Nhìn Dương Phàm rời đi, sắc mặt Vũ Nghiên phức tạp, vẻ mê
luyến trong mắt lóe lên rồi biến mất, bị lãnh mang t hay thế.
- Mị Xà, ngươi cảm thấy hắn có chân chính lâm và Hồn Hương Thuật của ta không?
Sắc mặt Vũ Nghiên lãnh đạm, khí chất cao nhã. nhưđang nói chuyện với không khí.
Bá!
Một nữ nhân thân người đuôi rắn mặc đồ trắng trống rỗng xuất hiện ở một góc Bích Linh Khuê.
Xà nữ áo trắng này mặt như hoa đào, cười dài nói:
- Sao Vũ trưởng lão lại nói ra lời ấy?! Ngươi đối với Hồn Hương Thuật cùa mình luôn rất tự tin, chua từng có nam nhân nào
tránh được cơ mà!
- Bởi vì có một đoạn thời gian, Ngay
cả ta đều bị nhưmê mang, thậm chí sinh ra cảm xúc mê đắm không
nỡ dứt với người này...
Trong mắt Vũ Nghiên vẫn là một mảnh bình tĩnh, lâm vào trầm tư.
Xà nữ áo trắng này khuôn mặt hơi đỏ lên, cũng ấp a ấp úng nói:
- Đoạn thời gian đó. Ngay cả ta cũng như mê man, tình huống cụ thê như thế nào cũng không rõ ràng...
Đại trường lão VũNghiên nghe vậy thì thần sắc chợt biến đổi:
- Làm sao có thể, Ngay cả ngươi...
- Người này chung quy vẫn là tông sư của nội lục, không phải là
kẻ tẩm thường. Xem ra đối với Hôn Hương Thuật của ta, cũng chi có thể nắm chắc năm thành mà thôi.
Rồi sau đó. khuôn mặt nàng trờ nên lạnh lẽo. ánh mắt lóe lên không chừng.
- Không bằng để ta ra tay, loại bỏ hắn để trừ hậu hoạn! Vạn nhất hắn thật sự có thể phục sinh Dược Thánh...
Xà nữ áo trắng này hạ giọng nói.
- Hiện tại không tiện xuống tay.
Vũ Nghiên phủ quyá nói:
- Đây chung quy là Dược Thánh Tông ta. Hơn nữa còn có nữ nhân họ
Hoàng có thân phận không rõ kia. Tu vi của nàng ta sâu không
lường được, chi sợrất có lai lịch!
- Chúng ta đã tra xét một đoạn thời gian. Nội Hải không có người nào họ Hoàng
nhưvậy. Nàng tự xưng là trường lão nhưng phóng nhãn tất cả
tông phái Nội Hải. cũng không có người nào phù hợp với lai
lịch này.
Khi đề cập tới nữ nhân thần bí họ Hoàng, Ngay cả xà nữ áo trắng cũng cảm thấy khó giải quyấ.
- Xem ra, người chân chính phải đều phòng cũng là nàng ta. Không biết ả có quan hệ gì với Dược Thánh lão nhân?!
Trong mắt Vũ Nghiên lộ ra vài phần lo lắng.
Một Dương Phàm không thể chắc chắn là nắm trong tay. một nữ nhân thần bí vô danh.
Là Đại trường lão cùa Dược Thánh Tông, Vũ Nghiên đã lâu rồi chưa từng gặp chuyện gì khó giải quyá như vậy!
Sau khi Dương Phàm ròi khỏi động phủ của Đại trường lão, đột nhiên cảm nhận được một cỗ hàn ý khó hiếu.
Trong cảm quan thông thiên triệt địa, hắn lập tức nắm bắt được một
tên nam nhân với bộ mặt âm lãnh, sát ý nhàn nhạt.
- Vũ Dương?
Trong lòng Dương Phàm không khỏi kinh ngạc.
Từ khi từ động phù Vũ Nghiên đi ra, sát khí tới từ Vũ Dương rõ ràng đã mãnh liệt hơn vài phần.
Trên đường trở về. Dương Phàm lại giáp mặt với Vũ Phức.
- Ah... Dương Dược sư, ngươi tới gặp nghĩa mẫu không biết có xây ra vấn đề gi không?
Vẻ mặt Vũ Phức đỏ lên, bộ dáng bẽn lẽn.
- Vũ Đại trường lão rất nhiệt tình. Vũ Phức tiểu thu đa tâm rồi!
