ở gần Lăng Đính Tiên Phong, một xe ngựa xa hoa do hai con Tử Diễm Hoàng Ngưu kéo lơ lửng trên tâng mây trời cao.
Trên xe ngựa kia có khắc đồ án thượng cổ tường long phun ra nuốt
vào mây mù. hô gió gọi mua. chung quanh rù xuống tơ lụa màu
vàng đặc chế. đặc biệt bắt mắt.
Bốn phía xe ngựa còn
có hai mươi tên thị vệ mặc giáp cầm thương, sắc mặt mỗi người
nghiêm trọng, trên người ân hiện sát khi sắc bén.
Cách thật xa, vô số tu sĩ trên cửu trọng tiên phong đều cảm nhận được một cỗ khí tức cao quy cổ xưa.
- HoàngNgưu kia hình như là hậu duệ của Man hoang Cửu sắc Thần Ngưu.
Một tu sĩ nho sinh ngờ nghệch cầm trong tay một quyển sách cồ. đổi chiếu nói.
Một tu sĩ bên cạnh phi cười nói:
- Đây là trân thú Hoàng Lân Thiên Ngưu hiếm thấy thế gian, lực
lớn vô cùng, sở trường thê chất và sức chịu đựng, có thể hô gió gọi mua, có được chán viêm cường đại. Trán thú này. dõi mắt
toàn bộ Đại Tần, chi được nuôi dưỡng trong hoàng tộc. số lượng cực nhỏ. bình thường chi thành viên hoàng tộc sử dụng.
- Khí thế hai con Hoàng Lân Thiên Ngưu này thật đáng sợ. không ngờ khiến cảnh giới của ta bị áp chế.
Một gã chấp sự cấp Thông Huyền khó tin nói.
- Sức chiến đấu của Hoàng Lân Thiên Ngưu này cường đại, chỉ có
Hóa Thần đại tu sĩ mới có thể chiến thắng, cảnh giới Thông Huyên bình thường chi sợ không phải đổi thủ.
Một lão đạo sĩ khác cười nói.
- Không biết người trong xe ngụa hoàng gia này là người phương nào? Đến Tiên Đạo Tông ta có chuyện gì?
Không ít đệ tử tông phái lộ ra vẻ tò mò.
Không bao lâu. tu sĩ Lăng Đính Tiên Phong tiến đến giao thiệp, nói chuyện với một gă thị vệ trướng.
- Gọi Dương trưởng lão quy tông ra gặp bồn vương.
Một thanh âm nam tử ôn hòa lại mang theo vẻ uy nghiêm của kè bể trên truyền đến.
Bọn thị vệ vội vàng khom mình thi lễ. gã trướng lão của Lăng
Đính Tiên Phong phụ trách giao thiệp rức thì cảm thấy một cỗ
áp lực khó thể kháng cự.
- Vậy xin hỏi danh hiệu các hạ. là vị đại nhân nào.
Trướng lão cấp bậc Hóa Thần đại tu sĩ tất cung tất kính nói.
- Đây là đương kim hoàng thúc Tam Hiển Vương, t hay mặt bệ hạ với thản phận khâm sai ngự sứ tới gặp Dương Phàm.
Thị vệ bên cạnh khom người nâng tay, cũng không vén bức rèm che xe ngựa lên.
- Thì ra là Tam Hiển Vương, hoàng thúc của đương kim bệ hạ, ngưỡng mộ đại danh đã
lâu.
Tẻn truớng lão kia vội vàng khom người cáo lui.
Sau khi người này ròi đi. trong xe ngựa lại vang lên một giọng nữ nhân êm ái dễ nghe:
- Hoàng thúc. Lần này gặp mặt Dương đại ca, ngài không nên quá hùng hổ dọa người.
- Ta nói Tiểu Hân à. còn không có bắt đầu giao thiệp, ngươi đã
hướng về người ngoài rồi. Rốt cục là hoàng huynh hoàng thúc
của ngươi thản, hay là Dương Phàm kia thân hơn?
Trongthanh âm của hoàng thúc mang theo vài phần trêu cợt.
- Hoàngthúc...
Nàng kia đột nhiên có chút xấu hổ.
- Ha ha. Nghe danh Dương Phàm đã lâu. ở trong phạm vi Đại Tần quật
khới như sau chổi, chẳng những Thiên Thu Đế Sư tán thưởng hắn,
Ngay cả Công chúa Đại Tần ta đều đối với hắn ưu ái có thừa. Hôm nay. Hàn mỗ thật muốn kiến thức một chút.
