động.
Người tới dĩ nhiên là hai người.
Trong đó một người năm nhân tao nhã mặc ngân bào. trên thản phát ra khí tức Thần thú, hết sức quen mắt.
Đẳng Linh Xà Vương!
Dương Phàm cùng Đông Phương dược sư liếc nhau, trong mắt đều là kinh hãi.
Mà bên cạnh Đẳng Linh Xà Vương này. thanh niên mặt áo bào màu
vàng lợt cũng chính là nguôn gốc phát ra khí tức khiên Dương
Phàm cảm nhận được uy hiếp.
Thanh niên này chắp tay ngạo
nghễ, toàn bộ Thiên Lan Điện dường như run rẩy duới chân hắn,
trên người ngưng tụ một cỗ kiếm khí giống như cực quang, hiện
ra ánh sáng nhạt màu vàng lợt.
Dương Phàm không dám chủ động cảm giác cụ thể.
Thông qua cảm quan địa mạch, trong đầu hắn hiện lên một bóng người
giống như thanh kiếm sắc bén tuyệt thế. dường như trong thiên
địa chỉ còn lại một mình hắn ta.
- Kiếm Hoàng đại nhân,
nơi này chính là Thiên Lan Điện. Tuy nhiên bảo vật trong đó phẩn lớn bị truyền kỳ Dương tông sư chữa trị địa mạch lấy đi.
Đẳng Linh Vương đứng ở bên cạnh, vẻ mặt cung kính nói.
-ồ?
Kiếm Hoàng khẽ kêu một tiếng, thân hình hư không biến mất, Ngay sau
đó trực tiếp xuất hiện phía trên vị trí vốn có của Thiên Lan
tiên phủ.
Đẳng Linh Vương không khỏi động dung!
Đây dĩ nhiên là thần thông “Thuấn di” trong truyển thuyết.
Dương Phàm ở sâu trong Địa Mạch Chi Tích. bóng người như kiếm sắc
trong đầu kia hư khôngbiến mất. sau đó lại xuất hiện.
- Thuấn di?
Dương Phàm cũng chấn kinh
Thần thông này chỉ là lúc trước đối mặt với đẩu lâu Quy Hoàng, đã từng xuất hiện.
Kiếm Hoàng rốt cục là nhân vật cấp bậc thế nào?
Chẳng lẽ đây mới là lực lượng đinh của Ngoại hải vực?
- Đã tới chậm!
Kiếm Hoàng lạnh nhạt nói:
- Phía dưới này hẳn là Thiên Lan tiên phủ trong truyền thuyết.
Lại liếc mắt một cái nhìn thấy bổn đoạn cây cột trụi lùi kia, trong mắt tinh quang chợt
lóe:
- Không ngờ là tài liệu thượng giới! Rốt cục là lực lượng như
thế nào, mạnh mễ chặt đứt chúng? Chăng lẽ là Cửu Long Thiên
Hoàng đã tới trước một bước?
Hắn đi tới trước một cây cột trong số đó. vươn một bàn tay đặt lên phía trên, hét lớn một tiếng như sấm rền:
- Lẻn cho ta...
̀m... Ẳmẩm!
Toàn bộ Thiên Lan Điện phạm vi vạn dặm chấn động dữ dội, đáy biển gây nên sóng lớn kinh thiên động địa.
“Phốc... ̀m!” một tiếng, non nửa đoạn cây cột vàng lợt kia không ngờ bị Kiếm Hoàng mạnh mẽ nhổ lên.