_ ’ X
Dương Phàm mỉm cười cáo biệt nàng ta.
Vũ Phức nghe vậy không khỏi ngẩn ra. đôi mi thanh tú nhíu lại, trong lòng vẫn còn lo lắng.
Một thời gian sau đó. Dược Thánh Tông cũng không triệu kiến Dương
Phàm, đối với việc phục sinh Dược Thánh cũng không đề cập tới.
Nữ nhân áo vàng cũng luôn tĩnh tu. bộ dáng không gấp không vội.
Đương sự không nón nảy. Dương Phàm lại càng không cần phải lo lắng.
Điểu đáng tiếc duy nhất chính là sự tự do của Dương Phàm bị hạn chế nhất định.
Dương Phàm nhân cơ hội này tâm thần tiến nhập Tiên Hồng không gian,
tiếp tục tu bổ Thiên Lan tiên phủ. Hơn phần nửa tài liệu được
dùng là tới từ thượng giới.
Mặc dù trình độ hu hại
của tiên phủ cũng không lớn nhưng quá trình tu bổ dong luyện
đối với Dương Phàm mà nói cũng rất khó khăn.
Dù sao,
tài liệu chế tạo tiên phủ này ít nhất đều là đứng đẩu nhân
giới, càng dung nhập những tài liệu từ thượng giới, Thái Hư
Thiên Hỏa cũng rất khó có thể thành công tu luyện.
Nhoáng một cái, thời gian ba năm đã trôi qua.
ở Ngoại Hải Vực, chút thời gian ấy căn bản không đáng kể, đừng nói là đối với những tu sĩ cao nhất.
Nhưng thời gian ba năm qua, Dương Phàm rốt cục thành công trọng tu Thiên Lan tiên phù.
Tiên phủ mới so với nguyên bản càng thêm chắc chắn. Cho dù tu sĩ
cao nhất toàn lực công kích cũng không thể thương tổn chút nào.
Đối với điều này, Dương Phàm vô cùng hài lòng.
Rồi sau đó. trận pháp cấm chế ngoài tiên phủ có rất nhiều sơ hở,
Dương Phàm liền giao công tác phúc tạp này cho ái thê Thi Dao.
ở trình độ về trận pháp Đặng Thi Dao đã có thể coi là tông sư,
lại là thiên cổ kỳ tài cho nên dù việc này khó khắn cũng
không quá gây khó dễ cho nàng.
Tầng núi thứ chín Lăng Đính Tiên Phong, cấm địa.
Dương Phàm lấy thế thân xuất hiện, đưa Thiên Lan tiên phủ đã được thu nhỏ thành bàn tay. trịnh trọng giao cho Đặng Thi Dao.
Đặng Thi Dao vui vẻ nói:
- Động phủ Đại trường lão ở tầng thứ chín này cùng với đại
trận hộ phái Tiên Đạo Tông đều có kỳ hiệu như cấm chế cùa
Thiên Lan Điện. Thi Dao đã sớm lĩnh ngộ được sự huyền diệu
trong đó, trên cơ sờ đó còn hoàn thiện thêm được một bước.
- Thế thì tốt rồi. ta đã yên tâm!
Dương Phàm thờ phào một hơi nhẹ nhõm.
- Tướng công sao lại đột nhiên coi trọng tiên phủ này như vậy?! Lại còn giao nó cho ta?
Đặng Thi Dao khó hiểu hỏi.
Dương Phàm liền thoáng nói lại một phần tình cảnh cùa mình ở Ngoại Hải Vực, thở dài
nói:
- Tiên phủ này là vạn bất đắc dĩ, để thêm phòng bị thôi. Một
khi ta kết thù oán Ngoại Hải Vực thì sợ rẳng sẽ liên lụy tới thân nhân ở nội lục.
Đặng Thi Dao nghe vậy cũng vô cùng lo lắng, hiểu được dụng ý cùa Dương Phàm.
Có tiên phủ này. Dương Phàm dù ở Ngoại Hài Vực gây ra tai nạn rắc rối gì, có thể cho những thân hữu trốn vào đó. hoàn toàn đủ sức tự vệ.
- Hv vọng không phải tới bước đó. nếu không sẽ khiến thân hữu phải chịu thiệt!
Dương Phàm khẽ thở dài.
- Tướng công không cẩn chú ý. Linh khí trong tiên phủ này còn hơn xa ngoại giới, không gian cũng không nhỏ. Sau khi qua sửa sang sẽ là một mảnh Thánh địa đào nguyên. ơ Đông Thắng Đại Lục này
tùv tiện tìm một nơi hẻo lánh, ẩn cư trong đó. vô tranh với
đời không phải là bình an tự tại sao?!