Trong xe ngựa, thanh âm của nam tửthứba vang lên. lộ vè đã có tính trước.
Khôngbao lâu, tên trướng lão lúc trước lại tới truyền lời. ắp a ấp úng nói:
- Dương trướng lão nói. triệu các vị vào trong chờ.
- Cái gì?
Trong thanh âm của hoàng thúc lập tức bốc lên một cỗ lửa giận.
Lấy thán phận Tam Hiển Vương của hắn, đường đường là hoàng thúc
muốn gặp trướng lão một tông phái, đối phương chẳng những không ra nghênh đón, lại còn dùng từ “triệu kiến”, làm cho bọn họ
vào trong chờ.
Thật sự là không thể nhịn nổi.
- Dương đại ca luôn luôn hiển hòa. tại sao có thể như vậy?
Thanh âm nàng kia có chút nghi hoặc.
- Tam Hiền Vương không cần quá tức giận.
Một nam tử khác cười nhạt nói:
- Tục truyển Dương Phàm hiện giờ tu vi có thể sánh với Vương
hầu. thậm chí còn từng chém giết Vương hầu. Phủ chủ. hơn nữa
còn có hai kiện Chí Bảo Long Khi. Thán phận địa
vị hắn, trừ bỏ đương kim “Nhị Hoàng” ra, chi sợ thật khó có người
bằng. Mà trong ấn tượng của Vương gia ngài, hắn vẫn là mao đâu
tiêu tử năm xưa, quyên sanh sát năm trong tay ngài.
- Đúng vậy.
Hoàng thúc giật minh thở dài.
Hiện giờ Dương Phàm bất kể thực lực uy danh đều ở phía trên Vương hầu. Phủ chủ bình thường.
Cho dù là những nhân vật như hắn cùng Trán Đông Hầu có một kiện
Chí Bảo Long Khí. cũng chỉ có thể miễn cưỡng cùng sánh ngang.
Nhưng là đây là địa bàn đối phương, lại càng thấp hơn nửa cái
đẩu.
- Một khi đã vậy, vậy bồn vương liền tiến Lăng Đính Tiên Phong, kiến thức đệ nhất tiên tông Đại Tần.
Tam Hiển Vương khôi phục vẻ ôn hòa.
Sau khi xe ngựa tiến vào đệ cửu trọng Lăng Đính Tiên Phong, lập
tức có một thị nữ thanh nhã tuyệt lệ như tiên đi trước dẫn
đường.
-Xin mời bén này.
Nam Cung Hạm mỉm cười, chân thành thi lễ. ở phía trước dẫn đường.
- Một giai nhân như thế, bất kể tư chất hay là dung mạo khí chất đều là tuyệt đinh, không ngờ chỉ là một thị nữ của Dương Phàm.
Hoàng thúc âm thầm líu lưỡi.
Hắn thậm chí hoài nghi, hôm nay mình muốn gặp có phái là Dương
Phàm lúc trước bị minh đánh gà bay chó sủa hay không.
- Ha ha. Dương Phàm này rổt cục là nguời như thế nào?
Thanh âm nam tử tính trước kỹ càng kia lại vang lẻn.
Xe ngựa rốt cục hạ xuống trước một động phủ.
- Chủ nhân mòi các vị vào trong chờ.
Nam Cung Hạm cung kính nói.
Tuy rẳng nàng cũng hiểu được có chút không ổn. tuy nhiên đây là chủ nhân dặn trước.
- Chờ? Dương Phàm này dáng vẻ thật lớn?
Hoàng thúc mặc hoàng bào. chân đạp Ngự Long Lý đi ra xe ngựa, trong mắt ẩn hiện một tia rét lạnh.
- Ha ha ha... Thi ra là người quen cũ, Dương mỗ nào có lý không nghênh đón.
Một đạo điện hỗ xanh tím từ trên trời giáng xuống, hiện ra một
nam nhân khí vũ hiên ngang, mặc cẩm bào thanh ngọc.
Lúc trước Dương Phàm cùng không biết người tới là hoàng thúc, thậm chí trong xe còn có nguời quen cũ.
- Dương đại ca...
Một nữ nhân tuyệt đẹp như ngọc mặc cung trang cao quý, trong mắt lệ quang lóe sáng, vẻ mặt sợ hãi vui mừng từ trong xe ngựa hoàng gia đi ra.
