Tiên Hồng Lộ

Chương 767: Q.6 - Chương 767: Trình độ không thể vượt qua!




Đối với việc Hình Cương chủ động khiêu chiến. Dương Phàm cuối cùng đáp ứng. Hắn cũng muốn tự minh thử một chút xem cường giả Ngoại Hải Vực này rốt cuộc lợi hại như thế nào!

- Dương lão đạo. Ngươi phải thay ta giáo huấn hắn thật tốt!

Khuôn mặt Hồ Phi cực kỳ phiền muộn. 1U xìu nói với Dương Phàm, trong giọng điệu cũngrất oán hận.

Dương Phàm cười nhẹ. thản hình nhoáng lẻn. lưu lại một đạo tàn ảnh giữa hư không. lóe lên một mảnh lôi văn như sóng aợn.

Ngay sau đó hắn hiện thân ở trong kết giới màu lam do Liễu Nguyệt chủ trì.

Chỉ một cái động thản đã biểu hiện rẳng lần tắn thăng đại viên mãn này. cảnh giới Dương Phàm đă thănghoa.

Trong mắt Liễu Nguỵệt lộ ra một chút dị sắc. thầm nghĩ:

"Người này khônghô là nhân vật cắp tống sư của Đại Tần!"

Hình Cương cũng Ngưng trọng. ứiu hỗi vẻ khinh thường vừa rồi.

Tu vi của hắn đã đạt tới Hợp Thể trung kỳ. dù đứng Ngoại Hải Vực cũng coi là cường giả không tầm thường nhưng giỜ phút này hắn lại ở Dương Phàm, tu vi bị phong ấn. Nếu chiếu theo đại lục thì cũng coi là cường giả cấp tông sư.

Dương Phàm thân hình nhất độnạ đứng đối diện với Hình Cương. cách hắn ngoài mười trượng.

Hình Cương mơ hồ cảm nhận được một cỗ áp lực. Đối phương đứng tại chỗ. như là hư vô, căn bàn không thể nhìn thấu.

Lúc này, sự chênh lệch cảnh giới như aiừa hắn với Hồ Phi đă hoàn toàn biến mất.

ở trước mặt cường giả nội lục Dương Phàm, hắn không ngờ không thể tạo ra áp lực về phương diện cảnh giỚÌ.

_ XV _

- Lâu nay nghe nói Ngoại Hải Vực cường giả như mây. nêu Hình đạo hừu có ý này, Dương mỗ cũng muốn lĩnh giáo một phen.

Thanh ảm Dương Phàin khôngngờ có chút dịu dàngdễ nghe. như thanh phong lướt qua.

- Vậy Hình mỗ cũng không khách khí!

Trong mắt Hình Cương lóe lên lệ mạng. cả kết giới này ừàn ngặp một cỗ lực lượng hoàn toàn phù hợp với hư không.

Khoảnh khắc. Dương Phàm cảm giác bản thân minh dường như lâm vào một vùng đầm lầy. mỗi động tác đều tốn rất nhiều khí lực.

Đối kháng với lực lượng vặn dụng thiên địa pháp tắc này chỉ có hai phương pháp.

Một là dung man lực! Chi khi lực lượng đủ mạnh, cho dù là hư không cũng có thể đánh nát. càng huống chỉ là pháp tắc vặn chuyển trong đó. Nhưngnếu lực lượng đối thủ cùng một cấp bậc với mình, phương pháp này cũng vô dụng.

Cảnh giới của Hồ Phi không bẳng đối phươnạ chính là dùng phương pháp này. kểt quả bị đối phương áp chế.

Phương pháp thứ hai chính là cũng vặn chuyển pháp tắc thiên địa. đối kháng lại.

Đây chính là chỗ lợi hại của cường giả Thông Thiên, không chỉ có lực thông huyền mà còn cỏ thể mượn thiên địa pháp tắc ở một mức độ nào đó.

Đối với tình huống hiện tại. Dương Phàm có rất ít kinh nghiệm. 2ần như đây chính là lần đầu tiên gặp phải.

Hắn hít sâu một hơi. chầm rãi bước ra từng bước.

Mỗi bước này khiến Dương Phàm đặt mình vào ứong thiên địa tự nhiên, dung hợp hoàn cảnh xung quanh, trở thành nhất thể.

Trong lòng Hình Cương chắn kinh, hắn phát hiện Dương Phàm đă hoàn toàn vượt ra khỏi sự áp bức của hắn.

Dù hắn dụng đôi chút bề ngoài của thiên địa pháp tắc. áp chế Dương Phàm nhưng đối phương lại giống như trờ thành một bộ phận của thiên địa. coi như không có ý nghĩa.