Đặng Thi Dao mỉm cười an ủi.
Nghe nàng nói vậy, trong lòng Dương Phàm cũng thoải mái vài phần!
Chỉ cần có Thiên Lan tiên phủ, đặt ở Đại Tần. không ai có thể công phá được nó.
Cứ như vậy. Dương Phàm ở Ngoại Hải Vục có thể thoải mái không lo lắng cho chuyện ở nhà.
Rồi sau đó, phần thân của Dương Phàm ở Bắc Tần cũng nói cho cha Dược Thánh của mình biết việc này.
Dược Thánh cười hiền nói:
- Cha đã sớm có ý nghĩ ẩn cư. việc này ta sẽ lập tức an bài,
tranh thủ trong thời gian sẽ bổ trí thỏa đáng. Nhưng Phàm nhi,
con một mình hành tẩu ở Ngoại Hải Vực nhất định phải cẩn
thận một chút.
Sau khi an bài chu toàn cho Đại Tần và Bắc Tần, trong lòng Dương Phàm lúc này mới hoàn toàn yên tâm.
Đối với địch nhân, hắn sẽ luôn dùng lôi đình nhất kích, không chút lưu tình.
Rốt cục, một Ngày này. nữ nhân áo vàng xuất quan, đi tới ngọn
núi cao nhất ở Dược Thánh Tông, mang Dương Phàm cùng đi gặp Đại
trường lão. Trong lòng Dương Phàm rổt cục thẩm nghĩ:
“Nguơi rốt cục ngồi không yên được nữa rồi!”
Nàng chi cẩn không thúc đục, mẫu tử hai người Vũ Nghiên sẽ cứ kéo dài mãi việc phục sinh cho Dược Thánh.
- Thời gian hai năm hẳn là cũng đủ để quy tông chuẩn bị xong hết thảy, tiểu nữ hv vọng việc phục sinh đã có thể mau chóng cử
hành.
Nữ nhân áo vàng khoan thai nói.
Mảnh lụa trắng trên đầu nàng luôn quanh quẩn trong màn sương mù móng manh, mông lung xinh đẹp. vô cùng thần bí.
Vũ Nghiên không dám kéo dài nữa, đứng ở truớc mặt một cao nhân Độ Kiếp Kỳ tu vi tuyệt đinh, nếu trực diện giao kích, lấy toàn
bộ lực lượng Dược Thánh Tông cũng không thể chống lại được.
- Hoàng trưởng lão không cần gấp gáp. Trên thực tế. nghi thức
phục sinh đã xác định sẽ diễn ra sau nửa năm nữa, tô chức tại
Trúc Lâm Đảo. cách Bồng Sơn Đào chừng tám triệu dặm.
Vũ Nghiên tuơi cười như hoa, thong dong trấn định.
- Vì sao phái tổ chức ở Trúc Lâm Đảo?
Thanh âm của nữ nhân áo vàng du đang chất vấn vẫn như thanh tuyền.
- vể điểm này. hoàn toàn có thể hỏi Dương Dược sư. người từng có kinh nghiệm phục sinh người chết!
Đôi mắt như câu hồn của VũNghiẻn chứa đầy ý cười, nhìn sang Dương Phàm.
- Bởi vì nơi Dược Thánh tiền bối tử vong chính là Trúc Lâm Đảo. cho nên việc phục sinh nếu diễn ra tại đó thì xác suất thành
công sẽ cao hơn.
Ánh mắt Dương Phàm bình thản nói.
- Vậy theo ý các ngươi đi! Nếu trong quá trinh phục sinh, có bất
cứ kẻ nào dám động tay động chân, đừng trách bán trưởng lão
hạ thủ bất lưu tinh!
Thanh âm réo rất của nữ nhân áo vàng lần đầu tiên hiện lên một tia sát khí.
Chúng trường lão nơi này, bao gồm cả Dương Phàm đều cảm thấy lạnh cả người, vô tình run lên.
Bá!
Nữ nhân áo vàng thi triền thần thông thuấn đi, hư không tiêu thất,
lưu lại đám người Dương Phàm và trường lão còn đầy hoảng sợ.
Trong mắt Vũ Nghiên ẩn ẩn lóe lên một tia âm lãnh rồi biến mất.
Đợi khi Dương Phàm cũng ròi đi rồi.
