Editor: Mứt Chanh
“A...”
Bùi Dực xoa âm đế nhanh chóng khảy khảy, âm đế kia càng thêm sung huyết sưng đỏ. Thẩm Diên đột nhiên hét lên một tiếng, cơ thể trắng nõn run rẩy không thôi. Đoá hoa đỏ bừng đột nhiên co rụt lại, xoắn chặt quy đầu tròn trịa, phun ra ra một dòng nước ấm.
Bùi Dực thở dốc nặng nhọc, d*m thủy ấm áp tưới lên trên mã mắt, nóng đến mức vật nam tính cứng ngắc không chịu được nảy lên hai cái.
Hắn áp xuống khoái cảm trong thân thể, thoáng lui về sau một cái, “tách” một tiếng, quy đầu to lớn thoát khỏi cái miệng nhỏ, d*m thủy không chặn được nháy mắt bị tuôn ra xối ướt đẫm lông mu ở bụng dưới.
Khe thịt nhỏ hẹp của nàng lúc đóng lúc mở mấp máy, d*m thủy ướt át từng luồng trào ra.
Ánh mắt Bùi Dực sâu thẳm, khóe môi cong lên. Diên Diên của hắn chảy nhiều nước như vậy khẳng định là rất thích hắn, cũng e là thoải mái cực kỳ. đam mỹ hài
Lần này nàng sẽ không chỉ trích kỹ thuật hắn kém nữa.
Bùi Dực lấn đến gần giữa hai chân Thẩm Diên, đỡ gậy th*t sung huyết gắng gượng nhắm ngay cửa hang không ngừng mấp máy kia.
Quy đầu to lớn mới vừa để lên, thịt mềm mấp máy đã ngậm lấy quy đầu hút nó vào.
“Hừ...” Bùi Dực thoải mái rên nhẹ một tiếng, cong eo đẩy về trước, quy đầu to lớn nương theo d*m thủy nhớp nháp nháp từ từ đi vào.
Thịt non chật hẹp bị căng ra, quy đầu to lớn thuận thế chui vào, lấp đầy khe thịt nhỏ hẹp kia.
Phía dưới Thẩm Diên bị căng đến mức sưng lên ê ẩm, nàng mới vừa bị hắn dùng ngón tay đùa bỡn đến cao trào, cơ thể còn đang run rẩy rất nhỏ, cũng không muốn lập tức tiếp thu con rồng thô to của hắn.
Nàng giãy giụa đá loạn cẳng chân, thấp giọng ưm một tiếng: “Ưm... Phu quân, căng quá, đi ra ngoài...”
Bùi Dực bị động tác vặn eo của nàng làm cho hơi thở hỗn loạn, hắn cúi đầu nhẹ nhàng lên môi nàng, khàn giọng nói: “Diên Diên thích phu quân không?”
Thẩm Diên bị sắc đẹp mê hoặc, nàng nhìn người đàn ông đẹp trai đè trên người mình thì đỏ mặt, ngượng ngùng gật đầu: “Dạ.”
Bùi Dực ngậm lấy đôi môi mềm mại của nàng rồi mút mút, tiếp tục hỏi: “Diên Diên muốn cho phu quân cắm vào không?”
Thẩm Diên bị hôn như lọt vào trong sương mù, thần trí mơ hồ, buột miệng thốt ra và đáp lại một tiếng “dạ“.
Chờ lúc nàng phản ứng lại thì Bùi Dực đã nhún hông một cái, vật nam tính thô to đã cắm nửa thanh đi vào.
“A... ư... sắp hư mất rồi...” Thẩm Diên nhíu mày nức nở, móng tay cào ra vài vết đỏ trên tấm lưng rộng lớn của Bùi Dực.
Quá lớn, vách trong hoa huy*t bị kéo căng đến cực điểm, trướng đến mức nàng sắp không thở nổi.
Nụ hoa của nàng vừa chặt vừa ướt, siết chặt hàng họ vừa đau vừa sướng. Lâu lắm không có làm nên Bùi Dực có loại ảo giác tựa như lại về tới đêm động phòng đó, ảo giác bị huyệt xử nữ của nàng xoắn chặt lấy.
Thẩm Diên vẫn còn đang trong mật hoa cao trào, co rút và vặn vẹo thường xuyên, không ngừng hút cắn gậy th*t đã sung huyết và sưng tấy.
Bùi Dực dồn dập thở hổn hển, trên trán mồ hôi nóng ròng ròng, kìm nén khoái cảm mãnh liệt dưới bụng, cúi đầu mổ lên đôi môi đỏ mọng của Thẩm Diên, dịu dàng dỗ dành nàng: “Diên Diên ngoan, lần này phu quân sẽ làm nàng rất thoải mái.”
Người Thẩm Diên mềm như bông, cũng không còn sức lực phản kháng hắn, đối với lời hắn nói ngoảnh mặt làm ngơ.
Bùi Dực rũ mắt nhìn chỗ hai người giao hợp, cong eo tiếp tục đẩy về phía trước. Chú rồng thô dài hướng vào trong từng tấc, chậm rãi hoàn toàn đi vào hoa huy*t.
Khi toàn bộ gậy th*t đều nhét vào, Thẩm Diên chịu không nổi bắt lấy cánh tay rắn chắc có lực của hắn rồi cắn lên.
“Hu hu... Phu quân, tới đáy... Đừng đẩy...” Thẩm Diên nhỏ giọng khóc nức nở, nàng cảm thấy bản thân phải bị gậy th*t thô dài của hắn xuyên qua.
Nửa người dưới hình như đã không phải của nàng mà ngập tràn dục vọng của hắn, tựa như kia mới là một bộ phận trong thân thể hắn, nàng hoàn toàn không thể khống chế.
“Ưm... Diên Diên kẹp thật chặt... Thật thoải mái...” Bùi Dực đè lên trên người Thẩm Diên, sảng khoái rên rỉ một tiếng, hắn cúi đầu hôn lên trán nàng, “Phu quân muốn bắt đầu cử động rồi.”
“A... Không... Phu quân... ư... ưm ưm...” Thẩm Diên còn chưa lên tiếng đáp ứng, vật nam tính thô dài lui ra sau lại dùng sức cắm vào, đâm khiến bầu ngực lắc qua lắc lại.