Bá!

Thản hình Dương Phàm nhoáng lẻn một cái. lao về phía Hình Cương. Thân ảnh vô cùng mềm nhuyễn của hắn lúc này lại lộ ra lôi văn màu lam như 2ợn SÓI12. không ngừng chóp động trong ảm thanh sắm sét.

'Pháp lực trên người Hình Cương được vận chuyển với một phương thức vô cùng kỳ diệu, trong bàn tay nổi lên một mảnh hỏa quang sáng tối bập bùng. dưới thiên địa pháp tắc cũng dường như đang vặn vẹo.

Ba-

Một chường của Dương Phàm đánh tới. hư không sinh ra một cồ áp bức. trong lòng bàn tay lóe lên điện văn màu lam.

Hình Cương hét lớn mộttiếng. cũng đánh ra một chường. không gian đột nhiên bị áp súc. cự ly giảm điế

Chi chóp mắt. một chường của Hình Cương đã đánh tới trước ngực Dương Phàin. khóe miệna cũng nổi lên một chút đắc ý.

Thịch!

Một chưởng này mạnh mẽ đánh trúng ngực Dương Phàm, khuôn mặt tươi cười của Hình Cương đột nhiên đọng lại. Một chưởng với hỏa quang sáng tối này như đánh trúng biên nước, mềm mại vô lực.

Nơi ngực Dương Phàm bị đánh trúng ần ẩn có thể nhìn thấy một mảnh 2ợn nước màu lam. Lực lượng kinh nhân trong một chường vô cùng huyền ảo kia không chỉ bị giảm đi cực hạn mà còn có ảo giác như đánh trúng một mảnh hưkhông.

Hai chân Dương Phàm nhoáng lẻn một cái. hư không hơi chấn động. thản hình không nhúc nhích.

Đồng thời, một chưởng của hắn cũng đánh trúng vai của Hình Cương.

Bên ngoài thản hình Hình Cương Nhất thời hiện lẻn một mảnh ánh lửa màu hồnạ ẩn chứa một nhiệt độ đáng sợ.

Mà lôi văn như aợn nước màu lam trong lòng bàn tay Dương Phàm mạnh mẽ truyền khắp toàn thân hắn.

Ảm một tiếng, thản minh Hình Cương lóe lên quang văn. như cột đá bị đánh văng ra sau. Một cỗ lực lượng quái dị khiến toàn thân hắn như mẻ muội.

Thủy lồi lực kia chẳng những ẳn chức lực phá hoại đáng sợ mà còn mang theo một mảnh lam điện, truyền khắp toàn thân hắn.

Đẳng

Hình Cương bị đầy lui mấy trượng. cố 2ắng lắm mới ổn định thản hình.

Khóe miệna Dương Phàm khẽ nhấc lẻn. nhẹ nhàng cười:

- Đă lĩnh giáo.

Trong lòng hắn nhưng lại không thể nhẹ nhàng như vậy! Nếu không phải vừa tắn thăng đại viên măn. cảnh giới tinh thần thănạ hoa. cũng dung hợp tinh thần ý chí trong tượng đá Thượng cô thì giỜ phút này chi sợ phải cố hết sức mới có thể đối phó được Hình Cương.

- Làm sao có thể?

Liễu Nguyệt đangduy trì cắm chế cũng lâm vào chấn kinh

Một chiêu giao thủ vừa rôi nàngcũngnhìn rảt rõ.

Cảnh giới Dương Phàm chẳng những vô cùng kỳ lạ mà khả năm nắm giữ pháp lực thủy hệ thậm chí còn huyền diệu hon cả nàng. hình thành thủy lôi lực. Một kích vừa rồi hắn đă khiến Hình Cương từ Ngoại Hải Vực phải thua.

Hình Cương hừ một tiếng, ồn định thản hình, trong mắt tràn đầy kinh dị nhưng nhiều hon là khồngthấy phục.

Bản thân mình sao có thể thua một tên tu sĩ nội lục được. Nếu chuyện này truyền tới môn phái thì làm gi còn thể diện nữa?! V

- Khặc khặc... Lão đại mau ra tay. hung hăng đánh cho hắn một ừặn đi!

Hồ Phi hoa chân múa tay. vô cùng hưng phắn.

-Tiếp! Vừa rồi là do ta sơ suắt mà thôi!

Sắc mặt Hình Cương rất khó coi. cắn răng một cái. chuẩn bị lao lẻn ra tay tiếp.

Đúng lúc này thì...

- Dìm2 tay!

