Tiên Hồng Lộ

Chương 705: Q.6 - Chương 705: Tu vi tăng tiến!




Vạn Quy Độc ôn Thuật?

Dương Phàm chấn động tâm thần, chi thấy trên đám mây xám kia có hơn vạn quy vật bậc cao thi triên pháp thuật; hội tụ âm lệ tử khí vô tận trong thiên địa, đông thời kết hợp lực lượng tinh thần của vạn quỷ tiêu cực. sinh ra cổ độc ôn thuật cuồn cuộn mãnh liệt này.

Độc ôn thuật này. đă vượt qua phạm trù độc thuật và bệnh dịch bình thường, cùng một lúc nhăm vào thân thể và mặt tinh thản, phàm là tồn tại có dao động linh hồn và khí tức sinh mệnh, đều không có khả năng miễn dịch.

Đổi mặt với độc ôn thuật cuồn cuộn mành liệt này. Dương Phàm căn bán muốn tránh cũng không được, không khỏi phát ra tiếng ho nhẹ, thân thể có chút không khoẻ.

“Thuật này quả thực là đáng sợ, tập trung lực lượng của cà vạn quỷ vật bậc cao, Ngay cà ta có thân thể ThánhNông có thể miễn dịch vạn độc, cũng có chút không chịu nổi!”

Dương Phàm liên tục ho khan vài tiếng, vừa mới bắt đầu thân thể có chút không khoẻ. nhưng lập tức sinh ra một lực lượng kháng cự.

Cổ lực lượng kháng cự này là hắn tu luyện Tiên Hồng Quyết cùng với một loại thể chất bản năng miễn dịch vạn độc của thân thể. cho dù là độc ôn thuật cũng không ngoại lệ.

- Chậc chậc! Tu sĩ nhân loại này cũng thật có bản lãnh, đối mặt với ‘Vạn Quy Độc ôn Thuật' của chúng ta, vậy mà cũng không thi triển pháp thuật chống cự.

- Nguời này một đường đánh tới đây. tự cao tự đại coi trời bằng cái vung, dám coi thường chúng ta. Chúng ta phải làm cho hắn bị tra tấn trong ốm đau mà chết! Khặc khặc khặc...

- Không đúng! Theo tin tức nhận được lúc trước, tu sĩ nhân loại này phi thường cường đại đã giết mấy vạn đồng đạo. không đến mức ngốc đến trình độ này.

Trên đám mây xám rất đông quy vật bậc cao, đều sôi nổi náo nhiệt bân tán với nhau, rồi chặc lưỡi lấy làm lạ.

Mà lúc này, một khí tức cường đại từ phía trên bức tới. hiện ra một gã quỷ yêu đầu sói. cặp con ngươi sâu hoắm đó nhưmáu lấp lóe khiến bốn phía rơi vào u ám lạnh lẽo khủng bố.

- Thiên Lang Quỷ Vương đại nhân! Tu sĩ nhân loại kia đã trúng Vạn Quỷ Độc ôn Thuật của chúng ta. có lẽ đã không còn sức phán kháng!

- Đúng vậy! Thẳng ngốc này lại không có dùng bất cứ thủ đoạn phòng ngự gì. cứng rắn chống lại độc ôn thuật của chúng ta.

Một gã quỷ vật bậc cao khác phụ họa theo.

Đôi con ngươi sâu hoắm băng lạnh của Thiên Lang Quỷ Vương nhìn xuyên qua đám mây mờ màu xám, nhìn về phía tu sĩ nhân loại, phát hiện người này ở giữa Vạn Quy Độc òn Thuật, mà quá nhiên không có áp dụng thủ đoạn gì, lại dùng thân thể huyết nhục cứng rắn kháng cự độc thuật này.

- Không đúng! Người này thân ở giữa Vạn Quy Độc ôn Thuật, dường như không có biểu hiện bệnh chứng trúng phái độc ôn thuật này?

Thiên Lang Quy Vương cũng rất chấn động.

Hắn vung tay lên, xua tan khu vực mây mù bị độc ôn. lộ ra một thanh niên nhân loại.

Thanh niên này ở giữa vùng độc ôn thuật; nhưng không có gì biểu hiện khác thường gì. mà lại rất lạnh lùng, rất bình tĩnh.

Hoàn hảo không tổn hao gì.

- Cái gì?

- Điểu này sao có thể!

- Chẳng lẽ người này không phải là sinh vật, mà là người đá?

Một con quy vật bậc cao hít một hơi khí lạnh.