- Tiểu Hân. sớm biết là muội đến. đại ca sớm đi ra ngoài nghênh đón.
Dương Phàm lộ vẻ cười, nắm tay Tẩn Hân.
Lẩn này. hắn nhìn thấy chính là khuôn mặt chân chính của Công
chúa Đại Tần Vương Triều, khí chất cao quý thoát tục, mày như
liễu, khiến người thường tự thấy xấu hổ.
Dương Phàm lại từ trong khí chất xinh đẹp mv lệ kia thấy được vài tia ngây thơ cùng thiện lương của cô gái nhỏ.
Đây cũng là nguyên nhân lúc trước hắn cùng Tiểu Hân có thể hòa thuận như huynh muội.
- Khụ khụ...
Hoàng thúc ho nhẹ hai tiếng, nhắc nhớ Tẳn Hân hiện tại không phải lúc thể hiện tình cảm.
- Đều là người quen cũ a... ỏ, xin hòi vị này là?
Ánh mắt Dương Phàm dừng ở người thứba đi ra từ trong xe ngựa hoàng gia.
Đó là một văn sĩ nho nhã, anh tuấn dị thường. Trong tay cẩm quạt
lông, đẩu chít khăn, phong độ có thừa, thân sắc thong dong trấn
định, có một loại khí chát tính trước kỹ càng.
Từ khi
xuống xe ngựa tới giờ. văn sĩ nho nhã này vẫn mang mỉm cười,
ấm áp như gió. hơn nữa vẫn luôn đánh giá Dương Phàm.
-
Tại hạ Thừa tướng Đại Tần Hàn Kỳ. hôm nay có thể gặp mặt Dương đạo hữu. thật sự là tam sinh hữu hạnh (may mắn ba đời. phước
ba đòi).
Văn sĩ nho nhă hơi chắp tay, chào hói Dương Phàm.
- Thì ra là Hàn tiên sinh, Dương mỗ cũng sớm nghe nói đại danh. Hạnh ngộ.
Lúc Dương Phàm đánh giá Hàn Kỳ. trong mắt xẹt qua một tia kinh ngạc.
Tu vi nguời này trong số những cường già hắn chứng kiến dì nhiên gần với Tần Hoàng, thậm chí sánh ngang Bạch Vũ lão tiên.
LÚC này. hắn mới nghĩ đến tin rức có liên quan đến Hàn Kỳ của
Thiên Cơ Các: Mưu thần đệ nhắt dưới tay Tẳn Hoàng, lúc Tần Hoàng trẻ ruổi chưa lẻn ngòi cũng đã là bạn tốt. Năm đó. Tán Tuấn cùng Hân Kỳ cùng xếp vào “Kinh đô tam tú”, có thể nói là nhân
vật phong vân thế hệ trẻ.
Đánh giá của Thiên Võng đối
với người này là: Nhân vật sâu không lường được, khó chơi nhất
Tân đô. Chủ đạo nội chính trong triều, tư chất không thua Tần
Hoàng, thậm chí hơi chút vượt qua. Thói quen dùng trí mưu giài
quyết vấn đề. chỉ là xuất thân cùng khới điểm khôngbằng Tẩn
Tuắn.
- Ba vị mời vào.
Dương Phàm đánh giá Hàn Kỳ vài lần. phảng phất không để trong lòng, mang ba người tiến vào động phủ.
Vừa lúc Đặng Thi Dao cùng Dương Tuệ Tâm cũng ở trong động phủ. Hoàng thúc cho Tiểu Hân tiếp hai người đi ra.
Nghĩ đến chuyện tiếp theo đề cập đến cũng không muốn cho Tần Hân biết.
Tiến vào động phủ, Dương Phàm không chút khách khí, ngồi ở ghế trên.
Hoàng thúc ngồi ở bên cạnh hắn. Hàn Kỳ nói cười tụ nhiên, tùv ý ngồi.
- Dương Phàm. Bồn hoàng luôn luôn lười biếng, không thích quanh co
lòng vòng, trực tiếp làm rõ ý đô đến với ngươi.
Hoàng thúc mớ miệng.
- Ý của bệ hạ là. nếu muốn cho ngươi cùng hắn hợp tác, cùng
mưu bào tàng Tiên Tẩn. cho dù ngươi không giao Chí Bảo Long Khí
cũng không thành vấn đề. Đến lúc đó. thậm chí bệ hạ có thể
cân nhắc gả Công chúa Tẳn Hân cho ngươi. Hơn nữa, có bắt kỳ
điểu kiện gì ngươi đều có thể nói ra.