Một thanh ảm thương lão nhẹ nhàng truyền tới.

- Vạn Diễn tiên sinh!

Liễu Nguyệt và Hình Cương vội vàng nhất tề thi lễ. khuôn mặt vô cùngcungkính.

Người tới là một lão nhân mặc bố y với khuôn mặt hòa ái. đã có nhiều nếp nhăn.

- Chắc rằng các hạ chính là Dương tông sư nải danh khắp Đại Tần! Thật vinh hanh, vinh hạnh!

Trong tay Vạn Diễm tiên sinh có một chiếc quải trượng bẳngcây khô. khuôn mặt rất nhân từ hòa ái. cười móm mém đánh giá Dương Phàm.

Dương Phàm cảm giác người này thảm bắt khả ừắc. hoàn toàn không nhìn thấu, vội vàng hành lễ:

- Ra mắt Vạn Diễm tiên sinh! Ba vị đều là khách quý từ xa tới. Dương mỗ luôn bế quan cho nên không kịp đón tiếp!

- Dương tông sư nói quá rồi, chúngta cũng chỉ mới tới được hai một năm mà thôi.

Naữ khí của Vạn Diễm tiên sinh vô cùng hiền hòa.

Chợt hắn nhìn lại Hình Cương. khuôn mặt hơi aiặn nói:

- Còn khônghướng Dươngtông sư xin lỗi?!

- Vâng!

Hình Cương với tu vi ít nhất là Hợp Thẻ trung kỳ liền hướng Dương Phàm cúi đẩu thi lễ.

- Chỉ là luận bàn với khách quý một chút, cằn gi phải nhưthế?!

Dương Phàm hoàn lễ. Đối phương là cường giả còn cao hon mình một tầna, chỉ là sau khi vào Đại Tần thì phải phong ấn pháp lực mà thôi.

AẢ ;

Rảt nhanh. Vạn Diễm tiên sinh liền tiẻp đón mây người Dương Phàm, an tọa trong động phủ.

- Dương đạo hữu tới thật đúng lúc. lão hủ cũng đang muốn tim Ngươi để thương nghị chuyện Tiên Tần bảo tàng.

Hàn huyên một lúc. Vạn Diễm tiên sinh liền đi thẳng vào vắn đề.

Dương Phàm quan sát hắn hỗi lâu. cũng không nhìn ra nửa điểm hư thật của đối phương.

Từ thái độ của hai đại cường giả Hợp Thể trung kỳ là Hình Cương và Liễu Nguyệt thì Vạn Diễm tiên sinh khẳng định có địa vị không thấp ở Ngoại Hải Vực.

Hắn rốt CUỘC là cường giả cấp nào?!

Hợp Thể hậu kỳ? Hợp Thể đại viên mãn hay là thế ngoại cao nhân Độ Kiếp Kỳ trong truyền thuyết...

Tóm lại. Dương Phàm không nhìn ra được sâu cạn của Vạn Diễm tiên sinh, trong lòng cũng sinh ra kiẻna kị không hiểu.

Còn may là ở Đại Tần chứ không phải Ngoại Hải Vực. Nếu không ở trước mặt ba người này. Dương Phàm chi sợ không có quyền lên tiếng, chứ đừng nói thương nghị chuyện Tiên Tần bảo tàng.

- Mời Vạn Diễm tiên sinh nói!

Dương Phàm khôngđồi sắc mặt nói.

Trong lòng hắn cũngđã hiểu được rằng việc các thế lực Ngoại Hải Vực tham gia vào việc này cũng không thẻ tránh khỏi nữa.

- Hiện giỜ ở Ngoại Hải Vực có một bộ phận thế lực đã biết chuyện Tiên Tần bảo tàng sẽ được mở ra. Không ít cường giả cũng tiến nhập vào Đại Tần. ý định can thiệp vào việc nàỵ. Mà Tiên Đạo Tông ta vốn là một nhánh lớn của Tiên Đạo Thiên Tỏna. lại cỏ danh ngạch tiến nhập Tiên Tần bảo tàng. Cho nên. chúngta cố ý từ Ngoại Hải Vực đi vào đế ừợ trận, ừánh khỏi tình huốngbị các thế lực Ngoại Hải Vực khác áp bức!

Vạn Diễm tiên sinh tươi cười nóỊ naữ khí vô cùng ôn hòa.

Hắn đă nói vô cùnguyển chuyển. Bời vì các thế lực khác sau lưng cũngcó các cường giả Ngoại Hải Vực duy ừì. Tiên Đạo Tông và Tiên Đạo Thiên Tông là người một nhà. bọn họ khôngthẻ tụ thủ bangquan, đặc biệt tới ừợ ừặn.