- Ha ha! Độc ôn thuật khôngtệ! Chỉ tiếc, quên nói cho các ngươi biết... Dương mỗ còn là một Dược Sư chữa bệnh trị thương.

Dương Phàm tự hào cười:

- Cho nên. cái gọi là độc ôn thuật này, không có hiệu quả với Dương mỗ.

- Dược Sư?

Chúng quỷ vật tại trường đều rung động, chợt sửng sốt, chúng nó khi còn sống, như thế nào chưa từng thấy qua Dược Sư biến thái như vậy?

- Ừ! Những độc ôn này không tệ, thu thập một chút trở về nghiên cứu, nói không chừng về sau hữu dụng!

ở trước ánh mắt ngơ ngác của đám quỷ vật, Dương Phàm không coi ai ra gì lấy ra một cái hỗ lô đặc thù. vận Chuyên pháp lực, bắt đầu hút thu những độc ôn màu xám này.

Vì thế xuất hiện một hiện tượng quái dị: ở giữa vòng vây quanh của mười vạn quỷ binh, dưới quỷ khí tận trời, trong hiêm cảnh của đám mây xám áp bách, một Dược Sư nhân loại, thần sắc binh yên bình tĩnh, với thái độ như đang học thuật nghiêm cẩn. thu những độc ôn khó gặp ở ngoại giới này.

- Đáng giận! Mau ngăn cản hắn!

Rất nhanh có quỷ tướng phản ứng lại. phát ra tiếng gào thét kinh hồn, khiến đám quỷ binh đang trong đờ đẫn khôi phục lại.

“Phù! Vù!”

Phản ứng nhanh nhất cũng là Thiên Lang Quy Vương, hắn trước tiên bừng tinh lại. trong tay bắn ra một thanh trường mâu màu đen sì, quanh quán luông khí màu xám tím, mang theo quy khí kinh người đáng sợ, nhanh như tia chóp đám tới trước mặt Dương Phàm.

Bầu không khí cà khu vực. các loại khí tức âm lệ đều theo một kích của quy mâu này. mà bị một cái chóp mắt thành trống rỗng, có vẻ áp lực không yên.

“Phù!”

Dương Phàm gần như không có sức phản kháng, bị quỷ mâu kia xuyẻn thủng thán thể.

Tốc độ thật nhanh.

Trong ánh mắt chúng quy binh, qui’ tướng đều lộ ra vé kinh ngạc tán thưởng không thôi.

Không hổ là Quy Vương đại nhân.

“Rắc!”

Thân thể Dương Phàm vỡ tan, trên mặt đất lưu lại nửa thanh gỗ xanh, hóa thành mánh vụn.

- Đó là thế thân!

Một gã quy tướng có kiến thức cả kinh kêu lên.

“Vèo!”

Ngay sau đó, thân ánh màu xanh trong suốt mờ ào. từ hư không hiện ra trên đám mây xám của đám quy binh.

- Ha ha! Một tên Quy Vương Ngay cả cánh giới Thần Hư cũng không đến, cũng dám ra tay ở trước mặt Dương mỗ.

Tiếng cười khẽ từ giữa đám quỷ binh phát ra.

Chi thấy Dương Phàm mớ ra hai bàn tay, vẻ mặt trang nghiêm như ôm cà thiên hạ vào lòng.

Trong phút chốc, ngàn vạn tia sáng màu xanh biếc, như mua từ trên trời giáng xuống, bao phủ cả khu vực.

- A a...

Chạm tới quang điểm màu xanh biếc kia, vô số quy binh quy tướng phát ra tiếng gào thét thê lương thảm thiét kinh hồn. trên người nôi lên làn khói mờ, tan biến vào hư không.

Không có một quỷ vật nào có thể sau khi dinh trúng tia sáng màu xanh biếc này, mà còn có thể toàn thân trở ra.

Đổi với quy binh bình thường mà nói. chi cẩn dính một chút điểm sáng màu xanh đó. sẽ trong chóp mắt tan rã.

Vén vẹn chi trong thời gian một lần hô hấp. Dương Phàm liền tinh lọc mấy ngàn quỷ vật, cảm nhận được rõ ràng tu vi pháp lực tăng tiến, cái loại cám giác thoải mái đâm đìa này. thật giống như lạc thú trần gian.

- Đây là bí thuật gì, mà lại đáng sợ như thế?!

Thiên Lang Quy Vương kinh hãi run sợ.

Cũng có một phẩn tia sáng màu xanh biếc như mưa rơi xuống trên người hắn, bốc lên làn khói mờ rào rạt. Hắn chi cảm thấy một thản quy lực hùng hậu của mình, rất nhanh bị thiêu đốt xói mòn. giống như bị tẩm dầu đốt cháy vậy.