- Đại trướng lão. người này là cao nhân Độ Kiếp Kỳ, ngài vì
sao lại muốn kéo dài thời gian?! Phóng nhãn toàn Bồng SơnĐảo,
có thể chống lại được người này cũng chỉ có đại đảo chủ Bổng Sơn tán nhân. Ngài lại còn dịch địa điêm phục sinh tới Trúc
Lâm Đảo xa tới tám triệu dặm nữa chứ?!
Một gã trường lão khó hiểu nói.
Bồng Sơn Đảo là một đại đảo. cai quản phạm vi hải vực gần mười
triệu dặm. Người mạnh nhất cũng chính là Đại đảo chủ. pháp
lực vô biên.
Tuy nhiên, Đại đảo chủ bình thường tọa trấn ở chính giữa Bồng Sơn Đảo.
VũNghiên cười khà khà nói:
- Các vị trường lão đừng lo, đến lúc cử hành nghi thức phục
sinh, ta sẽ mòi đại năng khắp nơi tới. trong đó bao gồm cả đám
người Đại đảo chủ của Bồng Sơn Đảo.
Nghe được lời này, tất cả các trường lão cũng không có gì dị nghị nữa.
Tất nhiên, từ khi Dược Thánh chết đi, Vũ Nghiên có được đại quyển
chướng quản toàn bộ Dược Thánh Tông, kẻ nào dám đối nghịch
với nàng cũng không còn tồn tại trên thế gian nữa.
Sau đó mấy tháng, việc Dược Thánh Tông sắp cử hành nghi thức phục sinh cũng truyền khắp Bồng Sơn Đào.
Văn minh tu tiên ở Ngoại Hải Vực có thể so với đại lục ở thời kỳ thượng cổ.
Những đạo cụ truyền tin đi xa nhu truyền tấn phù cũng vô cùng thông dụng ở nơi này.
Hơn nữa. giữa các hòn đảo lớn cùa Ngoại Hải Vực đều có các
Truyền Tống Trận với cự ly xa, có thể truyền tống một khoáng
cách rất lớn. Nhưng bình thường đều phong cấm. không sử dụng.
Dù sao, khoảng cách truyền tống càng xa thì càng tiêu hao nhiều linh Thạch.
Lần này. địa điểm tổ chức nghi thức phục sinh là ở Trúc Lâm Đảo.
không phải là một đảo lớn cho nên không có Truyền Tống Trận.
Do đó. cao tầng cùa Dược Thánh Tông, Dương Phàm, nữ nhân áo vàng từ một tháng trước đã chạy tới Trúc Lâm Đảo.
Trúc Lâm Đảo thuộc phạm vi hải vực thống lĩnh mười triệu dặm cùa
Bồng Sơn Đảo. thuộc loại đảo bình thường, phạm vi chỉ chừng
vạn dặm, trên đảo cũng chỉ có mấy chục vạn tu sĩ.
Thống trị nơi này là một tu sĩ Hợp Thể Kỳ bình thường mà thôi.
Mà hôm nay, Trúc Lâm Đảo so với truớc đây náo nhiệt vô cùng, không
ít tu sĩ đinh cấp đã từ xa xôi ngàn dặm chạy tới.
Cho dù là ở Ngoại Hải Vực, nghi thức phục sinh cũng rất hiếm thấy. hơn nữa xác suất thành công vẫn rất thấp.
Thành công phục sinh ở Ngoại Hải Vực có thể nói là lông phượng sừng lân.
- Nữ nhân độc ác Vũ Nghiên không ngờ lại công bố tiến hành nghi
thức phục sinh. Rốt cục nàng ta đang tính toán điêu gi?!
Trong lòng Dương Phàm âm thầm tính toán, thế cục đối với hắn vô cùng bất lợi.
Nếu thành công phục sinh, hắn muốn ẩn cư ở Ngoại Hải Vực quả là
chuyện không thể, thậm chí còn gặp phải đại phiền toái hơn
nữa.
Một khi thất bại, đặc biệt là cổ ý thì sợ rẳng khó có thể thoát một cửa của nữ nhân áo vàng.
Ngoài ra, tham gia lần nghi thức phục sinh này cũng đủ loại cường
giả Ngoại Hải Vục như hạng Đại đảo chủ B ồng Sơn Đảo.
Những người này không hẳn không mang ý xấu.
Dương Phàm phải làm sao có thể lọt qua kẽ hớ, toàn thân trở ra?!