Dương Phàm sở đĩ phân phối chín hộp bảo vật như vậy là đo đã
hình thảnh một hiệp nghị nào đó đối với ý chí của Cừu Kiếm Tiên Đế lưu lại trong thanh, kiếm.
Khí linh cũng đã phát độc thậ tuyệt đối sẽ không tiết lộ bí mật trên người Dương Phàm.
Cuối cùng, khi bảo vật đã chia xong, chỉ còn Lãnh. Kiếm Phong truyền thừa Cừu Kiếm Tiên Đế.
Nếu không có trường họp đặc biệt cùa Dương Phàm, Lãnh Kiếm Phong
hẳn là thiên chi kiêu từ nơi này, chãng những truyền, thừa Tiên
Đế mà còn có được đại đa số bảo vật.
Phương Chân cũng
đi nhờ có Dương Phàm mà thu hoạch được số bảo vật tương đương
Lãnh. Kiếm Phong, chỉ là hắn không có duyên, truyền thừa Cừu
Kiếm Tiên Đế.
Nghe ý tứ cùa khí linh kia, dựa theo ý chỉ cùa Tiên Đế, chỉ có đệ từ cùa Cừu Kiếm Môn mới có tư cách
được truyền thừa y bất cùa Tiên Đế.
Dương Phàm cũng không miễn cưỡng. Đệ từ Phưcmg Chân không thích họp với kiếm đạo.
Sâu trong linh, hồn hắn còn lưu lại Kiếm Đạo Ý Chí cùa Vô Song, càng thêm, trân quý.
- Bí mật của Cừu Kiếm Di Chỉ đã
được cởi bò. cũng đã tìm được người kế thừa y bát. chúng ta
làm sao có thể rời đi?
Hoa Nguyệt tại chỗ điều tức, khí sắc đã chuyển biến vài phần.
- Xem trên. đỉnh, đầu!
Lãnh Kiếm Phong thản nhiên nói.
Trên không trung noi vốn có chín tẩm thạch bi đột nhiên xuất hiện
một lốc xoáy rực rỡ nhiều màu. từ ảm đạm dẩn trờ hên huyến
lệ, chậm, rãi áp xuống.
Dương Phàm nhìn chằm chằm lốc xoáy này. cũng liếc nhìn đệ từ Phưcrag Chân một cái. chuẩn bị lên tiếng.
Ngay lúc này. sắc mặt hắn đột nhiên, biến đổi.
Không ổn!
Một cỗ nguy hiểm áp tới linh, hồn từ vị trí bản tôn truyền tới.
- Nhanh chóng ròi đi, trong thời gian ngắn không được phân hồi Thiên Thần Tinh.
Dương Phàm lạnh, lùng hờ hữ. trong mắt lộ ra một tia lo lắng và
cấp bách, nói với đệ từ Phương Chân, đồng thời nói với ba
người Hoa Nguyệt.
- Vâng, sư phụ!
Phương Chân cũng
không hoài nghi lời sư phụ. hóa thânh, một đạo kim quang, quyá
đoán lao vào trong lốc xoáy, biến mất.
Hưu
Lãnh Kiếm Phong và Tề Lâm cũng lập tức rời đi!
Trên, người Hoa Nguyệt nở rộ một mảnh từ quang huyến lệ. bay vọt
về phía lốc xoáy nhưng đột nhiên đừng lại, một đôi con ngươi mê
hồn lâng lặng nhìn Dương Phàm, thờ đài nói:
- Ta biết ngươi là ai!
Dương Phàm cười cười, thầm nghĩ:
“Ngươi biết ta là ai thì sao?!”
Lúc trước gặp nàng ta ở Phi Thăng Thai, thân phận Dương Phàm là Phiền Dương.
- Nếu không đoán sai. ngươi hẳn là Dương Phàm, nhân vật truyền kỳ tới từ Đông Thắng Đại Lục!
Khóe miệng Hoa Nguyệt nhấc lên một tia mỉm cười.
Sắc mặt Dương Phàm hơi đổỊ nhưng vẫn không thèm bận tâm!