Loại cảm giác này thật khiển hắn sờn tóc gáy. mà quỷ binh quỳ tướng ở bổn phia từng màng bị tan rã. làm cho hắn không rét mà nin, Dũng khí kiên cường trước đó. lập tức tiêu tán hơn phần nửa.

Nếu ở trong màn mua ánh sáng màu xanh đó một lát, ngay cả hắn thản là đại Quy Vương Hóa Thần, cành giới tiếp cận Thần Hư cũng rất có thể bị táng mạng.

“Vèo! Vèo!”

Thân ánh màu xanh trong suốt kia như làn gió, ở trên đám mây màu xám cùng chúng quy vật, chóp động, đánh xuống từng mảng từng màng lớn tia sáng màu xanh biếc nhưmưa rơi.

Mỗi thời mỗi khắc, đều có hàng trăm hàng ngàn quy vật bị giết chết.

- Dừng tay tu sĩ nhân loại!

Thiên Lang Quy Vương hoảng hốt. hai mắt một màu đó như máu, sắc mặt dữ tợn đến mức tận cùng, huy động quy mâu đen sì kia. mành liệt truy sát tới Dương Phàm.

Thế nhưng. Dương Phàm hoàn toàn như không nhìn thấy sự tồn tại của hắn. vận chuyển thần lực Hoán Thiên Nha màu xanh, lại mượn dùng Thanh Điểu Phi Phong, tốc độ di động cùng với thân pháp của hắn đã đạt tới mức cực hạn, Thiên Lang Quy Vương kia thậm chí Ngay đến góc áo của hắn cũng không chạm tới được.

Có thể nói. tốc độ của Dương Phàm là đệ nhất dưới Phủ chủ, Vương hầu.

Theo góc độ nào đó mà nói. đã có thể sánh ngang với cường giả Thần Hư bình thường.

ở trong quá trinh Thiên Lang Quy Vương truy kích Dương Phàm, màn mưa ánh sáng màu xanh biếc buông xuống đám quỷ vật càng dày đặc. mỗi thòi mỗi khắc, đều có một số lớn quỷ vật bị tinh lọc tan rã.

“Như thế nào có thể, ta hoàn toàn theo không kịp tốc độ của hắn, nếu chi nói về tốc độ, người này gần như có thể sánh ngang với Phủ chủ của Yêu Hoàng Cảnh..." Trong lòng Thiên Lang Quy Vương rối loạn, trong đầu hắn đột nhiên nảy sinh một cái ý niệm: “Chăng lẽ tu sĩ nhân loại này chính là nhân vật cấp Vương hầu hay sao?”

“Nếu là Vương hầu, hắn hoàn toàn có thực lực giết chết ta, vì sao trước không giết chết thủ lĩnh ta này.” Hắn thản là thủ lĩnh của mười vạn quỷ binh, có lẽ cũng không linh hoạt, nhưng cũng không ngốc.

Trong phút chốc, hắn bắt giữ được ý cười trào phúng thoáng lóe lên nơi khóe miệng Dương Phàm, trong lòng đột nhiên cả kinh: “Không xong! Người này là muốn tiêu diệt mười vạn quy binh, dứt khoát hắn chính là một tên cuông sát khát máu!”

- Lui binh! Mau lui binh!

Thiên Lang Quỷ Vương cả kinh rít gào. hắn đon giản cũng không đuổi theo Dương Phàm nữa, chi huy chúng quy binh lui lại.

- Ha ha! Phản ứng cùa ngươi cũng quá chậm rồi!

Dương Phàm thản nhiên cười, chi trong thòi gian ngắn như vậy, hắn đã tiêu diệt mấy vạn quy binh quy tướng, tu vi rõ ràng tăng lên một chút.

Hon nữa. những quỷ binh quy tướng này. tinh hoa cấp bậc rõ ràng cao hơn một chút so với đám quy vật rái rác trước đó.

“Vèo!”

Thản hình Dương Phàm chợt biến mất. trong chóp mắt tập kích tới trước người hắn.

Thiên Lang Quy Vương chi cảm thấy hàn ý ập tới lạnh cả người, hắn miễn cưỡng dùng quy mâu đen sì kia ngăn cản một kích của Dương Phàm.

“m!”

Toàn bộ thân thể hắn bị đánh bay đi, lồng ngực lõm xuống, bốc lên một luồng khói mờ.