-ồ?
Dương Phàm có chút bất ngờ, không mặn không nhạt nói:
- Tần Hoàngbệhạ cao cao tại thượng cũng nguyện V hợp tác cùng Dương mỗ rồi?
Hàn Kỳ mỉm cười phản tích:
- Dương Phàm, chỉ cần ngươi chịu hợp tác, đến lúc đó bảo tàng
Tiên Tẳn mớ ra cũng có một phần của ngươi. Càng quan trọng
là... chi cân ngươi phụ trợ bệ hạ nhất thống thiên hạ, hội tụ
khí vận lực. có thể gia tăng cơ hội “Hóa vũ thành tiên”.
- Hàn mỗ cũng nhìn ra được, tình nghĩa giữa ngươi cùng Hân nhi.
Nếu ngươi và nàng kết làm vợ chồng, chẳng phái là quyền,
lợi, sắc ba thứ đều được. Công có thể phong vương, được thô địa vài châu, được hưởng vô số tài nguyên tu tiên, quang vinh muôn
đời. Lợi có thể được bảo tàng Tiên Tần. cùng với khí vận gia
thản, gia tăng xác xuất thành công “Hóa vũ thành tiên”. Mà sắc. ngươi có được Công chúa cao quy của Đại Tần, tuyệt thế mỹ
nhân, nói không chừng con cháu ngươi sinh ra chính là Tần Hoàng
đời tiếp theo. Dù sao Tần Tuấn sau khi ái thẻ chết cũng không
cưới vợ. cũng không dính nữ sắc, lại càng không có con cháu
trực hệ. chi duy nhất trân trọng Hân nhi.
Hàn Kỳ giọng điệu trầm trọng chậm rãi có lực, đem các loại ưu đãi nói sinh động như thật.
Nghe một hỗi, thậm chí Ngay cả Dương Phàm đều có chút động tâm.
Nhưng mà, ánh mắt hắn xoay chuyển, lãnh đạm nói:
- Ta cùng Công chúa Tân Hán không có tình cảm nam nữ. Dương mỗ
cũng chi coi nàng nhưmuội muội. Huống chi ta sớm có hai vị ái
thê.
Hoàng thúc cùng Hàn Kỳ ngẩn ra.
Hàn Kỳ bật cười:
- Với thân phận địa vị Dương đạo hữu hiện tại, cho dù lấy bao
nhiêu thẻ thiếp, lại có vấn để gì. Cho dù ngươi không có tinh
với Hán nhi. nhưng nàng đối với ngưoi có tình, cũng đã là
trọng vếu nhất. Đây cũng là một trong những nguyẻn nhân quan
trọng nhất bệ hạ nguyện ý hợp tác cùng ngươi. Huống chi,
thiệt thòi nho nhỏ này có thể đổi lấy địa vị cùng ích lợi
thật lớn. thậm chí có cơ hội hóa vũ thành tiên.
- Dương mỗ cũng không cùng các ngươi nhiều lời.
Trên mặt Dương Phàm lộ một tia kiêu căng cùng bễ nghễ:
- Lời Ngay nói thật, ta đã hợp tác cùng Yêu Long Hoàng. Các
ngươi trở về nói cho Tần Hoàng, kêu hắn tụ minh lại đây giao dịch Thiên Nhất Hồn Thủv với Dương mỗ.
- Trén tay hắn duy
nhất có thể khiển ta động tâm cũng chỉ có Thiên Nhất Hồn Thủy.
Nếu hắn chịu giao dịch. Dương mỗ có thể cân nhắc bảo trì trung
lặp.
- Thiên Nhất Hồn Thủy?
Hàn Kỳ lắc đầu cười khổ nói:
- Hàn mỗ hoàn toàn có thể trả lời t hay, bệ hạ sẽ không giao dịch vật ấy.
- Một khi đã vậy, vậy cũng không còn gì để nói. Tiễn khách...
Trong mắt Dương Phàm lộ ra sát khí lãnh liệt, sau lưng hiện lên ba
đạo hư ảnh, một cồ khí tức áp lực khủng bố lập tức ập đến
khiên tám thản Hoàng thúc cùng Hàn Kỳ chân động.
Hai nguời nhìn nhau, trên mặt đều là hoàng sợ. Không nghĩ tới Dương Phàm trớ nên cường đại như vậy.