- Đúng là Dương mỗ! Hoa Nguyệt đạo hữu đã biết thân phận tại
hạ, có muốn tố cáo thân phận ta để đổi lấy phần thường hay
không?!
Sau khi giết chết Cao Tinh. Quan và Lô Nghiễm, Dương
Phàm thông qua sưu hồn đã biết hắn đã được treo thưởng rất lớn ở mỗi Phi Thăng Thai.
- Quen biết đã là duyên, phận! Đều
là phi thăng giả. tiểu nữ cũng vì Dương đạo hữu mà tự hào!
Còn nữa, sau này Dương đạo hữu nhất định, sẽ trở thảnh đại
nhân vật ở thất giới, tiêu nữ không đám đắc tội!
Hoa Nguyệt chân thành thi lễ. giọng điệu rất tôn kính.
Dương Phàm sao lại nhìn không ra được! Nàng ta đang ở ngay nhập khẩu
truyền tống trận, chỉ cần Dương Phàm có sát ý, với công pháp
Nguyên Từ Thần Quang của nàng ta, khắc chế hầu hết công pháp
thiên, hạ, hoàn toàn có thể toàn thân trở ra.
- Giờ phút
này. ở Thiên. Thần Tinh, gặp phải nguy cơ chưa từng có. hết thảy
đều đo Dương mỗ mà có! Thời gian không còn nhiều, ngươi mau đi
đi!
Dương Phàm khoanh tay đứng, hoàn toàn không lo lắng nhân tố Hoa Nguyệt không ổn định. này.
- Nếu đã như vậy, ngày sau gặp lại!
Hoa Nguyệt hạ tháp người thi lễ.
Cách!
Dương Phàm khoát tay. một viên chất lòng vô cùng mỹ lệ bay về phía Hoa Nguyệt, cười đài một tiếng:
- Đã có duyên, tặng ngươi một viênNghịch Linh Huyết!
Trong tay hắn vốn có không ít Nghịch Linh. Huyết.
Hoa Nguyệt tiếp lấy Nghịch Linh Huyết, đột nhiên ngẩn ra. Bản thân
mình, vạch trần thân phận đổi phưcmg, chẵng những không bị giết người diệt khẩu mà còn chù động tặng một viên Nghịch Thiên.
Thần Huyết trong truyền thuyết là vì sao?!
Trong mắt nàng lộ vẻ phúc tạp, nhìn chằm chằm nam nhân thần bí khó lường bên dưới!
- Từ vong... đã bắt đầu rồi sao?!
Dương Phàm thi thào lẩm bẩm, từ từ nhắm mắt lại. thân thể lâm vào suy yếu vô hình.
- Từ vong?!
Trong mắt Hoa Nguyệt xẹt qua một tia kinh, ngạc!
Nàng bỗng nhiên nhớ tới bộ dáng thọ nguyên sắp kiệt cùa Dương Phàm trước khi tiến vào Cừu Kiếm Di Chỉ.
Trên thực tế, hiện tại nàng ta nhìn thấy là phân thân Mộc Phong mà không phải là Dương Phàm.
Bá!
Thân ảnh. Mộc Phong biến mất tại chỗ!
Trống rỗng biến mất!
Sắc mặt Hoa Nguyệt xám như tro tân. vô cùng kinh. hãi.
Đúng lúc này, nàng câm giác toàn bộ động phù lay động, vô cùng luống cuống:
- Thiên Thần Tinh, đã xảy ra chuyện, gì?
Nàng không chút nghĩ ngợi, lập tức tiến vào lốc xoáy rực rỡ trên. đầu.
Đến!
Tiếp theo, nàng phát hiện minh bị truyền tống tới một hơi rất hoang vu. nhìn vào tinh, hà trên bầu tròỊ xác định ra đây đã không
phải là Thiên Thần Tinh.
Khi mấy người Phưcmg Chân truyền tổng ròi đi.
̀m
Thiên. Thần Tinh, lay động một cách khó hiểu. Một cột sáng với
đường kính ngàn dặm màu trắng từ vực ngoại tinh không phóng
tới, hung hăng đánh mạnh lên tinh, cầu này.