Còn không chờ hắn phản ứng lại, một đoàn ngọn lửa lốm đốm vàng, từ đỉnh đầu hạ xuống lập rức khiến hắn kêu gào thẻ lương thảm thiết, rồi hóa thành tro tàn.

Công pháp của Dương Phàm cái nào cũng khắc chế quy đạo. Thái Hư Thiên Hỏa hội tụ lực cực nóng của tinh thản thái cô, Thiên Lang Quỷ Vương hoàn toàn không có sức phản kháng.

Quá nhiên, sau khi Thiên Lang Quy Vương bị giết chết, đám quỷ binh quy tướng này như rắn mất đẩu. lập tức bò chạy tứ tán.

Dương Phàm đuổi giết một lát. phát hiện trong cơ thể còn có rất nhiều lực lượng sinh mệnh tinh thuần, còn chưa kịp hấp thu.

Hắn đơn giàn khoanh chân ngồi xuống, tiêu hóa cổ lực lượng này.

Ước chừng thòi gian cạn nửa chén trừ nhỏ. tu vi Dương Phàm lại tăng lẻn một chút ít.

“Thật tốt quá! Chi trong chốc lát như vậy đã bằng được với ta khổ tu hơn mười năm.” Dương Phàm kiểm chế nỗi vui mừng nhưđiên trong lòng, tận lực làm cho mình tinh táo lại.

Hắn hiểu rất sâu sắc. cấm địa Dịch Quy Lâm này. có thể khiển cho nhân vật cấp Phủ chủ ngã xuống, thậm chí đương kim Yêu Long Hoàng phái hạ lệnh không cho phép bất cứ yêu tu nào tiến vào, có thể thấy trong quỷ lâm này, tất nhiên còn có tồn tại nào đó cực kỳ khủngbố.

Kỳ quái chính là, sau khi tiêu diệt ba mươi vạn quy binh, ở khu vực phụ cận này lập tức rơi vào cảnh tĩnh mịch, không còn có quỷ vật tới gân.

Dương Phàm đơn giản lợi dụng cơ hội này. bể quan tu luyện một thòi gian ngắn.

Pháp lực của hắn tăng lên nhiều như vậy, nên muốn tiến thêm một bước tìm hiểu và tu luyện.

Thoáng cái, thời gian trôi qua nửa năm.

Ngày hôm đó. ở trên sườn núi Dịch Quỷ Lâm lúc trước. Độc Nhãn Quy Long Vương tuần tra mấy chục vạn quy binh quy tướng phia dưới.

- Con sói ngu ngốc kia, không ngờ bị giết không hể có sức phán kháng, chết không toàn thây, còn làm tôn hại mấy vạn quỷ binh.

Độc Nhãn Quy Long Vương lạnh lùng nói.

- Quy Long Vương đại nhân! Tên tu sĩ nhân loại đó có thể đạt tới cấp Phủ chủ. nếu không không có khả năng cao ngạo như vậy. lấy giết chóc làm vui. Hơn nữa công pháp của người này. các thứ đêu khắc chế quy đạo chúng ta.

Bên cạnh Lục Hồn Tiên Tử dáng người uyển chuyển, gương mặt trắng đẹp như tuyết ngọc, nói giọng dịu dàng như nước.

- Hừ! Nếu Không phải như thế. bổn vương như thế nào chuẩn bị kỹ càng cả nửa năm nay, bố trí Vạn Quỷ Khốn Tiên Đại Trận để tiêu diệt người này. Với thái độ ngông cuồng tự cao tụ đại của người nọ, không cần chúng ta cố ý thu hút. hắn cũng sẽ trúng chiêu!

Độc Nhãn Quy Long Vương cười âm hiểm nói.

Cùng lúc đó. ở bên ngoài Dịch Quy Lâm, hạ xuống hai bóng người bao phủ trong vầng hào quang một vàng một đó như máu, nhìn không rõ hình dáng.

- Trái qua truy tung và phần tích, Dương Phàm hết chín phản là đi vào Dịch Quy Lâm. không nghĩ tới lá gan của hắn lớn như vậy!

Trong đó truyền đến giọng nói của một nữ nhân réo rắt tao nhã.

- Hừ! Như vậy càng tốt! Chúng ta cứ ở ngoài Dịch Quy Lâm ôm cây đợi thò. Hắn đi vào trong rừng này, hơn phản nửa chỉ có hai cái kết cục: một là chết, hai là trúng ôn độc nguyền nia. bị trọng thương thoát thản đi... Bồn vương thật hv vọng là trường hợp sau!

Trong vâng hào quang màu vàng, truyền ra một giọng nói nam nhân băng lạnh đến thấu xương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.