Nói là ừợ trận nhưng cũng chính là tới để ăn chia chút lợi ích.

- Dám hỏi Vạn Diễm tiên sinh, những cường giả nào từ Ngoại Hải Vực đi vào?

Dương Phàin ngạc nhiên hỏi Đồng ứiời cũng nhân cơ hội này nghe naóng chút phong thanh.

- Ví dụ như nói Thái Thượng hoàngđời trước của Đại Tần Hoàng tộc Tần Lôi. còn có lão thái gia của đương knn Tần Hoàng Tần Minh. Hai người này chính là Hợp Thể hậu kỳ danh chắn nhất phương ở Ngoại Hải Vực. thực lực trong thiên. Ngoài ra. tỷ như Tông chủ mấy ngàn năm trước của Thiên Ma Tông được xưng là Đại Thiên Ma. là khoáng thế kỳ ma ở Ngoại Hải Vực...

Vạn Diễm tiên sinh nói tới mấy nhân vật đáng sợ kia cho Dương Phàm biết.

Sau khi Dương Phàm nghe xong. hít sâu một hơi lănh khí.

- Còn may có ba vị khách quý Vạn Diễm tiên sinh tới ừợ ừặn. Dương mỗ vô cùng cảm kích. Vấn đề danh ngạch thì Dươngmỗ còn có bốn chỗ ừống nữa!

Dương Phàm cười cười, xem nhưĐồng ý để ba người này đi theo mình tiến vào Tiên Tần bảo tàng.

Mà nay. đa số sau lưng các ứiế lực đều có cường giả Ngoại Hải Vực ừợ trận. Nếu Dương Phàm không có. hon phản nửa sẽ lâm vào kém thế vô cùng.

Nói chuyện thêm một lúc. ba người Dương Phàm rời khỏi động phủ này. quay lại tầng núi thứ chúi Lăng Đính Tiên Phong.

Chờ ba người rời khỏi.

- Thái Thượng tông chủ. ngài vì sao khách khí với hắn như vậy? Trực tiếp tiếp quản quyền lợi Tiên Đạo Tông hoặc là mạnh mẽ cướp đoạt Chí Bảo Long Khí. đoạt lấy quyền chủ đạo. có phải là càng thuận lợi không?

Khuôn mặt Hình Cương thấy khó hiểu.

- Đây chính là thiên hạ Đại Tần. không phải Ngoại Hải Vực, đừng kỳ vọng vào tu vi thực tế của chúngta!

Vạn Diễm tiên sinh chậm rãi nói.

- Ta cảm thấy tên Dương Phàm này quả thật không đon giản! ở Đại Tần. ta và Hình Cương chi sợ cũng khôngphải là đối thủ của hắn.

Liễu Nguyệt trầm tư nói.

- Hừm. nếu ở Ngoại Hải Vực. với tu vi Hợp Thể trung kỳ của ta. giết hẳn dễ dàng!

Hình Cương lộ ra vẻ mặt khôngphục nói.

Vạn Diễm tiên sinh lạnh lung nhìn hắn nói:

- Dưới chênh lệch rất lớn về cảnh giới, Ngươi còn bại dưới tay hắn. vẫn chưa hiêu được vắn đề sao?!

Một khắc này. không khí trong động phủ như bị đọng lại. Hình Cương hoàn toàn không thể hít thờ.

Trên trán đồ mồ hôi lạnh, vội vàng nói:

- Xin Thái Thượng tông chủ chi giáo!

- Với tu vi của Ngươi. ở Ngoại Hải Vực cũng hoàn toàn không được tính là đứng đầu.

- Đúng thế!

Hình Cương 2ật đầu.

- Điều kiện linh khí ở Ngoại Hải Vực ít Nhất 2ắp mười lần Đại Tần. Nếu Ngươi ở Đại Tần tu luyện, thành tựu cao Nhất cũng chỉ là Nguyẻn Anh. Hóa Thần mà thôi. Mà người này có thể ở trong hàng triệu vạn tu sĩ Đại Tần. vượt lẻn đứng ở đinh phong. trở thành tông sư người người kính sợ. Trình độ tông sư. cho dù đặt ở Ngoại Hải Vực cũng tuyệt đối là đứng đâu...

- Nếu người này ở Ngoại Hải Vực. ngxrơi ở đói diện hắn. căn bản không cằn phải nghĩ...

Vạn Diễm tiên sinh cười lạnh:

- Đạo lý này. Ngươi còn không rõ sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.