- Tròi ạ... Đó là gì?!
Triệu triệu tu luyện giả Thiên Thần Tinh. kinh. Mi thất sắc!
Một cỗ áp lực làm người ta hít thở không thông từ tinh, không xa xôi truyền tới.
Phá trên tinh không, một tòa thảnh bằng kim thiết tạo thành, phát
ra từ quang lành lạnh, như một đã thú tản bạo, đứng sừng sững giữa hư không hắc ám!
- Không ổn! Đó chính là Tinh Không Thành Lũy!
Rất nhiều tu luyện giả cùa Thiên. Thần Tinh, nhìn thấy tòa thành
bằng kim thiết này thì sắc mặt xám như tro tàn!
Tòa
thảnh, này rộng chừng vạn dặm, toàn thân màu bạc, bao phù
quang giới màu tím, sừng sững giữ hư không! Áp lực khùng bố
khiến cường giã trên. Thiên. Thần Tinh, cũng khó có thể hít
thở.
- Tất cả tu luyện, giả Thiên. Thần Tinh, ngoan ngoãn ở lại tinh. cầu. phàm có kẻ đám ròi đi. giết không tha!
Một thanh âm lạnh, như băng từ trên Tinh Không Thành Lũy truyền xuống.
Từ xa nhìn lại. phía trước tòa thành này có một chiếc long đầu
màu tím đen rất lớn. há rộng miệng, phun ra hơi nóng nhàn
nhạt.
Đây chính là một cự pháp viễn cồ với đầu rồng
lưng rùa. khắc một trận đồ phúc tạp. cùng loại với Diệt
Nguyên Pháp Dương Phàm từng có. Nhưng thể tích của nó lớn hơn
Diệt Nguyên. Pháo ngàn vạn lần.
Trên. Tinh Không Thành Lũv này có một đội tiên vệ áo tím bay ra. Mỗi người ít nhất đều là Chân Tiên thượng vị, có tới mấy ngàn người, hình thành
một vòng vây, bao phù lấy Thiên. Thần Tinh.
- Mời Tinh Quân cù tinh, cầu này đi ra gặp bổn tọa! Bổn tọa tới từ Tinh
Thiên, thế giới, nghe lệnh cùa Phù Lâm Tiên Đế. tới bắt một tên phi thăng giả!
Thanh âm chù nhân lạnh, như băng từ trên, một chiếc sân cùa tòa thảnh vang lên.
- Có chuyện gì?
Chúng tu luyện, giả Thiên Thần Tinh rang động không thôi.
Chiếc sân kia có chu vi rộng chừng ngàn trượng, lơ lừng giữa vũ trụ. trên đó có cảnh, rượu ngon thịt thơm, ca múa mừng cảnh, vổ võ tấu nhạc. Cũng có mấy chục tiên nhân ngồi ngay cắn hai hàng.
Trên cùng cùa chiếc sân có một ngau vàng tinh. xảo. có một gã
nam nhân cao gầy, mái tóc màu lam, tung bay theo gió.
Đưa mắt nhìn lên. trên, chiếc sân này. ngoại trừ thị nữ ra thì tất cả đều là Đại La Kim Tiên.
Nhất là thanh niên tóc lam trên ngai vàng, trong khi cười nói cũng
giống như đang đạp cả Thiên Thần Tinh dưới chân minh.
Hưu!
Một đáng bạch quang nhàn nhạt từ trên Thiên Thần Tinh bay ra, đi tới trước chiếc sân màu vàng này.
- Tại hạ là Tinh Quân cùa Thiên Thần Tinh, bái kiến Tiên Quân đại nhân!
Người tới là một gã nho sĩ mặc bạch. sam. trong tay cầm một khối
lệnh, bài hướng về phá thanh niên tóc lam kia thi lễ. vô cùng
cung kính.
[Xôn xao]
Đa số tu luyện giả trên Thiên Thần Tinh cũng đều rang động.
Thống trị giả tối cao của một tinh, cầu không ngờ lại thi lễ với một kẻ vừa từ bên ngoải đi tới.